PHÙ DIÊU

Đến văn phòng, Vương Quốc Hoa cúi đầu trầm tư không chú ý phía trước có người nên thiếu chút nữa đâm phải. Cũng may Mạnh Khiết khá cẩn thận, cô tránh sang bên nhường đường còn mỉm cười gật đầu nói:
- Chủ nhiệm.

Vương Quốc Hoa lúc này mới lấy lại tinh thần ừ một tiếng nói:
- Mạnh Khiết, ở Ban giám sát còn ai giỏi viết văn và cẩn thận không?

Mạnh Khiết không nghĩ ra nguyên nhân mà Vương Quốc Hoa hỏi như vậy nên rất thành thật trả lời:
- Trang đại tỷ trước đây chuyên môn viết văn, cũng từng làm việc một thời gian ở ban thư ký, nói là có một lần bản thảo có vấn đề nhỏ bị trưởng ban thư ký Hô Diên biết nên mới tới đây.

- Hả, như vậy à, được, tôi biết rồi.
Vương Quốc Hoa gật đầu, mới vừa ngồi xuống Mạnh Khiết đã nói:
- Vừa nãy Ban văn minh Ban Tuyên giáo gọi tới bảo ngài đến họp, nói gì mà trưởng ban Trương có chỉ thị tinh thần quan trọng muốn nhắn nhủ.

Nhắc tới cái này Vương Quốc Hoa nhớ đến chuyện tiết mục đêm giao thừa của đài truyền hình tỉnh, đồng thời nhớ lại câu nói của Hồ Báo Quốc. Khó trách Trương Thiên Hào gần đây hay xuất hiện trên Tv, gần tết rồi, có lẽ năm nay nắm chắc một chút thì sẽ thể hiện thành tích tốt của trưởng ban Trương, đây cũng là cách tạo thế mà.

- Ừ, tôi biết rồi, lát tôi sang.
Vương Quốc Hoa thuận miệng nói một câu, Mạnh Khiết còn không chịu đi, cô cắn môi nói:
- Chủ nhiệm, giọng điệu người gọi tới không được tốt, hình như Ban giám sát tỉnh ủy là cấp dưới của Ban văn minh vậy. Đúng, gọi điện là giọng nữ rất hống hách, không đợi tôi trả lời đã dập máy.

- Ha ha, cảm thấy bị coi thường hả?
Vương Quốc Hoa có thể hiểu tâm trạng của Mạnh Khiết. Ban giám sát bây giờ đã khác trước nên nhân viên trong ban cũng thấy kiêu ngạo hơn. Trong trụ sở tỉnh ủy đều là người này so mặt mũi với người kia, một Ban văn minh nho nhỏ dám lên mặt với Ban giám sát sao? Hỏi xem Vương Quốc Hoa có đáp ứng hay không.

Thực ra cũng là do Vương Quốc Hoa chiều thành quen. Lúc tổng kết cuối năm Cao Quyên Quyên là ngươi đầu tiên mở màn, không biết sao lại có ầm ĩ với ban thư ký. Sau khi Vương Quốc Hoa biết không hỏi đúng sai mà trực tiếp tìm Cao Nguyên lý luận, hỏi chánh văn phòng Cao có phải có gì bất mãn với công việc của Ban giám sát không?

Cao Nguyên đúng là rất oan uổng, y căn bản không biết việc này. Hắn vội vàng giải thích không biết rồi lập tức đến ban thư ký, bảo người đương sự đi tìm Cao Quyên Quyên, cuối cùng chuyện không xử lý được gì cả. Bên ban thư ký làm khó dễ một vài phòng ban khác cũng là chuyện thường thấy. Chuyện của Cao Quyên Quyên thực ra Ban giám sát chiếm lý nhưng nhân viên ban thư ký trước đây có chút mâu thuẫn với Cao Quyên Quyên nên cố ý làm khó dễ, nói văn bản không phù hợp, phải làm lại.

Tóm lại kết quả này theo người ngoài thấy là Vương Quốc Hoa rất bao che nhân viên. Vì thế ai cũng nói không có việc gì đừng có chọc vào Ban giám sát là tốt nhất.

