TU CHÂN NÓI CHUYỆN PHIẾM QUẦN

Khinh Vũ, đạo hiệu: Phi Dương Thánh Nữ.

Cô là một cái cây thành tinh, nói đúng ra thì là một cây liễu thành tinh rất mực đáng yêu.

Cô là một viên đại tướng dưới trướng Long Động Chủ của Tà Long động, Lai Sinh sơn trong bảy mươi bảy ngọn núi ở Cửu U Giới, tu vi đã lên đến cảnh giới ngũ phẩm.

Nếu cô sống ở Địa Cầu, thì khi tu luyện tới cảnh giới ngũ phẩm rồi ngưng tụ yêu đan là có thể hóa thân ngay thành một mỹ nhân liễu trắng xinh.

Đáng tiếc là cô lại sống trong Cửu U Giới hỗn loạn, tà ác và dơ bẩn. Bị lực lượng Cửu U ảnh hưởng nên tuy cô đã ngưng tụ được yêu đan nhưng vẫn khong biến được thành người. Cô mới chỉ luyện được mỗi cái mặt mà thôi… cho nên bộ dạng cô bây giờ chính là một cây liễu có mặt của người.

Khác với liễu trên Địa Cầu, lá cây của cô đều là màu đen.

Không thể biến hóa là chuyện khiến cho cô buồn bực nhất trên đời.

Tâm nguyện lớn nhất của Khinh Vũ chính là một ngày kia có thể tấn chức đại yêu lục phẩm, đến lúc đó dù là lực lượng của Cửu U Giới cũng không thể ngăn cản cô hóa thành hình người. Dẫu không thể hóa thành một yêu tinh bạch liễu xinh đẹp thì cô cũng phải biến thành một liễu mỹ nhân đen tuyền quyến rũ!

Trở lại chuyện chính đi, sáng nay Khinh Vũ nhận được mệnh lệnh của Long Động Chủ. Động chủ sai cô tìm một thông đạo đi đến Địa Cầu, lẻn vào Hoa Hạ, tìm kiếm một tu sĩ nhân loại tam phẩm cỏn con. Tu sĩ nhân loại đó là dư nghiệt của Kim Cương tự, năm đó Lai Sinh sơn phải trả cái giá cực đắt mới có thể hủy diệt được Kim Cương tự,

tuyệt đối không thể để cho Kim Cương tự cháy lại từ đống tro tàn!

Thế là liễu yêu Khinh Vũ mới ra đây.

Vì trận chiến của đại năng Cửu U cấp bậc Kiếp Tiên và một vị Kiếp Tiên của Nho gia, nên rất nhiều thông đạo không gian đã bị phá hủy. Thậm chí một vài thông đạo bí ẩn cũng phun trào năng lượng vì đại chiến, bị tu sĩ nhân loại và các thế lực khác trên địa cầu phát hiện và phong ấn lại.

Giờ đây muốn tìm đường từ Cửu U Giới đến Địa Cầu chẳng dễ chút nào.

Khinh Vũ mất nửa ngày trời mới tìm được một thông đạo không gian. Thế nhưng thông đạo này hơi bé, cô chui ra rất khó khăn, phải tốn thêm thời gian dẫn lực lượng Cửu U Giới ăn mòn nó để mở rộng nó ra một chút.

Khinh Vũ cau mày suy nghĩ xem có nên đổi sang một thông đạo không gian khác hay không. Đúng lúc đó thì thông đạo không gian bỗng nhiên rộng ra.

Chỉ chốc lát sau, thông đạo không gian đã nới ra vừa đủ để cô chui ra rồi!

Khinh Vũ vui vẻ lắm.

Thế nhưng cô vẫn phóng ra một tiểu pháp thuật để thăm dò thông đạo không gian trước đã, Địa Cầu ẩn chứa rất nhiều nguy cơ, cho nên cô buộc phải cẩn thận từng li từng tí một.

