PHÙ DIÊU

- Đi, tôi dẫn cậu vào gặp mặt mấy đồng chí.
Tằng Trạch Quang rất nhiệt tình kéo tay Vương Quốc Hoa, nhất thời cao hứng đến độ còn quên Nam Bình. Vương Quốc Hoa cười cười quay đầu lại nhìn, Tằng Trạch Quang lúc này mới tỉnh táo vội vàng mời Nam Bình.

Nam Bình lại xua tay cười nói:
- Bây giờ Quốc Hoa là nhân vật chính.

Vương Quốc Hoa đứng tránh sang bên nói:
- Bí thư Nam không nên làm khó tôi.

Nam Bình lúc này mới đi trước, Tằng Trạch Quang và Vương Quốc Hoa theo đuôi, ab người vào phòng ăn. Thư ký đi theo xa xa chạy tới mở cửa. Nam Bình vào hấp dẫn ánh mắt của mọi người. Nam Bình nhìn Tằng Trạch Quang sau đó lớn tiếng nói:
- Thưa các đồng chí thị xã Lưỡng Thủy, tôi giới thiệu một người mà các vị quen biết đã lâu.

Trên thực tế đám quan chức thị xã Lưỡng Thủy đến tỉnh Nam Thiên hầu hết là không nhận ra Vương Quốc Hoa, thậm chí còn chưa chắc biết có đồng hương công tác ở tỉnh Nam Thiên. Đám cán bộ được đi lần này chủ yếu đến từ các ngành thuộc thị xã, người từ các quận, huyện bên dưới khá ít, từng quận, huyện có thể đi chỉ có một hai người là quá nhiều. Trong đó quận Nam Sơn là người khơi mào câu chuyện, bí thư quận ủy được lợi chính trị từ việc này nên nhường xuất đi này cho vị phó chủ tịch thường trực.

Chuyện diễn ra khá phức tạp, muốn nói rõ không có vài ba ngày đêm thì không thể đủ. Nói đơn giản chuyện này vốn đơn giản nhưng bị làm phức tạp đến vô hạn, cuối cùng biến thành nằm ngoài mục đích vốn có.

Cho nên bí thư Nam Bình nói là người quen nhưng lại là xa lạ trong mắt hầu hết cán bộ thị xã Lưỡng Thủy. Ừ, nơi này còn có một người quen mặt với Vương Quốc Hoa ngoài Tằng Trạch Quang, phó trưởng đoàn khảo sát – phó bí thư đảng ủy, chủ tịch quận Minh Kính – Hồng Tồn Minh. Nguyên bí thư quận ủy Lý Dật Phong do vài nguyên nhân đã được điều lên Ủy ban nhân dân tỉnh làm việc, Hồng Tồn Minh không thể thay thế vì vậy được bù cơ hội đi khảo sát. Không ngờ Hồng Tồn Minh lại gặp được vị thư ký Tiểu Vương đang đầy đắc ý. Ồ, chuyện làm thư ký đã là quá khứ, bây giờ là chủ nhiệm Vương của Ban giám sát tỉnh ủy tỉnh Nam Thiên. Lúc mới gặp Tiểu Vương hình như mới là cấp phó trưởng phòng thì phải.

Hồng Tồn Minh là người đầu tiên có phản ứng, đi nhanh tới bắt chặt tay Vương Quốc Hoa, lắc lắc vài cái.
- Quốc Hoa, lại gặp mặt.

Trong đám cán bộ ở đây có rất ít người biết Vương Quốc Hoa. Vì vậy nhân lúc chủ nhiệm Vương nhiệt tình bắt tay lãnh đạo, đám cán bộ rỉ tai nói chuyện, rất nhanh vài chuyện quá khứ của Vương Quốc Hoa được một số đồng chí muốn thể hiện sự uyên bác của mình nói ra.

