ẢNH HẬU CỦA CHÀNG TỔNG

Tống Như nghe thấy rất rõ ràng nhưng cô chỉ cười nhạt, hoàn toàn không để tâm mấy lời nói đó.

"Đi hóa trang đi, lát nữa thể hiện cho tốt", Chúc Thanh Hà nói với hai nghệ sĩ mới kia, rồi lại nhìn sang Tống Như, ánh mắt hiện lên sự cảnh giác.

Tống Như tại sao lại xuất hiện đúng lúc như vậy!

Là do cô ta đã giở trò gì hay đã xảy ra chuyện gì mà cô không biết.

"Nếu tôi là cô, tôi sẽ không đến đây, một nghệ sĩ không có công ty quản lí mà cũng có tư cách tham gia hoạt động công ích, tôi phải đi tìm đạo diễn hỏi cho ra nhẽ."

"Cho dù vị trí của Outlets nhận được sự khẳng định của công chúng nhưng dù sao chị cũng chỉ là một nhân viên nhỏ bé, nói năng kiêu ngạo như vậy có thích hợp không? Tôi nghĩ cho dù là Trương Tổng cũng sẽ không làm như vậy."

"Cô!", Chúc Thanh Hà nhìn chằm chằm vào Tống Như, cố gắng từ biểu cảm của cô ta tìm chút dấu vết.

Nhưng Tống Như bước lên trước mấy bước, nói bằng giọng chỉ có hai người nghe thấy: "Tôi có vào Outlets hay không không đến lượt chị quyết định."

Chỉ câu nói ấy đã khiến Chúc Thanh Hà tim đập thình thịch.

Trơ mắt nhìn Tống Như bước vào phòng hóa trang, Chúc Thanh Hà lập tức nối máy với công ty: "Giúp tôi kiểm tra xem, ngoài hai người là A Tinh và Tăng Khả được ký hợp đồng ra, còn có ai khác không?"

Tại sao Tống Như lại tự tin như vậy? Rốt cuộc là ai đã đứng sau giúp cô ta?

Bất luận các nghệ sỹ khác có bàn tán, dị nghị, bất luận Chúc Thanh Hà ở nơi làm việc có xúc phạm như thế nào, Tống Như đều đã có chủ định, sẽ làm tốt công việc của mình, những chuyện khác, cô tin Trương Vân sẽ có cách sắp xếp ổn thỏa.

Sau khi hóa trang xong, Tống Như cùng đạo diễn bước lên trước ống kính máy ảnh.

Phút chốc, khí chất trên người bộc lộ ra, mỗi một biểu cảm nhỏ nhất của cô đều rất chuẩn mực. Đạo diễn vốn dĩ không đặt chút kì vọng gì lên cô, nhưng sau khi xem xong phân đoạn hoạt cảnh, hô lên: "Máy số 1, chuẩn bị."

Tất cả mọi người hướng lên sân khấu, Tống Như đứng cạnh khu đạo cụ hóa trang, chuẩn bị phần chụp hình của mình.

Chỉ mới tập một lần, cô đã hiểu được ý của đạo diễn.

Cô ngẩng đầu lên, cười nhẹ, cảm giác như đang đứng ở rừng mưa nhiệt đới, vẻ đẹp và nét tự nhiên ấy thật sự là rung động lòng người.

Những nghệ sĩ vừa chê cười cô đều đứng ngơ ngác.

Bọn họ tự hỏi, thua kém Tống Như về năng lực lĩnh hội và khả năng diễn xuất, đạo diễn giơ tay, ánh đèn đi theo, chiếu vào gương mặt Tống Như.

Đạo diễn hô cắt, Tống Như mới từ từ mở to mắt.

Có vài giây để bình tĩnh lại, cô nhìn chị Hy, chị Hy vui mừng giơ ngón tay cái lên, chị thích nhất là xem Tống Như đóng quảng cáo, tốc độ nhanh và khả năng diễn xuất tốt của cô là chuẩn mực của sao hạng A.

Đạo diễn rất hài lòng với màn thể hiện của Tống Như, nhưng vì đây là quảng cáo được phát vào khung giờ vàng, cần làm lại theo một phong cách khác.

Ông vốn định mời thêm mấy diễn viên nữa lên thử sức nhưng xem ra Tống Như hoàn toàn có thể đảm nhận trọng trách này.

Thế là đạo diễn đã chủ động yêu cầu Tống Như, hi vọng cô có thể độc lập hoàn thành phần quan trọng nhất này.

"Không biết cô có đồng ý quay không?", đạo diễn và phó đạo diễn mong đợi nhìn Tống Như.

Vì phần này yêu cầu kĩ năng diễn xuất rất cao của diễn viên, đứng trước một tấm phông xanh, cô phải tưởng tượng mình đang đứng trước cảnh đẹp ở một cách núi lúc chiều tà.

Tống Như sau khi hiểu ý của đạo diễn đã gật đầu chấp thuận: "Đương nhiên bằng lòng rồi, vậy tôi xin phép đi thay quần áo trước."

Mọi người mang quần áo đưa đến phòng hóa trang của Tống Như, mời người tiếp theo A Tinh của Outlets lên chuẩn bị."

