CÙNG TRỜI VỚI THÚ


Mặc kệ Long Tê là muốn tướng công hay là muốn nàng dâu, đều chỉ có thể ngoan ngoãn đi theo chân bọn họ.

Phong Chiếu mở một cái hàn hồ ở gần chỗ Băng Liên sinh trưởng trong không gian của hắn, đưa hàn cá trong nước hàn hồ Long Tê sống cùng nhau vào đó, lại thu Long Tê vào không gian của hắn, ở trước khi bọn họ trở lại Phạm Tiên Vực, thì nó sẽ đợi ở trong này.

Tiếp theo bọn họ đi hội hợp cùng Sở Thanh Giáng đang đào Băng Vân Sa, thấy số lượng Băng Vân Sa đào đã đủ để cung cấp cho Tuyết Sa Trùng, thì quay lại băng cung một lần nữa.

Trong Băng Lăng, Khúc Sơn Hà bọn họ cũng kéo ra một phạm vi Băng Lăng, đều chọn lựa Lăng Sương Tuyết thảo sinh trưởng tươi tốt trên Băng Lăng, ngay cả Tuyết Sa Trùng cũng lấy mấy ngàn con, trong khoảng thời gian ngắn tuyệt đối cũng đủ cho tuyết điểu ba đầu ăn.

Phong Chiếu để cho bọn họ lui về phía sau một chút, tiếp theo hắn vẫy tay, một khu đất tương liên Băng Lăng ngay cả Tuyết Sa Trùng hoạt động trong Băng Lăng cùng nhau trôi nổi đến giữa không trung, bị hắn vung tay áo thu vào trong không gian.

Sau khi mặt đất Băng Lăng biến mất, xuất hiện một cái hố sâu, hàn khí lành lạnh.

"Được rồi, đi thôi.

"
Phong Chiếu vừa mới nói xong, tuyết điểu ba đầu liền kêu thì thầm, vỗ cánh nhào qua bọn họ.

Sở Chước vỗ vỗ tuyết điểu ba đầu, hỏi nó: "Ngươi muốn tiến vào trong không gian hay không?"
Ba cái đầu của tuyết điểu ba đầu đều cùng nhau đung đưa, nó muốn đi theo bọn họ.

Đối với tuyết điểu ba đầu quyết định, mọi người cũng không thèm để ý, nó không phải Long Tê, không cần sinh hoạt ở trong nước, so với long tê thì tự do hơn một chút.

Như thế lại tốn thời gian mấy ngày, bọn họ rốt cục trở lại thanh nhai tuyệt địa.

Người tứ đại gia tộc Cơ Hàng Cung Điện thấy bọn họ bước ra, bên người còn thêm một con tuyết điểu ba đầu, cũng vẫn chưa cảm thấy kinh ngạc, đều nhiệt tình mời bọn họ đi Vân Hả của các nhà làm khách.

Sở Chước cười khéo léo từ chối như cũ, nói rõ còn có chuyện quan trọng trong người, ngày khác nếu như lại đến Băng Vân Vực, chắc chắn đáp ứng lời mời mà đến.

Sau khi từ biệt cùng người của tứ đại gia tộc, bọn họ trở lại mặt đất, một lần nữa ngồi trên xuyên chiến hạm, quay về Phạm Tiên Vực.

Nói chuyện rất lâu với Sở Thanh Giáng một phen, cuối cùng Sở Thanh Từ quyết định cùng nhau rời khỏi với bọn họ.

Đối với nàng mà nói, tu hành ở nơi nào cũng đều như nhau, nghe nói khí hậu Tuyết Vụ Đảo bên kia không có gì khác nhau với Băng Vân Vực, rất thích hợp cho nàng tu hành.

Hơn nữa sau khi nghe xong bí mật của ngũ phòng cùng hậu nhân Bách tộc, Sở Thanh Từ cũng hiểu được mình còn chưa đủ mạnh, lực lượng một người là có hạn, nếu như ngày nào đó những hậu duệ Thần tộc này phát hiện Sở gia đại lục Tấn Thiên, muốn ra tay với đại lục Tấn Thiên, vậy thì khả năng nàng cái gì cũng không làm được.

