LÃNH ĐỊA HUYẾT TỘC



Trời đã về chiều, trên một sườn đồi nhỏ cách nơi đóng quân của đại quân Vũng Hải khá xa.
Đất đá không ngừng rung chuyển trước mỗi cú nện tàn khốc của con thây ma khổng lồ, sườn đồi xui xẻo không làm gì cũng bị dính đạn kia chẳng mấy chốc bị san thành bình địa.
Con thây lưng gù và con thây ma tí hon cũng đứng một bên đưa mắt nhìn nhau không nói câu nào mặc kệ tên to xác kia phát tiết.
Thật tế, con thây ma khổng lồ cũng giống như con thây ma liêm đao bị Hàn Thiên Lam giết kia, đều là thây ma từ nơi khác chạy đến đây nguyên nhân hiển nhiên là bị đám “giặc phương tây” nào đó dí chạy, còn thi đàn miếu thành hoàng thật tế là của con thây ma lưng gù kia.
Chỉ là thây ma phân chia cấp bậc theo huyết mạch và sức mạnh, con thây ma khổng lồ dù là khách, nhưng đã đường hoàng đánh hạ chủ nhà rồi giành luôn cái nhà.
Tuy nhiên, thuộc hạ thực sự của con thây ma khổng lồ thì không có một ai, còn đám thây ma kia chỉ là huyết mạch áp chế nên mới nghe theo con thây ma khổng lồ.
Đó cũng là nguyên nhân mà con thây ma lưng gù không xuất thủ từ trước, nhưng khi thấy thi triều đang không ngừng lao đầu vào chỗ chết nó mới đứng ra khuyên bảo con thây ma khổng lồ rút lui bảo toàn lực lượng, không việc gì lại chơi ngu đánh nhau với đám nhân loại kia cả.
Tuy nhiên một trận chiến nổ ra, thi triều bị diệt hơn phân nửa, một con thây ma cấp thống lĩnh trực tiếp bỏ mạng tại chỗ, một con thì mất tích 96,69% là cũng bỏ mạng luôn rồi.
Thi đàn rõ ràng bị tổn thấy vô cùng nghiêm trọng, con thây ma khổng lồ hiển nhiên vô cùng tức giận nhưng chỉ có thể trút giận lên sườn đồi vô tội kia.
Liếc nhìn con thây ma khổng lồ đang không ngừng đập phá, con thây ma lưng gù bất lực lắc đầu mở miệng phát ra âm thanh vô cùng chói tai nói.
- Cự Phác...!ngươi đạp phá như vậy...!cũng vô ích...
- Chuyện trước mắt....!phải nhanh chóng giải quyết...!cánh tay của Thi Cuồng...
- Thứ kia...!không thể để lâu được...
Nghe con thây ma lưng gù kia nói, con thây ma khổng lồ gọi là Cự Phác kia cũng dần dần bình tỉnh trở lại.
Tuy to xác nhưng không có nghĩa là não của nó nhỏ, đã là một con thây ma cấp lĩnh chủ thống lĩnh cả một thi triều Cự Phác hiển nhiên đã lấy lại được tư duy nhất định, cũng biết rõ chuyện gì nặng chuyện gì nhẹ...

Liếc nhìn thi triều đã mất đi hơn nửa, nhưng vẫn còn đông nghịch đang bao vây ngọn đồi nhỏ này.
Thây ma khổng lồ Cự Phác ngồi xuống rồi lấy cánh tay biến dạng của con thây ma gọi là Thi Cuồng kia ra trước ánh mắt của con thây ma lưng gù và con thây ma tí hon.
Khẽ liếc nhìn cánh tay biến dạng của Thi Cuồng, nhưng vẫn nhỏ hơn cánh tay khổng lồ của mình, con thây ma khổng lồ Cự Phác ngược lại vô cùng cần thật đưa cho con thây ma lưng gù.
Con thây ma lưng gù cũng cẩn thân không kém ôm lấy cánh tay biến dạng kia rồi đặc nhẹ xuống đất.
Trước ánh mắt của con thây ma khổng lồ, con thây ma tí hon và cả Trần Lâm đang ẩn thân chi thuật trên chính ngọn đồi kia nhìn xuống, không ngờ con thây ma lưng gù bắt đầu giải phẫu cánh tay kia...
Lớp da biến dạng tựa gia giáp xác bên ngoài không ngờ bị những ngón tay có phần gầy gò của con thây ma lưng gù cắt ra để lộ ra chất thịt màu tím bên trong, nhưng không dừng lại ở đó con thây ma lưng gù vẫn tiếp tục cẩn thân cắt từng miếng, từng miếng thịt màu tím trên cánh tay biến dị kia ra cho đến khi một ánh sáng tím khẽ léo lên.
Khiến ba con thây ma cao cấp vui mừng khôn xiết, còn thi triều quanh đó thì như ăn phải thuốc kích thích đột nhiên gào rống inh ỏi, thậm chí muốn xông đến gần ba con thây ma thống lĩnh kia.
Tuy nhiên, con thây ma khổng lồ Cự Phác đã tức giận đứng lên gầm một tiếng áp chế thi triều xuống.
Nhưng rõ ràng có thể thấy được thứ tỏa ra ánh sáng tím kia có sức hút mê người với thây ma, khiến những con thây ma phổ thông như phát điên bất chấp cả sự sợ hãi trước thây ma tầng thứ lĩnh chủ.
Dần dần trước ánh mắt kinh ngạc của Trần Lâm, con thây ma lưng gù lấy ra một viên tinh thể màu tím tỏa ra những tia sáng huyền bí từ cánh tay biến dạng con con thây ma tay to.
Cùng lúng đó thi triều như phát điên muốn lao đến ngọn đồi nơi ba con thây ma đang giải phẫu.
Ngay lập tức, con thây ma khổng lồ Cự Phác vội vàng chợp lấy viên tinh thể màu tím kia trong lòng bàn tay rồi gầm lên một tiếng rống giận...
Uy áp khủng bố tỏa ra bốn phía trấn áp cả thi triều đang lao đến khiến hàng nghìn con thây ma phổ thông run sợ bò dưới đất không dám lao lên nữa, chỉ có thể đưa mắt nhìn về con thấy ma khổng lồ đầy thèm khát.
Dĩ nhiên, không phải thèm con thây ma khổng lồ mà thèm viên tinh thể màu tím trong tay nó.
Tuy nhiên, khác với suy nghĩ cả Trần Lâm.