Trong ba thanh niên ở Ban giám sát thì Mạnh Khiết là người giỏi quan sát vẻ mặt lãnh đạo nhất. Phát hiện Vương Quốc Hoa hôm nay vào mà mặt mày tươi cười nhất định là do tâm trạng rất tốt. Cô vội vàng lấy can đảm nói:
- Chủ nhiệm, không phải tôi nói lung tung mà do người phụ nữ kia gọi điện quả thật rất không tôn trọng ngài.

- Nói linh tinh, một người gọi điện truyền lời mà thôi, tức với ả làm gì, cô đi làm việc đi.
Vương Quốc Hoa không tức. Sở Sở có thai là điều mà Vương Quốc Hoa quan tâm hơn bất cứ việc gì. Mạnh Khiết còn chưa đi ra, Vương Quốc Hoa đã giơ tay lên nói:
- Đợi chút Mạnh Khiết, cô đi hỏi giúp tôi, tôi muốn mời bảo mẫu tốt nhất là người đã có con, đãi ngộ tối ưu.

Ban văn minh? Từ này có chút xa lạ. Vương Quốc Hoa thật đúng là không có qua lại gì với Ban văn minh này cả. Chẳng qua Ban văn minh đã điểm danh chủ nhiệm Ban giám sát phải đi thì Vương Quốc Hoa cũng quyết định đi. Thực ra hắn không đi cũng không sao, chẳng may trưởng ban Trương hăng hái đi hỏi mấy câu rồi mình không đi chính là không đủ tôn trọng mà.

Vương Quốc Hoa cũng không có việc khác nên đi sang nghe một chút. Lát nữa nếu phải sang đài truyền hình tỉnh thì hắn quyết định bảo lão Quách dẫn người tới, mình về với vợ. Quyết định xong Vương Quốc Hoa ra ngoài dặn Quách Tử Minh vài câu rồi xuống lầu đi tới Ban Tuyên giáo.

Đến nơi Vương Quốc Hoa hỏi thăm một chút đến văn phòng Ban văn minh, không ngờ bên trong đang họp. Vương Quốc Hoa gõ cửa cắt ngang một người đàn ông đang nói đầy du dương trầm bổng.

- Cậu tìm ai? Không biết đang họp ư?
Người đàn ông kia mặt mày khó coi, vừa nhìn đã biết làm lãnh đạo quen.

- Tôi ở Ban giám sát tỉnh ủy nhận được thông báo đến họp.
Tâm trạng Vương Quốc Hoa hôm nay rất tốt cho nên bị người hỏi với giọng khó chịu cũng không tức.

- Không ra gì cả, không phải hôm qua đã thông báo cậu tới họp sao. 9h sáng, cậu xem bây giờ là mấy giờ?
Người đàn ông kia càng lớn tiếng nạt nộ, hắn thấy Vương Quốc Hoa vẫn mỉm cười nên nghĩ dễ ăn hiếp.

- Tôi thật sự vừa nhận được thông báo.
Vương Quốc Hoa cười giải thích, thật sự không cảm thấy nên tức vì việc này. Nghĩ đến vợ đang có thai, Vương Quốc Hoa dù như thế nào cũng không tức được.

- Đứng ở cửa nhe đi.
Người đàn ông kia vung tay rất khí thế quyết định việc này.

Vương Quốc Hoa hả một tiếng dở khóc dở cười, tên kia đã hơn 50 rồi sao dễ nổi giận như vậy.

Lúc này một ả phụ nữ trung tuổi trông hơi có nhan sắc ngồi cạnh người đàn ông kia mở miệng nói:
- Không biết lãnh đạo Ban giám sát tỉnh ủy quản nhân viên như thế nào nữa?
Giọng ả này mà để Mạnh Khiết nghe được thì cô nhất định nói:
- Chính là ả.

- Được rồi, tiếp tục họp.
Người đàn ông cắt ngang lời người phụ nữ, xua tay ra hiệu tiếp tục họp.

