ÔNG BỐ CHIẾN THẦN

Đúng lúc này, Long Thiên Tiếu trên tay đang cầm điếu thuốc, thấy Cố Tuyết Cầm đi tới, vội vàng dập đi, rồi ném xuống đất.

“Tôi chưa từng thấy anh hút thuốc, anh từng nghiện thuốc nặng lắm à?”

Nhìn thấy dáng vẻ tránh né của Long Thiên Tiếu, Cố Tuyết Cầm vừa tức giận vừa cảm thấy hơi buồn cười, một người đàn ông mà lại giống như một đứa trẻ, trốn đi để hút thuốc, cô lại thấy người đàn ông này khá đáng yêu.

“Trước đây hay hút, sau này cai rồi, cũng không hút nữa!”

Long Thiên Tiếu hơi xấu hổ nói, thật ra khi trong nhà, Cố Tuyết Cầm đã dặn đi bảo lại không cho phép hút thuốc, thế nên anh cũng không hút nữa, sau khi đến nhà họ Cố, đến cả Cố Tuyết Cầm cũng không biết Long Thiên Tiếu biết hút thuốc.

“Tại sao bây giờ anh lại hút?”

“Vừa rồi nói chuyện với bảo vệ, bác ấy đưa cho!”

Long Thiên Tiếu có chút xấu hổ, mặc dù anh không nghiện thuốc, nhưng trong lòng lại khá nghiện cảm giác ấy.

“Sau này không được phép hút thuốc, người khác đưa cho cũng không được! Ở trong nhà có trẻ con, tôi không chịu nổi khói thuốc!”

Cố Tuyết Cầm hơi nghiêm túc nói.

“Được, tôi biết rồi!”

Long Thiên Tiếu chỉ có thể thành thật đáp.

“Đúng rồi, hai người nói chuyện thế nào rồi?”

Long Thiên Tiếu hỏi.

“Vậy những điều khoản trong hợp đồng đều là những điều khoản có lợi cho nhà họ Cố, cho phép thu lợi tận 5%, đồng thời khiến tập đoàn Long Đằng rơi vào trạng thái không an toàn”.

Cố Tuyết Cầm chỉ có thể thành thật nói.

“Vậy không phải là tốt lắm sao? Người khác đàm phán khó khăn như vậy, cũng chỉ vì muốn chiếm chút lợi ích thôi!”

Long Thiên Tiếu nghe thấy vậy, chỉ bình tĩnh nói, anh đã dự đoán được Tần Viễn Lâm sẽ làm như vậy từ lâu rồi.

“Tôi không ký, tôi bảo ông ấy làm lại hợp đồng!”

Cố Tuyết Cầm lắc đầu, sau đó nói.

“Tại sao?”

Long Thiên Tiếu hơi khó hiểu, hỏi.

“Lấy được hợp đồng là đủ rồi! Lấy được bao nhiêu lợi ích thì cũng đâu liên quan gì đến tôi. Ai cũng ích kỷ, tôi của hiện tại ở trong nhà họ Cố chỉ là một kẻ hèn mọn đáng thương mà thôi.”

Cố Tuyết Cầm cười khổ, cô không nói ra chính là vì có nguyên nhân khác, đó là Long Thiên Tiếu. Tần Viễn Lâm vì nể mặt Long Thiên Tiếu, cho nên mới gặp mình, nếu như cô thật sự ký hợp đồng thì khiến tập đoàn Long Đằng chịu thiệt, có lẽ sẽ khiến Long Thiên Tiếu khó xử.

“Cô rất thông minh, cũng làm rất đúng, Tôi có thể hiểu suy nghĩ của cô. Giao tình giữa tôi và Tần Viễn Lâm thật sự đáng để ông ấy nhượng bộ, nhưng điều này không có nghĩa cô phải chấp nhận sự nhượng bộ của ông ấy”.

Long Thiên Tiếu nghe thấy vậy, chỉ khẽ gật đầu, sau đó nói, hiện giờ Cố Tuyết Cầm không hề có địa vị gì trong nhà họ Cố, dù có lấy được hợp đồng, cô cũng không thể có được nhiều lợi ích.

Đúng lúc này, tiếng thông báo Wechat của Long Thiên Tiếu vang lên, anh mở ra xem, là tin nhắn của Tần Viễn Lâm gửi đến.

“Hợp đồng đã sửa xong rồi, Tần Viễn Lâm bảo cô đến văn phòng của ông ấy ký hợp đồng”.

Long Thiên Tiếu đọc tin nhắn rồi nói.

“Tôi đi ngay bây giờ đây!”

Cố Tuyết Cầm nghe vậy, sau đó quay người rời đi, Long Thiên Tiếu cũng đi theo. Tại tập đoàn Long Đằng - Đại Hạ, muốn tìm đến văn phòng của Tần Viễn Lâm cũng không phải chuyện gì quá khó khăn.

“Cốc cốc cốc...”

Đến trước cửa văn phòng làm việc của Tần Viễn Lâm, Cố Tuyết Cầm gõ cửa.

“Vào đi!”

Giọng nói của Tần Viễn Lâm vang lên, giống như trước đó, Long Thiên Tiếu cũng không đi vào theo, mà anh đứng ở ngoài đợi.

“Xin chào chủ tịch Tần!”

Cố Tuyết Cầm ngồi xuống trước mặt Tần Viễn Lâm, nói.

“Đây là bản hợp đồng mới, cô hãy xem qua một chút, nếu như không có vấn đề gì thì cô có thể ký”.

Tần Viễn Lâm đưa bản hợp đồng đến trước mặt Cố Tuyết Cầm, ở bên cạnh ông ta là Quách Lâm mặc bộ vest thẳng thớm. Cố Tuyết Cầm cầm bản hợp đồng lên, sau khi đọc kỹ mấy phút, cô lại đặt bản hợp đồng xuống.