Không bằng đi Tuyết Vụ Đảo, nơi đó có người ngũ phòng Sở gia, còn có tiền bối có thể chỉ điểm cho nàng tu hành, so với nàng tự mình một người phấn đấu thì dễ dàng hơn.


Nàng muốn mạnh lên!
Trước kia là không chịu thua, cứ muốn thắng qua Sở Chước.

Hiện tại, nàng muốn mạnh lên, là vì bảo hộ người mà mình muốn bảo hộ và gia tộc.

Trước khi rời khỏi Băng Vân Vực, Sở Chước hỏi nàng: "Thanh Từ, không nói lời tạm biệt với Khuyết thiếu chủ sao?"
Sở Thanh Từ như là có chút nghi hoặc: "Vì sao phải nói tạm biệt hắn?"
Sở Chước: "! ! " Đột nhiên có chút đồng tình Khuyết thiếu chủ.

"Tỷ đã làm cho Quan Bình tiền bối hỗ trợ nhắn dùm một tiếng, đường tu hành dài lâu, ngày khác có duyên tự nhiên sẽ gặp lại, không cần lằng nhằng như thế.

" Sở Thanh Từ vẻ mặt nghiêm nghị chính trực.

Sở Chước lại đồng tình Khuyết thiếu chủ mấy hơi thở.

Tuy rằng Sở Thanh Từ không nói lời từ biệt cùng Khuyết Quan Hoành, nhưng mà Khuyết Quan Hoành phản ứng lại cực nhanh, ở khi bọn họ đến địa khu biên cảnh Băng Vân Vực, Khuyết Quan Hoành ngồi xuyên chiến hạm chạy tới.

Hai chiếc xuyên chiến hạm cùng nhau dừng lại.

Vì tỏ vẻ tôn trọng, Khuyết Quan Hoành tự mình đi đến xuyên chiến hạm của bọn họ, đầu tiên là liếc mắt nhìn khuôn mặt thanh lãnh không gợn sóng của Sở Thanh Từ một cái, tầm mắt mới chuyển tới trên người Sở Chước cùng Sở Thanh Giáng.

"Sở cô nương, Sở công tử!" Khuyết Quan Hoành có lễ chào hỏi, sau đó nói với Sở Thanh Giáng: "Từ lâu đã nghe tên của Thanh Giáng công tử, hôm nay có thể được gặp mặt, không uổng công chuyến này.

"
Trên mặt Sở Thanh Giáng lộ ra ý cười thản nhiên, nói: "Khuyết thiếu chủ không cần đa lễ.

"
Khuyết Quan Hoành có thể tới kịp lúc như thế, cũng là Khuyết Quan Bình kêu người nhanh chóng truyền tin tức về Tây Lĩnh Vân Hải, khi nhận được tin tức, Khuyết Quan Hoành liền cấp tốc chạy tới.

Sau khi khách khí lẫn nhau một phen, Sở Thanh Giáng và Khuyết Quan Hoành mật đàm một lát, Khuyết Quan Hoành mới cáo từ rời khỏi.

"Ngày sau có rảnh, Khuyết thị chúng ta nhất định đi Tuyết Vụ Đảo một chuyến.

" Khuyết Quan Hoành nói, ánh mắt rơi xuống trên người Sở Thanh Từ, đột nhiên mỉm cười nói: "Thanh Từ liền ủy thác chư vị chiếu cố nhiều hơn.

"
Tươi cười trên mặt Sở Thanh Giáng đột nhiên đọng lại, thanh âm trở nên lạnh lẽo cứng rắn: "Thanh Từ muội muội là cô nương Sở gia chúng ta, chúng ta tự nhiên sẽ chiếu cố nàng.


" Lại là một tên nam nhân thúi mơ ước cô nương Sở gia bọn họ, a!
Khuyết Quan Hoành chưa đổi thần sắc, cười nói: "Ta và Thanh Từ cũng có mấy năm tình nghĩa, ở trong lòng ta, nàng vẫn luôn là người của Tây Lĩnh Vân Hải.

