THÁI HẬU NHÂN SINH

Phượng Tê Cung hôm sao náo nhiệt gấp vài lần, Hoàng Hậu biết được hướng gió hậu cung mấy ngày nay, như có như không nhìn Đức Phi, tâm kế không bằng người, còn bày trò ăn cây táo rào cây xung, hy vọng nàng ta đừng té quá nặng.

"Thời gian qua vất vả Đức Phi, mấy tên phạm vào sai kia bổn cung sẽ tự mình xử lý, Tứ Hoàng Tử thân mình yếu ớt, ngươi giành nhiều thời gian chăm sóc thì hơn".

Đức Phi biết thời gian này nàng động tỉnh quá lớn, nhưng hậu cung vắng chủ chỉ vài ngày, nàng nếu không dọn dẹp một chút chướng ngại vật, thì sau này sẽ không có cơ hội, thẩm chí là âm thầm sống đến cuối đời đi, đều là có hoàng tử người, nàng thật không cam tâm cuối đầu trước Ân Niệm Yên, ngày sau nàng cùng Tứ Hoàng Nhi cho mẫu tử Ân Niệm Yên đi tốt nhất đất phong, cũng xem như hoàn lại ân tình trước kia.


"Thần thiếp đã biết, đa tạ Hoàng Hậu nương nương quan tâm".

"Được thăng phi vị có khác, nghe nói gần đây Đức Phi uy phong đâu, ngay cả cung nữ bênh cạnh thần thiếp đều bị phạt quỳ vài canh giờ, chân chút nữa là phế đi, tần thiếp cảm thấy khâm phục tận tâm a...."

"Đúng vậy, không chỉ Hòa Quý Tần cung nữ, ngay cả bổn cung chưởng sự thái giám đều không tránh được, có thể thấy chúng ta quản nô tài có bao nhiêu bất lực, mới được Đức Phi nương nương cho người dạy dỗ như vậy đâu" Liên Chiêu Nghi trở lại cung nghe tâm phúc thái giám khóc lóc kể khổ, tức giận có thể nói.

"Ai bao chúng ta thân phận không bằng người, cung nhân bị người khó dễ còn phải cắn răng chịu đựng đâu, may mắn chúng ta được theo hầu giá, bằng không ngảy cả chúng ta đều không thoát được đi" Lâm Quý Tần từ khi được nuôi dưỡng Thất công chúa, an phận thủ thường, không nghỉ tới lại bị người lấy Liên Nhã Các gϊếŧ gà dọa khỉ, Nhị đẳng cung nữ, thái giám bị đưa đi Thận Hình Tư ba người, còn không đáp lại, nàng uổng sống hai mươi năm rồi.


Ân Niệm Yên nhìn một màng, nàng đoán trước sẽ không có người nhịn được, không nghỉ tới an phận như Lâm Quý Tần cũng nhảy ra, xem ra Đức Phi ngày sau khó sống an ổn được rồi.

"Các muội phân vị thấp, chịu chút ấm ức có là cái gì đâu, bổn cung vị phân chỉ đứng sau Hoàng hậu nương nương, còn nơm nớp lo sợ đâu, Bích Tiêu Cung người gập được oai phong Đại Cung nữ Liên Tụ còn phải đi đường vòng, thẩm chí là chốn một góc đợi Hoa Diên Cung người lấy đi hết phần ăn của mình, mới dám tự mình bỏ bạc ra mua vài đĩa rau ăn đâu, các muội chịu đựng chút a... người ta được nuôi nấng Tứ Hoàng Tử đâu".

"Hoàng Quý Phi nói đúng, Trường Xuân Cung cũng không kém gì, bổn cung trở về nhìn cung nhân gầy đi một vòng, đau lòng cả đêm a..." Khánh Quý Phi cảm thấy không nói vài câu, có người nghỉ nàng chỉ là con mèo bệnh.


Đức Phi mặt đen lợi hại, nàng phụng mệnh quản lý hậu cung, phạt vài người làm sao vậy? Hoàng Hậu cùng Hoàng Thượng còn chưa nói gì đâu, một đám tiện nhân thân phận thấp hèn, có tư cách gì nói nàng?

"Bổn cung dựa theo quy cũ quản lý hậu cung, tự nhận không làm gì sai, nếu các tỷ muội có gì không hài lòng, vậy xin Hoàng hậu nương làm chủ cho".

Lời nói đầy khiêu khích như vậy ngay cả Hoàng hậu đều nhíu mày, đừng nói đến phi tần khác, Uông Quý Nhân cùng Tần Tiệp Dư âm thầm cười lạnh, một cái ngu xuẩn xứng đáng bị nàng lợi dụng.

"Được rồi, hôm nay ngừng ở đây, không lâu nữa là vào đông, bổn cung sẽ tự mình kiểm tra nguyệt lệ của từng người, nếu ai có lấy dư hoặc là thiếu, nên trước báo lên, nếu tham lam giữ lại bổn cung sẽ dựa vào cung quy xử lý, các người tan đi".
"Chúng Thần thiếp cáo lui".

