ẢNH HẬU CỦA CHÀNG TỔNG

Cô ta hy vọng mọi thứ trở lại như trước đây hơn, cô ta không muốn nhìn thấy nhất chính là mọi chuyện bị vạch trần, Lý Vỹ xảy ra chuyện......

Vì Lý Vỹ chưa từng nói tất cả kế hoạch của chuyện này cho Hề Mạn, nên Hề Mạn chỉ có thể dựa vào mình để đoán, cũng chính vì vậy, cô ta không hề nghi ngờ thật giả của cuộc điện thoại này.

Tối hôm đó, Hề Mạn một mình một người rời khỏi khách sạn, lái xe đến một quán bar đêm.

Nhưng mà đợi một lúc lâu vẫn không nhìn thấy Lý Vỹ, lúc cô ta thật sự muốn rời khỏi, lại nhận được cuộc gọi của Âu Dương Hải.

"Bị mấy phóng viên quấn lấy, không đi được, em về trước đi, đợi điện thoại của anh."

Hề Mạn vừa nghe vậy, trong lòng cực kỳ sợ hãi, không chút nghi ngờ gì với cuộc gọi này, vội vội vàng vàng quay lại khách sạn, ngay cả phía sau có người theo dõi cũng không phát hiện ra.

Người được Dương Gia Cửu phái đi theo dõi Hề Mạn rất có kinh nghiệm, sau khi chắc chắn Hề Mạn đã về khách sạn rồi, có hai người quay trở lại quán bar đêm, chỉ chốc lát đã hỏi thăm được Lý Vỹ và Hề Mạn thường xuyên đến đây hẹn hò, còn lấy được ghi chép bọn họ thuê phòng ở khách sạn gần đó.

Khách sạn kia chỉ mở phòng cho hội viên tư nhân, hơn nữa việc giữ bí mật cũng làm rất tốt, nhưng chỉ cần có tiền, vẫn sẽ có nhân viên chịu lấy ra mấy tấm ảnh để giao dịch, dù sao trên thế giới không có bức tường nào kín gió cả, ảnh chụp này vẫn sẽ có người để lộ thôi.

Cùng lúc đó, Trần Viễn cũng đã điều tra ra nơi kẻ tình nghi kia xuất hiện gần đây, tin rằng trong một ngày sẽ có thể bắt được người.

Lấy được những chứng cứ này, Tống Như mới thở phào nhẹ nhõm.

"Vẫn là chị Tiểu Như thông minh!" Bùi Hiển Hiển ở bên cạnh sùng bái nói.

"Không có diễn xuất của tôi, có thể lấy được chứng cứ sao?" Âu Dương Hải có chút bất mãn nhíu mày.

"Bây giờ chỉ cần đợi Trần Viễn bắt được người kia thôi." Bùi Hiển Hiển không cãi nhau với anh ta, mà chắp hai tay lại, chân thành cầu nguyện.

Âu Dương Hải trực tiếp lôi kéo cô ấy ra ngoài: “Được rồi, ở đây không có chuyện của tôi nữa, tôi về trước đây.”

Bùi Hiển Hiển đành phải vẫy tay với Tống Như: “Chị Tiểu Như, nếu có chuyện cần em, tìm em bất cứ lúc nào nhé! Ai, anh chậm chút coi.”

Gần đây Âu Dương Hải đang trong thời gian nghỉ ngơi, mỗi ngày đổi đủ mọi cách bắt Bùi Hiển Hiển ở lại bên cạnh anh ta, dần dà, Bùi Hiển Hiển cũng quen với cách ở chung này.

Hơn nữa Tống Như bên này có Dương Gia Cửu bảo vệ, chắc chắn chuyện này sẽ giải quyết suông sẻ.

Từ đêm bị tập kích hôm đó đến bây giờ, đã ba ngày trôi qua rồi, không biết có phải sợ Tống Như bên ngày điều tra ra nhiều chứng cứ hơn không, phía Lý Vỹ tuyên bố tổ chức họp báo, muốn công khai chuyện bị tập kích ngày đó.

Vì chuyện lần này liên lụy đến rất nhiều người, còn là chuyện liên quan đến Tống Như và Đại Thiên, cho nên các phóng viên đều cực kỳ tò mò sự thật của chuyện này, còn chưa đến thời gian buổi họp báo, hiện trường đã đông nghẹt phóng viên của các nhà truyền thông lớn.

Sau khi Lý Vỹ được trợ lý đẩy vào hiện trường buổi họp báo, vô số camera nhắm vào mặt anh ta, thật ra anh ta chỉ cần ngồi ở đó, đã đủ chứng minh tất cả rồi.

Người đại diện của Lý Vỹ lên tiếng trước: "Các bạn phóng viên, thật sự cảm ơn mọi người có thể đến đây, thật ra chúng tôi quyết định tổ chức buổi họp báo này thật sự là không còn cách nào, sự thật Lý Vỹ bị tập kích khiến chúng tôi rất đau lòng!"

"Trước mắt cảnh sát vẫn đang điều tra, chúng tôi cũng không thể suy đoán xằng bậy, tiếp theo sẽ do chính Lý Vỹ nói toàn bộ chuyện bị tập kích."

Lúc này Lỹ Vĩ ngồi trên xe lăn, trên đầu còn quấn băng gạc, nhìn qua sức khỏe không tốt như lúc trước, cả người cũng rất không có tinh thần, sau khi nhận lấy micro, hình như anh ta còn đang chần chừ, lúc đối mặt với ánh đèn chớp, trên mặt anh ta mới miễn cưỡng nở nụ cười.

