Khi Tống Nhu quay về nhà họ Tống, Tăng Nhĩ Ngọc vừa vặn đi ra nước ngoài công tác.
Khi đám người giúp việc của nhà họ Tống nhìn thấy được Tống Nhu thì đều sửng sốt. Dù sao ban đầu là ông cụ Tống tự tay đuổi Tống Nhu ra khỏi nhà, sau đó mọi chuyện trong nhà họ Tống đều do Tăng Nhĩ Ngọc làm chủ. Bây giờ Tống Nhu đột nhiên trở về...
Về sau có phải nhà họ Tống sẽ đổi trời hay không?
Với tính cách nóng nảy của Tống Nhu, về sau nhà họ Tống sẽ biến thành thế nào?
Chỉ có điều ngoài dự đoán của tất cả mọi người, Tống Nhu không còn vẻ tùy hứng và khí thế mạnh mẽ như trước đây, cô ta đối xử với tất cả mọi người một cách lịch sự tao nhã: “Trước kia tôi từng làm rất nhiều chuyện không nên, hi vọng mọi người có thể tha thứ. Về sau tôi sẽ cố gắng chăm sóc tốt cho mình, cũng chăm sóc tốt cho đứa trẻ trong bụng tôi."
Mang thai à...
Khi bên ngoài truyền ra lời đồn Tống Như không thể có con, không ngờ Tống Nhu lại mang thai trở lại nhà họ Tống.
Đám người giúp việc nhà họ Tống đều cúi đầu, bọn họ nghe hiểu được sự cảnh cáo trong lời nói của Tống Nhu, bây giờ cô ta chính là bà mẹ đang mang thai, bất kỳ người nào cũng phải chăm sóc cô ta thật cẩn thận.
Mấy ngày qua, nhà họ Tống bị Tăng Nhĩ Ngọc quản lý rất tốt, từ trên xuống dưới mỗi người một việc, không ai có thể dự đoán được Tống Nhu lại đột nhiên trở về, sau này nhà họ Tống sẽ biến thành thế nào thì thật sự rất khó nói.
Trong chị em nhà họ Tống, Tống Kiệt là người đầu tiên biết được tin tức này. Anh ta diễn tập xong thì lập tức gọi điện thoại cho Tống Như.
"Chị ba, ông nội đưa chị cả về nhà rồi, chị có biết chuyện này không?"
"Chị vừa mới biết thôi." Trong mắt Tống Như thoáng tối lại.
"Em nghe nói sau khi chị ta bị đuổi ra khỏi nhà họ Tống, nhà chồng chị ta cũng không thích chị ta, cuộc sống của chị ta rất tệ, hơn nữa bây giờ còn đang mang thai... Ông nội mềm lòng, lại dẫn chị ta về." Tống Kiệt luôn cảm thấy chuyện này có gì đó kỳ lạ, anh ta không tin con người có thể thay đổi được bản tính.
Hơn nữa Tống Nhu trở lại nhà họ Tống vào lúc này có phải quá trùng hợp không?
"Em đừng lo lắng cho chị, cứ làm tốt chuyện của mình đi."
Bây giờ quyền lớn của nhà họ Tống đều nằm ở trong tay Tăng Nhĩ Ngọc, cho dù Tống Nhu thật sự muốn giằng co cũng không có năng lực đó.
"Sao thế? Trong nhà có chuyện gì à?"
Dương Gia Cửu biết là Tống Kiệt gọi điện thoại tới, thấy Tống Như cúp máy liền không vui thì không nhịn được hỏi.
"Ông nội đưa Tống Nhu về nhà họ Tống." Tống Như trả lời đặc biệt bình tĩnh: “Tống Kiệt nói người giúp việc trong nhà đều thấy Tống Nhu thay đổi rất nhiều, nhưng em cảm thấy không đơn giản như vậy."
"Cô ta vẫn là cô cả nhà họ Tống, ở nhà họ Tống hô mưa gọi gió nhiều năm như vậy, sẽ bởi vì mấy tháng bị chút cản trở lại thay đổi bản tính của mình sao?"
"Có mẹ ở nhà họ Tống thì em không cần phải lo lắng đâu." Gần đây, Dương Gia Cửu cũng nghe được một vài chuyện có liên quan đến tập đoàn Tống thị.
Không thể không nói Tăng Nhĩ Ngọc rất giỏi kinh doanh, sau khi tiếp nhận Tống thị, bà đã khiến cho công việc kinh doanh của công ty ngày càng phát triển, công trạng cũng tăng lên rất nhiều.
Lại nói về tình hình trước mắt, Tăng Nhĩ Ngọc tuyệt đối là người được lựa chọn tốt nhất để quản lý Tống thị và nhà họ Tống.
"Cô ta thế nào cũng được, đó là chuyện của cô ta. Em chỉ lo lắng ông nội sẽ vì cô ta mà phải thất vọng một lần nữa thôi." Tống Như than thở lắc đầu.
Cô còn chưa từng liên hệ chuyện mình kiểm tra không có thai với Tống Nhu, bởi vì gần đây cô dồn hết sự chú ý trên phương diện bảo vệ con, chỉ là tấm màn che cho chuyện này sẽ dần dần được kéo ra, sự thật sẽ được phơi bày không xa.
...
Tối hôm đó, Dương Gia Cửu đặc biệt mời đầu bếp của ông cụ Dương làm vài món đặc biệt đưa đến đoàn làm phim. Hai vợ chồng bọn họ và ông cụ Dương cùng ăn bữa tối.