Pháp thuật thăm dò báo tin tức về, cho Khinh Vũ biết đầu kia của nó thông đến biển khơi mênh mông không một bóng người. Đây đúng là một địa điểm dừng chân tuyệt hảo mà!

Thế là Khinh Vũ sung sướng vươn nhánh cây của mình ra khỏi thông đạo không gian.

A ~ Cảm thấy gió biển ẩm ướt và mùi biển mằn mặn, cái mầm của Khinh Vũ cũng sáng bóng cả lên rồi.

Địa Cầu tuyệt quá đi, hay ho hơn Cửu U Giới nhiều lắm!

Nếu có thể thì cô hi vọng rằng mình có thể cắm rễ trên Địa Cầu, làm một cây liễu yêu xinh đẹp, tu luyện thành một mỹ nhân đen huyền.

Tiếc là khí tức Cửu U Giới nồng nặc trên người cô sẽ thu hút đám tu sĩ nhân loại chẳng khác gì trăng sáng giữa đêm đen.

Trong thời gian ngắn thì cô còn có biện pháp để che giấu khí tức của mình. Thế nhưng nếu cô cắm rễ ở Địa Cầu thì cùng lắm chỉ một tháng thôi, là có tu sĩ đến đè cô ra mà trảm yêu trừ ma ngay.

“Hừ, một ngày nào đó Cửu U Giới chúng ta sẽ chinh phục Địa Cầu! Đến lúc đó, hết thảy những gì trên Địa Cầu này sẽ đều là chiến lợi phẩm của chúng ta. Ta nhất định phải cắm rễ ở một mảnh đất phì nhiêu cạnh suối nước, tắm mình dưới ánh mặt trời và nước trong, yên lặng làm một cây liễu mỹ nhân!” Khinh Vũ thầm nghĩ trong lòng.

Đúng lúc này, cô đột nhiên cảm thấy nhánh mầm của mình bị người ta tóm được!

- Chuyện gì thế này? Rõ ràng ta đã thăm dò, đầu kia thông đạo là biển rộng, làm gì có người nhỉ? Sao tự nhiên lại có người ở đâu chui ra thế? Đáng giận, dám túm ngọn của ta, muốn chết đây mà! Xem ta đây! Ta sẽ kéo ngươi vào Cửu U Giới, cho ngươi biết mùi ăn mòn của Cửu U Giới, cho ngươi biết thế nào là sa đọa!

Khinh Vũ nghiến răng một cái rồi cắm rễ trong mảnh đất ở Cửu U Giới.

Nhánh cây của cô dồn lực, muốn kéo cái tên gan lì cóc tía dám dùng tay nắm ngọn của cô vào Cửu U Giới.

Thế nhưng Khinh Vũ nhanh chóng cảm thấy sợ hãi, bởi vì rõ ràng cô đã dốc hết sức lực mà người ta thì lại chẳng xê dịch mảy may! Thậm chí thân thể của cô còn đang bị lôi về phía Địa Cầu!

Đối phương là lực sĩ khăn vàng à? Sao khỏe thế?

Không được, không ổn, Khinh Vũ cảm thấy rễ của mình cũng sắp bị nhổ ra khỏi Cửu U Giới mất rồi!



… Lúc này, trên mặt biển.

Bạch Hạc Chân Quân chớp mắt. Pháp thuật trong tay hắn đã chuẩn bị được một nửa, đang định đánh chết ma vật đi ra từ Cửu U Giới này và phong ấn thông đạo luôn.

Nhưng hắn không ngờ là lại có một nhánh cây non mơn mởn thò ra khỏi thông đạo đến Cửu U Giới.

Vừa mới phút trước, Bạch Tôn Giả nói muốn có một nhánh cây tươi.

Ngay sau đó thì không gian nứt ra, và một nhánh cây thò ra từ Cửu U Giới. Đây là ma vật ở Cửu U Giới đang giả dễ thương để lấy lòng Bạch Tôn Giả đấy à?

