THÁI HẬU NHÂN SINH

Đoan Lễ công chúa trong lòng ghen ghét, nhìn Tân nương tử Hồng Tịnh Y cao cao tại thượng nói "Mẫu hậu thật biết nhìn người, Ngũ đệ muội chẳng những quốc sắc thiên hương còn được ông trơi ban cho đôi mắt biết nói a, thân phận tuy rằng không bằng tương lai Tứ đệ muội, nhưng thắng ở chỗ Ngũ Đệ được phụ hoàng thiên vị, nên mới trước tiên tổ chức hỷ sự cho Ngũ Đệ đâu".

Từ xưa quy cũ luôn lấy chính thứ trước sau làm trọng, cho dù Ngũ Hoàng Tử là đích tử, nhưng Tứ hoàng tử dù sao cũng là ca ca, hôn sự trước tiên mới phải.

Đoan Minh trưởng công chúa nhíu mày nói "Thần nhi nghe nói Phụ hoàng cùng mẫu hậu lệnh cho Khâm Thiên Giám xem xét cẩn thận, phải chọn ngày tốt nhất cho hai vị hoàng huynh thành hôn, dựa theo hai vị hoàng tử cùng hoàng tẩu sinh thần bát tự, đã chọn được ngày tốt nhất trong năm, tuy nhiên Tứ hoàng huynh ngày tốt lại sau Ngũ Hoàng Huynh một tháng, chuyện này bá quan văn võ đều biết, Lễ bộ cùng hoàng thân tông tộc đều đồng ý, Đại Tỷ lời nói này là nghi ngờ phụ HSo?"


Cái mũ này quá lớn, nếu Đoan Lễ công chúa im lặng đó chính là cam chịu, nhưng nàng ta sao dám nhận cái mũ chụp này đâu "bổn cung cả ngày ở công chúa phủ, tin tức không linh thông, không biết có như vậy nguyên nhân, đa tạ Nhị hoàng muội báo cho".

Đoan gia Trưởng công chúa Khúc Chỉ Ngưng an tỉnh ngồi xem kịch vui, nàng mẫu phi Tỉnh Phi bị hoàng thượng phạt đóng cửa niệm phật, nếu còn gây sóng gió sẽ đưa đi xuống tóc tu hành, nàng chỉ có thể tự lo bản thân, tốt nhất không nên gia nhập vào cuộc chiến của đám người kia, bất quá Đoan Lễ thật ngu xuẩn, một tay hảo bài, đánh thành như vậy, đúng là ngu không ai bằng.

Ân Niệm Yên nhìn tân con dâu không vội không táo, đứng một bên đợi, bị người trách móc cười nhạo mày đều không nhíu một cái, làm nàng càng thêm hài lòng, chỉ có người như vậy mới có thể quản tốt hậu cung, làm một cái uy nghiêm nhất quốc chi mẫu.


"Hoàng Thượng sắp hạ triều, đợi người đến chúng ta mới bắt đầu kính trà, trước kia lão đại như thế, lão ngũ đều như nhau".

"Muội a... lúc nào đều chú trọng công bằng"

Nghe hai cùng hoàng hậu vui vẻ nói chuyện cười đùa, Hồng Tịnh Y thả một phần tâm, lại nhìn Đại hoàng tẩu cho nàng ánh mắt trấn an, tâm tình càng thêm thả lỏng, nàng mẫu thân hỏi thăm rất kỷ, nghe nói vị này Đại hoàng tẩu được Ngọc hoàng hậu thiên vị, tự mình đem theo bên người dạy dỗ, thân sinh nữ nhân còn không thân bằng đâu.

Mẫu thân dạy dỗ cùng khuyên can, nên hiếu kính bà bà, cùng đại hoàng tẩu hòa thuận ở trung, đối với Ngọc hoàng hậu chỉ có thật tâm đối đãi mới lấy được lòng, một chút tâm kế sẽ không qua mắt được người từng chảy như hai cung hoàng hậu, trước đây nàng chỉ tin một nữa, hiện tại nàng hoàn toàn tin tưởng.


"Hoàng Thượng giá lâm...."

"Tham Kiến Hoàng Thượng, Phụ Hoàng"

"Đứng lên đi, người nếu đến đông đủ vậy bắt đầu đi"

Ngũ Hoàng Tử cùng chính phi của mình hướng Tỉnh đế kính trà, kể tiếp là Cung nhân hoàng hậu, rồi đến Ân Niệm Yên, hai người kia tương chuân ban thưởng chút quý giá đồ vật, riêng Ân Niệm Yên lấy ra một cái vòng tay nạm kim cương, tương tự như Đại Hoàng Tử Phi vòng tay, nhưng có chút khác biệt.

