THÁI HẬU NHÂN SINH

Đông đi xuân đến, thoắt cái đã ba năm trôi qua, Hậu cung tuy rằng không chút an tỉnh, nhưng không có gì đặc biệt xảy ra.

"Mới đây Thần thiếp sắp làm bà bà rồi, thời gian không chừa một ai a..." Ân Niệm Yên đang nhìn danh sách khách mời Xuân Yến năm nay, không chỉ đơn thuần Xuân Yến như những năm trước, năm này Hoàng Thượng thả ra tiếng gió, ba vị Hoàng tử đã tới tuổi cập quan, nên là lúc tuyển Hoàng Tử Phi, làm cho Kinh Thành nhốn nháo một phen.

Tỉnh Đế cười cười nhìn nàng, Niệm Nhi chỉ hai mươi ba tuổi, còn trẻ hơn hắn mười mấy tuổi đâu, nghỉ đến đây hắn nhíu mày, hắn thật già rồi sao?

Ân Niệm Yên không nhìn tới Tỉnh Đế sắc mặt, nàng tiếp tực nói chuyện đã nghe ngóng được "nghe nói Kinh Thành cửa hàng vải dệt, trang sức cùng hương phấn bán rất được, mấy ngày nay phải nói là lãi một thùng kim a... Kiếm tiền của nữ nhân là dễ nhất thật không sai đi đâu được".


"Nàng đã từng thử không phải sao? Trẫm tự mình cầm tay chỉ dạy bọn nhỏ, nàng cùng Cung Nhân Hoàng Hậu, Vân Khánh Quý Phi lo liệu cung yến năm nay, Khang Nhi hôn sự cũng từ nàng làm chủ, có được không?" Niệm Nhi quá lười, Hậu cung việc chưa từng hỏi đến, thấy có gì không ổn mới cho người điều tra, theo lẽ công bằng xử phạt.

"Thiếp đã biết, Khang Nhi liền thôi, nhưng Tiểu Ngũ mới năm tuổi, Tiểu Lục cùng Tiểu Thất mới ba tuổi đâu, Hoàng Thượng đừng làm Hoàng Nhi nhóm quá mệt nhọc" Tỉnh Đế bắt đầu cầm tay chỉ dạy Khang Nhi cùng Tiểu Ngũ, đặc biệt là Tiểu Ngũ rất thông tuệ, càng làm cho Tỉnh đế tự hào không thôi, một lòng muốn Nhi Tử làm một cái văn võ song toàn Đế Vương.

"Niệm Nhi tin Trẫm, trước khi già cả hồ đồ, Trẫm muốn dạy ra cái có tài có đức người thừa kế, không phải chỉ nhất thời sủng ái Hoàng Nhi, nàng đừng nghỉ nhiều" Tỉnh Đế lời này cùng nàng nói rất nhiều lần, nhưng sâu trong lòng ít nhiều có chút lo lắng.


"Vậy thần thiếp yên lặng một bên, mặc kệ phụ tử các người hỗ động đi, thần thiếp chỉ là một nữ nhân, ra chút ý kiến đã là cực hạn, ngoài ra chỉ biết lo lắng được mất thôi, thần thiếp chỉ hy vọng bọn nhỏ bình an liền nhạc, chuyện khác thế nào Hoàng thượng tự mình làm chủ đi".

"Đợi Tiểu Ngũ có thể một mình gánh vác, chúng ta đi ngao du sơn thủy, chỉ phu thê chúng ta" Tỉnh đế nghe xong hài lòng cười, còn nói ra tính toán trong tương lai.

"Được rồi, còn xa đâu, Khang Nhi cùng Tiểu Ngũ sắp đến rồi, thiếp cũng nên đi Phượng Tê Cung một chuyến, thiếp trước cáo lui".

"Ân, Trên đường cẩn thận".

Ân Niệm Yên trên đường đi gập đường nhóm phi tần đang tranh chấp, gần đó còn có Tam Hoàng Tử Khúc Vinh Danh, nàng tò mò ngừng lại xem thế nào, lúc đến gần nghe được Hòa Chiêu Nghi nói "Tam Hoàng Tử có lòng hòa giải, vậy bổn cung bỏ qua cho Dương Quý Nhân lần này, hy vọng lần sau Dương Quý Nhân đi đường cẩn thận hơn".


"Phân vị cao là giỏi sao? Ta chỉ vô ý đụng người, cần gì phải làm khó người, nói dễ nghe là nể mặt Tam Hoàng Tử, còn không phải làm khó đủ rồi" Dương Quý Nhân biết Tam Hoàng Tử muốn lấy lòng Dương gia, nên bắt đầu ỷ thế hiếp người, ba năm qua nàng ta bị cấm túc viết sách không biết bao nhiêu lần, nhưng chứng nào tật nấy, thích khắp nơi tìm người gây sự.