Vương Quốc Hoa thấy ý này là biết thật sự không có ý cho mình vào. Hắn xoay người sang hành lang ngồi xuống hút thuốc, nhìn qua rất nhàn nhã nhưng trong lòng đã có chút tức giận. Hắn đang suy nghĩ xem làm như thế nào thể hiện chút thực lực. mẹ nó chứ, hổ không ra oai lại cho mình là mèo ốm.

- Đồng chí Ban giám sát, cậu có thể về, bảo chủ nhiệm các cậu nói chuyện với trưởng ban Trương.
Người đàn ông bên trong mặt âm trầm coi như khách khí đuổi người. Đây không phải là nhân viên ở ban hắn nên dù tức giận cũng không thể làm gì người ta.

- Ồ, được, được, tôi nên đi.
Vương Quốc Hoa cười cười, vẻ mặt đầy vô hại nhưng hắn lại đi đến văn phòng Trương Thiên Hào.

Đi đến cửa văn phòng Trương Thiên Hào, hắn thấy cửa đang đóng chặt. Không có ở đây à, được, tôi về.

Hắn vừa chuyển người đi đến chỗ rẽ thiếu chút nữa va vào người đang đi tới. Đối phương có chút tức giận trừng mắt nói:
- Đi đường thế nào vậy hả?

Đám người ở Ban văn minh này ăn thuốc súng à?
Vương Quốc Hoa đang chuẩn bị trở mặt không ngờ người đối diện kịp thời đổi sắc nói:
- Đây không phải chủ nhiệm Vương sao? Sao, tìm trưởng ban Trương ư, trưởng ban đang họp.

Vương Quốc Hoa cẩn thận nhìn, hình như có chút ấn tượng, không phải là thư ký của Trương Thiên Hào sao?

- Chào anh, sáng tôi vừa đến văn phòng thì nhận được điện do Ban văn minh báo tới họp, không ngờ tôi tới thì bên kia nói tôi tới muộn, đầu tiên bảo tôi đứng ở cửa nghe, sau đó bảo tôi đi tìm trưởng ban Trương. Không ngờ Ban văn minh có quyền lực lớn như vậy.
Vương Quốc Hoa không hỏi tên đối phương vì dù sao hắn chỉ cần nói ra sự thật là đủ.

Thư ký về lấy đồ không ngờ gặp việc này. Sức chiến đấu của Vương Quốc Hoa thì người khác không biết, hắn là thư ký của Trương Thiên Hào nên biết rõ. Chủ nhiệm Ban văn minh chỉ là cấp phó giám đốc sở mà thôi, đầu mày vào nước à. Đi chọc Vương Quốc Hoa là người mà thường vụ tỉnh ủy cũng phải khách khí hai câu, ra vào nhà bí thư tỉnh ủy Hứa như vào nhà mình.

Tên thư ký nghe vậy vội vàng nói:
- Chủ nhiệm Vương chờ chút, tôi xin chỉ thị.
Vừa nói hắn mở cửa văn phòng lấy máy gọi, nghe giọng điệu chắc là đang báo cáo với trưởng ban Trương. Chẳng qua tên này cuối cùng nói một câu:
- Trưởng ban, tôi cảm thấy nơi này có thể có chút hiểu lầm.
Vương Quốc Hoa nghe thế không khỏi đau răng.

Rất nhanh tên thư ký bỏ máy điện thoại xuống nói:
- Trưởng ban Trương nói bảo tôi đi cùng với anh một chuyến, giải thích một chút hiểu lầm trong này.

Được, dù sao người ta cũng cho mình thể diện, Vương Quốc Hoa không phải loại người không biết lý lẽ. Trên đường đi, thư ký cười nói:
- Trưởng ban Trương rất coi trọng thẩm định tiết mục giao thừa lần này. Mấy năm nay xã hội xuất hiện nhiều hiện tượng không văn minh, chỉ theo đuổi hiệu quả kinh tế mà bỏ qua xây dựng tinh thần văn minh. Trưởng ban Trương chỉ thị Ban văn minh trong lần thẩm định này các đồng chí bên Ban giám sát nhất định phải hỗ trợ mới được.

Bình luận

Truyện đang đọc