"Cái này vòng tay bổn cung đặc biệt làm ra cho lão ngũ tức phụ, kiểu dáng tương tự lão đại gia vòng tay, nhưng có chút lại không giống, tắc cả có bốn chiếc, là cho bổn cung con dâu, đây là của lão ngũ gia, bổn cung tại đây chúc phúc phu thê các ngươi bạc đầu giai lão, con cháu thành đàn".

"Nhi thần, thần tức đa tạ mẫu hậu chúc phúc"

Đoan Lễ cong chúa cười mỉa, nhà người khác bà bà hận không lấy con dâu là lập quy cũ, hoặc là nhét nữ nhân khác cho nhi tử mình, riêng Ngọc hoàng hậu làm ngược lại, không sợ mấy cái con dâu hợp sức một cước đã quăng mình đi sao.
Hồng Tịnh Y tâm có phần trấn động, có bà bà nào lại không răng dạy vài câu mới dùng trà đâu, nhưng vị nà Ngọc hoàng hậu lại nói ra đều là lời chúc phúc, không một chút làm khó nàng, người như vậy không hề đơn giản, là tuyệt đối được Nhi tử kính trọng cùng tin tưởng, ngày sau nàng bị vị này bà bà trách phạt, sẽ không có ai đứng bên cạnh nàng, xem ra nàng nên học hỏi Đại hoàng tẩu nhiều hơn mới được, hy vọng vị này tẩu tử không chơi cái gì âm mưu thủ đoạn.

"Lão đại gia, ngươi đưa tân nhân đi chào hỏi đi".

Dung Cơ Uyển cười nói tốt, sau đó cầm tay Hồng Tịnh Y hướng từng người giới thiệu "Đây là Vân Khánh Quý mẫu phi...."

Giới thiệu một vòng, Tỉnh đế cho người tan đi, hắn hướng Thiên Ân Điện đi, tấu chương còn nhiều đâu, Lão ngũ tân hôn yến nhỉ, Niệm Nhi cho hắn nghỉ đến mười ngày, thường gian này hắn chịu khó chút đi, đợi mười ngày sau hắn thảnh thơi cùng Niệm Nhi uống trà thưởng cảnh, phu thê ân ái.
Ngũ hoàng tử đưa Ngũ hoàng tử phi hồi môn, nghe nói phu thê ân ái có thêm, làm cho biết bao cô nương hâm mộ, hồi môn ngày đó hai người không trở về hoàng cung, mà hướng Ngọc Hoàng hậu của hồi môn trang viên đi, nghe nói là bồi Ngũ hoàng tử phi du ngoạn, càng làm cho vài người xé rách vài cái khăn tay, trong đó có Nhiêu Tuyết Mạn.

"Tuyết Mạn, nàng ta là chính phi, vốn nên được phu quân kính trọng, ngươi nên nhớ người cười đến cuối cùng mới là người chiến thắng, tuyệt đối không được bỏ cuộc, càng không thể tự làm tổn thưởng bản thân mình".

"Nương, nữ nhi biết, nhưng làm được thì quá khó, Ngọc hoàng hậu thiên vị chính phi, tính tình khác quá xa với người khác, nữ nhi sợ a... bất quá chỉ cần chàng nhìn đến nữ nhi tốt là được, nữ nhi không cầu hơn người, chỉ cần hắn cho nữ nhi một ánh mắt thôi"
Thẩm thị nghe vậy thở dài ôm nữ nhi vào lòng, nhớ đến bạc phúc hai vị hoàng tử phi, vừa vào cung không lâu liền mạng cũng không, hậu cung kim hoàng ngọc bích, mặt tối lại hắc ám đáng sợ, là nơi chôn vùi thanh xuân của biết bao nhiêu người.

Mười ngày sau, Tỉnh Đế cho người thúc dục Ngũ Hoàng Tử đi thượng triều, hắn vô lực lắc đầu, Phụ hoàng đây là đợi không nổi muốn bỏ gánh đâu.

"Ta đi thượng triều, nàng trước tiên hướng Phượng Tê cung thỉnh an, sau đó mới đến Bích Tiêu Cung hầu hạ mẫu hậu, cùng Đại hoàng tẩu hòa thuận ở chung" ngừng chút nói tiếp "nàng cho người dọn bốn cái viện tử xa xa chủ điện chút, đợi bốn người kia qua cửa liền vào ở, dựa theo quy cũ mà làm, còn có, nếu muốn đưa người đi thỉnh an phải trước tiên cùng hai cung mẫu hậu báo lại, không được tự ý".
"Thiếp đã biết".

