ĐIỆP VIÊN KỲ QUÁI

"Tôi sẽ cố gắng thực hiện một số thử nghiệm kinh doanh đơn giản, dùng danh tiếng của công ty ngài, nhưng ngài và nhân viên của ngài không được can thiệp, tôi cũng không cần giúp đỡ, ngài đồng ý không?”

“Chuyện này.” Người Anh cảm thấy hơi kì lạ, ông muốn từ chối nhưng 100 vạn đô la không phải mỗi ngày đều kiếm được.

“Tôi đảm bảo đều là vật phẩm hợp pháp, một số thứ như nội thất cao cấp, ba của tôi cho tôi tiền để học tập hoạt động kinh doanh, ngài biết đấy, tôi không muốn để ông ấy biết được có tin tức xấu gì, điều này sẽ có tổn hại đến hình tượng của tôi trong lòng ba.” Người Thổ Nhĩ Kì cười rất chân thành, đây thật là một chàng trai tốt, người Anh tự nói với mình.

“Được, tôi hy vọng tiền đến càng nhanh càng tốt.” Cuối cùng ông lão cũng thỏa hiệp.

“Không thành vấn đề, ngày mai tiền sẽ được chuyển vào tài khoản ngài chỉ định.” Người Thổ Nhĩ Kì đưa tay đeo nhẫn đá quý ra bắt tay với nhà kinh doanh người Anh.

Washington, Mỹ.

Huyện George Bruce cách Washington không xa, được biết đến với những cây phong tuyệt đẹp và cá hồi tươi ngon ở sông Chesapeake, không ít nhà nghỉ nhỏ giản dị nằm rải rác dọc hai bờ sông, một nhà nghỉ trong số đó được dựng cách bờ sông khá xa, ít nhiều gì cũng không phù hợp. Đa số mọi người đều không biết nhà nghỉ này thuộc về CIA, là một ngôi nhà không đặc biệt nổi bật trong hàng ngàn ngôi nhà an toàn của cơ quan gián điệp có quy mô lớn nhất trên thế giới này, đôi khi ngôi nhà an toàn này sẽ được dùng để làm hội trường tạm thời, hôm nay một cuộc hợp cao cấp sẽ được cử hành trong ngôi nhà an toàn này.

Những nhân viên nữ thân hình thon thả, khuôn mặt đẹp đẽ được tạm thời chọn làm nhân viên phục vụ hội nghị, hai đầu bếp nhà hàng nhỏ phụ trách làm món thịt bò ngon miệng và kem đủ vị với vô số bánh sandwich, hội trường bố trí trong nhà hàng phong cách Tây Ban Nha cực kỳ sang trọng ở lầu một nhà nghỉ, phòng ngủ ở lầu hai được đổi thành phòng công vụ, thiết bị giám sát và thiết bị ghi âm quay hình chiếm hết từng không gian ban đầu, ngoài máy móc ra còn có mấy người thư kí trải qua huấn luyện tốc ký sẽ ghi chú lại phát biểu của mỗi một người tham dự trên một máy tính, từ mọi phương diện mà nói, tầm quan trọng của hội nghị tình báo này và trình độ được quan tâm đặc biệt không khác gì với những hoạt động tương tự được tổ chức trong phòng hội nghị “Langley”.

Moses đến từ Israel. Tướng quân Isaac chắc chắn là nhân vật chính của cuộc họp, ông được chính phủ Israel chính thức ủy quyền đến thông báo cho Mỹ về những thông tin tình báo quan trọng bị Mossad chặn lại gần đây, hầu như khác với trong tưởng tượng, Israel rất coi trọng tính độc lập của tình báo, hiếm khi chủ động thông báo tình hình với người cùng nghề nước ngoài, cho dù với đồng minh như Mỹ cũng bảo thủ cao độ tương tự, lần trước là do Israel chủ động yêu cầu tổ chức cuộc họp trao đổi tình báo vào năm 1973, phòng tuyến “Bar Lev” lúc đó bị quân đội của Ai Cập và Syria đột phá, không quân vô địch của Israel bị tên lửa Sam-6 bắn rơi gần một trăm chiếc, mỗi một người Israel lần đầu tiên cảm thấy nữ thần thắng lợi trong chiến tranh đang rời xa mình, về sau cuộc họp trao đổi tình báo cũng không còn xảy ra nữa, tất cả đồ vật đều phải được trao đổi với điều kiện tương đương.

“Chào ngài, tướng quân, có thể gặp được ngài ở Washington thật khiến tôi rất ngạc nhiên.” Trong lời chào mừng của cục trưởng William Castle có chút trêu chọc.

“Chào ngài, ông thẩm phán, ngữ điệu của ngài vẫn còn uy nghiêm như vậy.” Lão Mossad lễ phép chào lại.