Chúc Thanh Hà dẫn A Tinh đến chỗ đạo diễn, đúng lúc đi ngang qua chỗ Tống Như, bực tức liếc nhìn cô.

Dựa vào đâu mà cô ta may mắn như thế chứ!

Trong mắt của Chúc Thanh Hà, Tống Như cũng không tốt đẹp gì, trong giới này đấu đá đến ngày hôm nay, cô ta nhìn qua nhiều rồi, không phải Tống Như không có vết đen, chỉ là chưa bị lôi ra mà thôi.

Outlets mất đi Tống Như thì có làm sao, cô sẽ chứng minh cho mọi người thấy những nghệ sỹ mà cô mang về còn tốt hơn nhiều.

"Đạo diễn Trương, đây là A Tinh, người mới mà công ty chúng tôi vừa mới ký hợp đồng, sau này trong công việc sẽ thường xuyên gặp mặt, hi vọng ông chiếu cố cho."

"Đi chuẩn bị đi", đạo diễn Trương vẫn đang chăm chú theo dõi cảnh quay vừa rồi của Tống Như, chỉ là gật đầu đồng ý một cái.

Chúc Thanh Hà quay đầu lại nhìn về phía Tống Như, trong lòng rất đố kỵ.

Cô ta thì thầm hướng dẫn A Tinh cách biểu diễn, nếu đã quan sát Tống Như vừa diễn xuất, biết đạo diễn muốn có cảm giác như thế nào, cứ theo đó mà diễn.

Nhưng A Tinh chỉ là người mới, phong cách cũng không giống Tống Như, cô ta trong lòng thấp thỏm lo âu, Tống Như vừa thể hiện tốt như vậy nên rất có áp lực.

"Chị Hà, em có chút căng thẳng…"

"Em là nghệ sĩ của Outlets, sau này còn phải vươn ra tầm quốc tế, ngay cả sân khấu nhỏ này cũng không ứng phó nổi? Mong đi chuẩn bị đi, đừng làm chị mất mặt."

Tống Như thay một chiếc áo dài lụa, kiểu tóc thay đổi phóng khoáng hơn, kết hợp với phụ kiện lông vũ đơn giản, trông như thiên sứ giáng trần vậy.

Chị Hy nhìn không chớp mắt.

"Có thực lực như em mới xứng mặc bộ trang phục đẹp như thế này, để bọn họ nhìn mà đỏ mắt đi."

"Lần này Chúc Thanh Hà về chắc sẽ nổi điên mất, cô ta có nằm mơ cũng không ngờ cơ hội lần này là do Trương Tổng sắp xếp cho em, với lại em sớm đã ký hợp đồng với Outlets rồi, đợi đến ngày tin tức được công bố, đến lúc đó cô ta sẽ không thể hung hăng được nữa.

"Để chị ta sống trong ảo tưởng của mình đi.", Tống Như không hề gì, cho dù đối thủ là kim bài trong tay Chúc Thanh Hà, cũng không có gì phải sợ hãi.

Điều cô cần làm là dốc hết sức diễn xuất thật tốt, những chuyện khác, ông trời tự có cách sắp xếp.

Một người cao ngạo như Chúc Thanh Hà, sớm muộn cũng sẽ tự hại mình.

"Đúng, để chị ta vui vẻ mấy ngày nữa."

Chỉ là đang trong quá trình quay phim lại xảy ra biến động.

Vì biểu hiện xuất sắc của mình mà đạo diễn muốn Tống Như phụ trách cảnh quan trọng nhất ở vách núi lúc chiều tà, nhưng một nữ nghệ sĩ Kiều Giai vừa mới ký hợp đồng với giải trí Hoàng Triều, gia cảnh lớn mạnh, lại có người trong ngành chống lưng, trực tiếp gọi điện cho lãnh đạo cao cấp, nói muốn diễn xuất ở phần này.

Đạo diễn Trương cũng rất khó xử: "Thực ra mọi người đều có thực lực cả, chỉ có điều…"

"Chỉ có điều gì? Anh biết Tống Như chỉ là một diễn viên nhỏ không có công ty quản lí, còn phía sau Kiều Giai là thế lực lớn như thế nào không?"

"Tống Như thật sự rất phù hợp với chủ đề lần này.", đạo diễn nói giúp vài câu cho Tống Như.

Nhưng lãnh đạo cấp cao lại lạnh lùng cự tuyệt: "Anh có muốn quay nữa không đây?"

Đạo diễn Trương không còn cách nào khác, chỉ đành chấp thuận, vội vàng kêu nhân viên thay đổi bối cảnh, sau đó đích thân đến phòng hóa trang xin lỗi Tống Như.

Trong giới này, rất nhiều nhiều đã mất đi cơ hội tưởng như đã nắm chắc trong tay.

Khi đạo diễn xuất hiện với sắc mặt khó coi, Tống Như đã đoán ra được rồi.

"Tôi rất muốn giúp cô, chỉ là phía trên đã có lệnh như thế, tôi cũng rất khó xử…"

Chị Hy nghe xong, tức giận đập bàn: "Các người đang đùa sao? Tống Như nhà tôi đã thay trang phục xong hết rồi, cứ như vậy mà hủy sao?"

Bình luận

Truyện đang đọc