Mặc dù ngôn ngữ mà người kim loại màu đen nói là ngôn ngữ viễn cổ, nhưng trùng hợp là mấy từ mà hắn nói Tống Thư Hàng lại có thể hiểu được. Trong Thánh Nhân Tu Thân Phú của Bạch Vân Thư Viện Nho gia cũng có từ tương tự, cho nên Tống Thư Hàng mới học được.
- Hợp thể? Nó muốn hợp thể với ai thế?
Tống Thư Hàng nói thầm trong lòng.
Ngay lúc này, hắn bỗng nhớ đến vấn đề mà Bạch tiền bối two đã trả lời hắn trong lúc nói mớ. Bạch tiền bối two suy đoán, chủ mưu đứng sau chuyện dẫn dụ người bình thường tiếp nhận tà năng Cửu U ô nhiễm chính là chúa tể của Cửu U, một tồn tại được Bạch tiền bối two gọi là quả cầu kim loại.
Hình như vị chúa tể thế giới Cửu U này đang nghĩ đủ mọi cách để trở về hiện thế, dung hợp với “vị kia” của mình.
Qủa cầu kim loại, chúa tể Cửu U đồng thời cũng là đầu sỏ gây ra mọi chuyện!
Tống Thư Hàng nhìn người kim loại màu đen trước mắt, có khi nào tên này chính là chúa tể thế giới Cửu U hoặc là phân thân gì đó của nó không nhỉ?
Nếu quả thật là vậy thì lai lịch của con BOSS này cũng ghê gớm quá rồi! Tấm thân nhỏ bé của hắn không chịu nổi sự dày vò của đại BOSS bậc này đâu!
Ngay lúc Tống Thư Hàng đang suy tư, trong hư không đột nhiên xuất hiện một luồng năng lượng thuần túy.
Ngay sau đó, luồng năng lượng này phủ xuống, rơi vào thân thể người kim loại màu đen!
Nhìn qua thì có cảm giác loại năng lượng thuần túy này không mạnh... Nhưng trong nháy mắt khi người kim loại màu đen tiếp xúc với loại năng lượng này, thân thể của nó đã vỡ ra.
Tống Thư Hàng thoáng cảm ứng được khí tức của thiên kiếp trong luồng năng lượng thuần túy này.
- A a a...
Ngay lúc thân thể tan vỡ, người kim loại màu đen tức giận thét lên:
- Có nghe thấy lời của ta không hả? Hợp thể, hợp thể~~ nếu không, cả hai chúng ta đều phải biến mất đấy!
Lúc nó gầm thét vẫn là dùng ngôn ngữ viễn cổ.
Nhưng câu nói này quá phức tạp, Tống Thư Hàng nghe không hiểu. Hắn chỉ có thể cố gắng nhớ kỹ âm tiết của những lời này, chờ lúc nào đó lại tìm một vị tiền bối hiểu ngôn ngữ viễn cổ trong nhóm Cửu Châu số 1 nhờ phiên dịch giúp.
Trong lúc người kim loại màu đen rống giận, luồng năng lượng thuần túy trong hư không giống như một chiếc cối xay thịt, chẳng mấy chốc đã xay người kim loại màu đen nát như tương.
Không chỉ thân thể... mà ngay cả ý thức ẩn chứa trong người kim loại màu đen cũng bị năng lượng thuần túy xóa bỏ.
Sau khi giải quyết người kim loại màu đen xong, luồng năng lượng thuần túy kia lập tức tiêu tán, chỉ để lại một đống vụn kim loại màu đen rơi đầy đất.
Cách làm việc của năng lượng thuần túy rất giống phong cách của một hiệp khách. Việc xong rũ áo ra đi,
xoá nhòa thân thế kể gì tiếng tăm!
*Hai câu thơ trong bài Hiệp khách hành của Lý Bạch
Nữ yêu nuốt nước miếng, nhìn đống vụn kim loại trên đất:
- Nó chết rồi sao?
- Nhìn thì có vẻ là chết rồi đấy... nhưng mấy tồn tại mạnh mẽ thế này thường không ai nhìn thấu được thủ đoạn của bọn họ đâu, chúng ta vẫn nên cẩn thận một chút thì hơn.
