TU CHÂN NÓI CHUYỆN PHIẾM QUẦN

Bảo vật loại hành lâu năm?

Cái này mà còn phải nghĩ hay sao? Đương nhiên là Thông Nương rồi.

Nói đến Thông Nương, lần trước hắn ăn búp hành của cô ấy xong thì suýt nữa đã chết vì bội thực.

Đáng sợ hơn là vì thế mà hắn còn đi vào giấc mộng của Thông Nương, làm hành tây phất phơ theo gió suốt mất trăm năm… Vừa nghĩ đến cơn ác mộng kia thì hắn đã cảm thấy không còn lưu luyến gì cuộc sống này nữa rồi.

May mà lúc đó Vân Vụ Đạo Nhân của Không Không đạo môn đang ở gần đó, dùng Không Không Diệu Thủ trộm búp hành từ trong cơ thể Tống Thư Hàng ra rồi biến nó thành một viên kết tinh hành tinh.

Bây giờ thứ kia vẫn đang nằm trong túi thu nhỏ một tấc của hắn đó.

Thế là Tống Thư Hàng nói:

- Đúng là vãn bối từng ăn bảo vật dạng hành thật.

Biệt Tuyết Tiên Cơ:

- Khó trách trên người ngươi lại tỏa ra mùi hành nồng như vậy.

Tống Thư Hàng:

-…

“Không, tiên tử, cô hiểu lầm rồi! Mùi hành trên người ta không phải là vì ăn Thông Nương mà có đâu! Ta bị ném vào quan tài vàng ngâm thuốc, thân thể của Thông Nương bị hòa tan vào thuốc ngâm cho nên ta mới bị ướp mùi hành như thế đấy!”

Tống Thư Hàng thầm nghĩ trong lòng.

Thế nhưng đây là một đoạn chuyện cũ nghĩ lại mà kinh, thôi không nhắc lại làm gì.

Ngư Kiều Kiều trên vai Tống Thư Hàng bật cười thành tiếng, cô cũng biết câu chuyện Tống Thư Hàng ngâm dầu hành hồi đó.

- Đúng rồi, tiểu đạo hữu, cây hành bảo bối mà ngươi từng ăn đó có còn không?

Biệt Tuyết Tiên Cơ hỏi tiếp.

- Cũng còn một ít. – Tống Thư Hàng nói, còn viên kết tinh hành tinh kia kìa. Với cả… Thông Nương cũng mọc thêm một cái búp hành khác nữa.

Khụ, đương nhiên là hắn sẽ không đi ngắt búp hành của Thông Nương, dù gì Thông Nương cũng là một yêu tinh có trí tuệ biến được thành người mà.

- Còn thật à?

Biệt Tuyết Tiên Cơ chỉ thuận miệng hỏi thế thôi. Mục đích chính của cô là tán gẫu với Tống Thư Hàng mấy câu cho thân quen rồi tìm hiểu tin tức của Bạch Tôn Giả kia.

Nhưng không ngờ trong tay Tống Thư Hàng thực sự còn hành bảo bối lâu năm. Đối với một vị tiên trù thì gia vị lâu năm càng nhiều càng ít đó.

Thế là tiên cơ hỏi tiếp:

- Tiểu đạo hữu có định đem bán cây hành kia không?

- À, bán được chứ. Ta giữ cũng chẳng để làm gì. Thế nhưng mà nhìn hình dạng nó hơi kì một chút. – Tống Thư Hàng nói.

Nói đoạn, hắn lấy tinh thể xanh biếc ra khỏi túi thu nhỏ một tấc, rồi đưa nó cho Biệt Tuyết Tiên Cơ.

- Sao lại là dạng tinh thể thế này? – Biệt Tuyết Tiên Cơ nhận lấy tinh thể rồi kiểm tra một chút.

Không sai, đây là một cây hành tây hành tinh ước chừng ba bốn trăm năm tuổi, để có được một viên tinh thể thế này thì cơ hồ là phải hòa tan hết cả thân hành. Nếu có được tinh thể này, xử lý qua một chút thì sẽ thành gia vị đủ cho cô dùng rất nhiều năm!

