LÃNH ĐỊA HUYẾT TỘC


Không ngừng xuất kém chém những nhát chém trí mạng áp chế thây ma Côn Khôi, khiến đệ nhất hung ma đông hải này bị thương không nhẹ, chất dịch mũ màu tím theo những vết chém phun ra như suối...
Trần Lâm đột nhiên cảm nhận được gì đó nhíu mày nhìn thiên không.
Cùng lúc đó một bóng đen mang sức mạnh khủng bố lao xuống tuyến phòng thủ của nhân loại, lực đạo khủng bố được tạo ra khiến tuyến phòng thủ trực tiếp bị san thành bình địa, không ít quân nhân trực tiếp bỏ mạng sau cú thiên thạch va vào địa cầu kia...
Khói bụi cũng theo đó bay lên mù mịt...
Dần dần khói bụi tan đi để lộ một con thây ma hình thể cực kỳ đồ sộ lực lưỡng đang đứng đó, dưới chân còn đạp lên thi thể của một quân nhân không đầu.
Xét về tổng thế đại thây ma kia là một con cự hình thây ma kích thức cơ thể tầm 2m cực kỳ lực lưỡng.

Nước da dĩ nhiên là màu tím sẫm đặc trưng của Thi tộc nhưng cánh tay, chân, phần ngực và phần đầu lại cộm lên những khối xương cốt to lớn màu trắng ngà, khiến cho cự hình thây ma này trông như đang mặc một bộ giáp từ xương cốt được mộc ra từ chính cơ thể mình.
Toàn bộ quân nhân trông thấy đại hình thây ma cốt giáp này, tuy không biết nó là ai và giữ địa vị gì trong thi đàn Đông Hải nhưng đều không nhịn được hít một ngụm lãnh khí đầy run sợ...
Đây là sự run sợ hãi xuất phát từ sâu trong nội tâm.
Ngược lại toàn bộ thây ma gần đó đều gầm lên một tiếng vang vọng cả thương khung như để chào đó bật đế vương của mình.
Không chỉ thế hai đại thây ma Côn Khôi và Quỷ Ảnh trông thấy thây ma cốt giáp kia đều đồng loạt bỏ qua đối thủ của mình chạy đến đứng cạnh thây ma kia.
Đứng từ xa, Trần Lâm tạm thời để Côn Khôi qua một bên nhíu mày nhìn con thây ma cốt giáp kia thì thầm một mình.
- Thi Thế Long...!không ngờ tên này cũng tham gia...
Hiển nhiên khác với bọn gà Viễn Đông, Trần Lâm nhận ra con thây ma này.
Nó chính là Thi Thế Long con thây ma đã quát một tiếng dọa lui thây ma Quỷ Ảnh, khi nó chơi ngu đánh nhau với Trần Lâm ngày trước.
Từ đó Trần Lâm đã nhận định được đại thây ma họ Thi này không tầm thường, hiện tại trông thấy thi triều đều thuần thục trước nó, Trần Lâm có thể khẳng định Thi Thế Long rất có thể chính là đế vương của cái thi đàn Đông Hải này.
Khác với Huyết tộc, Long tộc hay Hải Sa tộc...!chỉ có một vương chân chính thì Thi tộc trên lý thuyết Thi Hoàng là vương giả độc tôn của Thi tộc nhưng thực tế lại không.

