ĐIỆP VIÊN KỲ QUÁI

Miran Shah, Pakistan.

Lưu Tiến Giang đột nhiên siết chặt cơ thể dưới sự kích thích luồng điện đi qua cơ thể, đùi trái bị mảnh đản bắn gãy và xương sườn bị gãy trên người khiến trước mắt anh tối om lại, thêm lần nữa mất đi trực giác, tiếp theo là lần thứ hai, lần thứ ba, cứ tuần hoàn, cuối cùng, cơ thể của anh đã tê liệt, dây thần kinh cũng không còn truyền tín hiệu đau đớn nữa, anh mở mắt ra, trước mắt một màn sương màu đỏ, cuộc trò chuyện không biết được cấu thành bởi bao nhiêu ngôn ngữ và tiếng trách mắng quanh quẩn bên tai.

“Thời gian nghỉ ngơi của anh đã kết thúc.” Một giọng nói nhẹ nhàng vang đến, nói bằng tiếng phổ thông, rất rõ ràng.

Lưu Tiến Giang ngẩn đầu lên, lắc đầu, nói

“Tôi không hiểu, tôi nghe không hiểu.” Anh nói bằng tiếng Anh.

Qua sự che khuất của màn sương đỏ, anh thấy một người đàn ông mặc áo choàng màu nâu đang nói chuyện với anh, khuôn mặt này rất quen thuộc, nó thuộc về Aykum Istanbul.

“Anh không hiểu, hừm, anh không phải người trong nước à? Anh là người Mỹ hay người Anh?”

“Tôi là người Thổ Nhĩ Kỳ, du khách bình thường.”

“Ha ha, thật đáng tiếc, nếu anh đến từ Thổ Nhĩ Kỳ, vẫn còn giá trị đối với chúng tôi, có thể tôi sẽ để anh tiếp tục sống.”

“Nếu không, đành phải xử tử như bọn phương Tây kia, dùng dao cùn chặt đầu anh xuống.” Aykum Istanbul mỉm cười.

Lưu Tiến Giang không nói gì cả, chỉ lắc đầu.

Hai người đàn ông vạm vỡ bước qua, nhấc Lưu Tiến Giang vào một nơi tối tăm.

“Ác quỷ Satan” Aykum Istanbul nhổ ra một câu.

*

Máy bay Challenger đã hạ cánh và dừng lại ở Mát-xcơ-va hai giờ, sau khi đổ đầy dầu và oxy lỏng, cất cánh lần nữa, rất nhanh nó đã đến thành phố lãng mạn đó.

Máy bay chuyên dụng im hơi lặng tiếng bay vào trong nước Pháp, khoảng 9 giờ 10 phút sáng, chiếc máy bay để Vu Minh Na xuống thềm đế máy bay của máy bay chuyên dụng riêng ở sân bay quốc tế Charles-de-Gaulle.

Một số quan chức hải quan và cục di trú Pháp đã lên máy bay, kiểm tra hộ chiếu của Vu Minh Na và Mã Bưu cùng những đồ vật họ sẽ mang vào Pháp, sau khi phát hiện mọi thứ bình thường, không có bất kỳ đồ cấm nào, họ để lại lời chúc ngày tốt lành rồi rời khỏi Challenger.

Bình luận

Truyện đang đọc