ĐIỆP VIÊN KỲ QUÁI

"Đừng lo lắng, thiết bị trên người cô sẽ nói cho tôi biết vị trí của cô, cho dù là ở tàu điện ngầm hoặc trong phòng cũng đều được.”

“Tình hình không ổn cô hãy bỏ chạy ngay, ngộ nhỡ chúng tôi không thể chi viện thì cô hãy báo cảnh sát, đối phương thông thường sẽ biết điều rút lui, người Nhật Bản sẽ không giết người Pháp ở Paris đâu, đây là quy tắc.” Đinh Đinh an ủi Vu Minh Na.

Khi chưa tới 5 giờ, họ xuất phát từ nhà an toàn, Mã Bưu, Vu Minh Na, “Đại Tiện” ngồi trên xe du lịch Ford, Tiểu Vương và Đại Vương lần lượt lái một chiếc xe máy Suzuki.

Xe máy của Tiểu Vương xuất phát đầu tiên, sau vài phút, trong tai nghe của Đinh Đinh vọng ra mất tiếng tít tít, anh đạp ga, lái xe lên đường xe chạy, chưa tới ba phút xe máy của Đại Vương cũng xuất phát.

Hiện giờ họ chạy trên đường từ Chandler tới Paris, do là giờ tan tầm, xe cộ trên đường rất đông đúc, xe của Đại Vương và Tiểu Vương không ngừng len lỏi trong dòng xe cộ, thay đổi vị trí, có lúc xe Ford sẽ vượt xe máy chạy lên trước, Mã Bưu trên xe cảnh giác quan sát tình hình xung quanh và phía sau xe, tai nghe của Đinh Đinh liên tục phát ra tiếng tít tít, nghe thấy âm thanh, anh sẽ giảm tốc hoặc tăng tốc, thay đổi vị trí của mình, từ dòng xe đông đúng gần như không thể nhìn thấy được chiếc xe du lịch này và hai chiếc xe máy có bất cứ mối liên hệ nào, trừ khi dùng máy bay trực thăng theo dõi thời gian dài ở trên cao.

Một giờ đồng hồ sau, họ lái xe rời khỏi đường cao tốc, chạy trên một con đường quốc lộ cũ nhỏ hẹp, đây là con đường quốc lộ tiêu chuẩn nối liền thủ đô với các vùng hẻo lánh được chính quyền thành phố Paris xây dựng từ trước chiến tranh thế giới lần thứ 2, sau khi làm xong đường cao tốc chạy thẳng, con đường cũ nhỏ hẹp, có chút quanh co này có rất ít xe cộ qua lại, đặc biệt là vào giờ cao điểm.

Xe Suzuki của Tiểu Vương và Đại Vương không đi theo, họ vẫn tiếp tục chạy thẳng.

“Tốt lắm, không có đuôi bám theo.” Mã Bưu quan sát một lúc, hài lòng nói với mọi người.

Xe Ford gặp xe máy của Tiểu Vương ở phố Ferdinand Foch, họ cùng chạy về phía phố Sedan, do là giờ cao điểm, tốc độ xe duy trì trong khoảng 30-50km, Đinh Đinh không đi lộ tuyến gần nhất, ngược lại đi một vòng quanh phố Paris, cho tới gần 7h, trong tai nghe vọng ra tiếng Đại Vương.

“Nơi này rất sạch sẽ, không có đồ gì mất vệ sinh!”

Đinh Đinh đạp chân ga, tăng tốc độ xe, chạy nhanh trong các con đường nhỏ hẹp, có mấy lần, Vu Minh Na suýt nữa tưởng rằng họ sắp va chạm vào những kiến trúc có hàng trăm năm lịch sử ở Paris.

Cách thời gian gặp mặt vẫn còn ba phút, xe Ford đã chạy vào phố Sedan, Vu Minh Na xuống xe ở một góc rẽ không có người, đeo kính lên, khoác túi, đi về phía “Trạm âm nhạc Heavy Metal” cách đó không xa, giống như một nhân viên văn phòng vừa tan làm về nhà vậy.

“Trạm âm nhạc Heavy Metal” thực tế là một quán bar không cung cấp rượu mạnh, làm vậy là vì cảnh sát không muốn ngày ngày hỗn loạn không thu xếp được. Sau 7h tối, người trong quán bar không đông, tiếng nhạc đinh tai khiến người không nghe quen có cảm giác chấn động, trong quán bar mờ tối ánh đèn nhấp nháy, kim đồng hồ đã chạy tới vị trí 7 giờ 20 phút, nhưng không có ai cả, cũng không xảy ra bất cứ việc gì.

Tay Vu Minh Na di chuyển tới phím gửi của điện thoại, nhấn vào phím này, hành động sẽ kết thúc, cô sẽ có thể lập tức rời khỏi đây.