Do bị phân tách thành nhiều thi đàn gần như chả liên quan gì đến nhau, chính vì thế mỗi thi đàn lại hình thành nên một đế vương của riêng mình.
Thi Thế Long chính là đế vương của thi đàn Đông Hải này.
Tính ra nếu xét về quy mô tộc nhân, thi đàn Đônb Hải không hề kém cạnh thi đàn của Thi Hoàng, nếu có thu sức có chăng chắc chỉ có bản thân Thi Thế Long không hề có một trang bị đỏ trấn tộc chí bảo như thanh Cốt Thương của Thi Hoàng...
Hay nói đúng hơn Thi Hoàng có thể làm đại đại ca của Thi tộc cũng nhờ thành Cốt Thương kia.
Còn bản thân quân đội Viễn Đông không nhận ra đại boss này là do gà, chưa đủ tuổi để nhận thức vị đế vương chân chính của thi đàn đông hải này.
Trong mắt nhân loại tại Viễn Đông, tứ đại hung ma đã là tồn tại cự kỳ khủng bố rồi.
Dĩ nhiên sau ngày hôm nay họ chắc chắn sẽ có nhận thức mới về thứ còn khủng bố hơn tứ đại hung ma gì đó do bản thân mình đặc ra kia.
Ngược lại, đế vương của thi đàn đông hải Thi Thế Long không hề quan tâm đến ánh mắt kinh sợ của toàn bộ quân nhân đang vây quanh, chỉ đứng đó lạnh lùng nhìn về phía ngôi nhà nhỏ nơi đám người Liễu Thanh Thiên đang cố thủ khiến dù ở khá xa nhưng nhóm người Thiên Tuyệt bang vẫn vô thức rùng mình sợ hãi…
Mãi lâu sau đó, Thi Thế Long mới liếc nhìn Lôi Phúc kẻ được bảo hộ nhiều nhất tại đây lạnh giọng nói:
- Nhân loại… được chết trong tay bổn vương, các ngươi cũng nên cảm thấy vinh hạnh…
Nói xong Thi Thế Long đột nhiên bộc phát ra tốc độ khủng kiếp lao đến vung quyền đánh vào người mạnh nhất tại đây không ai khác chính là quân nhân Triệu Hổ người sắt được gia trì ba màu khá sáng và đẹp…
Trước một quyền bất ngờ kia, Triệu Hổ thoáng giật mình nhưng vẫn kịp phản ứng cấp tốc đưa tay lên đón đỡ..
Đáng tiếc trước một quyền của Thi Thể Long, Triệu Hổ lập tức cảm thấy như bản thân bị một chiếc xe tải đâm phải, cơ thể màu đen như sắt thép không chịu nỗi một kích tựa như diều đứt dây bị đánh bay ra xa ngã ầm xuống đất trước ánh mắt kinh sợ của toàn trường.
- Chạy… chạy đi… chúng ta không phải đối thủ của nó…
Gắng gượng từ dưới đất bò dậy, Triệu Hổ không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi run giọng nói.
Cơ thể màu đen tựa như sắt thép của Triệu Hổ cũng theo đó trở lại hình người bình thường, lộ ra con ngươi run run không giấu được vẽ sợ hãi nhìn về phía cự hình thây ma kia.
Đích thân cảm nhận Triệu Hổ mới biết được một quyền kia là mạnh đến mức nào, nếu hắn không đang trong trạng thái sắt hóa còn được Bích Ngọc tăng phúc thì đã mất mạng dưới một quyền kia.
Tên thây ma khủng bố bất ngờ xuất hiện kia không phải tồn tại mà họ có thể đối kháng được, trận chiến này cũng không thể tiếp tục, chạy mới có cơ hội sống…
Và như để chứng minh cho câu nói kia của Triệu Hổ...

Sau khi đánh đánh bay đối thủ, Thi Thế Long không rảnh rỗi đứng đó mà tiếp tục lao đến.
Mục tiêu tiếp theo chính là những khẩu đại pháo đang không ngừng nã đạn của đại quân.
Trông thấy cự hình thây kia tràn ngập cốt giáp kia lao đến, nhóm quân nhân đang điều khiển những khẩu đại pháo không khỏi hoảng sợ lập.
Hai quân nhân hình thể to lớn đô con lập tức lấy ra hai khẩu súng chống tăng nhắm vào Thi Thế Long nhắm bắn.
Bằng...!bằng...
Liên tiếp hai tiếng nổ kinh thiên vang lên vang lên, hai viên đạn súng chống tăng đầy uy lực phá không lao đến cự hình thây ma Thi Thể Long để cột khói dài phía sau.
Tuy nhiên trước ánh mắt kinh nghị của toàn trường...
Thi Thế Long không ngờ lại đưa cánh tay được bao phủ bởi cốt giáp của bản thân lên bắt lấy hai viên đạn kia.
Đùng một tiếng...
Hai viên đạn súng chống tăng bị Thi Thế Long bắt được đồng loạt phát nổ tạo ta một trận bão lửa nuốt chửng cả Thi Thế Long vào trong.
Đáng tiếc khói bụi tan đi, Thi Thế Long vẫn đứng đó không chút tổn thương lạnh lùng nhìn hai quân nhân kia như một lời khẳng định triều đại của nhân loại đã kết thúc.
Ngược lại Lôi Phúc và gia chủ Liễu gia Liễu Thăng đều không nhịn được run sợ nhìn nhau...
Sự lo lắng nhất của nhân loại rốt cuộc cũng đã diễn ra, cái ngày mà một sinh vật sống có thể bằng vào nhục thân chơi được với cả súng chống tăng cũng đã đến...
Cứ thế cuộc săn chính thức mở màn...
Trước sức mạnh của đại thây ma Thi Thế Long không một quân nhân nào đủ sức ngăn cản.
Từng quyền đánh xuống đều trực biết đánh nát người một quân nhân không khác gì như ma thần trong truyền thuyết...
Đại quân theo đó tử thương thảm trọng, hai khẩu đại pháo quý gia không chút khó khăn bị Thi Thế Long vung quyền đánh nát.