Ân Niệm Yên cùng Khánh Quý Phi trước sau rời đi, Hinh Tiệp Dư cùng Hoàng Tiệp Dư theo sau Ân Niệm Yên đến Ngự Hoa Viên.

"Sắp vào đông hoa cỏ đêu tàn, chỉ có cổ thụ đứng vững cả năm" Hoàng Tiệp Dư cảm thám một câu, nàng từ nhỏ học nhiều nhất là cầm bàn tính, còn thi thơ gì đó quả thật vô duyên.

"Thời gian tựa như lòng người vậy, thay đổi rất mau" Hinh Tiệp Dư tự mình cảm nhận được phản bội, có chút khó qua, nhưng nàng cùng Đức Phi đi gần cũng không lâu, thời gian lâu sẽ tốt hơn thôi.

"Tham Kiến Hoàng Quý Phi nương nương" Đức Phi cùng Uông Quý Nhân, Nhan Lương Viện muốn cùng đi dạo một vòng, không nghỉ tới gập phải Ân Niệm Yên đám người.

Đức Phi không đợi nàng lên tiếng đã đứng lên, Uông Quý Nhân cùng Nhan Lương Viện thuận thế đứng lên theo, những người khác chứng kiến âm thầm cười trộm, thật ngủ xuẩn...
"Đức Phi quản hậu cung vài ngày, ngay cả quy cũ đều không nhớ? bổn cung đã cho các ngươi đứng lên chưa? Lời đồn quả thật không sai, Đức Phi sắp làm chủ hậu cung này rồi".

Từng lời nói của Ân Niệm Yên đều đưa ba người kia vào chổ chết, làm chủ hậu cung, còn không phải muốn ngồi vào hậu vị sao? Hàn Hoàng hậu nhân từ, nhưng không phải ăn chay.

"Thần thiếp, tần thiếp không dám" Đức Phi quỳ xuống, tâm không phục, cười lạnh nói "Hoàng Quý Phi cần gì ở đây cắt câu lấy chữ, làm khó người đâu? Trước nay ai đều biết Hoàng Quý Phi nhân từ, chúng thần thiếp mới đứng lên, là chúng ta nghỉ sai rồi đi?" ánh mắt đầy khiêu khích kia, làm cho Uổng Quý Nhân cảm thấy không ổn, xưa nay Ân Niệm Yên đều không theo lẽ thường ra bày, hôm nay sợ là khó qua a... thật ngu xuẩn hết biết.
"Ngươi là nói Hoàng Thượng phong một cái không nhân từ nữ nhân làm Hoàng Quý Phi? Đức Phi ngươi có biết vọng nghị thánh tâm là tội gì không?"

"Thần thiếp không có ý đó" Đức Phi coh dù tức giận đến đâu cũng biết vọng nghị thánh tâm chính là tử tội, hiện tại chỉ có thể thấp đầu nghe giáo huấn, ngày sau nàng sẽ đáp lại mối nhục hôm nay.

"Có công được thưởng, có tội thì phạt, ba người các ngươi quỳ ở đây một giờ đi, sau khi trở về chép cung quy hai mươi biến, bổn cung sẽ cho người kiểm tra, nếu không phải các ngươi chữ viết, thì gấp mười lần phạt, tri Họa cùng vài người ở lại canh cho bổn cung"

"Dạ, chủ tử".

Hinh Tiệp Dư cùng Hoàng Tiệp Dư lắc đầu thở dài, tự mình hại mình chính là nói Đức phi ba người, hậu cung hòa thuận không tốt sao? Hoàng Thượng cùng Hoàng hậu chưa từng bạc đãi hậu cung người, từ lúc chỉnh đốn hậu cung đến nay, chưa ai dám trắng trợn cắt xén các nàng nguyệt lệ, tội gì phải như vậy đâu.
Ân Niệm Yên bước vào tẩm điện, ngồi vào ghế dựa nghe Cẩm Họa báo lại chuyện đã đều tra được "Trinh Bảo Các bên kia phòng bị kín đáo, cung nhân trước đây đều bị đuổi đi, cái đinh của chúng ta bị đuổi trở lại Điện Trung Tỉnh, hiện tại chỉ có một cái đang làm thô xử bên ngoài, nhưng hắn cũng không biết được gì nhiều.

Một năm trước Uổng Quý Nhân cùng Tần Tiệp Dư âm thầm cấu kết, bọn họ muốn lợi dụng Sương Tần cùng Từ Bảo Lâm, không nghỉ tới hai người kia quá vô dụng, nên chuyển mục tiêu qua Đức Phi, nhân lúc hậu cung vắng người, ba người bắt tay vào chuẩn bị, còn kết hoạch là gì, chỉ có bọn họ biết thôi.