Nghĩ đến đây, Biệt Tuyết Tiên Cơ mỉm cười nhìn Tống Thư Hàng:

- Tiểu hữu, ngươi có cần thứ gì không?

Nể mặt Bạch Tôn Giả, cô sẽ cố hết sức giúp Tống Thư Hàng vừa lòng.

- Muốn gì à? – Tống Thư Hàng suy tư một lát rồi nói: - Gần đây đúng là ta đang muốn tìm một thứ, nhưng ta không biết vật ấy có giá thế nào nên trong lòng cũng không chắc chắn.

- Nói nghe thử xem, ta sẽ định giá giúp ngươi. – Biệt Tuyết Tiên Cơ cười nói.

- Là máu của long ma. – Tống Thư Hàng đáp. Thể chất là vấn đề lớn nhất đối với hắn lúc này. Trước mắt, chỉ có long ma dược tề được phối chế từ máu long ma là có thể giải quyết tai họa ngầm này của hắn một cách nhanh nhất mà thôi.

- Máu long ma ư? Sao ngươi lại muốn có thứ này? – Bạch Thu Tuyết hiếu kì đánh giá Tống Thư Hàng, sau đó cô cười nhẹ.

Thảo nào, tuy thể chất của thiếu niên này đã là rất cường đại ở cảnh giới nhị phẩm rồi, thế nhưng chân khí trong cơ thể hắn sục sôi, mi tâm mơ hồ tản ra hào quang ánh xanh đồng, đó là dấu hiệu tinh thần lực của tu sĩ tam phẩm.

Tuy thể chất của hắn cường đại nhưng tinh thần lực và chân khí còn cường đại hơn. Để duy trì thế cân bằng, hắn chỉ có một cách là tìm kiếm phương pháp tăng cường thể chất.

Nói đến thứ có liên quan đến tăng cường thể chất và máu long ma thì hình như chỉ có thứ đó thôi!

- Ngươi muốn phối chế long ma dược tề hả? – Biệt Tuyết Tiên Cơ cười nói.

- Đúng vậy. – Tống Thư Hàng gật đầu. Chuyện này chẳng có gì mà phải giấu, tu sĩ có kinh nghiệm chỉ cần liếc nhìn một cái là rõ tình trạng hiện tại của hắn ngay.

Biệt Tuyết Tiên Cơ lắc đầu nói:

- Đáng tiếc là trong tay ta cũng không có máu long ma, hơn nữa giá trị của máu long ma lớn hơn viên kết tinh hành tinh này nhiều lắm.

Chênh lệch giá trị giữa hai thứ này lên tới hơn một trăm lần, đã thế máu long ma còn là vật chỉ có thể gặp mà không cầu được. Đã lâu lắm rồi không có con long ma nào xuất hiện, sự chênh lệch về giá chỉ sợ là còn lớn hơn.

Tống Thư Hàng thở dài gật đầu. Thế nhưng hắn cũng không thất vọng lắm, bởi vì hắn cũng đã đoán trước kết quả này rồi.

Đúng lúc này, Biệt Tuyết Tiên Cơ lại nói:

- Tuy ta không có máu long ma, thế nhưng ta vừa nghĩ ra một cách giao dịch hay lắm. Ta sẽ làm một bữa tiên trân cho ngươi nhé. Tuy rằng hiệu quả không tốt như long ma dược tề, thế nhưng ta ước tính có thể tăng cường thể chất của ngươi bây giờ lên đến cực hạn của nhị phẩm đấy.

Tiên trân do tiên trù tinh chế ra có những hiệu quả rất cường đại.

Thế nhưng tiên trù bình thường chế ra tiên trân bình thường thì chỉ có hiệu quả hữu hạn thôi.

Bữa tiên trân ở quý phủ của Thất Tu Tôn Giả lần trước chỉ giúp Tống Thư Hàng tăng cường được lượng thể chất bằng một lần tu luyện Kim Cương Căn Bản quyền pháp.

T.ruyện được .biên tập tại ire.ad.vn.Đương nhiên cũng là vì tiên trù ở phủ của Thất Tu Tôn Giả không sử dụng toàn bộ năng lực của mình, nên đó chỉ là một bữa cơm thường mà thôi.

