LÃNH ĐỊA HUYẾT TỘC


Liếc nhìn một đông phương hoàng hậu, cùng một tây phương nữ hoàng đang ôm lấy mình, ánh mắt đầy sự nhung nhớ.
Trần Lâm không nhịn được mỉm cười hạnh phúc thì thầm.
- Sau chuyến đi này ta sẽ mãi bên các nàng.
Dù xuất phát điểm của Trần Lâm khi thu bất kỳ một nữ nhân nào về, đều không vì năng lực ưu tú của họ thì cũng là để giải quyết nhu cầu của thằng em, trên cơ bản không hề có tình cảm gì, có chăng chỉ là cảm giác thích mà thôi.
Dù sao từ cổ chí kim, để vương tâm không nên nằm trên người nữ nhân của mình, mà nên nằm trên người nữ nhân của kẻ thù.
Tuy nhiên, lửa gần rơm lâu ngày cũng cháy, trải qua một thời gian được các nàng chăm sóc như con, Trần Lâm ít nhiều cũng có tình cảm...
Hiện tại trải qua một thời gian khá dài xa cách, giờ gặp lại đúng là nhiều cảm xúc.
Bên kia hai mẹ con Minh Nguyệt, Hồng Ánh thấy hai người Huyết Linh và Thanh Vân đã không màng đến thế sự, tranh thủ ôm ấp Trần Lâm đều không nhịn được hừ lạnh, không thèm để ý đến ba người kia mà đánh giá đám người mới mà Trần Lâm đã thu về.
Đây có thể xem như cuộc hội hợp đầu tiên giữa những siêu cấp đại boss của Huyết tộc.
Cảm nhận được ánh mắt của Minh Nguyệt.
Liễu Mộng Điệp lập tức đoán được nữ nhân thân mặc quân phục, bộ dạng thành thục mê người kia lại ai khẽ cười nói.
- Liễu Mộng Điệp ra mắt Nguyệt Dạ nữ vương...
- Nghe danh cô đã lâu hôm nay mới có dịp gặp mặt, đúng là danh bất hư truyền...
Nghe thấy có người nhận ra mình, Minh Nguyệt không nhịn được liếc nhìn nữ nhân phong tao vô hạn, tay cầm tẩu thuốc bộ dáng vô cùng ung dung như nhà mình không nhịn được nhíu mày trầm ngâm.
- Liễu Mộng Điệp...!người của Liễu gia...
- Hừ...!huyết tổ đại nhân đúng là có bản lĩnh, nữ nhân như vậy cũng có thể thu phục được.
Rõ ràng, tuy chưa hề gập mặt nhưng Minh Nguyệt vẫn đánh giá rất cao Liễu Mộng Điệp, không phải chỉ vì phong thái ung dung mà chỉ của người nắm quyền hành lâu năm mới có được, mà còn là vì Liễu Mộng Điệp biết rõ thân phận nữ vương của mình.
Cả nhân loại chỉ có Đại Ca thành và chính quyền Vũng Hải biết đến thân phận của mình, điều đó có thể chứng minh Liễu Mộng Điệp từng giữ địa vị rất cao tại Vũng Hải và Trần Lâm đã thành công đào được một góc tường khá lớn.
Tuy nhiên, Liễu Mộng Điệp lại không hề giấu giếm mà còn chủ động nói ra, từ đó cũng có thể thấy được Liễu Mộng Điệp đang ngầm khẳng định giá trị của bản thân.
- Nữ nhân này không đơn giản...
Liếc nhìn Liễu Mộng Điệp, Minh Nguyệt khẽ híp mắt ánh giá.
Ngược lại, Liễu Mộng Điệp cũng khẽ nhếch mép mỉm cười nhìn lại.
Không khí nhìn từ bề ngoài thì thấy đôi bên đang trò chuyện khá là hòa hợp, nhưng bên trong lại ẩn chứa một điều gì đó không thích hợp.
Chỉ là Trần Lâm khốn nạn lại chỉ ngồi một bên ôm hai mỹ nữ mỉm cười, không hè có ý xen vào...