"
Sở Thanh Từ hoàn toàn không cảm giác sóng lớn mãnh liệt giữa hai nam nhân, rất bình tĩnh.

Sở Chước vỗ về tiểu yêu thú trong lòng, duyên dáng nhẹ nhàng, tỏ vẻ nghe không hiểu.

Khuyết Quan Hoành rời khỏi, xuyên chiến hạm rời khỏi Băng Vân Vực, tiến vào thông đạo không gian, đi hướng Phạm Tiên Vực.

Tuyết điểu ba đầu sau khi rời khỏi băng cung, đối với hết thảy đều rất tò mò, nhưng người mà nó thích đi theo nhất, vẫn là Sở Chước và Mặc Sĩ Thiên Kỳ, một người đối với nó vô cùng ôn nhu, một người sẽ cho nó linh đan.

Ngày này, Mặc Sĩ Thiên Kỳ lại đưa cho nó một viên linh đan, đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, hỏi: "Tiểu Tuyết, mi là hùng hay là thư vậy?"
Tuyết điểu ba đầu duỗi ba cái đầu, tỏ vẻ nghe không hiểu hắn đang nói cái gì.

Những người khác trong xuyên chiến hạm đều đến gần, nhìn chằm chằm tuyết điểu ba đầu, muốn từ trên người nó tìm kiếm ra đặc thù trống mái, còn kém chút nữa thì vén linh vũ trên mông nó ra, nhìn xem nơi đó có đản đản này nọ hay không.

Tuyết điểu ba đầu bị bọn họ nhìn xem mà xù lông, cẩn thận lui về phía sau từng bước.

Hỏa Lân cười tủm tỉm vẫy vẫy với nó, nói: "Tiểu tam à, chúng ta tìm cho mi một tướng công được không? Tướng công rất uy vũ hùng tráng, đánh nhau rất lợi hại.

"
Tuyết điểu ba đầu bùng nổ: "Chiêm chiếp chiêm chiếp chiêm chiếp!"
Mọi người nghe không hiểu nó nói gì, đều nhìn về phía Phong Chiếu, hỏi: "Lão đại, nó là có ý tứ gì?"
Phong Chiếu dường như không có việc gì nói: "Nó nói nó không cần tướng công, muốn nàng dâu.

" Trong lòng chậc một tiếng, đều là hùng, chẳng trách muốn gom lại cùng nhau.

Nghe nói như thế, một đám người thất vọng, sao lại là hùng chứ, chẳng lẽ thông linh thú chỉ có hùng thôi, không có thư sao? Vậy chúng nó dựng dục hậu đại thế nào? Chẳng lẽ giống như Nguyệt Nữ tộc tự công tự thụ?
Phong Chiếu bị một đám người nhìn qua, hờ hững nói: "Bọn mi hỏi ta, ta làm sao mà biết? Ta cũng không phải Thần tộc thái cổ chế tạo thông linh thú.

"
Biết của Long Tê cùng ba đầu tuyết điểu xong, một đám người đều thất vọng, nhưng cũng đã mang ra băng cung rồi, cũng chỉ có thể trước an trí chúng nó đến Tuyết Vụ Đảo, về sau nhìn xem có thể lại gặp được thông linh thú giống cái hay không, lại cho chúng nó kiếm nàng dâu.

"Vốn tưởng rằng chỉ cần giải quyết cho một con thú độc thân, không nghĩ tới hiện tại phải giải quyết cho ba con thú độc thân, chúng ta lại phải đi đâu tìm nàng dâu cho chúng nó?" Mặc Sĩ Thiên Kỳ sầu đến không thôi, hắn vươn tay vuốt lông tuyết điểu ba đầu, nói lời thấm thía với nó: "Tiểu Tuyết à, không bằng ngươi liền ủy khuất bản thân mình một chút, làm nàng dâu cho con động vật biển ở Tù Tiên Hải đó đi, dù sao các ngươi một đứa ở trong nước, một đứa bay ở trên trời, chỉ cần làm nửa phu thê hữu danh vô thực là tốt rồi.