Tống Thư Hàng nói.
Diệp Tư:
- Vậy giờ chúng ta cứ ngồi im ở đây quan sát đi, nhìn xem đống vụn kim loại này có thế biến hóa được nữa không.
...
Khoảng chừng năm hơi thở sau.
Đống vụn kim loại màu đen trên mặt đất bỗng tan chảy ra, trông giống như sắt bị nung chảy ra vậy.
Lúc này vụn kim loại đã tan ra thành tà năng Cửu U ở trạng thái đậm đặc như dầu hỏa, lan rộng ra chừng ba thước vuông trên đất.
Đống tà năng Cửu U tan chảy này là loại tà năng đậm đặc nhất, ô uế nhất, tà ác nhất mà Tống Thư Hàng từng tiếp xúc!
Ngay khi cảm ứng được loại tà năng Cửu U có nồng độ cực cao này, hạch tâm trong tâm khiếu Tống Thư Hàng lại bắt đầu rục rịch muốn xông ra. Nó hận không thể lập tức chiếu ra hình chiếu hoa sen, hấp thu sạch sẽ đống tà năng Cửu U ngon miệng này, hóa chúng thành chất dinh dưỡng cho bản thân.
Nhưng Tống Thư Hàng đã ngăn nó lại. Vì suy xét đến vấn đề an toàn, Thư Hàng đành phải tạm thời áp chế hạch tâm lại, không cho nó hấp thu đống tà năng Cửu U này.
Lỡ may đống dịch kim loại màu đen này thật sự là tác phẩm của chúa tể Cửu U, ai biết nó có để lại hậu chiêu gì hay không chứ?
Nếu tùy tiện hấp thu vào, lỡ xảy ra vấn đề gì thì sao.
Sau khi nhận được mệnh lệnh của Tống Thư Hàng, hạch tâm đành phải ngồi há mỏ chờ thời. Nhưng mà nó không chịu ngồi yên, cứ nháo loạn trong tâm khiếu của Tống Thư Hàng giống như một đứa trẻ đòi kẹo vậy.
- Chờ một chút, đợi quan sát thêm lát nữa đã, nếu thật sự không có vấn đề gì thì tao sẽ thả mày ra.
Tống Thư Hàng đưa tay đè lên ngực mình, nhẹ giọng nói.
Có được mấy lời bảo đảm của Tống Thư Hàng, lúc này hạch tâm trong tâm khiếu mới yên tĩnh lại một chút.
Chừng hai phút sau, đống tà năng Cửu U trên mặt đất lại biến hóa tiếp.
Chúng nó ngưng tụ lại với nhau.
Nhưng lần này chúng nó không ngưng tụ ra người kim loại, mà là ngưng tụ thành hình dáng một con tà thú to cỡ một người trưởng thành, có ngoại hình tương tự như khủng long.
Sau khi thành hình, con tà thú khủng long này lăn tại chỗ mấy vòng rồi bò dậy từ dưới đất.
Cũng may người bình thường không thấy được tà thú Cửu U, chứ nếu không mọi người đã loạn lên hết rồi.
Sau khi đứng dậy, tà thú khủng long há miệng, phát ra tiếng gầm thét không âm thanh.
Nó ngẩng đầu nhìn lên không trung.
Nơi nó nhìn chính là vị trí mà Tống Thư Hàng, Diệp Tư cùng với nữ yêu đang ngồi trên kim thư quan sát tình hình.
- Rống~~
Tà thú rống lên một tiếng, sau đó chân sau chắc khỏe của nó nhảy lên, thân hình lao về phía đám người Tống Thư Hàng. Cái miệng to mở rộng ra, lộ ra hàm răng sắc bén bên trong.
Diệp Tư điều khiển bản mạng kim thư bay lên cao một chút, né tránh phát cắn của tà thú khủng long.
Đồng thời Diệp Tư cũng lên tiếng nói:
- Thư Hàng, không sao nữa rồi, bên trong đoàn tà năng Cửu U này không có chút ý chí nào cả.
Tống Thư Hàng giơ tay đè lên ngực, nhẹ giọng nói:
- Hấp thu nó đi!
Tà năng Cửu U biến thành tà thú không có thần trí, điều này có nghĩa là ý chí khống chế nó trước đó đã bị xóa sạch rồi.