Cô gái che mặt trước mắt Tống Thư Hàng vừa lên tiếng đã nói sẽ giúp thể chất của hắn tăng lên từ hai đến ba tiểu cảnh giới!

Rốt cuộc thì tiên tử này có lai lịch thế nào?

Nghĩ đến vấn đề này thì Tống Thư Hàng mới phát hiện ra mình thất lễ quá. Từ lúc gặp mặt đến giờ hắn vẫn chưa biết tên của cô gái che mặt này là gì, cũng chẳng thèm giới thiệu mình luôn.

Thế là hắn bổ sung ngay:

- Tiên tử, tại hạ là Tống Thư Hàng, không biết đạo hiệu của tiên tử là gì?

- Mọi người đều gọi ta là Biệt Tuyết. Ngươi cũng gọi thế đi… Tiên trù bọn ta khác với tu sĩ bình thường, cho nên cũng không lấy đạo hiệu chính thức. – Biệt Tuyết Tiên Cơ mỉm cười đáp.

- Biệt Tuyết Tiên Cơ ư? – Tống Thư Hàng thấy cái tên này sao mà quen thế.

Từ từ, Biệt Tuyết Tiên Cơ?

- Thực Tiên yến ư? – Tống Thư Hàng thốt lên theo bản năng.

- Ngươi đã nghe đến Thực Tiên yến rồi à? Ừm, cũng đúng. – Biệt Tuyết Tiên Cơ nói khẽ. Thiếu niên này có quan hệ khá tốt với Bạch Tôn Giả, có lẽ là đã nghe tin tức về Thực Tiên yến từ chỗ Bạch Tôn Giả rồi.

- Đúng vậy, ta nghe một vị tiền bối kể về Thực Tiên yến của người, một bữa tiệc khó mà cầu được. Rất nhiều tiền bối ta quen đều đang nghĩ cách để được tham dự Thực Tiên yến đấy. – Tống Thư Hàng đáp.

Không ngờ Tô thị A Thất tiền bối còn chưa kịp dẫn hắn đi tham dự Thực Tiên yến thì hắn đã gặp Biệt Tuyết Tiên Cơ trước, khéo thay.

Cơ mà, đầu năm nay các cao nhân đều có đam mê đặc biệt hả?

Thực Tiên yến của Biệt Tuyết Tiên Cơ nổi tiếng trong giới tu chân. Bao nhiêu người nghĩ nát óc để có được một chỗ ngồi trong tiệc. Bởi vì mỗi lần Thực Tiên yến là một hồi kì ngộ, chẳng những tăng thể chất, tăng thực lực, mà nếu may mắn thì ăn một bữa tiệc là có thể đột phá thẳng một tiểu cảnh giới luôn.

Nhưng ai mà ngờ được Biệt Tuyết Tiên Cơ giỏi giang trâu bò thế lại đến một quán đầu cả ở địa khu Giang Nam, rồi lặng lẽ bán bánh bao thịt cơ chứ!

Nghe Tống Thư Hàng nói xong, Biệt Tuyết Tiên Cơ mỉm cười, hai mắt híp lại thành hai khe hở nhỏ xíu.

Theo những gì cô nghĩ thì những gì Tống Thư Hàng vừa nói chắc chắn là do Bạch Tôn Giả nói cho hắn nghe. Cho nên đây là đánh giá của Bạch Tôn Giả dành cho cô nhỉ?

Thế là cô cũng vui vẻ hẳn lên.

Một khi tâm trạng người ta tốt, thì người ta sẽ cực kì hào phóng.

- Thế nào? Có muốn giao dịch với ta không? – Biệt Tuyết Tiên Cơ cười hỏi. Tâm trạng cô rất tốt, cho nên cô đang muốn chuẩn bị tỉ mỉ để làm cho Tống Thư Hàng một bữa tiên trân phong phú đây.

- Quyết định thế đi! – Tống Thư Hàng gật đầu đáp.

Kết tinh của hành tinh để ở chỗ hắn chẳng có tác dụng gì, nếu thể chất của mình tăng lên đến cảnh giới nhị phẩm đỉnh phong thì cảm giác đau đớn ở mi tâm sẽ bớt đi nhiều lắm.

