CÙNG TRỜI VỚI THÚ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Một tận chiến khẩn trương bởi vì Uyên Đồ Huyền Quy đánh lén, lấy một loại tình huống tính hí kịch mà kết thúc.

Không nói Sở Chước không phản bác được, cho dù là hắc y nhân bị công kích cũng lòng tràn đầy phẫn uất, cái thua này cũng quá oan uổng rồi.

Đám hắc y nhân này có thực lực quả thật không tệ, trừ bỏ hắc y nhân Thánh Đế cảnh chống lại Huyền Ảnh, người khác tuy rằng chính là Tinh Linh cảnh, cấp bậc cũng cũng không thấp, đều ở Tinh Linh cảnh hậu kỳ.

Nếu là một mình một người Sở Chước chống lại mấy người tu luyện Tinh Linh cảnh hậu kỳ, không thiếu được gặp trắc trở nhiều lần, nào biết đâu ngầm cất giấu một con huyền quy có được dị thủy lại hiếu chiến đánh lén, hơn nữa đánh lén còn là địa phương yếu ớt nhất của nam nhân, dưới bất ngờ không kịp phòng bị, hắc y nhân đều chịu khổ đau trứng.

Sở Chước nhân cơ hội phong tỏa khí cơ đám hắc y nhân đang thống khổ ôm trứng trứng té trên mặt đất, cùng sử dụng dây thừng trói bọn họ lại, một phen kéo xuống áo choàng màu đen trên mặt bọn họ.

Dưới áo choàng, là một gương mặt xấu xí khô dẹp.

Là tà tu.


Sở Chước hai mắt sâu thẳm nhìn bọn họ, không khỏi chuyển sang Huyền Ảnh bên kia, chỉ thấy Huyền Ảnh cùng hắc y nhân đó sau một lát quấn đấu, thừa dịp người chưa chuẩn bị, trực tiếp xuất ra Trọng Nham Châu.

Trọng Nham Châu là bảo khí thuộc tính thổ, dùng dị thổ trong thiên địa luyện chế thành, nặng đến trên vạn tấn, hắc y nhân dưới bất ngờ không kịp phòng bị, bị Trọng Nham Châu nện một kích nặng nề ở ngực, nhất thời toàn bộ xương ngực đều lõm vào ngực, phun ra một búng máu, bị Trọng Nham Châu đập vào dưới đất.

Đám tà tu sau khi bị Sở Chước phong tỏa khí cơ, chờ đợi người đầu lĩnh hắc y nhân này cứu giúp nhìn xem mà da đầu run lên.

Đợi Huyền Ảnh thu hồi Trọng Nham Châu, lại kéo ra hắc y nhân đã bị đập đến nửa chết nửa sống, lúc này hắn đã là gần chết, xương cốt cả người dập nát.

Sở Chước sợ hắn thật sự đã chết, vội nhét viên linh đan treo cái mạng, cùng sử dụng dây thừng Thất Tinh Hỏa Tinh trói đến thực nghiêm kín.

Làm xong hết thảy, Sở Chước nhanh chóng đi thăm dò xem người vừa rồi bị nàng quăng ra khỏi chiến trận.

Người nọ lúc trước là chống một hơi chiến đấu, thẳng đến khi bị Sở Chước ném ra khỏi chiến trận, sau đó thở một hơi nhẹ, cả người lâm vào trong hôn mê.

Sở Chước thấy hắn hô hấp cực kì mỏng manh, vội nhét viên linh đan cực phẩm, trước treo một hơi.

Bé rùa từ góc sáng sủa ngự nước bay qua, rơi xuống trên vai Sở Chước, mắt đậu đen ngơ ngác nhìn động tác của chủ nhân, thoạt nhìn tựa như một động vật nhỏ nhu thuận lại vô tội.

Nhóm tà tu vừa rồi ăn qua mệt của nó ánh mắt nhìn nó rất là đau lòng.