Ngược lại chỉ khổ cho đám người Thu Thảo, lần đầu ra mắt hội đồng quản trị là rơi vào tình huống éo le này.

Các nàng hiển nhiên không đủ cứng cũng như không đủ phác lực như Liễu Mộng Điệp, tuy nhiên cũng nhận thấy địa vị cực cao của vị Nguyệt Dạ nữ vương kia trong Huyết tộc, nên cũng càng không dám hó hé gì, đúng là tiến thoái lưỡng nan.
May thay Thu Thảo cũng có thể xem là nữ cường nhân đứng ra cười nói.
- Chào mọi người, ta là Thu Thảo đã đi theo đại nhân được một thời gian.
- Còn họ là Yến Nhi, Phương Tuyết, Phương Ngân và Kỳ Kỳ...

Liếc nhìn Thu Thảo phong thái ung dung tự tinh bước ra bắt chuyện.
Minh Nguyệt một lần nữa gật đầu hài lòng về chất lượng của những người mới này.
Rõ ràng tuy Trần Lâm có chút bất bình thương, nhưng mắt nhìn người vô cùng tốt kéo về một đám người ưu tú.
Khẽ mỉm cười một cái, Lý Minh Nguyệt anh khí bừng bừng đưa tay ra trước mặt Liễu Mộng Điệp cười nói.
- Ta là Lý Minh Nguyệt...!mọi người đều là người của Huyết tộc...
- Sau này cứ xem nhau như tỷ muội là được rồi...!không cần phải khách sáo...
Nghe thấy thế Liễu Mộng Điệp khẽ nhướng mày, nhưng rất nhanh đã mỉm cười chủ động bắt tay Minh Nguyệt cười nói...
- Phải cô nói đúng...!chúng ta đều là người của Huyết tộc, đều là tỷ muội tốt...
Thu Thảo lẫn Hồng Ánh, hai thành phần có đầu ốc nhất tại nơi đây cũng nhận ra gì đó khẽ thở phào một tiếng rồi mỉm cười vui vẻ.
Nữ nhân chính là vậy, đụng mặt nhau mà không làm kẻ thù thì chính là tỷ muội.

Huống chi tất cả còn đều là người của Huyết tộc.
Chỉ có Trần Lâm thành phần ăn hại của Huyết tộc đang ôm ấp Huyết Linh cùng Thanh Vân khi nghe đến hai từ tỷ muội không nhịn được ngu người khó hiểu.
- Tỷ muội Huyết tộc thì lão tử là gì nhỉ.
Ngược lại thấy Trần Lâm mặt ngu ra, Minh Nguyệt lẫn Liễu Mộng Điệp không nhịn được bật cười, không khí vô cùng hoà thuận trở lại với Huyết tộc...
Tuy nhiên rất nhanh Minh Nguyệt lại nhíu mày lạnh giọng hỏi:
- Ngài bị thương?
Nghe thấy Minh Nguyệt nói như thế, hai người Thanh Vân và Huyết Linh cũng cảm nhận được vết thương trên ngực Trần Lâm ngước mặt lên nhìn cậu đầu quan tâm.
Ngược lại, Trần Lâm chỉ cười hè hè như không có chuyện gì nói.
- Đánh nhau với đám người ở Vũng Hải, bất cẩn để bọn họ làm bị thương mà thôi...
- Chỉ là chút vết thương nhỏ không vấn đề gì...
- Hừ...!khinh địch là đại kỵ của binh gia...!mong rằng ngài sẽ nhớ bài học này...
Nghe thấy Trần Lâm chơi ngu để bị thương, Minh Nguyệt không nhịn được hừ lạnh không chút khách khí trách mắng...
Tuy nhiên, ánh mặt khi nhìn vào vết thương đã kép mặt trên ngực Trần Lâm, thì ẩn sâu trong ánh mắt lại ánh lên tia sát ý vô cùng nặng...
