THÁI HẬU NHÂN SINH

Hoàng Hậu trở về Phường Tê Cung, sắc mặt âm trần đáng sợ, là nàng xem thường Ngọc Chiêu Nghi, không nghỉ tới nàng ta tâm tư thầm trầm như vậy, một mũi tên trúng mấy đích, đứa nhỏ của Tiêu Quý Nhân yếu ớt từ trong bụng mẹ, nếu sinh ra cũng chỉ là một cái ấm sắc thuốc, nàng muốn có hoàng tử, nhưng không phải là đứa nhỏ bệnh hoạn quấn thân.

"Ma ma nói xem, hiện tại bổn cung nên làm thế nào?"

"Nương nương xin nghe ma ma một lời, cái gì đều không cần làm, ngài là Hoàng hậu Đại Hưng, là Hoàng Thượng thê tử, nên xử lý theo lẻ công bằng, Hoàng thượng dạo gần đây không có nhiều kiên nhẫn với hậu cung, nếu còn ra chuyện gì nữa, sợ là ngay cả nương nương đều liên lụy đi vào.

Lão nô hôm nay thấy rõ Ngọc Chiêu Nghi bản tính, chính là nước sông không phạm nước giếng, nô tỳ đoán Ngọc Chiêu Nghi biết mình có thai còn biết Thu Tiết Hoàng Thượng đại phong lục cung, nên cố ý không nói, đợi sau Thu tiết mới nói ra, bởi vì có hỷ phi tần sẽ được nâng lên vị phân, vào cung chưa được ba tháng từ chính ngủ phẩm Tần lên đến nhị phẩm chiêu nghi, tuy rằng thăng càng nhanh thì càng nguy hiểm, bất quá cũng phải có bản lỉnh mới được, người như vậy nếu không nắm chắc phần thắng, thì không nên ra tay".


Đúng vậy, Ngọc Chiêu Nghi cho nàng cảm giác sâu không lường được, lại không làm nàng chán ghét, vui lên cùng cung phi miệng lưỡi vài câu, mất hứng liền lấy quy cũ áp người, tính tình như vậy làm cho người ta cảm giác khó mà phòng được, trong cung lại không có ý cùng ai kết giao.

"Trước mắt cứ như vậy đi, bổn cung muốn nhìn xem Ngọc Chiêu Nghi có bản lỉnh tới đâu, tốt nhất là nàng ta đừng có ý với Hậu vị, bổn cung cũng không phải ăn chay".

Ân Niệm Yên đang xem lại sổ sách tư khố của mình, mới hai tháng đã dùng nhiều như vậy ngân lượng, người khác tưởng trong cung phú quý nhưng nếu không có nhà mẹ đẻ trợ giúp thì làm sao sống quang cảnh đâu, may mà nàng còn có sủng.

"Hồi chủ tử, Tiểu Hỉ Tử có việc bẩm báo".

"Vào đi" Ân Niệm Yên buông xuống sổ sách, cầm chung nước ấm ly uống một ngụm, nàng thích uống trà, đặc biệt là Hồng trà, hiện tại chỉ có thể uống nước ấm, ai..


"Hồi chủ tử, nô tài đã đều tra rõ, trong Minh Nguyệt Các có năm cái đinh, hai cái còn lại là của Phượng Tê Cung, còn một tên thô sử thái dám là Phúc Thọ Cung người"

"Người làm thật hảo, nếu thích làm thô sử cung nhân vậy đem năm người kia làm bạn với nhau đi, bọn họ còn có chổ dùng, có cơ gọi bổn cung sẽ tống cổ đi, bổn cung thích sạch sẽ" sống trong hậu cung ngày đêm phong bị đã đủ mệt mỏi, hiện tại còn phải phòng luôn người bên cạnh mình, thật là khó sống qua ngày, chi bằng dứt khoát dọn sạch sẽ cái đinh, nếu có ai tìm cách mua chuộc người trong cung của mình thì dễ dàng xử lý hơn.

"Dạ, chủ tử, nô tài cáo lui" Tiểu Hỉ Tử dựa theo Ân Niệm Yên phân phó quản cung nhân trên dưới gọn ràng, hắn học được rất nhiều kinh nghiệm, chủ tử còn thưởng phạt phân minh, hai tháng nay hắn được không ít bạc, còn có một lá vàng đâu.


Cẩm Họa từ bên ngoài bước vào "chủ tử nghỉ sớm đi, tối nay Hoàng Thượng lật Hinh Quý Nhân thẻ bài, các cung đều đóng cửa nghỉ ngơi".