Bọn họ chính là thua bởi con rùa nhỏ này đánh lén, không chỉ có thua oan, cũng thua thảm thống.

"Chủ nhân, những người này là tà tu?" Huyền Ảnh tò mò hỏi, kéo xuống áo choàng hắc y nhân bị dây thừng Thất Tinh Hỏa Tinh trói, nhịn không được ghét bỏ nói: "Bộ dạng của bọn chúng thật khó coi.


"
Huyền Ảnh cả đời đều ở tại cực đông băng dương, tất cả nhận thức đối với giới tu luyện trừ bỏ truyền thừa, thì đó là đi theo Sở Chước bọn họ rời khỏi đại lục Ứng Long thì hiểu biết, đây cũng là lần đầu tiên hắn nhìn thấy tồn tại như tà tu.

Sở Chước ừ một tiếng, giải thích cho hắn: "Tà tu dùng tà sát chi khí tu luyện, tà khí nhúng thể, sẽ chỉ làm bọn họ càng ngày càng xấu xí, về sau khi gặp phải tà tu, đệ cũng phải cẩn thận một chút.

"
Huyền Ảnh nhu thuận vâng một tiếng.

Sở Chước đi tới thẩm vấn mấy tà tu Tinh Linh cảnh bị bé rùa đả thương trứng trứng: "Các ngươi là người nào, vì sao công kích hắn? Có thù hận gì với hắn?"
Nhóm tà tu cười lạnh với nàng, giống như coi thường nàng dùng thủ đoạn ti bỉ vô sỉ bậc này thắng bọn họ.

"Các ngươi là tà tu, xưa nay làm việc tà ác, không từ thủ đoạn, nói ta ti bỉ, không biết là rất xấu hổ sao?" Sở Chước hỏi lại.

Thấy đám tà tu này không phối hợp, Sở Chước cũng không gấp, lấy ra Hủ Xuân Hoa, huân tỉnh người trong hôn mê và tên tà tu Thánh Dế cảnh cùng nhau.

Huyền Ảnh cùng bé rùa thấy một màn như vậy đều cảm thấy chủ nhân rất hung tàn, hương vị của Hủ Xuân Hoa cũng không phải là người bình thường có thể thừa nhận, người chết đều có thể giống như thơm tỉnh.


Hai người bị Hủ Xuân Hoa thơm tỉnh thì ngất ngất ngây ngây, tà tu có tu vi tương đối cao, sau khi tỉnh lại phát hiện tình cảnh của mình, sắc mặt khẽ biến, âm trầm nói: "Các hạ là người nào, dám can đảm phá hư chuyện tốt của chúng ta, chủ của chúng ta sẽ không bỏ qua cho các ngươi!"
Sở Chước nga một tiếng, không để ý tới hắn kêu gào, thấy một người khác tỉnh, âm thầm đánh giá hắn.

Bị tà tu công kích là một nam tu Tinh Linh cảnh hậu kỳ, tỉnh lại phát hiện hắc y nhân đều bị trói lại, thần sắc đầu tiên là buông lỏng, về sau tràn ngập oán hận cùng chán ghét, lệ khí trong mắt, giống như hận không thể ăn tươi nuốt sống đám tà tu kia.

"Ngươi tên là gì, vì sao bị bọn họ công kích?" Sở Chước hỏi.

Nam tu không rời ánh mắt khỏi đám tà tu kia, nghiến răng nghiến lợi nói: "Đa tạ hai vị ân nhân cứu giúp! Tại hạ Tô Nghiễn Tinh, chính là đệ tử Thất Tinh Quan.

Bọn họ là kẻ thù diệt môn Thất Tinh Quan, tại hạ là đệ tử còn sót lại của Thất Tinh Quan, bọn họ muốn diệt cả nhà Thất Tinh Quan ta, tự nhiên sẽ không bỏ qua tại hạ! "
Nói xong lời cuối cùng, mắt nam tu
.


Bình luận

Truyện đang đọc