Không chỉ có Minh Nguyệt, Thanh Vân và Huyết Linh đang xoa nhẹ lên ngực Trần Lâm cũng híp mắt trầm ngâm, toàn bộ cao tầng của Huyết tộc đều chuẩn bị đem vũ khí ra mài.
Cứ thế một câu nói của Trần Lâm, mặc dù mặt ngoài không ai nói gì, thậm chỉ còn khinh bỉ vị Huyết tổ này chơi ngu lấy số, nhưng hai chữ Vũng Hải chắc chắn đã có tên trong danh sách đen của Huyết tốc...
May thay Minh Nguyệt không phải người không biết nặng nhẹ nên tạm gác lại chuyện tìm Vũng Hải tính sổ qua một bên, tập trung vào chuyện trước mắt, cuộc đại chiến của các chủng tộc...
Ngược lại, thương bệnh binh như huyết tổ đại nhân chỉ ngồi trên ghế chủ vị xoa cằm nhìn đám người Minh Nguyệt đang thảo luận về sự kiện Chủng Tộc Đại Chiến kia không hề tham gia, cũng không có phần để mà tham gia.
Trên cơ bản đây không phải là sự kiện quá thơm với Huyết tộc, phần thưởng không được bao nhiêu giá trị nhất chỉ có vẻ quay may mắn, nhưng phải đánh đến quán quân hoặc á quân mới có được.
Tuy nhiên, Huyết tộc cũng không thể nhắm mắt cho qua được, đây là mặt mũi của một đại tộc top 5, trận này không thể không đánh thậm chí còn phải đánh thật lớn.

Chỉ là Huyết tộc và rất nhiều cũng tộc khác đều không có khả năng kéo hết những thành phần có chiến lực cao lên chiến trường cho kẻ khác thấy được.
Thế nên một số người sẽ lên đấu trường chiến đấu, nhưng một số người sẽ phải ở dưới làm khán giả.
Và Huyết tổ đại nhân là người đầu tiên không có khả năng nhảy lên chiến trường đánh nhau cho 9 đại tộc kia thấy được, không may gặp phải kẻ mạnh lộ hết bài thì được không bằng mất.
Ngoài ra những người không mạnh về chiến đấu như Huyết Linh hay Yêu Cơ hiển nhiên cũng sẽ không tham gia.
Thế nên Trần Lâm và cả những tên Long Hoàng, Sa Hoàng, Hy Thánh...!gì đó, đều không có khả năng xuất hiện trên đấu trường, nhưng dấu răng thì chắc chắn có.
Chỉ là đã bị đá ra khỏi trận chiến này, Trần Lâm hiển nhiên trở thành kẻ rảnh rỗi không màng đến thế sự, vuốt cằm nhìn hai nha đầu trước mặt.
Bằng một cách vi diệu nào đó, hai nha đầu ham ăn biến làm của Huyết Tộc, Tuyết Nhi và cô bạn ngốc Bào Bào lại thành công đột phá cấp 20 trở thành một người chơi hợp cách, thậm chí dường như còn quyết định tham gia đánh nhau.
Bị Trần Lâm nhìn đến cô bé ngốc Bào Bào không nhịn được sợ sệt cúi đầu nhưng vẫn len lén nhưng Trần Lâm.
Tính ra địa vị của Bào Bào không thấp, tuy không phải thành viên trực hệ Huyết tộc mà là do Huyết Linh tạo ra xem như tộc nhân thứ hệ, như nàng lại là tộc nhân đầu tiên được Huyết Linh tạo ra, có thể xem như chị đại trong chi thứ của Huyết Linh.
Chỉ là Bào Bào quá ngốc, chỉ biết lẻo đẽo đi theo Tuyết Nhi và Huyết Linh không hề có phong cách của chị đại chút nào.
May thay Huyết Linh lại khá thương tộc nhân đầu tiên do mình tạo ra này, nên thường dẫn theo Bào Bào và Tuyết Nhi đi chơi lúc rảnh rỗi, bộ dạng khá giống hoàng hậu dẫn theo tiểu công chúa đi chơi...