- Thưa các đồng chí, đồng chí Vương Quốc Hoa là chủ nhiệm Ban giám sát tỉnh ủy, cũng từng là có thể quận Hồng Sam. Đồng chí Vương Quốc Hoa tới thăm các đồng chí đã từng sống và chiến đấu, mọi người nhiệt liệt chào mừng.
Trưởng đoàn khảo sát thị xã Lưỡng Thủy – Tằng Trạch Quang lớn tiếng nói, mọi người vỗ tay hoan hô. Tiếng vỗ tay im đi, Nam Bình cười cười tiếp lời:
- Thưa các đồng chí thị xã Lưỡng Thủy, chủ nhiệm Vương lúc công tác cũng không quên các đồng chí quê hương. Trước khi đến đây chủ nhiệm Vương đã vì chuyện của đoàn khảo sát mà chuyên môn đến báo cáo với bí thư tỉnh ủy Hứa, hơn nữa còn mang tới chỉ thị quan trọng của bí thư tỉnh ủy Hứa. Sau đây chúng ta nhiệt liệt vỗ tay chào mừng đồng chí Vương Quốc Hoa nói.

Tằng Trạch Quang nói đã rất cao, không ngờ Nam Bình là bí thư thị ủy lại còn ra sức khen Vương Quốc Hoa như vậy. Có thể nói giờ phút này tất cả cán bộ từ thị xã Lưỡng Thủy đều nhớ kỹ cán bộ trẻ đi ra từ thị xã mình.

- Bí thư Nam nói quá lời, thực ra tôi báo cáo với bí thư Hứa cũng là có tư tâm. Đoàn khảo sát đến từ thị xã Lưỡng Thủy, quê tôi ở quận Nam Sơn - thị xã Lưỡng Thủy, đối với tôi mà nói đây là việc riêng, không phải việc công.
Vương Quốc Hoa nói mở màn làm không ít người nở nụ cười, sau đó là tràng vỗ tay.

Hơi dừng một chút, Vương Quốc Hoa cười cười giơ tay, hiện trường trở nên yên tĩnh, Vương Quốc Hoa nói tiếp:
- Bí thư tỉnh ủy Hứa cũng từng là bí thư tỉnh ủy của các đồng chí đang ngồi đây. Đối với việc đoàn khảo sát thị xã Lưỡng Thủy tới tỉnh Nam Thiên, bí thư Hứa rất coi trọng, cũng mời tôi thay mặt ngài chuyển lại ý kiến.
Nói tới đây Vương Quốc Hoa hơi chút dừng lại một chút, đợi mọi người đều bị hấp dẫn hắn mới lớn tiếng nói:
- Đoàn khảo sát của thị xã Lưỡng Thủy đến đầu tiên là khẳng định công tác của thị ủy, ủy ban Giang Đông, sau đó bí thư Hứa yêu cầu thị ủy, ủy ban thị xã Giang Đông nhất định phải tiếp đón tốt, để các đồng chí thị xã Lưỡng Thủy có cảm giác như ở nhà. Cuối cùng tôi đại biểu cá nhân mình chào mừng các đồng chí quê hương.

Vương Quốc Hoa từng đứng dưới đài nghe báo cáo, hôm nay lại đứng ra phát biểu trước cán bộ quê hương, cảnh này làm vài người phải than thở.

Tiếng vỗ tay nhiệt liệt lại vang lên, sau đó tiết mục tiếp theo là mời rượu nhau. Vương Quốc Hoa mời tất cả một chén rồi bị mấy vị lãnh đạo chủ yếu mời vào phòng riêng cùng uống rượu, nói chuyện.

Ngồi chưa được bao lâu thư ký của Nam Bình đột nhiên chạy vào nhỏ giọng nói bên tai. Nam Bình đứng lên nói:
- Thưa các đồng chí, nguyên bí thư thị ủy Giang Đông, phó chủ tịch tỉnh Lâm Tĩnh đến thăm mọi người.

