ẢNH HẬU CỦA CHÀNG TỔNG

“Dì à, tất nhiên tôi có biện pháp của tôi, dì không tra được, không có nghĩa là tôi không tra được, đúng không?”

“Tôi đi thăm dò là vì quan tâm đến con gái tôi, cô thì sao? Vì sao?” Mẹ Tống hỏi ngược lại.

“Đã tra xét, nó không có việc gì là tốt lắm rồi, chờ đến khi có thể liên lạc với nó, con lại quan tâm nhiều hơn đến nó là được.” Mấy câu nói đó của ông cụ Tống lộ ra bất công: “Ta hiểu rõ ý con, nhưng mà nếu nó không sao, chuyện này đã không còn gì để nói.”

Nói xong, ông cụ Tống đứng dậy đi về phía nhà ăn.

Tống Nhu lộ ra một nụ cười ngoan độc, giống như trước đây, chỉ cần ông cụ Tống mở miệng, chuyện này coi như kết thúc rồi, mà mẹ Tống cũng sẽ hoàn toàn nén giận như trước đây.

Nhưng mà lần này không giống vậy, mẹ Tống đứng tại chỗ lớn tiếng hô: “Cha, Tống Nhu cũng là cháu gái của người, người bảo vệ cô ta, không muốn vạch trầm lòng dạ độc ác muốn hại chết Tiểu Như, nhưng Đại Thiên sẽ không cứ để như vậy, nếu như bọn họ tra ra chứng cứ, có phải người cũng vẫn bảo vệ Tống Nhu như hôm nay!”

Mẹ Tống nói xong quay người đi lên lầu.

Tống Nhu cắn môi đỏ: “Ông nội, ăn cơm trước đã.”

Ông cụ Tống cụp mắt, bước chân đi tiếp.

Chờ sau khi ăn sáng xong, người nhà họ Tống ai về phòng người đó, Tống Kiệt tìm cơ hội lặng lẽ đi vào phòng của ông cụ Tống.

Ông cụ Tống đang ngồi cạnh cửa sổ, nhìn thấy anh ta đến thì vẫy vẫy tay.

“Có phải cảm thấy ông nội thay đổi rồi không?” Ông cụ Tống khổ tâm lắc đầu, ánh mắt thâm thúy: “Trước kia, ông nội đại biểu cho sự công bằng trong nhà, nhưng bây giờ, ông không thể không thỏa hiệp. Con biết bây giờ Tống Như sao rồi không?”

Tống Kiệt lắc đầu: “Không tra được tin tức chính xác, nhưng Đại Thiên vẫn luôn không đứng ra làm sáng tỏ, có lẽ không có tin tức cũng là tin tức tốt nhất.”

Ông cụ Tống nghe thấy lời cậu thì khẽ gật đầu: “Ngoại trừ chuyện này, con còn muốn nói gì với ông? Nếu như con muốn làm ngôi sao ca nhạc phát hành đĩa nhạc thì phải từ từ một chút đã, tình huống bây giờ trong nhà, con cũng thấy rồi.”

“Chị ba con vẫn luôn khăng khăng làm theo chính mình, chị cả con... Khụ khụ, thật ra ông hy vọng nhất chính là chị ba con có thể trở về, để ông còn có người trông cậy.

Tống Kiệt bỗng nhiên ngơ ngẩn, nháy mắt kia, anh cảm thấy ông cụ Tống già đi rất nhiều, lộ ra kẻ cô độc bất lực đến vậy.

“Ông nội... Con không hứng thú với kinh doanh.”

“Trái lại chị cả con rất có hứng thú, nhưng tâm tư của nó quá nặng, giao nhà họ Tống cho nó, làm sao ông yên tâm?”

Có đôi khi tranh quyền đoạt lợi chính là tối kỵ của người kinh doanh.

“Ông nội, người đang đợi chị ba hồi tâm chuyển ý, phải không?” Tống Kiệt thấp giọng hỏi.

Ông cụ Tống không trả lời, nhưng im lặng cũng đại diện cho ngầm thừa nhận.

Ông rõ ràng hơn bất kỳ ai, vì sao Tống Như tình nguyện phiêu bạt ở bên ngoài cũng không muốn về nhà!

Tống Nhu từng ép cô...

“Sau này chị cả con làm gì, con phải nhanh chóng nói cho ông biết, tuy ông già rồi, nhưng sẽ không mãi lựa chọn giả vờ hồ đồ!”

Cơ hội ông cho Tống Nhu cũng chỉ có một.

“Được! Con hiều rồi, ông nội.”

Lúc này Tống Nhu đứng trên hành lang nhận điện thoại của trợ lý.

“Tổng giám đốc Tống, chuyện đều làm xong rồi. Bên phía nhà sản xuất đã yêu cầu đổi Tống Như, hơn nữa trong giới diễn xuất đã bắt đầu truyền rằng cô ta là tai tinh.”

“Tiếp tục, tôi muốn thanh danh cô ta nát đến mức mãi mãi không ngóc đầu lên được!”

Tống Nhu để điện thoại di động xuống, chuẩn bị trở về phòng thì thấy Tống Kiệt đứng sau lưng cô ta, cô ta vội vàng giấu điện thoại về phía sau: “Em đứng sau chị từ khi nào!”