Trái ngược hoàn toàn với cô bạn của mình.
Tuyết Nhi tuy vẽ ngoài thành thuần đánh yêu nhưng lại là một tiểu quỷ xấu bụng, lợi dụng vẽ ngây thơ vô số tối của mình mà làm không ít chuyện gian ác.
Thế nên khi thấy Trần Lâm nhìn đến, Tuyết Nhi lại cười hì hì chạy đến không chút khách khí ngồi lên đùi Trần Lâm, rồi vô cũng hào sảng vỗ lên cái màn nhìn 24in của mình cười nói.
- Đại nhân...!lần này tiểu Tuyết Nhi sẽ tham gia đánh nhau với bọn người xấu kia.
- Người nhất định phải cổ vũ cho ta đó.
Cảm nhận được thân hình bé nhỏ đang ngồi trên đùi mình, Trần Lâm không nhịn được nuốt nước bọt nhưng vẫn giả vờ cười nói.
- Tiểu nha đầu người cũng muốn tham gia sao?
- Ta nói trước tuy không bị mất mạng nhưng bị đánh chết vẫn sẽ rất đau đó.
Nghe thấy Trần Lâm không chút tin tưởng vào “thực lực” của mình.
Tuyết Nhi phòng má tức giận đưa lên nắm đấm nhỏ hùng hồn nói.
- Đại nhân đừng xem thường ta...!tiểu Tuyết Nhi và Bào Bào sẽ dành quán quân cho ngài xem...
Nói xong Tuyết Nhi phủ mông nhảy xuống đất rồi lấy ra một cây tiểu nỏ bộ dạng vô cùng hiếu chiến, Bào Bào cũng lập tức phụ họa lấy ra một cây chùy răng sói chi chít gai nhọn chạy đến, tổ đội hai bé loli chính thức ra đời.
Chỉ là trông thấy Bào Bào ôm một cây chùy răng sói còn lớn hơn cả bản thân nàng, còn Tuyết Nhi thì hoàn toàn ngược lại cầm trên tay một cây nỏ săn nhỏ, Trần Lâm không nhịn được bật cười lắc đầu.
Tuy cả hai đều là trang bị cam, hai nha đầu này chắc đã chôm được từ trước.
Tuy nhiên cây chùy răng sói kia đúng là sát thương vô cùng lớn nhưng cũng quá lớn với cơ thể bé nhỏ của Bào Bào.
Còn Tuyết Nhi thì dùng một cây nỏ săn loại nhỏ, khác biệt hoàn toàn với cự nỏ chuyên phục vụ cho việc thủ thành của Yến Nhi, tiểu nỏ của Tuyết Nhi đúng là linh hoạt hơn nhưng sát thương cũng sẽ ít hơn rất nhiều, không biết có bắn chết được ai hai không...
Thế nên có thể nói, hai nha đầu này chỉ đơn thuần làm đi chơi trải nghiệm cảm giác...!bị giết...
Bên kia đám người Minh Nguyệt cũng đã quyết định xong.

Đơn chiến, hiển nhiên không thể thiếu đệ nhất cao thủ Huyết tộc Thanh Vân tham gia, dù sao chiến lực của nàng cũng là mạnh nhất Huyết tộc, với ưu thế trên không chừ khí gặp được đối thủ khắc chế, nếu không vị Thiên Không nữ vương này gần như là vô địch.
Ngoài ra Kỳ Kỳ cũng sẽ tham gia đơn chiến, nhìn chung Kỳ Kỳ có thể xem như đệ nhị cao thủ Huyết tộc để nàng tham gia không hề có vấn đề gì, thậm chí nếu không xui xẻo đụng phải những đối thủ quá mạnh ngay từ đầu, Kỳ Kỳ rất có thể sẽ loạt vào top 10.
Hai thành viên Huyết tộc tham gia đều loạt top mười hiển nhiên sẽ khiến không ít người kiêng kỵ.