Hơn nữa, nếu thể chất đạt tới cực hạn nhị phẩm thì hắn có thể yên tâm mà thôn phệ linh thú tinh để tranh thủ đẩy cảnh giới của mình lên tam phẩm sớm hơn rồi.

- Quyết định vậy nhé! – Biệt Tuyết Tiên Cơ vui vẻ nói: - Thế này đi tiểu hữu, ngươi đưa địa chỉ cho ta. Ta sẽ đi chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn. Ngày mai ta nấu tiên trân cho ngươi, được không nào?

Lần này Biệt Tuyết Tiên Cơ mang theo hành trang gọn nhẹ ra ngoài nên trên người không có nguyên liệu nấu ăn, công cụ cũng không đủ. Nếu muốn chuẩn bị tiên trân cho Tống Thư Hàng thì cô phải mất thời gian chuẩn bị một chút.

- Không vấn đề gì, tiền bối. – Tống Thư Hàng cho Biệt Tuyết Tiên Cơ địa chỉ biệt thự của Ngư Kiều Kiều.

Hai bên hoàn thành một cuộc giao dịch mà mọi người đều vui vẻ.

Biệt Tuyết Tiên Cơ có được kết tinh hành tinh, còn móc nối quan hệ với Tống Thư Hàng một cách thuận lợi. Trong bữa tiệc tiên trân ngày mai, cô có thể moi được tin tức của Bạch Tôn Giả trong miệng Tống Thư Hàng!

Tống Thư Hàng giành được cơ hội để tăng cường thể chất, cảm thấy vô cùng mĩ mãn.

Ngư Kiều Kiều cũng rất sung sướng, bởi vì lúc đó cô có thể ăn ké rồi!

Nói tóm lại, đây là một cuộc trao đổi vui vẻ cả làng.



Lúc này, Thông Nương nằm trong túi thu nhỏ một tấc của Tống Thư Hàng thở phào nhẹ nhõm. Từ lúc gặp Biệt Tuyết Tiên Cơ, tim của cô vẫn treo lơ lửng ở trên yết hầu.

Thông Nương cho rằng “những gì còn lại của cây hành ba trăm năm tuổi” chính là mình. Cô còn tưởng là cái búp hành vất vả lắm mới mọc được ra này lại sắp bị ngắt mất rồi cơ!

May mà tránh thoát được một kiếp nạn.

Sau khi thở phào thì trong lòng Thông Nương lại bắt đầu xoắn quẩy.

- Không được, ta không thể suy sút như thế được! Lần này có viên kết tinh kia chịu trận cho mình, nhưng mà lần sau thì sao? Nếu lần sau lại cần dùng hành để trao đổi thì Thư Hàng có ngắt búp của mình không?

Thông Nương càng nghĩ càng lo lắng.

Quả nhiên vẫn nên chạy trốn thì hơn!

Lần này linh quỷ của Tống Thư Hàng không có nhà, chỉ cần tìm được cơ hội thì nhất định có thể đào tẩu thành công!



Ở một nơi khác.

Thiên Nhai Tử đạo trưởng cuối cùng cũng tìm được biệt thự của Ngư Kiều Kiều theo pháp thuật lần theo dấu vết.

- Không sai, chính là nơi này! – Thiên Nhai Tử đạo trưởng nói thầm.

Thế nhưng hình như thiếu niên kia vẫn chưa về, mình phải ngồi cửa đợi hắn sao?

Trong lúc hắn đang suy nghĩ thì có một người đi ra từ trong biệt thự. Đó là một thanh niên trẻ đeo kính, trong tay cầm quyển sổ như đang suy tư cái gì khổ sở lắm.

- Phải viết về tiên hiệp à? Nhưng mà mình đã viết tiểu thuyết tiên hiệp bao giờ đâu, chỉ riêng thiết lập thế giới quan thôi đã thấy phiền rồi. – Thanh niên trẻ nói nhỏ.

Thanh niên này chính là Cao Mỗ Mỗ vừa mới thoát khỏi phòng tối ra ngoài tắm ánh mặt trời.

Bình luận

Truyện đang đọc