“Chào cô!” Một hồi tiếng Pháp vang lên bên cạnh.

Một người đàn ông da đen hai mươi mốt, hai mươi hai tuổi, tay cầm một chai bia, vừa đi vừa nói.

“Chào anh, có việc gì không?” Vu Minh Na cũng trả lời bằng tiếng Pháp.

Người đàn ông da đen đưa một tờ giấy, ra hiệu cô hãy nhận lấy.

“Cám ơn!” Vu Minh Na cầm lấy tờ giấy, đi về phía nhà vệ sinh nữ.

Bước vào nhà vệ sinh, cô mở tờ giấy ra, bên trên viết hai con số, một số là ba, một số là sáu, phần trên tờ giấy vẽ một mũi tên, đầu mũi tên là kí hiệu tàu điện ngầm mà người Pháp thường dùng.

Vu Minh Na nhìn kĩ một lượt, sau khi xác nhận không có sai sót gì liền vứt tờ giấy vào bồn cầu, nhấn nút, nhìn thấy nước cuối tờ giấy xuống đường ống dẫn nước cô mới bước tới bên bồn rửa tay có lắp gương, chú ý nhìn gương, sau khi rửa tay xong mới lặng lẽ rời khỏi nhà vệ sinh, đi về phía cửa quán bar.

Mỗi ga tàu điện ngầm của Pháp được đánh dấu không giống nhau, hình trên giấy chỉ dẫn cô cần tới ga Rouge, cũng may ga tàu điện ngầm không xa, cô quyết định đi bộ.

Khi Vu Minh Na đi ra khỏi cửa khách sạn, liền nhấn phím đối thoại điện thoại.

“Gặp mặt ở ga Rouge, anh ấy cho tôi mã hiệu của tủ lưu trữ.” Cô vừa nói vừa mang theo tâm trạng thấp thỏm lo lắng đi về phía nhà ga.

Trong xe Ford ở ngã rẽ đầu phố, Mã Bưu rút súng lục Glock 17 của mình ra, bên trên đã lắp sẵn băng đạn 20 viên, anh thuần thục vặn chặt thiết bị giảm thanh lên ren đầu súng, đẩy đạn lên nòng, chốt an toàn vẫn nằm ở vị trí an toàn, vạn nhất gặp phải tình hình khẩn cấp, khi rút súng ra anh có thể tự nhiên mở chốt an toàn, như vậy khi đầu súng lộ ra, đạn sẽ có thể bắn ngay lập tức.

Mã Bưu bước xuống xe, đội một chiếc mũ màu đen lên đầu, bùn cải trang đã được bôi đều lên hai gò má, kính có gọng màu nâu khiến anh nhìn có vẻ già dặn.

Vu Minh Na mua vé ở máy bán vé tàu điện ngầm, vừa đi vừa gỡ kính xuống dụi mắt, khi đeo kính lên, cô nhìn thấy một người đàn ông bám sau mình chừng 10m trên lớp phủ mắt kính, từ hành động cô có thể nhận ra đó là Mã Bưu, trong lòng không khỏi thở phào, nhịp tim cũng không đập mạnh nữa.

Sau mười phút, cô xuống xe ở bến xe Rouge, cho dù rất muốn nhưng vẫn kiềm chế không quay đầu lại tìm kiếm bóng dáng Mã Bưu.

“Tiếp tục đi về phía trước, đừng quay đầu lại.” Trong tai nghe vọng ra tiếng Mã Bưu.

Vu Minh Na dùng tiếng Pháp tiêu chuẩn hỏi một nhân viên làm việc về vị trí của tủ lưu trữ, chắc là do cô phát âm tiêu chuẩn nên nhận được thiện cảm của đối phương, nhân viên này mỉm cười chủ động dẫn cô tới khu vực lưu trữ, và chúc cô gái xinh đẹp này buổi tối tốt lành.

Không tới hai phút, cô liền tìm được một tủ nhỏ sơn màu vàng xanh ở dãy thứ ba, sau khi gõ một dãy số trên bàn phím, tủ lưu trữ liền tách một tiếng mở tung ra, bên trong là một chiếc điện thoại đóng gói nguyên vẹn.

Vu Minh Na do dự một lát, cuối cùng vẫn mở hộp đóng gói, bên trong có một chiếc điện thoại trả trước, cầm lấy điện thoại, phát hiện bên dưới có một tờ giấy, bên trên viết hai chữ.

“Mở máy!”

Cô gỡ tai nghe điện thoại đeo trên tai xuống, lấy thiết bị kiểm tra tín hiệu điện thoại giống hệt tai nghe mà “Đại Tiện” đưa cho mình, đeo lên tai giống như tai nghe bluetooth thông thường, tiếp đó nhấn nút mở máy trên điện thoại.

Bình luận

Truyện đang đọc