Còn về đôi chiến, hiển nhiên sẽ có sự góp mặt của hai nha đầu Tuyết Nhi và Bào Bào.
Tuy nhiên Huyết tộc không có khả năng để hai nha đầu kia một mình chơi hết, hai chị em Phương Tuyết và Phương Ngân cũng tham gia đôi chiến, với tuyệt kỹ “lưỡng xà nhất thể” của mình hai chị em các nàng có thể xem như thành phần đôi chiến 2vs2 cực mạnh của Huyết tộc, hạng mục đôi chiến này cũng do hai chị em nàng gánh.
Cuối cùng là tổ đội chiến sẽ do Hồng Ánh và team hung thú chơi.
Trải qua hơn trăm trận chiến lớn nhỏ, Hồng Ánh và bốn người “Hắc Thanh Kim Tuyết” đã phối hợp vô cùng ăn ý, vô hình chung bốn hung thú này đã trở thành cánh tay đắc lực của Hồng Ánh.
Trận tổ đội chiến này hiển nhiên sẽ do các nàng đảm nhiệm.
Ngược lại, những người còn lại đều sẽ không tham gia.
Hai người Huyết Linh và Yêu Cơ trên cơ bản không quá mạnh, thế nên cả hai đều không tham gia trận chiến này mà quyết định trở về lãnh địa của mình phòng khi bị kẻ khác đánh lén.
Mỹ phụ Huỳnh Dao và tiêu nha đầu ngực bự Mục Thanh Thành cũng tương tự, trở về thủ hộ khúc sống Vân Hà thay cho Tiểu Kim và Tiểu Thanh phòng khi thi đàn của tên Thi Hoàng kia đánh lén.
Tuy nhiên, nguyên nhân chính khiến Minh Nguyệt không để Huỳnh Dao và Mục Thanh Thanh tham gia trận chiến này không phải sợ Thi Hoàng hay do bản thân hai nàng yếu mà là ngược lại, các nàng quá mạnh nên không thể tham gia trận chiến này.
Năng lực Hắc Hoả của Huỳnh Dao là khắc tinh trí mạnh với những tên không dùng đến vũ khí như thây ma hay hung thú, Minh Nguyệt không có khả năng để một ác chủ bài mạnh như Huỳnh Dao lên sàn đấu mà không giết được ai.
Mục Thanh Thanh cũng tương tự, sao khi được Trần Lâm tài trợ cho bốn thanh kiếm phẩm chất cam, Mục Thanh Thanh đã thật tự trở thành một kiếm tiên trong phim phất tay một cái lấy đầu kẻ địch, thế nên nha đầu ngực bự khiến tiểu Tuyết Nhi ganh ghét không thôi này cũng sẽ không tham gia những trận đánh nhau vô nghĩa thế này...
Ngoài ra chính bản thân Minh Nguyệt dù rất ngứa tay nhưng cũng không tham gia trận chiến, kéo theo đó là Liễu Mộng Điệp, Thu Thảo và Yến Nhi cũng chịu chung số phận.
Chủng tộc đại chiến không phải chỉ là trận chiến tranh giành quán quân hay á quân gì cả, mà còn là vũ đài thể các chủng tộc thể hiện sức mạnh của bản thân, một loại hình thức tương tự như duyệt binh hay tập trận gì đó thời trước mạnh thế...
Từ đó các chủng tộc sẽ có cái nhìn đại khái về những chủng tộc khác, các sách lực như thuần phục, kết mình hay thôn tính cũng sẽ được đề ra.
Nguyệt Dạ nữ vương Lý Minh Nguyệt, người mà từ khi nhận chức đến nay trên cơ bản đã gánh cả cái Huyết tộc thay cho tên nào đó trên vai.
Thế nên vị nữ vương thống trị cả Huyết tộc này, hiển nhiên không đặc quá nhiều lòng tin vào tên chỉ biết ăn chơi kia, đành phải tự thân vận động cùng với Liễu Mộng Điệp, Thu Thảo và Yến Nhi thu thập tình báo cũng như đánh giá sức mạnh của những tộc khác thông qua các trận chiến, công việc này không hề nhẹ...