"

Tuyết điểu ba đầu phẫn nộ mổ hắn một cái, làm một con hùng điểu, sao có thể làm nàng dâu cho giống đực? Tương lai nó chính là muốn cưới vợ chim.

"Vậy ủy khuất long tê đi, dù sao long tê cũng là thông linh thú thuộc tính thủy, hai con đều có thể ở trong nước, liền miễn cưỡng hợp lại sống cùng nhau đi.

" Mặc Sĩ Thiên Kỳ tiếp tục ra chủ ý bò.

Một đám người phun cười, mệt hắn cũng nghĩ ra được.

Long Tê còn ở trong không gian, không có biện pháp kháng nghị loại chuyện không hề có thú quyền này, cuối cùng liền quyết định như vậy.

Trở lại Phạm Tiên Vực, bọn họ ngựa không ngừng vó tiến đến Tuyết Vụ Đảo.

Ở trên đường trước khi về Tuyết Vụ Đảo, bọn họ nhìn xung quanh trong biển, phát hiện bóng đen trong biển đi theo thuyền.

Đáng tiếc cho dù là tuyết điểu ba đầu tiến đến đầu thuyền kêu chiêm chiếp chiêm chiếp chiêm chiếp vào trong nước, thông linh thú trong biển cũng không có ý tứ xuất hiện, rõ ràng chính là không có hứng thú với tuyết điểu ba đầu.

"Xem ra là nó không thích hùng, Tiểu Tuyết à, ngươi không cần làm nửa vợ chồng hữu danh vô thật cùng với nó rồi.

" Mặc Sĩ Thiên Kỳ cảm khái nói.

Tuyết điểu ba đầu phản ứng lại thì phẫn nộ mổ hắn một phát.

Trong khoảng thời gian này, Sở Thanh Sương đã để cho người mở ra một địa phương cực rét lạnh trên Tuyết Vụ Đảo, dùng để an trí tuyết điểu ba đầu cùng Long Tê.

Chờ đến khi bọn hắn tới Tuyết Vụ Đảo, là có thể đi qua hoàn cảnh đã được cải tạo bên kia.

Sở Thanh Sương tự mình đi tới.

Lúc ấy nàng cưỡi một con Hồng Đỉnh Đan Hạc tới đây, mang đến vài hậu nhân Bách tộc hỗ trợ.

Khi bọn họ từ trên lưng Hồng Đỉnh Đan Hạc nhảy xuống, đột nhiên chợt nghe được một tiếng kêu the thé bén nhọn, thì thấy một con chim béo có được ba cái đầu, mập mạp to mọng bay lao đến, sau đó đổi tới đổi lui vòng quanh Hồng Đỉnh Đan Hạc, mở cánh ra ngốc ngốc nhảy loạn.

Hồng Đỉnh Đan Hạc lãnh diễm sang quý nhìn con chim mập này, sau đó vỗ cánh một cái quạt bay nó, tránh cho ở trong này chướng mắt.

Đoàn người Sở Chước nhìn xem mà trợn mắt há hốc mồm.

"Đây là thế nào?" Mặc Sĩ Thiên Kỳ thất kinh hỏi.

Chúng thú Phong Chiếu, Bích Tầm Châu, Hỏa Lân, Huyền Ảnh quay đầu, cảm thấy nhìn không vừa mắt.

"Đây là khiêu vũ cầu ngẫu, xem ra tiểu tam nhi coi trọng Bạch Đồng.

" Hỏa Lân vuốt cằm nói: "Nhưng mà Bạch Đồng chướng mắt nó.


"
Hồng Đỉnh Đan Hạc là linh điểu mà Bách tộc dưỡng, rất thông nhân tính, bọn họ ra vào sơn cốc, đều là do Bạch Đồng chở khách, rất thân cận với Bách tộc, coi thường nhất chính là thông linh thú.