Hạch tâm trong tâm khiếu nhảy nhót vui vẻ hẳn lên, ngay sau đó hình chiếu hoa sen hiện thân, mấy chục vạn sợi rễ từ chỗ hoa sen chui ra đâm về phía tà thú khủng long.
Rễ sen đâm vào trong cơ thể tà thú khủng long, không ngừng hấp thu tà năng Cửu U tinh thuần đến cực độ.
Tà thú khủng long cũng giống như tà thú thông thường, nó chỉ có bản năng chứ không hề có trí khôn.
Nó dùng sức nhảy vọt lên, không bắt được kim thư, nó lại rơi xuống đất.
Sau đó nó lại ra sức nhảy lên lần nữa, vẫn không thể bắt được kim thư, nó lại rơi xuống đất.
Nhưng nó không nổi giận, vẫn cứ ra sức nhảy lên tiếp.
Nó không hề quan tâm đến đám rễ sen đang đâm vào trên người, trong mắt nó chỉ có một mục tiêu là kim thư mà thôi.
Kẻ địch thế này đúng là kẻ địch đáng yêu nhất thế giới.
Nãy giờ Tống Thư Hàng vẫn luôn duy trì cảnh giác, sau khi thấy một màn này hắn mới khẽ thở phào nhẹ nhõm.
××××××××××××××××××××
Năm phút trôi qua.
Kim liên do hạch tâm chiếu ra vẫn đang liều mạng hấp thu tà thú khủng long.
Tuy thể tích của con tà thú khủng long này nhỏ, nhưng tà năng Cửu U ẩn chứa trong cơ thể nó lại có nồng độ cực cao, vậy nên hạch tâm hấp thu rất chậm. Đã qua năm phút nhưng thể tích của tà thú khủng long mới chỉ nhỏ đi chừng 1/5 mà thôi.
Trong khoảng thời gian này, Diệp Tư đã thi triển mấy lần trì dũ thuật cho Cổ Ô bộ trưởng, nhưng Cổ Ô bộ trưởng bị thương khá nặng, không hề có dấu hiệu tỉnh lại.
Lúc này, điện thoại của Tống Thư Hàng reo lên, là Đông Phương Lục Tiên Tử gọi tới.
- Thư Hàng, bây giờ các ngươi đang ở đâu thế? Con đại BOSS kia thế nào rồi? Ta tìm được mấy người trợ giúp rồi này, xem thử có thể giết chết nó được không.
Đông Phương Lục Tiên Tử hỏi.
- Con BOSS kia... chẹp, nó toi rồi. Bây giờ bọn ta đang ở gần một đường quốc lộ bên ngoài trụ sở chi nhánh số 250. Đông Phương Lục tiền bối tới đây một chuyến đi, hiện tại Cổ Ô bộ trưởng đang bị thương hôn mê, cần phương pháp trị liệu chuyên nghiệp.
Tống Thư Hàng đáp.
- Cái gì? Toi rồi á?
Đông Phương Lục Tiên Tử ngớ cả người, một lát sau mới nói tiếp:
- Ngươi chờ ta, ta đi đón các ngươi ngay đây.
...
Rễ kim liên vẫn đang hăng hái hấp thu tà thú khủng long.
Còn tà thú khủng long vẫn tiếp tục vòng tuần hoàn nhảy lên... rơi xuống đất... lại nhảy lên... lại rơi xuống đất.
Trong quá trình nhảy lên rơi xuống, thân thể nó càng ngày càng nhỏ đi.
Rễ của hình chiếu kim liên càng đâm càng sâu, cuối cùng hình như rễ sen đã đâm vào hạch tâm của tà thú khủng long!
- Chờ một chút!
Tống Thư Hàng bỗng thầm hô lên trong lòng.
Tà thú mà cũng có... hạch tâm sao? Lần trước lúc hấp thu con hung thú tà năng khổng lồ trong Thiên Giới Dao Trì, trong cơ thể nó đâu có hạch tâm gì đó đâu.
- Tạm thời cứ để hạch tâm này lại đã, ta có linh cảm thứ này không bình thường... À không, giờ ngươi lui ra ngoài luôn đi, ngừng hấp thu tà năng, tốt nhất là bắt sống con tà năng khủng long này lại rồi tính tiếp.