May thay Minh Nguyệt không đơn độc.
Thoáng trầm ngâm một lúc, Minh Nguyệt liếc nhìn Huyết Linh trầm giọng nói.
- Khi trở về muội lập tức gọi những chiến sĩ lang vệ cùng nhóm tinh linh thiếu nữ đã đột phá cấp 20 đến đây.
- Ta cần có việc dùng đến họ.
Huyết tộc tuy không có lãnh thổ rộng lớn nhưng vẫn là một đại tộc hùng mạng top 5 sever, thế nên không có chuyện chỉ có mười mấy cao tầng thành công đột phá cấp 20 như vậy, thật tế rất nhiều chiến sĩ Huyết tộc đều đã đột phá cấp 20 có thể đến được thành thành.
Chỉ là họ có nhiệm vụ bên mình, nên tạm thời không thể vào Thánh Thành được.
Ngoài ra chiến lực của họ cũng không mạnh bằng nhóm trực hệ, thế nên vào đây đánh nhau cũng khó lòng lọt top 100, thôi thì không đánh còn hơn...
Tuy nhiên, Minh Nguyệt gọi họ vào không phải để đánh nhau mà là để hỗ trợ nàng Liễu Mộng Điệp và hai mẹ con Thu Thảo đánh giá những thành viên nổi bật của những tộc khác.
Người lãnh đạo phải biết nhìn xa, tương lại của Huyết tộc chắc chắn sẽ chịu không ít ảnh hưởng từ đại sự kiện này.
Thế nên biết người biết ta trăm trận trăm thắng, Minh Nguyệt phải chuẩn bị ngay từ bây giờ.
Ý thức được vấn đền, Huyết Linh cũng khẽ gật đầu nhanh chóng tiến đến ôm lấy Trần Lâm rồi quay người rời đi.
Trước khi đi còn không quên liếc xéo Thanh Vân một cái ý tứ cảnh cáo “cấm léng phéng với người của chị” vô cùng rõ ràng, rồi mới chịu rời khỏi Thánh Thành trở về lãnh địa của Huyết tộc gọi người đến giúp Minh Nguyệt.
Tuy nhiên bị Huyết Linh liếc xéo, Thanh Vân chỉ nhếch mép mỉm cười tiến lên ôm lấy Trần Lâm thịt thầm.
- Bây giờ ngài là của ta rồi...
Nói xong bàn tay của vị đệ nhất cao thủ Huyết tộc khẽ mò xuống xoa nhẹ lên côn thịt của Trần Lâm qua lớp quần đùi.
Tuy nhiên, người đứng đắn như Trần Lâm làm sao có thể dễ dàng xa vào ngục tù đen tối của Thanh Vân, chỉ là chạy không thoát được nên chỉ dành ngậm ngùi chịu trận.

Bên kia Huỳnh Dao cũng rất biết châm dầu vào lửa tiến đến đặc một nụ ôm ướt át lên môi Trần Lâm rồi mới chịu rời khói Thánh Thành.
Nha đầu ngực bự Mục Thanh Thanh cũng học theo bay đến theo đúng nghĩa đen ôm lấy Trần Lâm hôm cái chụt rồi mới rời đi.
Chỉ có Yêu Cơ không hề làm gì chỉ nháy mắt với Trần Lâm cười nói.
- Tối nay ta chờ ngài...
Nói xong Yêu Cơ lập tức rời khỏi Thánh Thành, để lại một vị Thiên Không nữ vương đang híp mắt lại đầy cảnh giác, rõ ràng Yêu Cơ có lợi thế tuyệt đối về mặt địa lý...
May thay trước khi Thanh Vân sắp đè Trần Lâm xuống ăn tại chỗ.
Minh Nguyệt đã tiến đến để một viên đá trong suốt như thủy tinh trước mặt Trần Lâm nghiêm nghị nói.
- Ta đã theo yêu cầu của ngài đào xuống ba tấc đất những nơi có dị thực vật ngài đã chỉ định...