Bạch Hạc Chân Quân liếc nhìn vẻ mặt của Bạch Tôn Giả, tôn giả có vẻ vừa lòng với nhánh cây này lắm, vừa nhìn thấy nó thì tôn giả đã di chuyển tức thời đến bên cạnh nó, rồi vươn tay cầm lấy nhánh cây luôn.

Bạch Hạc Chân Quân nhìn thấy thế thì vội vàng nhắc nhở:

- Bạch tiền bối cẩn thận, đó là tà vật đến từ Cửu U Giới, trên đó có lực lượng dơ bẩn từ Cửu U Giới đó!

- Không phải lo.

Bạch Tôn Giả trả lời rất bình tĩnh.

Lấy bàn tay của Bạch Tôn Giả làm trung tâm, lực lượng tinh lọc khuếch tán ra, xua tan hết lực lượng ô uế của Cửu U Giới trên nhánh liễu. Khí tức của Cửu U Giới không thể nào tiếp xúc được với Bạch Tôn Giả.

Sau đó, Bạch Tôn Giả kéo hơi mạnh một cái, cả nhánh liễu liền bị lôi ra từ hư không.

Chỉ trong thời gian một hơi thở, nhánh liễu và cả bản thể của nó đã bị lôi ra phân nửa.

- Ồ, hóa ra là một cây liễu?

Bạch Hạc Chân Quân nói.

- Á á á á, đau quá đau quá, tên đáng chết nào kéo mạnh thế? Sắp đứt rễ ta rồi, sắp đứt rồi! Buông ra, mau buông ra không ta cắn ngươi bây giờ!

Bây giờ thì đến cả cái mặt mỹ nhân trên thân của Liễu yêu Khinh Vũ cũng bị lôi ra.

Cô kêu lên đau đớn. Rễ của cô vẫn còn đang cắm trong Cửu U Giới kia kìa. Không ngờ cái tên ở phía đối diện lại có sức mạnh lớn như thế, sắp sửa kéo bật cả rễ của cô ra luôn rồi! Cô thấy rễ mình sắp đứt tới nơi!

Quan trọng hơn là đối phương còn không ngừng truyền lực lượng tinh lọc tới khiến cho cả người cô mềm nhũn ra.

Cô vốn định dùng nhánh liễu khác đâm chết đối phương, thế nhưng bây giờ cô còn không động đậy nổi một cái lá.

Bạch Hạc Chân Quân:

- Bạch tiền bối, đây là một cây liễu tu luyện thành tinh.

- Ừ.

Bạch Tôn Giả gật đầu, tay ngài vẫn kéo chặt nhánh liễu và mắt thì chạm mắt với liễu yêu.

Liễu yêu Khinh Vũ đối mắt với Bạch Tôn Giả, một lát sau, cả khuôn mặt của cô đỏ lựng lên. Trên đời này sao lại có người tuấn mỹ đến thế cơ chứ? Cứ như là tiên nhân bước ra từ tranh cổ vậy.

Cô cảm thấy tim mình đập nhanh hơn… không đúng… cô còn chưa luyện ra được trái tim mà.

- Thi ra là một cây liễu đã thành tinh, thảo nào mà ta lại thấy chất liệu của nhánh cây này tốt thế.

Bạch Tôn Giả nói.

Ngay từ đầu, tôn giả chỉ cần một nhánh cây để chế tạo phi kiếm dùng một lần mà thôi.

Nhưng khi ngài rút cái nhánh cây này thì nó lại nối liền với một cây liễu hoàn chỉnh.

Bạch Tôn Giả cảm thấy chất liệu của cây liễu này rất hợp ý mình, nếu có thể nhổ cả cây về thì nhất định sẽ chế ra rất nhiều thanh phi kiếm dùng một lần có chất lượng tuyệt hảo.

Thế là Bạch Tôn Giả ra sức nhổ bật cây liễu kia lên.

