TỔNG TÀI NGUY HIỂM ANH THẬT HƯ HỎNG



Sau ra khỏi quán cà phê, Hứa Thanh Khê về thẳng nhà.

Ngày thường cô cũng không có chuyện gì làm, dứt khoát ở lỳ trong phòng vẽ thiết kế, chỉ để giết thời gian.

Buổi tối, cô đang vẽ đến mê mẩn nhập thần, cửa phòng bỗng nhiên két một tiếng, bị ai đó từ bên ngoài đẩy vào.

Hứa Thanh Khê ngẩng đầu nhìn lên, Quân Nhật Đình mặt mũi thâm trầm đi vào, trên tay còn cầm một tập hồ sơ.

Hắn vừa tiến đến liền ném tập hồ sơ cho Hứa Thanh Khê, "Cô tự xem qua một chút đi!"
Hứa Thanh Khê theo bản năng cầm hồ sơ lên, tay tháo ra còn mặt đầy vẻ hoang mang hỏi, "Đây là cái gì?"
"Hợp đồng kỹ thuật tham gia cổ phần, ba mươi phần trăm như cô muốn."
Giọng nói Quân Nhật Đình nghe không rõ vui buồn hờn giận, vẻ mặt vẫn duy trì trạng thái không cảm xúc, khiến người khác nhìn nhìn tựa hồ cảm thấy hơi mệt mỏi.

Hứa Thanh Khê hơi sững sờ, lấy hai bản hợp đồng bên trong ra.

Hợp đồng kia không dày, là hợp đồng tham gia cổ phần.


Tất cả điều khoản trong đó, đều được nêu rõ ràng từng cái, bao gồm các loại lợi tức và hoa hồng.

Hứa Thanh Khê đưa mắt nhìn lướt qua, nhìn thấy ở trang cuối cùng, có thêm một vài điều khoản.

1.

Hứa Thanh Tuệ dùng kỹ thuật cá nhân tham gia cổ phần, việc tham gia cổ phần này chỉ thuộc về một mình cô, không được chuyển nhượng, không được tự ý buôn bán, không được lợi dụng quyền lợi cá nhân để cho phép người khác sử dụng cổ phần của mình, hoặc là cung cấp quyền lợi cho người ngoài.

2.

Nếu như tương lai tình cảm hai bên tan vỡ dẫn đến ly hôn, cổ quyền danh nghĩa của Hứa Thanh Tuệ cũng chỉ có thể bán cho tập đoàn Phong Quân...!
Vân vân và vân vân tất cả lớn nhỏ mười mấy điều gì đó.

Quân Nhật Đình không hổ danh ‘thái tử’ sát phạt nổi tiếng đất thủ đô, làm như vậy vừa là cách cực tốt giữ nguyên vẹn công ty, vừa không cần lo lắng tương lai sẽ có vấn đề tàn dư, ví dụ bán đổ bán tháo cổ phần.

Nhưng vấn đề khác liên quan đến cô, hắn cũng cân nhắc đến.

Rõ ràng chính là vì đề phòng Hứa Hải Minh.

Hứa Thanh Khê khép lại hợp đồng cổ quyền, rất lâu vẫn không nói gì.

Hứa Hải Minh cực kỳ coi trọng sự việc lần này, cũng không biết hợp đồng như vậy có thể làm vừa ý ông ta hay không.

Thấy vẻ mặt chần chừ của cô, hồi lâu vẫn không nói gì, Quân Nhật Đình không khỏi sốt ruột, giọng nói từ trên đầu cô vọng xuống, "Đây là quyền lợi lớn nhất tôi có thể cho cô, cô hãy tự cân nhắc một chút.

Nếu cô không đồng ý thì ngoan ngoãn ở nhà làm bổn phận mợ cả của cô, đừng suy nghĩ đến chuyện ra ngoài xuất đầu lộ diện nữa."
Tóm lại, đây là nhượng bộ lớn nhất mà Quân Nhật Đình có thể làm được.

Hứa Thanh Khê trong lòng giật mình, Hứa Hải Minh ép cô chặt như vậy, nếu như bỏ lỡ cơ hội này, cũng không biết đến lúc nào mới có thể hoàn thành nhiệm vụ ông ta giao cho.

Hứa Thanh Khê chuyển động đầu óc thật nhanh, suy nghĩ tính khả thi của chuyện này.


Ở trong lòng cô cho rằng, Hứa Hải Minh thương yêu Hứa Thanh Tuệ như vậy, thèm muốn cổ quyền đơn giản cũng là vì con gái thôi.

Nếu như chỉ cần cái tên Hứa Thanh Tuệ này đạt được quyền lợi, vậy thì có lẽ ông ta cũng sẽ không cự tuyệt.