“Cô thấy thế nào?”

Tần Viễn Lâm hỏi.

“Tôi thấy không có vấn đề gì cả, có thể ký hợp đồng được rồi”.

Cố Tuyết Cầm bình tĩnh nói.

“Vậy thì chúng ta ký thôi!”

Tần Viễn Lâm nói, cũng không vòng vo, ký thẳng tên mình lên bản hợp đồng sau đó bảo Cố Tuyết Cầm ký vào, cô cũng nhanh nhẹn hoàn thành việc ký kết hợp đồng.

“Cô Cố, mong rằng chúng ta sẽ hợp tác vui vẻ!”

Tần Viễn Lâm đứng dậy, chủ động bắt tay với Cố Tuyết Cầm, Cố Tuyết Cầm cũng khẽ cười đáp lại.

“Tiểu Quách, cậu có thể nắm quyền quyết định việc hợp tác với nhà họ Cố, có thể làm cũng được, phải nhanh chóng đưa việc hợp tác vào quỹ đạo”.

Tần Viễn Lâm dặn dò Quách Lâm ở bên cạnh. Quách Lâm nghe thấy vậy thì đáp lại, sau đó cúi đầu, rời đi, lúc ra khỏi cửa, còn giúp Tần Viễn Lâm đóng cửa lại.

Vừa ra khỏi cửa, anh ta liền thấy Long Thiên Tiếu, thật ra khi bước vào, anh ta đã chú ý đến Long Thiên Tiếu rồi nhưng không đến chào hỏi.

“Anh là trợ lý của cô Cố?”

Quách Lâm nhìn về phía Long Thiên Tiếu, hỏi.

“Có thể coi là vậy!”

Long Thiên Tiếu thản nhiên nói, Quách Lâm nghe thấy vậy cũng đánh giá Long Thiên Tiếu một chút.

“Vậy thì anh hãy đợi ở đây nhé, cô Cố sẽ ra ngoài nhanh thôi!”

Quách Lâm nói, ý tứ nhìn về phía Tần Viễn Lâm ở trong văn phòng một cái, sau đó mới nghênh ngang rời đi.

“Cậu Long, nếu như cậu không để ý, thì chúng ta hãy cùng ăn trưa nhé?”

Cố Tuyết Cầm và Tần Viễn Lâm bước ra từ văn phòng, bây giờ mới là mười giờ.

“Ông hỏi tôi cũng có ích gì, ông hỏi cô ấy đi!”

Long Thiên Tiếu nhìn Cố Tuyết Cầm, trả lời.

“Tôi đã hỏi cô Cố rồi, cô Cố nói hôm nay rất bận, không có thời gian!”

Tần Viễn Lâm nghe thấy, bật cười, rất độ lượng nói.

“Vậy thì chỉ có thể nghe theo cô ấy thôi!”

Long Thiên Tiếu bình tĩnh nói.

“Không biết cậu Long có tiện hay không, tôi có chuyện riêng muốn với cậu!”

Tần Viễn Lâm đột nhiên nhớ đến điều gì đó, liền mở lời.

“Đương nhiên là có thể rồi!”

Long Thiên Tiếu nghe thấy, liền cực kỳ thoải mái trả lời lại.

“Tôi sẽ đợi anh ở đây nhé!”

Cố Tuyết Cầm nói, lúc này, trong lòng cô vẫn còn hơi ngạc nhiên, sao cô có thể không nghĩ đến nguyên nhân bản thân đã dễ dàng có được bản hợp đồng mà không ai trong nhà họ Cố có thể có được như vậy chứ.

“Chủ tịch Tần có gì muốn nói với tôi thế?”

Long Thiên Tiếu hỏi.

“Cô Cố không chấp nhận sự nhượng bộ và bản hợp đồng có lợi cho bên cô ấy như vậy!”

Sau khi Tần Viễn Lâm do dự một chút rồi nói.

“Đây không phải là điều rất bình thường sao?”

Long Thiên Tiếu cười khổ.

“Năm đó cô Cố là thiên chi kiều nữ của thành phố Lâm Giang, cô ấy đã từng được coi là người của nhà họ Cố. Sau này khi ông cụ nhà họ Cố qua đời, cô ấy đã bắt đầu suy sụp vì đau buồn, mất đi sự ủng hộ, mất đi tất cả!”

Tần Viễn Lâm hơi xúc động nói.

“Với địa vị của ông, sao phải quan tâm đ ến gia đình nhỏ như vậy?”

Long Thiên Tiếu nghe thấy, hơi ngạc nhiên nói.

“Thật sự thì tôi không nên quan tâm. Nhưng những cách làm, chính sách khi đó của cô Cố thật sự đã thu hút sự chú ý của tôi. Mọi người đều là người của thành phố Lâm Giang, dù là gia đình lớn hay nhỏ thì cũng phải cố gắng quan sát học tập lẫn nhau”.

Tần Viễn Lâm gật đầu, sau đó nói.

“Thế nên?”

Long Thiên Tiếu hỏi.

“Thế nên, hôm nay cô ấy vẫn lựa chọn một điều nhìn thì có vẻ sai lầm, nhưng thực ra lại là lựa chọn chính xác. Tôi muốn nói với thầy, cô Cố cực kỳ có tài trong việc kinh doanh, nhiều năm trước tôi đã chú ý đến cô ấy rồi, đáng tiếc là nhà họ Cố không nằm trong tay của cô ấy”.

Tần Viễn Lâm hơi bùi ngùi nói, những lời bóng gió này, đương nhiên Long Thiên Tiếu có thể hiểu được.

Bình luận

Truyện đang đọc