“Có lẽ là bắt đầu từ lúc chị nói muốn thanh danh của chị ba nát không chịu nổi.”

“Tống Kiệt, em hiểu lần rồi, không phải chị nói chuyện đó!”

“Chị cả, chị là người thế nào, tôi hiểu rất rõ, không cần đóng kịch trước mặt tôi, những năm này dì ở trong nhà cẩn thận từng li từng tí, luôn luôn nhìn sắc mặt của chị, đến chị ba bị chị đuổi ra ngoài, dì cũng nhịn, nhưng quá tam ba bận, có phải chị cũng nên học cách khiêm tốn một chút rồi không!”

“Em nói bậy gì đó! Tại sao lại kéo đến trên người Tống Như, chị còn phải bận việc công ty, không có thời gian nói mấy chuyện này với em.”

Tống Nhu tránh ánh mắt của Tống Kiệt, đi xuống cầu thang.

Tống Kiệt đứng tại chỗ lắc đầu, lòng người một khi trở nên tham lam sẽ rất khó thu lại.

Đây chính là tình thân của nhà họ Tống sao? Nếu lúc trước người bị đuổi ra khỏi nhà không phải Tống Như, mà là Tống Nhu, có lẽ bây giờ bầu không khí của nhà họ Tống sẽ tốt hơn nhiều...

Nếu Tống Nhu cứ tiếp tục tính toán như vậy sẽ chỉ là tự làm tự chịu mà thôi.

Mẹ Tống trơ mắt nhìn ông cụ Tống lại che chở cho việc ác của Tống Nhu, bà đã tức giận không cách nào khống chế được rồi, ông cụ Tống công bằng là là sự hi vọng duy nhất bà ở lại nhà họ Tống, nhưng bây giờ, cán cân nhà họ Tống đã dần dần nghiêng về phía Tống Nhu rồi...

Nếu như lần này Tống Như thật sự gặp chuyện không may vì Tống Nhu mưu hại. Có phải nhà họ Tống sẽ mở một mắt nhắm một mắt không?

Tống Như vẫn đang nghỉ ngơi trong bệnh viện, cũng không biết những gì xảy ra ở nhà họ Tống, cũng không biết quyết định muốn đổi người.

Sau khi sự cố xảy ra được bốn mươi tám giờ, cuối cùng Đại Thiên dùng danh nghĩa phía bình tuyên bố, làm sáng tỏ tin tức trên internet đều là tin đồn, Tống Như và Âu Dương Hải chỉ bị thương nhẹ, cũng không nguy hiểm đến tính mạng.

Về phần nguyên nhân sự cố, Đại Thiên chỉ nói vẫn đang điều tra.

Nhưng mà trong ngoài giới vẫn đang bàn luận rủi ro xảy ra là vì tai tinh Tống Như này, hơn nữa càng đồn càng quỷ dị, đến cuối cùng, thậm chí biến thành Tống Như nuôi ác quỷ trong nhà.

Trong giới diễn xuất loại người gì cũng có, vì nổi tiếng, thậm chí có người ngày ngày bái phật cầu thần, cũng có người tin một số bí pháp của thuật sĩ giang hồ, nuôi tiểu quỷ trong nhà, nghe nói như này có thể trở thành siêu sao.

Từ sau khi Tống Như chia tay với Bùi Lạc Phong, cô vượt mọi chông gai, con đường ngôi sao tuy có gập ghềnh nhưng đều có thể giải quyết thuận lợi, bây giờ còn gả cho đế vương giới diễn xuất Dương Gia Cửu, vì vậy... Ngoài giới càng thêm suy đoán cô sử dụng loại bí pháp này.

Luôn có người dò xét loại tin đồn bẩn thỉu này, một khi tin đồn truyền ra liền sẽ không thể ngăn cản, hơn nữa càng nói càng thái quá, nếu tiếp tục như vậy, có lẽ không ai dám hợp tác với Tống Như nữa.

Cho dù Tống Như có công ty đỉnh cao trong giới diễn xuất là Đại Thiên làm chỗ dựa sau lưng, thật sự đối mặt với áp lực tin đồn ngoài giưới, Đại Thiên có thể hoàn toàn nâng cô như trước sao? Hoặc là, có lẽ chọn dàn xếp ổn thỏa, cho Tống Như tạm nghỉ một khoảng thời gian.

Đại Thiên có thể dùng thủ đoạn mạnh mẽ để đè xuống tin tức và bài viết của đám dân mạng, nhưng một số người trong giới này vẫn nhớ kỹ chuyện này.

Tống Như nghe lời Dương Gia Cửu nghỉ ngơi một ngày tại bệnh viện, sau đó làm một loạt các loại kiểm tra toàn diện, sau khi xác định không có vấn đề gì, Dương Gia Cửu lập tức sắp xếp xe về thành phố.

“Có người muốn gặp em, chúng ta quay về một chuyến.”

“Ai vậy?”

“Đến rồi sẽ biết.” Dương Gia Cửu nắm tay cô, vẫn không có ý buông ra, một ngày nào đó, anh sẽ nâng Tống Như đến vị trí không ai dám động đến!

Bình luận

Truyện đang đọc