"Hàn Quý Tần lại một đêm khó an đi? Bất quá Hinh Quý Nhân nhìn có chút quen mắt, ở Mai Thư Các nói giúp ta còn tưởng là lấy lòng Hoàng Thượng đâu, không nghỉ tới là muốn đầu nhập vào ta, ngươi nói xem nàng ta là có ý gì?"

Hàn Quý Tần gần đây làm trò cười trong hậu cung, lần nào Hoàng thượng đến nàng ta đều tự mình đến cửa lớn đón, không nghỉ tới Hoàng thượng hướng Tỉnh Di Hiên Tây trắc viện đi, sắc mặt nàng ta lúc đó thật khó coi đến cực hạn.

"Nô tỳ đã hỏi thăm, chủ tử từng gập qua Hinh phu nhân, Hinh gia là chính ngủ phẩm quan lộc tự thái thiếu khanh, trước kia ở Tô Thành làm việc dưới trước của lão gia, có thể là do Hinh phu nhân căn dặn nên Hinh Quý Nhân mới cố ý cùng ngày thân cận đi"
"Thì ra là vậy, đường dài biết sức ngựa, đợi lần tới nếu biểu hiện tốt, thêm một người nói chuyện cũng không tồi, trong cung cấm không thể một mình cô độc.

Đúng rồi, đều tra đến đâu rồi, hôm qua Hoàng thượng đến, ta cố ý cầm hắn tay trộm xem mạch tượng, hình như là độc trong người lại tăng lên rồi".

"Hoa Tần làm việc rất cẩn thận nhưng cái đinh của chúng ta nói, Thu tiết đêm đó Đại cung nữ của Hoa Tần lén gập Thận Thân Vương thân tính người, hai người lén lúc nói chuyện ở một nơi vừa vắng vẻ vừa chóng trải, nên hắn không đến gần nghe được gì.

Hoa Tần này tâm tư thâm đâu, bên ngoài thì chán ghét hồi môn cung nữ, âm thầm thì chủ tới lén lúc mưu hoa, sợ là Dung phi nương nương đều bị nàng ta lừa đi".

Thận Thân Vương là Hoàng Thượng đệ đệ, trước kia được Thái Hậu nuôi dưỡng, miệng lại ngọt được Thái Hậu niềm vui, nên Thái Hậu có phần thiên vị, còn không đồng ý Hoàng thượng phong vương đi đất phong, có thể đây cũng là Thận Thân Vương ý tứ đi?
"Nếu liên lụy tiền triều thì chúng ta không cần lại điều tra, Hoàng thượng lòng nghi ngờ trọng, sợ là bắt đầu âm thầm cho người nhìn hậu cung đi, người gọi bọn họ dấu mình thật kỷ, nếu không có việc quan trọng tuyệt đối không được cùng chúng ta liên lạc".

"Hoàng Thượng giá lâm......."

Cẩm Họa chưa kịp nói gì thì nghe Hoàng thượng đến, nhanh trí chụp quyễn sách trên bàn mở ra, đợi Tỉnh Đế bước vào liền thấy cảnh Ngọc Chiêu Nghi nữa nằm nữa ngồi khép hờ mắt nghe đại cung nữ đọc sách.

"Thần thiếp tham kiến hoàng thượng".

"Không cần xuống giường, trẫm đến ăn tối cùng Hinh Quý Nhân, nàng ấy nói thời gian này nàng thích ăn cá, trẫm tiện đường đến đây nhìn xem nàng, đang đọc sách sao?"

"Ân, lúc trước đại tẩu có mang, đại ca thường đọc sách cho thai nhi trong bụng nghe, lúc sau Tiểu Hào thông minh lanh lợi, làm người ta yêu thích không thôi, thiếp tưởng hoàng nhi là Hoàng thượng hài tử, sẽ càng thông mình lanh lợi hơn".
"Ngươi a... hắn mới bao lớn liền phải nghe đọc sách? Có ai làm mẫu phi như ngươi? Trễ rồi, đi nghỉ sớm đi, tối nay trẫm ở lại đây" hiện tại đã trễ, hắn không muốn phải đi cung khác.

"Như vậy được sao?" có thai còn cố giữ hoàng thượng lại, hôm sau hậu cung lại một trận dậy sóng đi.

"Không gì không ổn, mau lên đây ngủ đi, đừng làm Trẫm hoàng nhi mệt".

"Ân" Ân Niệm Yên ngoan ngoãn nghe lời lên giường ngủ.

Hôm sau Ân Niệm Yên Tỉnh dậy thấy Tỉnh Đế còn nằm bên cạnh, nàng không hiểu tại sao hắn còn ở đây? Hắn muốn nàng trở thành yêu phi hồ mê hoặc chủ sao?