Song, nhổ được một nửa thì ngài phát hiện ra cây liễu này tu luyện ra thành quả rồi, có ý thức rồi.

Thụ yêu người ta đã có ý thức của riêng mình, thì Bạch Tôn Giả cũng không tiện chẻ xác người ta ra làm phi kiếm như chẻ củi. Cây liễu yêu này có đắc tội gì với ngài đâu.

Hơn nữa Bạch Tôn Giả cũng không phải là người bắt yêu, cứ thấy yêu quái là muốn đánh muốn giết.

Thế là Bạch Tôn Giả nghĩ ngợi một chút rồi quyết định.

Ngài vẫn nắm chặt ngọn liễu rồi nói với cô rằng:

- Thôi, bản tôn thấy ngươi tu hành vất vả nên tha cho ngươi một con đường sống. Từ nay về sau, ngươi ngoan ngoãn ở lại Cửu U Giới đi, đừng đến Địa Cầu gây chuyện thị phi nữa.

Trên mặt liễu yêu Khinh Vũ vẫn còn đỏ ửng. Người này đẹp quá đi, dịu dàng quá đi, cô yêu người ta mất rồi. Người này thật đáng để cô dùng cả đời hầu hạ mà.

“Đại nhân, xin hãy cho ta theo người, cho dù chỉ làm một yêu sủng dễ thương của người thôi cũng được.” Liễu yêu Khinh Vũ nghĩ trong lòng, và cũng thực sự đang muốn nói ra.

Nhưng đột nhiên cô lại thấy từ ngọn của mình truyền đến cơn đau nhức nhối.

Vị đại nhân dịu dàng tuấn mỹ, đáng để cô hầu hạ suốt đời này đang bẻ cành của cô! Tách một cái, ngài đã bẻ gãy cái ngọn quý giá của cô rồi!

- Á á á á đau quá đau quá!!!

Liễu yêu đau đến ứa cả nhựa cây, nhựa chảy chan chứa qua đường hốc mắt.

Vị đại nhân dịu dàng này lại đi bẻ cây tàn nhẫn!

Tiếp đó, Khinh Vũ lại thấy Bạch Tôn Giả dùng tay làm dao, tước hết vỏ trên nhánh cây của mình.

Cô là một cây liễu yêu ngũ phẩm, thân thể còn được cường hóa bởi Cửu U lực lượng, nhánh cây có thể sánh với pháp bảo ngũ phẩm đó! Thế mà ở trong tay vị đại nhân này thì nhánh cây của cô lại chẳng khác gì một cành trúc bình thường.

Đáng sợ quá! Vị đại nhân dịu dàng này đáng sợ vãi ra!

Hay là mình chuồn về trước rồi tìm Long Động Chủ ra mặt nhỉ?

Liễu yêu Khinh Vũ nghĩ thầm trong lòng.



… Bạch Tôn Giả làm phi kiếm dùng một lẩn rất quen tay. Chỉ một lát sau thì phi kiếm đơn sơ đã nằm trong tay tôn giả.

Tiếp đó, ngài khắc họa các phù văn trận pháp lên thân kiếm, thế là một thanh phi kiếm dùng một lần bản 004 đã ra lò.

Series phi kiếm này vốn đã đến bản số 005 rồi, thế nhưng sau này bản 005 đã đổi thành Lưu Tinh kiếm dùng một lần bản 001.

- Xong rồi.

Bạch Tôn Giả thổi phù một cái lên phi kiếm mới hoàn thành một cách mỹ mãn:

- Bạch Hạc, mình đi thôi.

- Chờ đã, Bạch tiền bối, trước khi đi, hãy để ta thu phục thụ yêu kia và phong ấn thông đạo đến Cửu U Giới này đã.

Bạch Hạc Chân Quân lên tiếng.

Liễu yêu Khinh Vũ trắng bệch cả mặt mày.

Không ổn rồi! Phải đi thỉnh Long Động chủ ra mặt ngay thôi!

Bình luận

Truyện đang đọc