Những quân nhân gần đó cùng chịu chung số phận bị đánh nát thành thịt vung vĩnh viễn nằm lại đây chung với hai khẩu pháo kia.

Hai thây ma Côn Khôi và Quỷ Ảnh cũng không nhàn rỗi giải quyết những quân nhân còn cố thủ ngăn cản thi triều đang ầm ầm kéo đến.
Nhóm quân nhân phòng thủ không chịu chết lập tức chia nhau ra chống trả.
Biết súng đạn phổ thông không thể làm gì hai đại thây ma này.
Không ít quân nhân liều mạng rút ra trang bị của hệ thống lao đến cận chiến quyết tâm liều mạng, phần còn lại lập tức lấy ra những khẩu súng chống tăng tìm thời cơ bắn lén.
Côn Khôi và Quỷ Ảnh tuy bá đạo nhưng không thể như Thi Thế Long hoàn toàn không sợ vũ khí nóng uy lực lớn này, chỉ cần tìm cơ hội bắn chết chúng thì vẫn có cửa sống.
Chỉ là cái cửa sống này hơi nhỏ...
Bằng tốc độ quỷ dị của mình Quỷ Ảnh không chút khó khăn nhẹ nhàng né tránh những viên đạn lớn kia rồi lao đến chém giết bất kỳ quân nhân nào trước mặt mình.
Còn Côn Khôi lại càng đơn giản vung lên thanh thiết côn to lớn đạp nát cả tuyết phòng thủ được xây dựng từ bao cát.
Chiến trường nơi tuyết phòng thủ rơi vào thế giằng cơ nhưng kẻ cơ nhiều hơn là nhân loại.
Ngược lại, bên phía Thi Thế Long là một trận đồ sát chân chính, không một thứ gì có thể ngăn cản bước tiến của đại thây ma này.
Từng khẩu đạo pháo bị đánh nát, từng quân nhân cứ thế bất hạnh bỏ mạng, đây chính là sức mạnh tuyệt đối lấn áp tất cả.
Đại quân vừa nhìn thấy cơ hội sống đã bị từng quyền từng quyền của cự hình thây ma Thi Thế Long đánh nát.
Trông thấy tình thế nguy cấp, Trương Long cắn răng lao đến quyết liều mạng với đại thây ma này.
Đáng tiếc dù một lần nữa được Bích Ngọc gia tăng sức mạnh nhưng Trương Long cũng không khác mấy đồng bạn Triệu Hổ của mình bị Thi Thế Long nhất quyền áp chế.
May thay dù trọng thương nhưng trước giờ phút sinh tử không đánh cũng chết này, Triệu Hổ bất chấp thương thế một lần nữa lao đến phố hợp cùng Trương Long.
Bích Ngọc cũng ngay lập tức tăng phúc cho Trương Long, hai đại người sắt phát quang một lần nữa hợp lực tung ra song quyền...
Binh gia quyền pháp Phục Hổ Quyền, quyền ánh mang khí thế tựa như quân lâm thiên hạ cũng như mang theo hy vọng của đại quân đánh tới.
Đánh tiếc trước sự chênh lệch quá lớn về mặt sức mạnh, quyền pháp võ thuật gì đó dù lợi hại cách mấy cũng khó lòng bù đáp được...
Thi Thế Long thế hiện sức mạnh của đế vương thi đàn Đông Hải đánh ra một quyền rất hời hợt.
Trước một quyền không khác gì phủi bụi của Thi Thế Long, đồng từ hai người Trương Long và Triệu Hổ lập túc cơ rút lại, một lực đạo khủng bố như sóng thần ấp đến chấn bay hai người ra xa.
Triệu Hổ đã thụ thương từ trước đó không thể nhịn được nữa lập tức phun máu ngã xuống đất.