Nếu như vậy, những điều khoản hợp đồng kia, cũng chẳng khác nào là không có điều khoản gì cả.

Như vậy, cô cũng coi là hoàn thành nhiệm vụ Hứa Hải Minh giao phó, mọi người ai nấy đều vui.

Nghĩ đến đây, Hứa Thanh Khê không khỏi nắm chiếc bút hơi mạnh một chút, cắn răng nói, “Tôi đồng ý!"
Quân Nhật Đình mím môi, bất giác nhìn bàn tay nhỏ bé của cô thật nhanh ký tên lên hai bản hợp đồng.

Đợi cô ký xong, Quân Nhật Đình không chút do dự nhận lấy hai phần hợp đồng kia, thuần thục ký tên mình xuống.

Hứa Thanh Khê ghé mắt một bên nhìn sang, chỉ thấy ba chữ "Quân Nhật Đình" rồng bay phượng múa, bút pháp già dặn, đẹp mắt vô cùng.

Hắn ký xong, giao một phần cho Hứa Thanh Khê, "Cô cất đi, còn về chức vị sau khi nhậm chức, trước hết cô cứ đi từ nhà thiết kế thông thường lên đi, đây là quy tắc của Phong Quân từ trước đến giờ, cô không có điều gì phản đối chứ?"
"Không có."
Hứa Thanh Khê trả lời dứt khoát, chính cô cũng muốn đi từ số không đi lên, từng bước lên vị trí cao hơn.

Huống chi, trước kia cô cũng đã biết ở tập đoàn Phong Quân có sự cạnh tranh rất lớn, một người mới như cô không phải là không có.

Mọi người đều phải cố gắng vượt khó như nhau, cho nên nếu muốn thăng chức, vẫn phải dựa vào chính thực lực của mình giành lấy cơ hội.

“Tôi nhất định sẽ cố gắng."
Cô trịnh trọng bảo đảm với Quân Nhật Đình.

Thấy cô dáng vẻ hăng hái, Quân Nhật Đình gật đầu một cái, "Được, cô nghỉ ngơi trước đi."
Chân hắn không thả lỏng, cũng không dừng lại lâu, liền đi thẳng ra ngoài.

Hứa Thanh Khê đoán Quân Nhật Đình có thể là đến thư phòng.


Cô cùng Quân Nhật Đình cũng coi như là chung sống được một thời gian, lâu ngày như vậy, Quân Nhật Đình mỗi khi đi làm về, vẫn còn phải giải quyết công việc trong thư phòng rất lâu.

Nhìn hợp đồng đặt trên bàn, Hứa Thanh Khê vẫn không dám tin lật xem mấy lần.

Sau khi chắc chắn không có vấn đề gì, cô lúc này mới cầm điện thoại lên, gởi một tin nhắn cho Hứa Hải Minh: "Đã dùng danh nghĩa Hứa Thanh Tuệ ký kết hợp đồng với Quân Nhật Đình, lấy được ba mươi phần trăm cổ phần."
Nghe cô nói như vậy, tâm trạng Hứa Hải Minh có vẻ rất hưng phấn, "Tốt lắm, vậy thì tiếp theo mày phải làm cho tốt vào, phát huy tác dụng lớn nhất, còn những thứ khác chờ tao thông báo tiếp cho mày."
Hứa Thanh Khê ừ một tiếng, lại dò hỏi, "Vậy mẹ tôi bây giờ thế nào? Tôi muốn gặp mặt bà ấy."
Điện thoại bên kia trầm mặc một chút, “Chờ tao sắp xếp!"
Nói xong, điện thoại liền cúp.

Hứa Thanh Khê cầm điện thoại, lập tức ngã vật ra giường.

Rốt cuộc cũng có thể kết thúc chuỗi ngày nhàm chán ở nhà.

Mơ hồ, cô còn có chút mong đợi cuộc sống của công việc sau này.

Hứa Thanh Khê nhắm hai mắt lại, tưởng tượng công việc trong tương lai, lại mơ mơ màng màng ngủ quên mất.

Ngủ đến nửa đêm, cô bị hơi lạnh của máy điều hòa không khí trong phòng đánh thức.

Đưa tay dụi mắt một cái, Hứa Thanh Khê chậm rãi từ trên giường bò dậy, tắt máy điều hòa không khí.

Cổ họng khô khốc khó chịu, cô cầm cái ly, từng bước một đi xuống lầu dưới, định rót nước uống.

Ai ngờ, mới vừa đi đến thư phòng của Quân Nhật Đình, liền nghe bên trong vọng ra một tiếng rên..


Bình luận

Truyện đang đọc