Con thây ma khổng lồ chỉ đứng đó giữ chặt viên tinh thể màu tím, vừa áp chế thi triều vừa như bảo hộ chỉ viên tinh thể kia, ngoài ra không có hành động gì khác.
Nhưng con thây ma lưng gù lại liếc nhìn thi triều như đang tìm kiếm gì đó rồi bất chợt lao đến thi triều.
Trước ánh mắt có phần khó hiểu của Trần Lâm, con thây ma lưng gù lao đến thi triều đưa tay bắt lấy một con thây ma phổ thông rồi quay lại ngọn đồi.
Bị ba con thấy ma cấp lĩnh chủ bao vây, con thây ma phổ thông tuy không có ý thức nhưng lại thay không hề sợ hãi, chỉ trán ngập hương phấn nhìn con thây ma khổng lồ.
Có lẽ từ sâu trong huyết mạch, nó biết chuyện gì sắp đến với mình.
Trần Lâm mơ hồ đoán được gì đó khẽ đánh giá con thây ma phổ thông kia.
Nó là một con thây ma phổ thông, cơ thể trắng bệt như xát chết trôi chằng chịt những đường gân màu tím trông vô vùng dọa người.
Nhưng nhìn chung cơ thể của nó lại khá đô con, rõ ràng lúc còn là nhân loại thể trạng của nó phải cự kỳ tốt...
Có lẽ chính vì thể nó mới là kẻ được chọn.
Khác hoàn toàn với suy nghĩa trước đó của Trần Lâm, con thây ma khổng lồ không hề độc chiếm viên tinh thể màu tím rõ ràng là rất có giá trị với thây ma kia.
Mà lại tìm một con thây ma phổ thông thích hợp nhất để truyền viên tinh thể màu tím kia lại cho nó.
Từ đó có thể thấy được, không phải ba con thây ma lĩnh chủ kia cao cả gì mà viên tính thể màu tím quyết định vận mệnh của một con thây ma kia, chỉ có tác dụng với những con thây ma phổ thông chưa hoàn toàn thế biến.
Còn những con thây ma tầng thứ tiến hóa hay thây ma tầng thứ lĩnh chủ thì không thể sử dụng được.
Đúng như Trần Lâm dự đoán, con thây ma khổng lồ Cự Phác kia chỉ khẽ nhìn con thây ma phổ thông gật đầu hài lòng rồi có chút tiếc rẻ nhưng vẫn đưa viên tinh thế màu tím kia cho con thây ma lưng gù, còn bản thân thì quay lại gầm lên một tiếng một lần nữa áp chế thì triều đang muốn lao đến giành giật viên tinh thế màu tím kia.

Chỉ là số phận đã quyết định kẻ nào sẽ là vua, không phải chỉ cố gắng thôi sẽ thành công.
Trước ánh mắt thèm khát cả chụt nghìn con thây ma khác...
Con thây ma lưng gù từ từ đưa viên tinh thể màu tím kia đến trước mặt con thây ma phổ thông.