William Castle từng làm thẩm phán tòa án tối cao trong một khoảng thời gian, bởi vì ông nghiêm khắc máy móc, đắc tội không ít người trong giới chính trị và kinh tế, nếu không phải là vì có quan hệ cá nhân cực tốt với tổng thống đương nhiệm mà được nhậm chức trong CIA, thẩm phán Castle hầu như khó có chỗ đứng trong giới tư pháp.

“Ngài có “sản phẩm” tốt nào muốn giới thiệu cho chúng tôi không?” Cục phó Schlich không muốn xuất hiện cảnh không vui vẻ nên chủ động đổi chủ đề.

“Là chuyện về bom hạt nhân, mọi người từng yêu cầu nước tôi hỗ trợ, bây giờ có tin tức liên quan đến chuyện này.” Tướng quân Isaac trả lời.

“Thật sao, đây ít nhiều gì cũng khiến tôi ngạc nhiên, đồ chơi công nghệ cao của chúng tôi đưa ra tình báo là nhân vật mục tiêu đang trong một tòa QZS ở Peshawar, mãi chưa chịu lộ mặt, đồ vật hình như cũng ở trong QZS” Cục trưởng Castle mặt không cảm xúc nói.

“Ha ha, theo tình báo bên tôi, rõ ràng thứ đó không ở địa điểm ngài nhắc đến, hơn nữa còn liên quan đến một hành động có quy mô to lớn”

“Cái gì? Đồ vật không ở đó?” Castle kinh ngạc hỏi, đồng thời ánh mắt sắc bén của ông nhìn qua khuôn mặt đỏ bừng của Barbie Tchite phụ trách hành động trinh sát.

“Phải, đồ vật sẽ được vận chuyển qua đường biển đến một địa điểm bí mật, hơn nữa không chỉ một chiếc, còn về mục đích cuối cùng của họ” Lão Mossad ngừng lại, nhìn từng người trong phòng sau đó nói tiếp.

“Mục đích cuối cùng sẽ là tiêu diệt “Satan.””

Mọi người trong phòng đều sửng sốt trước lời nói của vị khách Israel, qua một hồi lâu, thẩm phán tiền nhiệm quan sát lão Mossad, dùng ngữ điệu chậm chạp mà nghiêm chỉnh hỏi

“Thông tin của các người đến từ đâu? Có phải là nguồn tình báo nội bộ đáng tin cậy không?”

“Không, chỉ là ngẫu nhiên có được, chúng tôi không có bất cứ nguồn tình báo nội bộ đáng tin cậy nào cả.” Tướng quân bình tĩnh nhìn cục trưởng CIA trả lời một cách chắc chắn.

Người Israel không có nói dối, tình báo là ngẫu nhiên có được, nhưng ông giống như cố tình bỏ sót một biệt danh, “Thiên sứ Sodom”

Theo đề nghị của ông lão Yakov, Asa Lizinski của sở hành động thứ hai Mossad bị phái đến Lebanon thực hiện hành động tìm đường, nói thật, cho dù là bản thân Yakov hay là tướng quân Isaac đều cho là hành động lần này là không cần thiết, đơn thuần là hành động gặp may, nhưng Lebanon cơ bản thuộc về khu vực khống chế của quân quốc phòng Israel, mối đe dọa đến từ cơ quan chống gián điệp hầu như là không đáng kể, hơn nữa bản thân Asa học ở đại học Lebanon, còn chưa phải là một “Chuck” chính thức (đặc công ngoại cần Mossad), càng chưa từng chấp hành nhiệm vụ, vì vậy tính nguy hiểm là có thể được chấp nhận và khống chế hiệu quả.

Bước đầu tiên trong hành động là do chuyên gia thông thạo tiếng anh tại sở văn hóa trong cục viết một bức thư chính thức chứng tỏ thái độ của Mossad, trong lá thư, người cha hiền từ gấp gáp muốn biết tình hình của con cái nơi xa, còn bày tỏ anh họ giàu có ở nơi xa cũng quan tâm đến sự an toàn và sức khỏe của bọn nhỏ, nếu có thể tiết lộ, chúng tôi sẽ rất cảm kích. Từ các dòng chữ trong lá thư không nhìn ra có gì đặc biệt, Lebanon có không ít người di cư ở Mỹ và nước Anh, một lá thư nhà tiếng anh có thể được gửi từ bạn bè hai nước này, có thể họ có trách nhiệm quan trọng về việc chăm sóc bọn nhỏ, lá thư cũng rất bình thường, nhưng địa chỉ trên đó lại cố ý viết mơ hồ, không thể gửi đi, điều đặc biệt duy nhất chính là con tem, một con tem kỉ niệm của Israel in hình của Mossad, loại tem này có thể mua dưới dạng sưu tập ở Lebanon nhưng thường không được sử dụng, người liên lạc có thể nhìn bề ngoài mà biết được lai lịch của bức thư này, đồng thời sẽ không quá gây chú ý.

Bình luận

Truyện đang đọc