LÃNH ĐỊA HUYẾT TỘC



Bên trong huyết điện một cuộc hợp đã được lập nên, nguyên nhân của cuộc hợp này không gì khác chính là sẽ tống tiền khu căn cứ thế nào.
Dĩ nhiên không được quá ít, huyết tộc đã “tổn thất nặng nề” không thể quá ít được, nhưng cũng không được quá nhiều, cũng là vấn đề đó khu căn cứ không phải của một người nên nếu đồi quá nhiều các cao tầng khác sẽ không đồng ý, tốt nhất chính là vừa dừng lại đúng điểm giới hạn của họ.
Nhưng không phải ai cũng tích cực tham gia cuộc hợp này...
- Đang ngủ nướng tự nhiên lôi ra đây...!mình làm bên bộ văn hóa mà liên quan gì đâu.
Lúc này Trần Lâm ngồi gật gù trên bảo tọa nhìn mọi người bàn bạc, cực kỳ vô trách nhiệm.
Nhàm chán không có gì làm Trần Lâm hết nhìn trời rồi nhìn đất, hết hình về một miền đất xa xâm rồi nhìn lại các thành viên trong huyết điện...
Hôm nay khá đông vui khi tất cả cao tầng hiện tại của huyết tộc đều có mặt...
Nhìn một đám nữ nhân xinh đẹp trước mắt Trần Lâm vô cùng thích thú ngắm nhìn các nàng...
Huyết Linh được xem như lãnh đạo tối cao của huyết tộc sau tên chỉ biết ăn chơi Trần Lâm, mặc trên người một bộ cung trang cổ kính tạo ra vẻ đẹp quý phái tựa như một đương kim hoàng hậu thời cổ đại.
Bên cạch đang bàn bạc với Huyết Linh chính là Hồng Ánh, khác với Huyết Linh nàng mặt một bộ quân phục hiện đại màu đen hiện lên vẽ anh khí bừng bừng tựa như một nữ đại tướng thời hiên đại.
Ngồi xa xa một góc chính là Huỳnh Dao, khác với hai người kia nàng ăn mặc khá giản dị khi chỉ mặc một cái đầm dài màu đen mỏng mạnh che đậy bộ ngực khủng bố đang phập phồng theo nhịp thở, trong nàng như một chị hàng xóm xa chồng đang chờ đợi ông hàng xóm Trần Lâm đến sửa giùm cái ống nước...
Nhưng ngăn trở tên hàng xóm kia vào nhà chính là hai tiểu loli đứng bên cạch, Tuyết Nhi và cô bạn thân ngốc nghếch Bào Bào, làm cho khi nghĩ đến cái quan hệ mẹ con rồi bạn của con gái này làm Trần Lâm không nhịn được nghĩ đến những bộ phim huyền thoại đến từ đất nước mặt trời mộc kia.
- Khư...!khư...!thôi hai đứa nhóc đó để vài năm nửa vậy...!không FBI bắt chết...
Cố dập tắt ý nghĩ không lành mạnh trong đầu Trần Lâm đánh giá phe hung thú của huyết tộc.
Hiện tại huyết tộc đã có “tứ đại hung thú” hẳn hôi tuy không phải là cái gì thanh long, bạch hổ những cũng không chênh lệch mấy.
Thanh long...!à nhầm Huyết Văn Thanh Xà tiểu Thanh, cao tầng mới của huyết tộc chính là con rắn nước tí nữa đã bị tiểu Hắc kéo chết may mắn nó là...!rắn cái nên được Trần Lâm thu phục, khi vào huyết điện nó vô cùng biết điều hóa thanh thành hình người.
Ở dạng người tiểu Thanh thể hiện có lẽ là đặc trưng của hung thú hóa thân...!sự cao to, khi nàng rất cao gần 2, 4m cao nhất trong cả nhóm, trông nàng không khác gì một người khổng lồ mà nghĩ lại của phải ở dạng hung thú nàng cũng đã cực kỳ to lớn rồi, khoác trên mình một bộ áo màu xanh như da rắn che đi chơ thể trắng trẻo lồi lỗ dụ hoặc người mình, cùng với mái tóc màu xanh và cặp mắt màu vàng óng đặc trưng của loài rắn là cho nàng toác lên vẻ đẹp kỳ dị như một yêu nữ ăn côn thịt...

