TU CHÂN NÓI CHUYỆN PHIẾM QUẦN

Sở gia mà Tống Thư Hàng biết, cũng chỉ có Sở gia trong trận chiến Đoạn Tiên Đài kia mà thôi. Nay đệ tử Sở gia trọng thương tìm đến hắn như thế, lẽ nào là vì Sở gia đã xảy ra chuyện gì bất trắc ư?

Theo lý thuyết thì hiện tại vị lão tổ kim đan của Sở gia đã lành vết thương và xuất quan, có lão tổ tọa trấn, những môn phái nho nhỏ kia Hư Kiếm Phái ở gần đó lẽ ra không thể tạo thành uy hiếp cho Sở gia mới đúng chứ.

Vậy nên Tống Thư Hàng hỏi ngay:

- Người bị thương ở đâu?

- Bần tăng đưa hắn tới bệnh viện của khu Giang Nam rồi, vết thương của hắn nặng lắm, có thể phải mổ đấy. Nhưng lại có một chuyện rất quan trọng... Lần này bần tăng không mang đủ tiền, có thể không đủ tiền thanh toán chi phí phẫu thuật.

Hòa thượng Tây thành thật đáp.

-...

Tống Thư Hàng:

- Thôi được rồi, đại sư cứ chờ ở đó, bọn ta sẽ lập tức đến gặp vị đệ tử của Sở gia kia ngay. Còn tiền phẫu thuật... Chỗ ta còn thừa chút tiền đây. Đúng rồi, vị đệ tử Sở gia kia đang ở phòng nào thế?

Nếu như có thể thì hắn muốn đưa vị đệ tử Sở gia kia đến khu đại học Giang Nam, nhờ Thất Sinh Phù Phủ Chủ tiền bối ra tay chữa trị, dù sao thì bây giờ Thất Sinh Phù tiền bối cũng là bác sỹ của trường mà.

Hòa thượng Tây lập tức nói số phòng cho Tống Thư Hàng biết.

Tống Thư Hàng giơ tay vỗ nhẹ lên Tiểu Thải trên vai một cái, tước yêu khẽ gật đầu, vỗ cánh bay về phía phòng bệnh kia.

Đệ tử Sở gia đang bị trọng thương, nếu như không phải vết thương ngoài ý muốn như tai nạn xe cộ thì chắc hẳn là có tu sĩ ra tay với hắn. Nên Tống Thư Hàng để Tiểu Thải đi đến đó trước, tiện bề để ý đến đệ tử Sở gia nọ.

- Bạn Thi!

Lúc này, Thổ Ba đột nhiên chạy tới bên cạnh bé Thi rồi nói:

- Bạn Thi ơi, bạn có định nhận học trò không?

Thi nghiêng đầu, nghi hoặc mở to hai mắt.

- Bạn nhận mình làm học trò đi!!

Thổ Ba vỗ ngực của mình:

- Mình chăm chỉ chịu khó lắm. Thân thể lại khỏe mạnh, nhất định là một hạt giống tốt thích hợp luyện võ!

- Không thèm.

Thi từ chối cái rụp:

- Ngươi già quá.

Thổ Ba khóc ròng:

- Năm nay người ta chỉ mới có 18 tuổi thôi mà.

18 tuổi vẫn là độ tuổi tươi non mơn mởn đó được không?

Tống Thư Hàng mỉm cười xoa đầu Thi:

- Thi, đừng có đả kích Thổ Ba nữa.

Thi chớp mắt, sau đó nói với Thổ Ba:

- Xin lỗi nha, ngươi không có già lắm. Nhưng vì bản thân ta còn chưa xuất sư nên căn bản không có tư cách nhận học trò.

Thổ Ba lại khóc ròng, không già lắm là sao chứ hả?

Cao Mỗ Mỗ cười nói với Thổ Ba:

- Mày đừng có gato với con người ta, học võ phải bắt đầu từ nhỏ. Thổ Ba mày thật sự đã bỏ qua độ tuổi tốt nhất để học võ rồi.

...

Sau khi Tống Thư Hàng đưa đám bạn cùng phòng lượn vào quán ăn ở gần đó đánh chén xong thì tạm biệt bọn nó, đi đến bệnh viện với hòa thượng Tây trước.

Sau khi tìm một chỗ vắng người thì Diệp Tư tế pháp bảo phi hành của mình ra, mang theo hòa thượng Tây phóng thẳng lên trời.

Tống Thư Hàng hỏi:

- Đại sư, ngoại trừ nói muốn gặp ta ra thì vị đệ tử Sở gia kia còn nói gì nữa không?

Hòa thượng Tây lắc đầu:

- Lúc ta gặp vị Sở thí chủ kia thì hắn đã bị thương rất nặng. Ngoại trừ việc nói muốn tới khu Giang Nam tìm Tống Thư Hàng tiểu hữu ra thì không còn gì nữa.

- Vết thương trên người hắn là do tai nạn ngoài ý muốn hay là bị tu sĩ tấn công thế?

Tống Thư Hàng lại hỏi tiếp.

Hòa thượng Tây đáp:

- Là vết thương do kiếm khí gây nên.

Qủa nhiên là bị tu sĩ khác đả thương.

- Như vậy xem ra Sở gia lại có bất trắc gì rồi.

Tống Thư Hàng thở dài, Sở gia đúng là hay gặp chuyện.

Vất vả lắm mới xử xong Hư Kiếm Phái, nào ngờ lại gặp phải phiền toái mới.

Nhưng lại có thế lực nào nhằm vào Sở gia nữa đây?

Hư Kiếm Phái đã bị hủy, những thế lực tu sĩ khác ở gần đó cũng chỉ là những thế lực nhỏ, không thể nào tạo thành uy hiếp với Sở gia có lão tổ kim đan tọa trấn được. Chẳng lẽ... Là đám chiến sĩ nhím biển ư?