"Nơi này có chuyện gì, hậu cung phi tần đoan trang hiền thục đâu rồi? Các ngươi đứng đây la lớn hét to còn ra thể thống gì?".

"Ngọc Hoàng Hậu, Mẫu Hậu, vạn phúc kim an".

"Đứng lên đi, Tam Hoàng Tử sao lại ở đây?" Hoàng Tử từ mười tuổi đã dời đến Cung Điện riêng của mình ở, vì tị hiềm nên rất ít bước chân vào hậu cung, nếu đến thỉnh an Mẫu phi mình, cũng không nên ở Hoa Viên, Núi Giả nén lại lâu, vô tình gập mặt chỉ hành vãn bối lễ, rồi nhanh chống rời đi mới phải lẽ.
"Hồi Ngọc Mẫu Hậu, Nhi thần hướng Quỳnh Hoa Cung thỉnh an Mẫu Phi, tình cờ gập được Hòa Chiêu Nghi đang phạt quỳ Dương Quý Nhân, ngày xuân mặt đất lạnh, cung yến đến gần, sợ Dương Quý Nhân ngã bệnh, Dương gia người đau lòng, nên đến hòa giải".

Ý trong lời đều là Hòa Chiêu Nghi sai, Dương Quý Nhân vô tội không thành? Ân Niệm Yên nhìn Hòa Chiêu Nghi yên tỉnh đợi, không vội không táo, là một người thông minh, hành động an phận mấy năm nay cũng xem như làm nàng vừa lòng.

"Nếu Hòa Chiêu Nghi bỏ qua, Dương Quý Nhân còn lớn tiếng trách người là sao? Tôn ti không phân biệt được còn làm cái gì Quý Nhân tiểu chủ? Trở về Minh Nguyệt Các chép thêm trăm quyển Tam Tự kinh đi, đến Cung Yến chép không xong thì không cần tham gia, đều tan hết đi"

Dương Quý Nhân biết gập được Ân Niệm Yên nàng liền bị phạt, nhưng lại không bỏ xuống được mặt mũi, nàng vị phân quá thấp, không thể triệu kiến người nhà, mấy lần được tuyên thị tẫm, nhưng chỉ ngồi đến giờ bị người đưa trở về, không thấy hoàng thượng mặt mũi, lại không mặt mũi nói cho người nhà biết, chỉ có thể cắn răng đợi gập được Hoàng thượng kể khổ.
Tam Hoàng tử đợi Ân Niệm Yên đi xa, hắn dịu dàng an ủi Dương Quý Nhân, trong mắt đầy thích thú, trong đầu nghỉ sao với nàng cháu gái Dương Liên Chi càng có ý vị hơn, thân hình này trên giường đúng là làm say chết nam nhân a.

Vừa bước vào Phượng Tê Cung nội điện, Cung Nhân Hoàng Hậu cười hỏi "lại bị ai vướng chân sao? Chậm nữa giờ đi, muội chưa từng trễ hẹn với ai a..."

"Còn không phải Dương Quý Nhân sao? Đi đường không nhìn đụng phải Hòa Chiêu Nghi đang ngắm hoa, chẳng những không nhận lỗi, còn nhân lúc Tam Hoàng Tử ở đó mắng người không từ, giống như phạt nàng ta quỳ là oan uổng lắm vậy, cả ngày chỉ biết gây sống gió, Dương gia dạy ra nữ nhi không phải ngu xuẩn làm càng, thì tâm kế trùng trùng, vào cung sợ là Hoàng Tử Điện bên kia sẽ không yên ổn đi".

"Thư Tỉnh Điện của Khang Nhi khá xa so với Nhị Hoàng Tử Trung Linh Điện, Tam Hoàng Tử Trùng Khải Điện, sau này thê thiếp có muốn tính kế cũng không dễ dàng gì, huống chi muội dạy dỗ ra Hoàng Nhi sao có thể bị người tính kế được đâu, con dâu do muội chọn càng là thiên chất thông minh, dạy bảo thêm, chắc chắn sẽ không vướng vào kế độc của đám người kia".
"Cung Nhân Hoàng Hậu nói đúng, đã bước chân vào hậu cung, thì phải tuân thủ cung quy, ba năm nay Đức Phi, Tỉnh Phi, Phùng Phi chỉ biết âm thầm xúi dục người khác, mượn sức người khắp nơi, nhà mẹ đẻ lại không thực quyền, trong cung càng không mấy cái tâm phúc, cho dù có thì cũng không tạo được cái gì sóng gió, trước mắt chúng ta cần phải lo Cung Yến năm nay đi, công việc không ít đâu".