Kế bên thanh long chính là bạch hổ...!lại nhầm Bạch Lang tiểu Tuyết, trái ngược với tiểu Thanh thể hình của nàng khá nhỏ, nhỏ nhất trong nhóm hung thú khi ở trạng thái nhân hình nàng chỉ cao có...!2m.

Sở hữu nét đẹp hoang dã của núi rừng, cơ thể có thể nói là trắng như tuyết từ đầu đến chân từ da đến lông...!và bộ ngực cũng nhỏ nhất dù sao thì sói mà như bù lại cập mông của nàng vô cùng to tròn đầy đặn thuộc nàng cực phẩm cùng với cập đùi săn chắc làm Trần Lâm khi nhìn từ phía sau đều không nhịn được liên tưởng đến những thể võ bắt chước loài chó...
Nhưng đặc biệt nhất trong nhóm hung thú không ai khác chính là tiểu Kim, không phải vì nàng là người đẹp nhất mà vì khí chất của nàng...!cao ngạo, sở hữu cơ thể trắng tinh khôi và mái tóc vàng óng ánh, khoác trên mình một bộ trang phục từ lông chim cũng một màu vàng, nhưng đặc biệt nhất chính là ánh mắt tự như kẽ bề trên của nàng là cho bất kỳ ai nhìn vào chúng cũng nổi lên khác vung muốn chinh phục nàng.
Cuối cùng thành thành viên thứ tư của nhóm hung thú cũng là thành viên khá lâu đời của huyết tộc.
Đó là...!đậu xanh rau củ quả...!một con heo đen thui đang nằm ngủ giữa huyết điện, trong một khung cảnh tràng gập mỹ nữ muôn màu muôn vẽ thì nó lại hiện lên như một đống than giữa lớp tuyết trông gai mắt vô cùng là Trần Lâm có xúc động muốn đá nó ra khỏi huyết điện.
Là một thành viên đời đầu của huyết tộc như tiểu Hắc lại nổi tiếng là bá đạo nhất khi nó là kẽ duy nhất không hề nể mặt vị huyết tổ kia, không tính đến truyện không thèm hóa thân thành nhân hình thì chuyện không thèm nói chuyện với Trần Lâm cũng đã quá rõ, là cho vị huyết tổ kia cay cú không ít lần tìm cơ hội trả đũa...!đúng là thượng bất chính thì hạ tất loạn.
.
Nhưng sau một hồi ngắm gái no mắt...!trừ con heo kia, thì huynh đệ bên dưới cũng không chịu được đứng lên biểu tình đồi quyền làm người...
Thấy thế Trần Lâm không khỏi thở dày, là một người có nghĩa khí cậu làm sau có thể để anh em chịu quất ức mà không ra tay giúp đỡ...
Thế là Trần Lâm mỉm cười hồn nhiên nhìn hai nha đầu Tuyết Nhi...
- Tuyết Nhi ngoan dẫn theo Bào Bào ra ngoài chơi đi
- Ở đây ca ca có công chuyện với mẫu thân muội...
Nghe Trần Lâm nói thế Tuyết Nhi dù không hiểu lắm như vẫn ngoan ngoãn dần theo Bào Bào ra ngoài chơi, thật tế bản thân nàng củng muốn ra ngoài chơi từ lâu.
Sau khi đuổi hai tên “ôn thần” đi, Trần Lâm mỉm cười đê tiện vươn ma trảo về phía Huỳnh Dao.
Đáng thương cho mỹ phụ không hề biết nguy hiểm đang rình rập mình, thật tế trong huyết điện lúc này Huỳnh Dao là con mồi khả dĩ nhất, nhóm hung thú dù rất muốn như hiện tại Trần Lâm chưa giám, phải biết hình dáng lúc này của các nàng là do kỹ năng “huyết thuật biến thân” duy trì lở như khi đang lâm trận năng lực này hết thời gian các nàng biến trở lại thành hung thú thì thật khó coi, dù với Trần Lâm cũng không sau như sợ độc giả bỏ truyện nên chỉ đành chờ các nàng tiến cấp cho ổn thỏa.
Còn hai người Huyết Linh và Hồng Ánh địa vị quá cao còn đang bàng công chuyện đụng vô không khéo bay màu như chơi, dù sao bộ trưởng bộ văn hóa chức nhỏ nên chỉ có thể tội cho Huỳnh Dao...