"Nói thật, bây giờ tôi giống như đang mơ vậy."

"Thậm chí bản thân tôi còn không biết mình đã làm sai cái gì, đã bị người ta bất ngờ tập kích."

"Lúc chuyện xảy ra, trợ lý của tôi đưa tôi về nhà, còn chưa tới cửa đã bị một đám đàn ông đeo khẩu trang chặn lại, trên tay bọn họ đều cầm vũ khí, khí thế hung hăng, vì từ nhỏ tôi đã luyện tập tán thủ và võ thuật, còn có thể gắng gượng đối phó, nhưng vì trợ lý của tôi ở bên cạnh tôi, cậu ấy không có khả năng chống lại đối phương, tôi vì bảo vệ cậu ấy, thể lực không thể chịu được, bị đối phương sử dụng dao găm đâm bị thương, sử dụng côn dài đánh trúng đầu."

"Sau đó lúc trợ lý của tôi né tránh sự tấn công của đối phương, nhặt được một cái điện thoại, bên trong chỉ có một dãy số, chính là số điện thoại của Tống Như – nghệ sĩ của Đại Thiên."

"Tôi sẽ không vu oan cho bất kỳ ai khi không có bằng chứng, tôi tin rằng cảnh sát sẽ cho chúng ta một đáp án."

"Nhưng mà có người nhìn thấy người này đã từng đến phòng nghỉ của Tống Như ở trường quay...... Tôi không biết có phải giữ bọn họ có quan hệ gì hay không? Cũng không thể kết luận vết thương của tôi hôm nay có liên quan với người phụ nữ kia."

Lý Vỹ nắm chặt micro, giống như cực kỳ tức giận.

Người đại diện và trợ lý đều ở bên cạnh anh ta, một màn kia được các phóng viên ghi vào trong ống kính.

Người đại diện của Lý Vỹ lấy micro nói tiếp: "Nếu kết luận cảnh sát đưa ra không thể khiến người ra tay ở phía sau khuất phục, công ty của chúng tôi sẽ không vì ngại những thế lực trong giới mà nén giận!"

"Nếu chuyện lần này thật sự có liên quan đến Tống Như, mặc kệ Đại Thiên có plão Hải Đại của giới diễn xuất hay không, chúng tôi đều phải nói chuyện rõ với bọn họ! Khiến Tống Như công khai xin lỗi."

"Cho dù có phải bọn họ đã ly hôn hay không, Tống Như đều phải chịu trách nhiệm với những hành động mà mình gây ra! Thương thế của Lý Vỹ đã bày ra trước mắt chúng ta, chẳng lẽ chỉ vì tiếp nhận phỏng vấn của phóng viên, nói ra một vài sự thật bất lợi với người nào đó, cậu ấy sẽ phải bị người ta tập kích, thậm chí còn phải trả giá bằng tính mạng hay sao?"

Lý Vỹ ngồi ở bên cạnh người đại diện, cực kỳ hài lòng vì mấy lời nói này.

Bọn họ cần không chỉ là một mình Tống Như xin lỗi, mà là thái độ của Đại Thiên!

Còn chỉ ra sở dĩ anh ta sẽ bị Tống Như mua kẻ ác tập kích, là vì anh ta làm người đứng xem, nói ra hiểu biết của anh ta ở đoàn làm phim, cho nên mới bị Tống Như ác ý nhắm vào, còn Tống Như có thể trắng trợn như vậy, là vì sự bao che nuông chiều của Dương Gia Cửu!

Các phóng viên đều giơ micro lên, muốn phỏng vấn Lý Vỹ thêm nữa.

Bây giờ Lý Vỹ chỉ cần nhẹ nhàng bâng quơ nói mấy câu, đã có thể dẫn dắt sự phát triển của tình hình rồi, anh ta hoàn hoàn toàn toàn bày ra dáng vẻ của người bị hại, ai có thể nghĩ kẻ ác ở phía sau có liên quan đến chính anh ta?

Khổ nhục kế như vậy, trả giá có hơi lớn rồi.

Nhưng bây giờ tất cả mọi người đã xem nhẹ một điểm, bản thân Lý Vỹ chính là một diễn viên rất có tài diễn xuất, muốn diễn ra dáng vẻ đáng thương vì bị thương, cũng không khó......

"Đây thật sự là tin tức lớn, bây giờ Đại Thiên có thái độ gì, vẫn muốn bảo vệ Tống Như sao?"

"Chẳng lẽ có quyền thế là có thể tùy ý chà đạp mạng người? Trước kia Đại Thiên phong bình* không tệ, sao từ sau khi ký hợp đồng với Tống Như, nội dung tin tức lại trở nên khó coi như vậy."

*Đánh giá phẩm chất, hành vi và ảnh hưởng của ai đó hoặc của sự vật sự việc nào đó.

"Còn có chuyện lần trước lộ tin Tống Như ly hôn bị quy tắc ngầm nữa, bây giờ lại là mua kẻ tập kích, giới giải trí cao quý thật sự quá loạn rồi!"

"Lúc trước cô ta dựa vào thủ đoạn đen tối, Dương Gia Cửu mới có thể cưới cô ta nhỉ? Sống lâu biết lòng người, bọn họ mới công khai tin kết hôn chưa bao lâu mà......"

Bình luận

Truyện đang đọc