Vân Khánh Quý Phi thường xuyên giúp lo chuyện hậu cung, thời gian dài thuận tay hơn rất nhiều, nhưng lần nầy không chỉ cung yến, còn là Hoàng Tử, Công Chúa cùng Công Tử Cô Nương Ngắm Hoa Yến gọp lại làm một lần, ba người bắt đầu vội lên.

"Ngắm Hoa Yến để muội lo liệu đi, việc còn lại muội không nhúng tay" Ân Niệm Yên nàng không thích quản lục cung, chỉ cần hỏi đến là đám trưởng sự kia tay chân run lên, tựa như nàng sắp đem bọn họ ra pháp trường vậy.
Cung Nhân Hoàng Hậu cùng Vân Khánh Quý Phi cũng nghỉ đến đều này, hai người cũng cười lên, Lục cung trưởng sự thái giám tổng quản chỉ cần nghe đến Cung Ngọc Hoàng Hậu, liền hận không chốn thật nhanh, sợ tới nổi đêm đêm thấy ác mộng.

"Như vậy cũng tốt, Canh giờ buổi sáng là Ngắm Hoa Yến, tối chính là Cung Yến, công việc thật sự quá nhiều, nếu muội cần thêm người, cứ mượn của các cung là được".

Ba người ngồi lại bàn tính nữa ngày mới tan đi, Ân Niệm Yên cho người gọi Huệ Phi, Lương Phi cùng Hòa Chiêu Nghi, Lâm Chiêu Nghi đến.

"Ngọc Hoàng Hậu vạn phúc kim an".

"Đứng Lên đi, bổn cung không vòng vo cùng các muội, lần này bổn cung chuẩn bị Ngắm Hoa Yến, gọi các người đến giúp bổn cung một tay, các ngươi vị phân là Từ Nhị phẩm trở lên, trợ giúp bổn cung cũng không có gì trái cung quy, làm việc bổn cung có thể tin tưởng được".
Bốn người nghe xong mặt liền tươi cười lên, phi tần hậu cung ai không hâm mộ Vân khánh Quý Phi được trợ giúp Cung Nhân Hoàng Hậu quản hậu cung, bọn họ ngày đêm ngóng chông được làm việc cho Cung Ngọc Hoàng Hậu, đáng tiếc Bích Tiêu Cung không tham quyền, bọn họ chỉ có thể ngày ngày thêu hoa, thưởng nguyệt thôi.

"Chúng thần thiếp nhất định tận hết khả năng".

"Ở đây có bốn danh sách cần chuẩn bị, phải theo dõi sát sao, Ngắm Hoa Yến có quý nữ nhóm nên không thể để ra chuyện gì, năm nay ngay cả thứ xuất cũng được vào cung, hậu viện tính kế không phải các muội không biết, nhất định phải quản Ngự Hoa Viện cẩn thận, từ nơi vắng đến đông người phải có người canh giữ, cần có một vị Thái Y cùng Y nữ gần đó, nếu có chuyện gì thì có sẳn người, chuyện này bổn cung giao cho Huệ Phi.
Cả ngày trong cung ngắm hoa nhất định sẽ mệt mỏi, cần có nơi cho Phu nhân, Quý nữ nhóm nghỉ tạm, chuẩn bị y phục các thứ sẽ do Lương Phi phụ trách.

Ngự Hoa Viên trưng bày các loại Hoa, như thế nào an bày sẽ do Hoà Chiêu Nghi đảm nhiệm.

Còn lại là trà bánh thức ăn cùng với tiết mục làm thơ vẽ tranh là do Lâm Chiêu Nghi quản, hôm sau các ngươi đưa lên kế hoạch cụ thể cho bổn cung, cung nhân ai không nghe lời, cố tình làm khó cứ việc đưa đi Thận Hình Tư, bổn cung sẽ cho Bạch Thược cùng Tiểu Hỷ Tử nói lại cho các quản sự, tổng quản Lục Cung".

"Dạ, Hoàng Hậu nương nương" bốn người tâm trạng không khác gì gió xuân bên ngoài, cuối cùng không ngồi một mình lặng lẻ trong cung rồi, lần đầu tiên được quản công việc trong hậu cung, bốn người đều tận tâm tận lực làm từ chi tiết nhỏ nhất.
Tỉnh Đế biết được chỉ thở dài đáng tiếc, nếu Niệm Nhi không quá lười biếng, thì hắn hậu cung càng ngắn nắp sạch sẽ nhất trong các đời Hoàng Đế rồi.

Bình luận

Truyện đang đọc