Còn có một chuyện, là liên quan đến Hoàng Thượng mặt mũi, sợ là không ít thì nhiều sẽ liên lụy đến chủ tử" Cẩm họa thật không muốn nói nhưng chuyện này liên lụy quá rộng, nếu bị phát hiện, hậu cung sợ là một phen máu chảy đi.
"Nói đi, có chuyện gì làm cho bổn cung sợ đâu? Chúng ta chưa làm chuyện thương thiên hại lý đi" Ân Niệm yên khinh thường nói.

"Cái đinh báo lại, Uông Quý Nhân ba tháng trước đi hồ sen ngắm hoa, vô tình cứu một cái thái giám, sau đó đem người về Trinh Bảo Các làm chưởng sự thái giám, nhưng hắn thật chất là một cái hoàn chỉnh nam nhân, lúc đầu tên thái giám kia chỉ là canh gác bên ngoài, sau lại có lần sấm sét quá lớn, tên kia vào trong hộ chủ, thời gian sau đó tên kia đều ở bên trong.

Lúc đầu Cái đinh của chúng ta cảm thấy bình thường, nhưng hắn quyết định đến gần nghe lén để xác định, không nghỉ tới hai người kia cả đêm thâu hoan, thời gian Hoàng Thượng rời cung, cũng là lúc bọn họ không màng ngày đêm quấn lấy nhau.

Bởi vì chủ tử không ở trong cung, nên Cái đinh của chúng ta âm thầm đổi tránh thai dược, thành chân chính bổ dưỡng thân mình dược liệu, còn bỏ vào dễ thụ thai lấy được từ Uổng Quý Nhân đại cung nữ, dược đó là do Uông Quý Nhân chuẩn bị cho tâm phúc cung nữ, đợi có cơ hội sẽ mượn bụng sinh con".
Ân Niệm Yên cười lạnh, nàng nói sao, từ trước đến nay xuyên qua nữ có bao nhiêu người an phận đâu, Uổng Ỷ Diệu còn tưởng diệt Trừ Mai Quý Nghi thì nàng ta trở thành nữ chủ sao? Thẩm chí là buông rèm nhiếp chính? Quả thật là mơ tưởng hảo huyền.

"Uông Quý Nhân trước kia bị hư thân mình, nhưng không phải là không có thai được, nếu phát hiện Uổng Quý Nhân có thai, thì kêu cái đinh tìm cách rời đi trước đi, chuyện còn lại để người khác làm" Hoàng Đế nhất định đem hết Trinh Bảo Các cung nhân xử lý, nếu hắn phát hiện mình bị phi tần cho đội nón xanh.

"Nô Tỳ sẽ chuyền lời cho hắn" chủ tử trước nay nhân từ, chỉ cần an phận làm việc, nàng nhất định sẽ bảo hộ, lo lắng chu toàn, ngược lại phản bộ nô tài chỉ có một kết cục...

Uông Quý Nhân được cung nhân dìu trở lại Trinh Bảo Các, nàng cho người lui hết ra ngoài, chỉ để lại Uông Sinh "Sinh ca nhìn xem ta này hai đầu gối, Ân Niệm Yên nhất định phải chết thật thê thảm, còn có hai đứa con của nàng ta đều giống nhau".
"Diệu Nhi không tức giận, ta bôi dược cho muội, đợi kế hoạch thành công, ta âm thầm đưa mẫu tử Ân Niệm Yên đi kỷ quán, như vậy mới tan đi mối hận trong lòng của chúng ta, có được không?"

"Ân, như vậy rất tốt, chỉ có Uông ca mới đau lòng ta, bất quá chúng ta nên cho Tần Tiệp Dư chút lợi hại, bằng không nàng ta không biết ai mới là chân chính chủ nhân, hôm nay nàng ta dấu mình nơi xa, chê cười ta đâu, chuyện này phải nhờ Sinh ca rồi, nếu nàng ta thành nữ nhân của ngươi, thì phải nghe theo ngươi thôi" Uông Ỷ Diệu hung ác nói.

"Diệu Nhi, ta chỉ cần nàng một người, nữ nhân kia tìm cách khác được không?" Uông Sinh là thật lòng với Uông Ỷ Diệu, hắn mới từ bỏ tắc cả, trước giả chết, kế tiếp đợi mua sấm thái dám ra cung, hắn gϊếŧ chết một trong đám người đó, giả dạng hắn vào cung tìm Diệu Nhi, hiện tại phải lên giường với nữ nhân khác, hắn thật lòng không muốn.
"Ta không để ý, chúng ta cùng nhau đi, Tần Tiệp Dư có không ít tâm phúc các nơi, chiếm được nàng ta, ngày sau chúng ta thuận lợi hơn nhiều".

"Được rồi, chỉ cần muội muốn, ta nhất định làm cho muội" thấy Uông Ỷ Diệu quyết tâm phải được, hắn chỉ có thể làm hài lòng nàng.

Bình luận

Truyện đang đọc