.
Thế là Trần Lâm len lén ra sau Huỳnh Dao rồi âm thầm kéo mỹ phụ vào một góc.
Khi đang còn đang không hiểu chuyện gì thì Trần Lâm đã ôm chàm lấy nàng từ phía sau cánh tay nhanh chống luồn vào cái áo rộng cổ của nàng, bàn tay heo thích thú nhào nặng bộ ngực sữa to lớn biến nó thành mọi hình dáng.
- Ư..

ư..

không được đâu mọi người thấy...
- Ư...!ư...
Bị tập kích bất ngời Huỳnh Dao hoảng sợ giữ lấy bàn tay đang tác quái kia, ánh mắt lo lắng nhìn những người đang bàng bạc, may mắn là không ai chú ý đến góc khuất này.
Nhưng Trần Lâm nào quan tâm như nàng cậu thích ý luồn tay xuống hạ thể của nàng, khẽ vuốt ve lớp lông mao rồi xoa nhẹ lên mép âm hộ.
Khẽ thở một làng hơi vào tai nàng rồi thì thầm:
- Chỉ cần nàng không lớn tiếng sẽ không ai chú ý đâu...
Nói xong cậu đưa lưỡi liếp dọc chiếc cổ trắng ngần của nàng cùng lúc đó bàn tay heo xe xe vào hạt đậu nhỏ nới âm hộ là nó bắt đầu rĩ nước.
Biết tên khốn này sẽ không tha cho mình Huỳnh Dao chỉ biết quằn mình chịu trận, cắn chặc răng cố không phát ra tiếng động.
Khẽ nhìn những cao tầng khác của huyết tộc còn đang bàn bạc, cảm giác vụng trộm làm Trần Lâm vô cùng thích thú.

Buôn Huỳnh Dao đang run rẩy ra Trần Lâm nhanh chống cúi xuống chui vào vái của nàng là nàng giật mình.
Vừa chui vào túp liều lý tưởng Trần Lâm thích thú vươn tay nhào nặng cập mông to tròn phì nhiêu trước mặt, đôi tay ma quái không ngừng vuốt ve mớn trớn chúng rồi banh rộng ra để lộ cúc hoa đỏ hồng và âm hộ lông lá đang rĩ nước phía dưới.
Vô cùng thích thú Trần Lâm đưa lưỡi liếm vào khe mông của nàng, các lưỡi điêu luyện liếm dọc âm hộ lầy lội rồi kéo dài lên chạm vào cúc hoa đỏ hồng là Huỳnh Dao giật mình suýt chúc rên lên.
Cái miệng nhỏ cắn chặc cố không phát ra âm thanh nhưng hơi thở dồn dập đã bán đứng nàng.
Lúc này tiểu Hắc đang ngủ chợt giật mình tỉnh lại, khẽ nhìn về phía Huỳnh Dao nhất là cái váy dài u lên một cục không ngừng nhấp nhô phí sau.
May nắm cho nàng tiểu Hắc chỉ hừ lạnh một tiếng rồi ngủ tiếp.
Khẽ hở ra một hơi thì bất chợt âm hộ bị chà xát làm Huỳnh Dao không nhịn được rên lên những tiếng ưu...!ưu...
Bên dưới Trần Lâm thể hiện đúng chất một tên hôn quân chỉ biết ăn chơi sa đọa, mặc kệ hết đại sự huyết tộc cho quần thần lo chỉ biết rục mặt vào hạ thể của Huỳnh Dao, chiếc lưỡi quái ác không ngừng liếm láp âm hô lông lá đỏ hồng kia cho đến khi nó phung nước mới thôi, dù sau cậu của cũng đang khát.
Thế là Trần Lâm hì hục dưới thân Huỳnh Dao, không ngừng say sưa liếp láp khe suối đang không ngừng rĩ nước như muốn uống cạn nó.
Còn Huỳnh Dao đáng thương chỉ biết cắn răng chịu trận cố không phát ra tiếng động...
Nhưng Trần Lâm thì không biết thỏa mãn, sau khi ăn uống nó say cậu luyến tiếc rời bỏ miến sò lông tươi ngon mọng nước.
Đứng dậy vén cái váy dài kia lên để lộ ra bờ mông trắng pháo cùng âm hộ đổ hồng ướt át.
Không chần chờ Trần kê ngay côn thịt to lớn gân guốc của mình vào mép thịt hồng hào rồi từ từ tiến vào.
Chắn mấy chốc tiểu huyệt bé nhỏ đã nuốt trọn côn thịt to lớn kia, cảm giác ẩm ướt ấm áp bao phủ làm Trần Lâm sướng khoái.
- Hay! Không ngờ âm hộ nàng lại thèm côn thịt như vậy mới đút vào đã nắm không buôn.
Khẽ thì thầm trêu chọc nàng Trần Lâm bắt đầu nhấp nhẹ nhàng khoan thai vào âm hộ kia.
Cảm nhận côn thịt to lớn không ngừng ra vào chà sát lên các sớ thịt làm Huỳnh Dao sướng tê người không nhịn được chống tay vào từng cố gắng không rên lên.
Nhưng nhờ thế cập mong đẫy đà lại vén lên cao làm cho côn thịt dễ dàng đâm sâu hơn, dần dần chạm tới tử cung của nàng.
Thấy thế Trần Lâm vịnh vào cái eo thon gọn của nàng không ngừng nhấp những cú nhấp như đốn cọc vào sâu trong âm hộ, hai bộ phận sinh dục va vào nhau phát ra những tiết bạch...!bạch...!hấp dẫn sự chú ý một mọi người.
Nhưng lúc này Huỳnh Dao nào còn quan tâm đến chuyện đó, sướng khoái làm nàng quên hết mọi chuyện, cái miệng nhỏ cũng không nhịn được nữa phát ra những tiếng rên rỉ.