Lúc trước chiến sĩ nhím biển từng tham gia vào sự kiện Sở gia và Hư Kiếm Phái.

Chỉ một lát sau, kim thư bản mệnh của Diệp Tư chở theo Tống Thư Hàng và hòa thượng Tây đi đến không trung phía trên bệnh viện.

Tước yêu Tiểu Thải ở bên dưới trông thấy Tống Thư Hàng đến thì lập tức bay lên, đậu trên vai hắn.

- Tiểu Thải, có kẻ khả nghi nào đến gần đây không?

Tống Thư Hàng hỏi thử.

- Không có, chỉ có y tá đến đây đổi thuốc cho bệnh nhân thôi.

Tiểu Thải đáp lại.

- Vậy chúng ta xuống dưới trước đi đã.

Tống Thư Hàng nói.

Kim thư chở theo hai người chậm rãi đáp xuống bệnh viện.

xxxxxxxxxxxxxxx

Một bên khác.

Trên một bãi cỏ ở ld.

Nơi này được bày đủ loại trận pháp độ kiếp, tầng tầng lớp lớp.

Vũ Nhu Tử đứng bên trong, đang độ thiên kiếp tứ phẩm.

Thiên kiếp tứ phẩm không chỉ là lôi kiếp mà còn bao gồm cả kim kiếp, hỏa kiếp, thổ kiếp, thậm chí có thể sẽ xuất hiện cả tâm ma kiếp nữa.

Thiên kiếp giáng xuống liên hồi, Vũ Nhu Tử lại có vẻ khá thoải mái.

Cô vừa độ kiếp, miệng còn hát vu vơ:

- Người bất trung... Giết giết giết! Kẻ bất hiếu... Giết giết giết!

Đây là bài hát mới của Tạo Hóa Pháp Vương, tên là Thất Sát Ca.

Vũ Nhu Tử cảm thấy lúc hát bài này thì trạng thái của cô đặc biệt tốt, độ kiếp cũng thuận lợi hẳn.

Cách chỗ Vũ Nhu Tử độ kiếp không xa, Linh Điệp Tôn Giả đang căng thẳng nhìn về phía con gái mình, tim muốn phọt ra khỏi họng.

- Linh Điệp tiền bối à, ngươi căn bản không cần căng thẳng thế làm gì. Với thực lực của Vũ Nhu Tử, lại thêm đủ loại trận pháp độ kiếp ở dưới đất thì cô ấy sẽ dễ dàng vượt qua thiên kiếp, tấn chức tứ phẩm thôi ấy mà.

Cuồng Đao Tam Lãng chống cằm ngồi kế bên an ủi tôn giả.

- Người độ kiếp là con gái ta chứ có phải con gái ngươi đâu, đương nhiên là ngươi không lo rồi.

Linh Điệp Tôn Giả nói.

Cho dù quanh người con gái có vô số trận pháp, nhưng Linh Điệp Tôn Giả vẫn cứ thấy không đủ.

Hơn nữa trước đó không lâu, cô gái tên Tô Thị A Thập Lục có thực lực xêm xêm Vũ Nhu Tử của Tô thị độ kiếp thất bại khiến cho Linh Điệp Tôn Giả càng lo lắng hơn.

Thậm chí hắn còn âm thầm chuẩn bị một số đan dược chữa thương do thiên kiếp gây ra để đề phòng sẵn.

Trong lúc nói chuyện, kiếp viên trên đỉnh đầu của Vũ Nhu Tử hợp lại thành một.

Sau đó, lôi kiếp và hỏa kiếp cùng nhau đánh xuống người Vũ Nhu Tử.

Lôi hỏa bắn ra như mưa.

Cuồng Đao Tam Lãng nói:

- Đạo cuối cùng rồi kìa.

Đạo thiên kiếp lôi hỏa này chính là lượt cuối cùng trong thiên kiếp tấn chức tứ phẩm, theo lôi hỏa kiếp giáng xuống thì sẽ có tỉ lệ nhất định sinh ra tâm ma kiếp.

Nếu có thể vượt qua đợt này thì sẽ trở thành tu sĩ tứ phẩm, ngự kiếm phi hành!

Linh Điệp Tôn Giả lại càng căng thẳng lo lắng hơn.

Đưa mát nhìn lôi hỏa kiếp cuồng bạo đang giáng xuống, Vũ Nhu Tử không hề nao núng. Nói đúng ra thì từ khi bắt đầu độ kiếp đến giờ cô chưa từng sợ hãi.

- Music!

Vũ Nhu Tử đột nhiên vỗ tay thành tiếng.

Sau đó, trận pháp nào đó ở bên cạnh cô đột nhiên phát ra giọng hát thâm hậu của một người đàn ông. Giọng kia cứ gọi là gào khản cả cổ!

- Giết giết giết giết giết giết giết!

- Người bất trung... Giết giết giết! Kẻ bất hiếu... Giết giết giết!

Đây đúng là Thất Sát Ca của Tạo Hóa Pháp Vương, Vũ Nhu Tử cố ý ghi âm lại, sau đó cho vào trong trận pháp, thông qua trận pháp khuếch đại âm thanh để tăng âm lượng lên.

Trong tiếng nhạc đầy kích thích văng vẳng bên tai này, Vũ Nhu Tử được buff một cái cường hóa.

- Tới đi!

Vũ Nhu Tử hét lớn với thiên kiếp:

- Có tiếng hát của Tạo Hóa tiền bối buff sức mạnh, cho dù là thiên kiếp thì ta cũng có thể giết cho ngươi xem!

Bình luận

Truyện đang đọc