- Tuy nhiên chỉ có đúng một nơi tìm được cái này...
Liếc nhìn viên thủy tinh để trước mặt, cảm nhận được tia năng lượng kỳ dị tỏa ra từ nó.
Trần Lâm không nhịn được nuốt nước bọt cầm lên nhắm nghía rồi trịnh trọng hỏi.
- Đây là dị thổ...
- Phải...!ta đã hỏi Huyết Linh nàng xác nhận đúng là có thể dùng nó như bin mà hấp thụ năng lượng.
- Vấn đề của thành phố Thanh Thủy...!à không của Huyết tộc rất có thể sẽ được giải quyết...
Nhìn vào viên tinh thể trong suốt trong tay Trần Lâm, Minh Nguyệt không nhịn được cười nói.
Năng lượng, thứ vô cùng trí mạng với Huyết tộc khi nó vừa là điều kiện để mở rộng lãnh thổ và cũng là điều kiện để sản sinh ra tộc nhân.
Thế nên Trần Lâm và các cao tầng của Huyết tộc luôn muốn tìm cách gia tăng việc hấp thụ năng lượng của Huyết thụ, chỉ là ngoài trang bị đỏ ra thì đầu mối duy nhất khả thi chỉ có dị thổ...
Thế nên Trần Lâm đã báo về cho Huyết tộc để họ đến những nơi từng có dị thực vật tìm kiếm xem sao, tuy nhiên lại chỉ có một nơi tìm được viên tim thể chứa nặng lượng vô cùng lớn có thể tạm gọi là dị thổ này.
Nhận ra được vấn đề Trần Lâm không nhịn được híp mắt hỏi.
- Viên tinh thể dị thổ này, nàng tìm thấy nó ở đâu.
Nghe thấy Trần Lâm hỏi, Minh Nguyệt liếc nhìn Thanh Vân một cái cười nói.
- Trên tuyết sơn của Thanh Vân, chủng chính là dưới góc dị thực vật mà Thanh Vân đã ăn.
Nhận được câu trả lời của Minh Nguyệt, Trần Lâm không nhịn được nhíu màu trầm ngâm.
Trần Lâm từng gặp khá nhiều dị thực vật, nhưng bản thân Trần Lâm và Huyết tộc chỉ tìm thấy viên tinh thể này ở đúng một nơi là đỉnh núi tuyết của Thành Vân.
Thế nên không cần nghĩ nhiều cũng biến điển núi tuyết kia chắc chắn phải có gì đó đặc biệt hơn những hơi khác.
- Cmn...!khó khi nào là do...!dị thực vật chưa chín...
Rất nhanh Trần Lâm đã nghĩ ra gì đó không nhịn được chửi thề một câu.
Nếu nói góc dị thực vật trên đỉnh núi tuyết có gì khác biệt với những nơi khác thì chính là Thanh Vân đã ăn nó khi góc dị thực vật kia chưa hoàn toàn thành thục.
Như thế có thể đặc ra một giả thuyết, góc cây bên trên chính là do có dị thổ bên dưới nên mới phát sinh biến hóa trở thanh một góc dị thực vật có thể đem đến một năng lực gì đó cho hung thú, tuy nhiên trong quá trình thành thục nó cũng hút sạch năng lực của dị thổ bên dưới.
Thanh Vân không nhịn được mà ăn trước nên dị thổ chưa bị hút sạch và trở thành viên tinh thể trong tay Trần Lâm.
Thế nên Huyết tộc muốn khai thác dị thổ cho Huyết thụ thì phải nhổ dị thực vật trước khi nó chín, như vậy khác gì giết gà để lấy trứng...
Tính ra dị thực vật cũng khá hấp dẫn với Huyết tộc không kém gì dị thổ.
Xem ra hệ thống không dễ ăn, cái gì cũng phải đánh đổi, dị thực vật và dị thổ Huyết tộc chỉ có thể chọn một.


Bình luận

Truyện đang đọc