- Ư..

ư..

ngài chủ...!chủ nhân...
Rất nhanh qua sự ma sát liên tục, quy dầu to lớn thục ra thục vào khe thịt bé nhỏ làm nó uống lượng theo thừng cú nhấp rồi hút sâu vào tử cung chật hẹp của nàng.
- Chủ nhân...!chết...!chết nô tỳ rồi....!ư...!ưa...
Cứ thế qua hơn chục cú nhấp Huỳnh Dao cũng không nhịn được nữa phóng xuất, âm hộ lầu lội giờ càn tồi lội hơn không ngừng phung ra những dòng nước óng ánh.
.
Sau khi phóng xuất Huỳnh Dao không nhịn được tựa vào từng thở hổn hể, nhưng rất nhanh nàng ý thức được gì đó lo sợ nhìn lại mọi người.
Trước ánh mắt của nàng là các cao tầng của huyết tộc đang cười như không cười nhìn nàng làm nàng xấu hổ muốn chết nhưng âm hộ vẫn kẹt cứng với côn thịt to lớn còn đang sung sức kia không chạy đi đâu được, chỉ có thế xấu hổ giấu mặt đi không ngừng quyền rủ lên nào đó.
Còn tên nào đó kia thì cực kỳ vô sỉ nhìn lại các cao tầng kia nói.
- Mọi người cứ tiếp tục đi đừng quan tâm đến chúng ta.
.
Thế là sau một ngày bàng bạc kỹ lững vị huyết tổ đại nhân kia vô cùng có trách nhiệm khi...!không hề biết huyết tộc sẽ đồi hỏi khu căn cứ gì để chuộc người, cũng chả biết lúc nào thì bắt đầu trao đổi, thậm chí hôm sau đã có gần 10 binh sĩ nhân tộc được thả ra chạy về căn cứ báo tin cũng trả biết nốt, chỉ biết được hôm nay đáng tiếc là ngày dâu rụng của Hồng Ánh.
Không biết có thật không nhưng Trần Lâm cũng đành chịu.
Khẽ ôm lấy hai cơ thể lõa lồ đã thiếp đi từ lúc nào Trần Lâm không khỏi than thở về độ trâu bò đột biến của mình, hai người Huyết Linh và Huỳnh Dao không đủ sức chơi với cậu thậm chỉ cậu tựu tin chấp 5 được, đôi khi trâu quá cũng không tốt.
Nhưng Trần Lâm không hề biết răng cậu có thể chính chiến bất bại như vậy đều hoàn toàn nhờ huyết mạch mà ra, một thuộc tính ẩn của “trích huyết” đó chính là cậu sẽ được tăng phúc khi quan hệ với các đối tượng bị trích huyết, ngược lại các nàng bị huyết mạch áp chế nên sẽ luôn luôn thua trước cậu, nên nếu như cậu đối đầu với chủng tộc khác thì chưa chắc đã chấp 5 được.
Còn Trần Lâm không hề hay biết gì cứ nghĩ mình thiên sinh thần ụ, mỉm cười thích thú chìm vào giấc ngủ.


Bình luận

Truyện đang đọc