"Hoàng Thượng không thượng triều sao?"

"Ngươi không nhìn xem giờ nào rồi, còn không thức dậy ăn sáng, muốn bỏ đói trẫm hoàng nhi?"

Nàng nhìn bên ngoài mặt trời lên cao, thật sự trễ như vậy sao? Sau đó là một trận buồn nôn ập tới, Ân Niệm yên đẩy Tỉnh Đế đi nhanh qua một bên nôn hồi lâu mới ngừng lại.
"Đây là làm sao? Nghỉ ngơi gần nữa tháng còn chưa khỏe hẳn sao?" Tỉnh Đế tực giận hỏi.

"Hoàng thượng tha tội, nương nương đây là ốm nghén, thái y nói sau ba tháng sẽ đỡ hơn, thời gian này Chủ Tử buổi tối khó ngủ, ăn không vào đồ vật, riêng thèm ăn cá, chỉ cần không có mùi tanh sẽ ăn ngon miệng" Cung nhân nhóm quỳ xuống xin tha, Bạch cô cô không kiêu ngạo không sủng nịnh bẩm báo lại tình trạng của Ân Niệm Yên thời gian qua.

"Hoàng thượng đừng trách bọn họ, thai phụ ít nhiều sẽ chảy qua thời gian ốm nghén, làm Hoàng thượng thấy cảnh dơ bẩn, là thần thiếp mất quy cũ".

"Mệt thành như vậy còn hành lễ làm gì, còn không hầu hạ các ngươi chủ tử súc miệng, đi chuẩn bị chút thức ăn đi, trẫm cùng các ngươi chủ tử dùng cơm" Tỉnh Đế chưa từng để ý chuyện hậu cung, phi tần có thai hắn phong thưởng là được, còn những chuyện khác có hoàng hậu quản, không nghỉ tới thai phụ khó chịu như vậy, nữ nhân khác còn dùng hoàng tử công chúa đi tranh sủng đâu.
Ân Niệm Yên vừa ăn vừa nghỉ Ngự trù đúng là hảo tay nghề, món cá không có một chút mùi tanh, ngọt mền sắc hương vị đều đủ, nàng vốn không quá thích ăn cá, nhưng bởi vì phải diễn cho giống liền ngày ngày ăn cá, hiện tại có phần thích rồi, kiếp trước cái gì đều tự mình làm, kiếp này lo hưởng thụ là được, còn thời gian bao lâu thì nàng không cần phải nghỉ, tới đâu hay tới đó đi.

"Ăn ngon như vậy sao?" Nhìn Ngọc Chiêu Nghi ăn ngon miệng, làm hắn ăn thêm một chén cơm, đến Minh Nguyệt Các làm hắn cảm thấy thả lỏng, bên ngoài quy cũ Ngọc Chiêu Nghi, đóng cửa lại cũng chỉ là một cái nủng nịu tiểu nữ nhân, chỉ hy vọng nàng cứ như vậy.

"Ân, không nói tới món cá hấp hạnh hoa này, riêng canh cá thải ti cũng đủ thần thiếp thỏa mãn, Hoàng thượng thử xem đi, ngon đâu" miệng nói, tay múc canh ra chén cho Tỉnh Đế, lúc ăn cơm nàng không muốn có người bên cạnh nhìn, Hoàng đế chiều ý nàng nên chỉ có hai người ăn cơm, chàng chàng thiếp thiếp giống một đôi bình thường phu thê.
"Ân, đúng là không tồi".

"Hồi Hoàng thượng, Thận Thân Vương đang chờ ở Dưỡng Tâm Điện" Dương Trung không muốn lên tiếng lúc này, nhưng chính sự quan trọng, nếu chậm trễ, hắn không dám nghỉ tới nữa đời sao a.

"Nàng ăn xong thì đi nghỉ ngơi tiếp đi, trẫm cho người đến Phượng Tê Cung cùng Hoàng Hậu nói miễn ngươi thỉnh an đến cuối tháng, không cần phải sợ".

"Đa tạ Hoàng thượng hậu ái, Thần thiếp cung tiển Hoàng thượng".

Tỉnh Đế Hài lòng Ân Niệm Yên nghe lời, ra tới cửa còn căn dặn phải chăm sóc tốt Ngọc Chiêu Nghi, không bao lâu hậu cung đều biết, không biết bao nhiêu khăn tay bị xé rách, cùng chén trà bình hoa bị vỡ đi.

Bình luận

Truyện đang đọc