Tống Thư Hàng nói thầm trong lòng.
Nhưng mà... mệnh lệnh của Tống Thư Hàng vừa mới truyền tới, rễ kim liên còn chưa kịp rút về, hạch tâm trong cơ thể tà thú khủng long đã nổ tung.
Hiển nhiên đây là một hậu chiêu bí mật. Một khi có người tiếp xúc tới hạch tâm thì nó sẽ khởi động chương trình tự bạo.
Uy lực của vụ nổ rất lớn.
Hơn nữa, vụ nổ xảy ra đúng ngay lúc con tà thú khủng long ngốc nghếch đáng yêu kia đang nhảy lên rất cao, gần sát với kim thư đang chở đám người Tống Thư Hàng, Diệp Tư.
- Xui rồi!
Tống thư Hàng nói.
Ấn đường của hắn biến thành màu đen, lẽ nào vận xui vẫn chưa hết sao?
Diệp Tư tức tốc giơ tay điểm liên tục, trên kim thư đồng loạt hiện lên mười mấy hộ thuẫn.
Diệp Tư vẫn luôn chuẩn bị hộ thuận để ngừa bất trắc, cho nên ngay lúc vụ nổ xảy ra, cô lập tức kích hoạt toàn bộ hộ thuẫn.
Cùng lúc đó, mỹ nhân rắn công đức trong thân thể Tống Thư Hàng cũng hiện thân. Lần này nó biến to đến cực hạn, dùng đuôi rắn quấn quanh, bảo vệ đám người Tống Thư Hàng.
Ầm~~~
Vụ nổ cực lớn, nuốt chứng cả đám người Tống Thư Hàng.
Ở đằng xa...
Khi Đông Phương Lục Tiên Tử chạy như bay đến, đúng lúc nhìn thấy vụ nổ trên không trung.
- Mới nãy nói đại BOSS đã toi rồi mà? Sao giờ lại nổ tung thế này?
Đông Phương Lục Tiên Tử nhanh chân chạy đến chỗ vụ nổ.
Sau khi vụ nổ kết thúc...
Kim thư từ trên không trung rơi xuống.
Lúc này Diệp Tư mặt mày lem luốc, trong ngực ôm Tống Thư Hàng.
Nữ yêu thì bị uy lực còn sót lại của vụ nổ chấn động, giờ đang hôn mê, nhưng nhìn qua thì không bị thương gì cả.
Mà người thảm nhất chính là Cổ Ô bộ trưởng. Trước đó hắn đã bị trọng thương, lúc này lại đang ói máu liên tục... nhìn qua cực kỳ yếu ớt, có khả năng toi mạng bất cứ lúc nào.
Tống Thư Hàng trong ngực Diệp Tư cũng đang hôn mê.
Lúc này, chỗ ngực của đạo bào đổi được từ chỗ hòa thượng Tây mặc bên trong áo khoác đã bị nổ nát, cũng không biết có thể sửa lại được không.
Lúc vụ nổ xảy ra, rễ sen của hình chiếu kim liên trước ngực Tống Thư Hàng dính liền với con tà thú khủng long, không ngờ uy lực của vụ nổ lại có thể truyền qua rễ kim liên hư vô.
Loại thủ đoạn này... không hổ là chúa tể Cửu U.
Diệp Tư tức tốc thi triển mấy trì dũ thuật cho Tống Thư Hàng, ổn định thương thế của hắn.
- Các ngươi không sao chứ?
Đông Phương Lục Tiên Tử từ đằng xa chạy tới, lên tiếng hỏi.
- À, cũng chỉ bị thương ngoài da chút thôi, chắc không sao đâu.
Diệp Tư trả lời.
Cô có thể cảm ứng được, Tống Thư Hàng hôn mê không hẳn là vì thương thế, mà là bởi vì thế giới hạch tâm trong cơ thể hắn lại phát sinh biến hóa, cho nên không cần phải lo lắng.
...
Ngày 1 tháng 9, trời trong nắng ấm.
Khi Tống Thư Hàng tỉnh lại sau cơn hôn mê cũng là lúc kỳ nghỉ hè của hắn kết thúc...