Hồng Tịnh Y nghe lời này cười đáp lại, trước đây nàng còn hâm mộ Đại hoàng tẩu độc nhất phần, hậu viện không có cái khác nữ nhân, hồi môn ngày đó nàng mẫu thân nói, Ngũ hoàng tử là tương lai người kế vị, nhất sinh nhất thế là không có khả năng, chỉ cầu kính trọng chính thê là đủ, làm người quá tham lam, sẽ rơi vào còn đường không lối thoát, hiện giờ nghe phu quân lãnh đạm với thị thiếp, tâm càng thêm kiên định.

Ân Niệm Yên đang xem hậu cung sổ sách, thấy hai cái con dâu cùng nhau đến, từ ái cười nói "đã đến Phượng Tê Cung thỉnh an?"

"Đúng vậy mẫu hậu, thần tức thỉnh an mẫu hậu, mẫu hậu vạn phúc kim an".

"Đứng lên đi, đến đây giúp mẫu hậu xem sổ sách đi, ăn trưa xong hai người các ngươi đi giúp các ngươi Hòa mẫu phi một tay, Tứ hoàng tử hôn sự là mấy ngày gần đây, còn có hai vị công chúa sắp gả người, đã vội càng thêm vội, bất quá đây là cơ hội tốt cho hai người các ngươi học hỏi thêm kinh nghiệm".
"Dạ, mẫu hậu"

Dung Cơ Uyển quá quen với chuyện này, mấy năm nay nàng học hỏi không ít thứ, kinh nghiệm phong phú rất nhiều, cũng mở mang tầm mắt hơn xưa, chuyện đến tay sẽ nhanh chóng làm xong, nhìn bên cạnh Ngũ đệ muội còn sửng sờ, nàng cười khẻ đẩy một cái, làm Hồng Tịnh Y giật mình.

Hồng Tịnh Y không nghỉ tới vào cửa không lâu nàng được đụng đến hậu cung sự việc, phía trên còn có hai cung hoàng hậu đâu, nhà bình thường muốn tới tay quản gia quyền, phải lấy hết bản lĩnh cùng thủ đoạn, hiện tại có chút không thể tin tưởng được đi.

Ân Niệm Yên cười cười, nàng trước nay không thích quản mấy thứ này, hiện tại có con dâu liền giao cho con dâu làm, bản thân hưởng phúc là được, không giống như nhà khác bà bà thích nắm quyền, ngày ngày tính kế nhau, hậu viện không an ổn, cả đời sống trong tranh đấu chung, cuộc sống không một chút ý nghĩa gì.
Tứ Hoàng Tử hôn lễ dựa theo quy cũ làm, Hòa Phi phi thường hài lòng, nhưng Thận Tần lại không hài lòng cái này, không thích thứ kia, Hòa phi lạnh nhạt nói "một cái Tần vị dám cùng bổn cung múa may tay chân? Bổn cung nghỉ tình ngươi dưỡng Tứ Hoàng tử vài năm, mới để ngươi đến nhìn xem hôn lễ, nếu ngươi không thích vậy trở về đi".

Mấy năm nay Thận Tần gia mặt dầy lên không ít, nàng ta làm sao sẽ bỏ về, mặt dầy ăn vạ đến buổi lễ kết thúc đâu, Tỉnh Đế chướng mắt nàng ta, phi tần nhóm lại xa lánh, trong hậu cung Thận Tần chính là nhân vật được người nói đến nhiều nhất, chủ yếu là cười nhạo.

Mạch Băng Nhi đại cung nữ sắc mặt khó xem bước vào tân phòng, cho hết người lui ra ngoài, nhỏ giọng nói "Chủ tử, nô tỳ vừa nghe nói Tứ hoàng tử hai cái thông phòng đều có thai, được Hòa Phi đưa về Hoa Diên Cung chăm sóc".
"Là Thận Tần truyền lời đi? Mẫu Thân đã nói, Hòa Phi nương nương nhất định phải kính trọng, đó là chuyện ta chưa vào cửa, sau này ai dám có thai trước ta?"

"Nô Tỳ chỉ là bất bình thay cho chủ tử"

"Được rồi, ngươi đi xem tứ hoàng Tử về chưa, tên nam nhân kia không môt chút quy cũ, là nên dạy lại".

"Nô tỳ liền đi".

Bình luận

Truyện đang đọc