Bất chợt lôi quang chớp động...
Một đạo lôi kiếm bằng tốc độ nhanh khủng bố lấy thế sét đánh không kịp bưng tay chém vào cổ Thi Thể Long.
Hiển nhiên giờ phút này không ai không liều mạng...
Lôi Phúc dù thực lực chưa đủ chơi nhưng vẫn là một trong những kẻ mạnh tại đây, thấy cơ hội trước mắt Lôi Phúc lập tức lợi dụng lúc Thi Thế Long cùng hai người Trương Long và Triệu Hổ đánh nhau xuất thủ đánh lén.
Đáng tiếc bài thì đi khá đúng, nhưng Thi Thế Long không phải con gà Trần Lâm và lớp giáp da trắng ngà như xương cốt chỉ bao phủ một số nơi yếu hại kia cũng không phải để cho ngầu...
Keng một tiếng...
Thanh kiếm phẩm chất lam chém vào người Thi Thế Long lập tức phát ra một tiếng chói tai, sau đó thì...!không có sau đó nữa...
Lưỡi kiếm phẩm chất lam chém vào lớp giáp xương bao phủ phần cổ của Thi Thế Long chỉ phát ra được một tiếng chói tai ngoài ra không làm được gì khác.
Ngược lại bản thân Lôi Phúc lập tức cảm nhận được bản thân như chém vào một khối cương thiết, cánh tay bị chính xung lực do mình tạo ra khiến cho tê rần suýt chút nữa đánh rơi luôn thanh kiếm của mình..
Rất may cho Lôi Phúc là hắn họ Lôi và được sở hữu năng lực lôi điện của Lôi gia.
Mặc dù không thể làm bị thương Thi Thế Long như đại thây ma này vẫn bị điện quang giật nhẹ khiến cự thây ma này phải giật mình ngây người một lúc.
Nhờ thế Lôi Phúc có thời cơ đào thoát chạy trở về...
Đáng tiếc chút ngây người kia chả là gì với Thi Thế Long, cánh tay được bao phủ bởi xương cốt tựa như một cốt trảo cấp tốc vươn ra muốn bắt lấy Lôi Phúc.
Trước đường tơ kẽ tóc...
Trương Long kịp thời lao đến một lần nữa vung lên thiết quyền đúng nghĩa đen đối chọi cùng quyền phong của Thi Thế Long.
Tuy nhiên một lần nữa Trương Long lại bị đánh bay, nhưng cũng nhờ thế cứu được Lôi Phúc một mạng.
Đáng tiếc dù Lôi Phúc thoát được nhưng đã hoàn toàn không có nhiều ý nghĩa.
Hiện tại người có thể chiến đấu ngoài hai thương bệnh binh Trương Long và Triệu Hổ ra chỉ còn có Lôi Phúc và Bích Ngọc, còn Liễu Thăng dù là gia chủ Liễu gia nhưng Liễu gia cũng chỉ là nhà nho, đại gia chủ này văn chương thì có nhưng võ lực thì không chả thể giúp được gì.
Không chỉ thế lần này rơi vào khốn cảnh cũng là do vị Liễu gia chủ này mà ra.
Tuy nhiên không thể trách lão được, không ai có thể tính ra được chỉ một trận chiến nhỏ quy một chưa đến 10 nghìn thây ma lại có thể kéo đến không chỉ hai trong số tứ hung ma mà còn kéo đến cả một tồn tại cao hơn.
Nếu có trách chắc chỉ có thể trách Liễu Thanh Thiên, rốt cuộc hắn ta đã bắt được cái gì lại kéo đến những tồn tại như thế phải đích thân ra mặt.


Bình luận

Truyện đang đọc