Một đám người trợn mắt há hốc mồm, thì ra thông linh thú không nhất định cần tìm thông linh thú làm nàng dâu, còn có thể tìm thú khác sao? Quả nhiên chủng tộc không là vấn đề, luyến ái vượt qua chủng tộc thì chỗ nào cũng có, là bọn họ chưa nghĩ tới.

Suy nghĩ cẩn thận điểm ấy xong, Mặc Sĩ Thiên Kỳ và đám người liền cao hứng trờ lại, phát hiện muốn giải quyết vấn đề độc thân của ba con thông linh thú vô cùng đơn giản dễ dàng, chỉ cần tìm được con khiến cho chúng nó có thể coi trọng là được, không nhất định phải thông linh thú chứ sao.

Tuyết điểu ba đầu bị đả kích đến uể oải, ủ rũ cọ đến bên người Mặc Sĩ Thiên Kỳ cầu an ủi.

Nàng dâu nó coi trọng thế nhưng không thích nó, rất khổ sở, ba cái đầu chim đều trào dâng nước mắt.

Mặc Sĩ Thiên Kỳ thấy nó có vẻ đáng thương, cũng không lại cười nó nữa, an ủi nói: "Không có việc gì, liệt nữ sợ lang quấn, ngươi nỗ lực lên.

" (liệt nữ sợ lang quấn: cô gái cương trực cứng rắn nhưng vẫn sợ bị đàn ông quấn lấy không buông)
Chờ bọn hắn dựa theo hoàn cảnh băng cung mà bố trí xong cho Băng Lăng, Tuyết Sa Trùng, Băng Vân Sa, lại mang hàn hồ đến, thả ra hàn cá cùng Long Tê, hai con thông linh thú coi như là an gia ở Tuyết Vụ Đảo.

Tính cách Long Tê có chút kiệt ngạo, nhưng mà sau khi bị Phong Chiếu béo đánh một trận, lại đáp ứng tìm cho nó một nàng dâu, thì nó cũng không còn ai oán, đáp ứng ở lại trong Tuyết Vụ Đảo, giúp đỡ giám thị tất cả hậu duệ Thần tộc tiếp cận Tuyết Vụ Đảo.

Hậu nhân Bách tộc trên Tuyết Vụ Đảo đối với chuyện có thêm hai con thông linh thú, là vô cùng cao hứng.

"Tỷ, về sau nếu như mọi người ra ngoài, có thể mang tiểu tuyết đi cùng, nó tuy rằng ngốc một chút, nhưng rất hữu dụng.

" Sở Chước nói với tỷ của nàng, vừa liếc mắt nhìn tuyết điểu ba đầu đang thật cẩn thận tới gần Bạch Đồng một cái, tiếp tục nói: "Về sau chúng nó liền phiền toái mọi người.

"
Khuôn mặt thanh lãnh của Sở Thanh Sương hiện lên ý cười, nói: "Muội không cần lo lắng, cứ an tâm mà tu luyện.

"
An trí xong hai con thông linh thú, đoàn người quay lại sơn cốc.

Sở Chước tự mình đưa Sở Thanh Từ đến trong sơn cốc.

Sở Thanh Sương sớm từ trong tin tức đệ đệ truyền về mà biết thân phận của Sở Thanh Từ, đối với Sở gia Lăng Nam từng cho bọn họ yên thân gởi phận, bọn họ vẫn có cảm tình, tuy rằng bọn họ đều không phải là người Sở gia, nhưng cũng rất hoan nghênh người Sở gia Lăng Nam.

Sở Thanh Sương kiểm tra thân thể cho Sở Thanh Từ, nói với nàng: "Thanh Từ muội muội là thuộc tính băng, về sau liền cùng nhau tu luyện với tỷ thôi.

"
Sở Thanh Từ cung kính nói: "Về sau liền phiền toái Thanh Sương tỷ tỷ.

"
An bày xong cho Sở Thanh Từ, đoàn người Sở Chước rốt cuộc rời khỏi Phạm Tiên Vực, quay về Bạch Ly Sơn tiềm tu.

.


Bình luận

Truyện đang đọc