Lâm Tĩnh chọn không đúng thời điểm tới, cơm chưa ăn xong, rượu chưa uống hết. Vấn đề là Lâm Tĩnh rất bận rộn, nhận được điện của Cao Nguyên, Lâm Tĩnh lập tức có phản ứng. Đoàn khảo sát đến thị xã Giang Đông đây cũng là khẳng định đối với Lâm Tĩnh, vấn đề là thời gian xuất hiện này cũng có chú ý. Nếu mai xuất hiện thì có vẻ quá chính thức. Khi Lâm Tĩnh chưa xác định đứng về phía ai nên Hứa Nam Hạ cũng tốt, Đoạn Phong cũng được, Lâm Tĩnh cũng không định xen vào. Cho nên xuất hiện lúc này đơn giản một chút là do Lâm Tĩnh thấy thỏa đáng hơn cả. Vừa thể hiện coi trọng chỉ thị của bí thư Hứa, vừa muốn không làm chủ tịch tỉnh Đoạn Phong quá lo lắng, có phản ứng không cần thiết.

Phó bí thư thị ủy dẫn đoàn mà có thể khiến một phó chủ tịch tỉnh xuất hiện đủ làm cán bộ thị xã Lưỡng Thủy giật mình. Lúc về kiểu gì bọn họ cũng sẽ đồn đại. Từ góc độ của Tằng Trạch Quang mà nói đây là Vương Quốc Hoa tranh thủ lợi ích chính trị cho y, từ góc độ của Nam Bình thì Vương Quốc Hoa là người rất biết tình nghĩa.

Mọi người cùng ra sảnh, lãnh đạo chủ yếu đứng ở cửa nghênh đón. Lâm Tĩnh từ trên xe xuống thật ra rất có phong độ, ăn mặc khá đơn giản. Lâm Tĩnh ở không lâu, chưa đầy nửa tiếng đã rời đi. Lâm Tĩnh đi chưa lâu, Nam Bình cũng xin đi nghỉ.

Tiệc rượu tan đi, Vương Quốc Hoa cũng không đi mà đến phòng Tằng Trạch Quang nói chuyện.

Tằng Trạch Quang hỏi qua tình hình công việc của Vương Quốc Hoa sau khi đến tỉnh Nam Thiên, Tằng Trạch Quang không khỏi có chút cảm khái thở dài nói:
- Quốc Hoa, tôi thật sự không nghĩ tới, lúc đầu …

Vương Quốc Hoa không hề có vẻ kiêu căng chỉ mỉm cười nói.
- Bí thư Tằng, tôi vẫn là Tiểu Vương lúc trước, không có ngài thì không có tôi ngày hôm nay.
Tằng Trạch Quang xua tay nói:
- Không thể nói như vậy, chủ yếu là năng lực của cậu. Sư phụ đưa cậu vào cửa, tu hành dựa vào chính mình.

Ra khỏi khách sạn đã là đêm khuya, Vương Quốc Hoa theo thói quen lấy máy điện thoại ra nhìn một chút, phát hiện có một cuộc gọi nhỡ của Sở Sở, hắn vội vàng gọi về.

- Anh đi nghỉ chưa?
Sở Sở vừa mở miệng đã hỏi câu này, Vương Quốc Hoa nói:
- Anh có chút chuyện vừa từ khách sạn Giao thông đi ra, một đoàn khảo sát ở thị xã Lưỡng Thủy tới.

- Tối em phải làm thêm nên không về ngủ được, anh ngủ sớm vào đó.
Giọng Sở Sở có chút mệt mỏi, Vương Quốc Hoa nghe xong không khỏi đau lòng nói:
- Em ăn tối chưa đó?

- Chưa, không có hứng thú. Thôi, em nhiều việc lắm, làm tiếp đây.
Sở Sở nói xong dập máy, Vương Quốc Hoa thoáng do dự lái xe ra ngoài tìm cửa hàng cơm hộp mua hai xuất.

Hắn lại chạy tới cửa hàng ăn khuya thấy có bánh bao liền mua vài cái, xuất xôi gà. Hắn lái xe chạy đến trụ sở công ty xây dựng số 2.

Bình luận

Truyện đang đọc