Không thể chờ đợi lâu hơn con thây ma phổ thông há miệng muốn nuốt lấy viên tinh thể kia.
Bất chợt dị biết phát sinh...
Từ trên đỉnh ngọn đồi, một làn khó xanh quỷ dị bằng tốc độ cực nhanh lao xuống.
Trước khi đám thây ma kịp phản ứng Trần Lâm đã lao ra từ trong làn khói một cước đá bay con thây ma phổ thông cũng như đá bay vận mệnh đế vương của nó, rồi vung lên Tà Nguyệt đao chém vào cánh tay đang cầm lấy viên tinh thể của con thây ma lưng gù...
Tà Nguyệt đao bá đạo tuyệt luân ánh lên tia sáng xanh đen quỷ dị rồi không chút trở ngại cắt đôi cánh tay con thây ma lưng gù khiến nó đau đớn gầm lên, viên tinh thể cúng bay lên không trung nhưng đã bị một bàn tay nhè nhàng bắt lấy.
Cướp trên giàn mướp...
Trần Lâm vô cùng khốn nạn cầm lấy viên tinh thể màu tím kia khẽ mỉm cười đắc ý.
Viên tinh thể màu tím này rõ ràng là chìa khóa quyết định sang hèn, là thứ quyết định thây ma this hay là thây ma that và cũng là thức tác động đến quá trình thế biến của loài thây ma.
Thế nên dù không biết Huyết tộc có “ăn dọng” được gì hay không, nhưng chắc chắn nó là bảo bối với thây ma.
Người xưa có câu “ăn không được thì ta phá cho hôi”, Trần Lâm làm sao có thể để một chủng tộc rất có thể là kẻ thù trong tương lại dễ dàng được như ý, ít nhất phải phá đám trước còn mình có dùng được hay không về từ từ nghiên cứu sau...
Bị Trần Lâm cướp viên tinh thể màu tím ngay trước mũi, cả thi triều đều tức giận gào thét đồng loạt lao đến...
Con thây ma khổng lồ là nhanh nhất gầm lên một tiếng rồi nhảy lên không trung mượn thế đánh xuống.
Chỉ là quanh đây không hề có một nhân loại này, Trần Lâm có thể thỏa sức bung lua...
Cánh tay phải khẽ gồng lên những hình văn quỷ dị trên cánh tay đột nhiên sáng lên rồi mộc ra một lớp giáp xác tựa như vảy cá bao phủ lấy cả cánh tay, cánh tay huyết giáp đã rất lâu rồi mới chính thức ra sân.

Không một chút yếu thế Trần Lâm đưa lên cánh tay huyết giáp đánh tới con thây ma khổng lồ đang đánh xuống.
Sức mạnh khủng bố từ cánh tay tỏa ra như muốn nghiền ép không gian ngạnh khoáng một quyền khủng bố như thái sơn áp đỉnh của con thây ma khổng lồ.
Ầm một tiếng...
Không gian như nứt vỡ, dư chấn khủng khiến từ cú và chạm tỏa ra bốn phía hất bay những con thây ma phổ thông đang lao đến.
Trần Lâm lẫn con thây ma khổng lồ đều bị hất văng ra xa không ngừng lui về phía sau mới ổn định lại được...
Bất chợt mặt đất dưới chân Trần Lâm vỡ ra, con thây ma tí hon phá đất lao đến bất ngờ tập kích một quyền đánh vào đầu Trần Lâm.
Tuy nhiên, Trần Lâm chỉ nhếch mép mỉm cười liếc nhìn con thây ma tí hon, ý tứ vô cùng rõ ràng “ta đứng đầy từ chiều”...
Trước khi quyền phong của con thây ma tí hon kịp đánh vào đầu Trần Lâm, thì một ngọn huyết hỏa đã lao đến nhằm vào nó.
Cảm nhận được sức hủy diệt khủng kiếp của huyết hỏa, con thây ma thoáng ra giật mình hoảng sợ vội vàng né tránh.
Tuy nhiên huyết hỏa dường như có linh tính, con thây ma tí hon vừa muốn né tránh thì chính nó cũng là lượn một vòng bám theo rồi nện lên lưng con thây ma tí hon.
Bĩ Ngạn Huyết Hỏa tịnh hóa vạn vật...
Vừa nện vào lưng con thây ma tí hon, huyết hỏa lập tức bùng cháy thiêu đốt phần lưng của nó khiến nó đau đớn lăn lộn trên mặt đất, đây là cái giá của việc sát thủ bị kẻ khác phục kích...
Chỉ là con thây ma ti hon chưa trả giá được bao lâu, thì một ánh đao xanh đã lướt qua nhẹ nhàng cắt bay đầu nó, triệt để kết thúc sinh mệnh của nó...
Tuy nhiên, sau khi giết chết con thây ma tí hon Trần Lâm lại vội vàng thu xác của nó và phần đầu đang lăn lóc dưới đất rồi mới liếc nhìn lại thi triều.
Dù sao chuyện của bọn thây ma cần nghiên cứu nhiều hơn, với tinh thần em yêu khoa học Trần Lâm không có lý do gì lại bỏ cái xác của con thây ma tí hon mà không đem về nghiên cứu cả.
Chỉ tội cho con thây ma tí hon chết rồi cũng không được toàn thây...


Bình luận

Truyện đang đọc