Cho dù ông cụ Dương ăn rất thỏa mãn, nhưng mỗi khi nghĩ đến chuyện Tống Như không có cách nào sinh con thì ông lại ngập ngừng muốn nói rồi thôi. Ông muốn nói gì đó để an ủi Tống Như, nhưng sợ tìm từ không đúng sẽ làm cho cháu dâu đau lòng.
Nhưng Tống Như không mở miệng, Dương Gia Cửu cũng im lặng, bầu không khí này làm cho Ông cụ Dương cảm thấy rất không tự nhiên.
Cuối cùng ông vẫn không nhịn được mở miệng nói: “Trong đoàn làm phim cũng không có mấy cảnh quay, sao cháu không nghỉ ngơi thêm một chút? Có phải là thằng nhóc này ép cháu trở về quay phim không?"
"Không phải đâu, ông nội." Tống Như khẽ nói trả lời.
"Cháu đừng cứ mãi nói đỡ cho nó nữa! Nếu như nó bắt nạt cháu thì cháu cứ nói với ông. Cho dù bộ xương già này của ông không còn mấy tác dụng, nhưng muốn dạy dỗ thằng nhóc này vẫn không thành vấn đề."
"Ông nội, ông thật sự hiểu nhầm rồi. Gia Cửu đều luôn rất nuông chiều cháu, từ trước đến nay chưa từng ép cháu làm bất cứ chuyện gì cả."
"Hừ! Điểm ấy của nó vẫn giống với người nhà họ Dương chúng ta." Ông cụ Dương vừa nói chuyện và liếc nhìn Dương Gia Cửu.
"Cơm cũng ăn xong rồi, chúng cháu về trước đây. Gần đây vợ cháu không thể ngủ muộn được, người dưỡng thai rất mệt mỏi đấy." Dương Gia Cửu ngồi ở bên cạnh Tống Như rót cho ông cụ Dương một chén trà, sau đó đứng dậy muốn đi.
"A... Dưỡng thai? Chờ một lát! Cháu nói vậy là có ý gì? Không phải nói..."
Dương Gia Cửu không trả lời, chỉ bình tĩnh nhìn ông cụ Dương.
Tống Như cũng ngồi yên lặng ở bên cạnh, trên mặt hiện ra vẻ tươi cười.
Ông cụ Dương đứng phắt dậy, cẩn thận suy nghĩ lời Dương Gia Cửu vừa nói, do dự mấy giây mới hỏi lại một câu: “Cháu là nói ông có chắt rồi à?"
"Vâng, đã hơn một tháng rồi." Dương Gia Cửu nắm tay Tống Như đáp lại.
Ông cụ Dương có chút mừng rỡ, vốn tưởng Dương Gia Cửu chỉ nói vậy để an ủi mình, nhưng thấy Tống Như cũng gật đầu thừa nhận thì ông lập tức vui mừng: “Tốt! Tốt! Quá tốt rồi."
"Ông vừa nhìn những lời đồn đại bên ngoài là tức giận rồi, thật may không phải là sự thật, ha ha!" Ông cụ Dương vui mừng ra mặt, tiếp theo lại nhớ ra điều gì: “Cái này cũng không đúng, trên mạng còn có người truyền ra báo cáo kiểm tra gì đó, lẽ nào..."
"Trước mắt cháu nghi ngờ là có người giở trò gian lận phía sau, cho nên tạm thời giữ bí mật về chuyện tiểu Như có thai, sẽ không công khai ra bên ngoài."
"Cháu nhất định phải điều tra rõ ràng chuyện này! Rốt cuộc là ai ở phía sau tính động tới con cháu nhà họ Dương chúng ta chứ? Bắt được người này, ông phải cho kẻ đó đẹp mặt!"
"Cháu đương nhiên sẽ không bỏ qua cho kẻ đó rồi."
Bất kể nói thế nào, cuối cùng anh cũng đã nói tin tức tốt này cho ông cụ Dương biết. Cho dù ông rất muốn lập tức nói ra tin tức tốt này cho cả thế giới nghe, nhưng suy nghĩ tới an toàn cho cháu dâu và chắt của mình, ông chỉ có thể tạm thời nhịn xuống.
Chờ bắt được kẻ đứng phía sau, ông nhất định phải nghiêm khắc giáo huấn đối phương mới được.
Nhưng Tống Như quả nhiên là cháu dâu của nhà họ Dương bọn họ, thật tốt quá!
...
Những chuyện liên quan tới việc Tống Như không mang thai vẫn thỉnh thoảng xuất hiện ở trên các báo giải trí, chỉ có điều độ dài đã rất nhỏ rồi, bởi vì những người hâm mộ của Tống Như đều đang tự phát bảo vệ cô.
Điều này cũng chứng minh, từ khi cô quay lại làm việc đến bây giờ đã đặt ra fan hâm mộ cơ sở nhất định.
Chỉ là Tống Như nhìn những người hâm mộ không ngừng nói thay cho cô, trong lòng cũng rất sốt ruột, rất lo lắng, cô muốn nói cho những người hâm mộ quan tâm đến cô biết chuyện cô đã có thai, để cho mọi người chia sẻ niềm vui với cô.
Bởi vì mỗi lần vào thời điểm cô gian nan nhất, đều là những người hâm mộ này ủng hộ cô.
"Tôi tin tưởng lần này Tống Như cũng có thể vượt qua khó khăn!"
"Chờ bộ phim mới này được trình chiếu, tôi còn có thể sẽ đi tới rạp chiếu phim ủng hộ."
"Hi vọng Tống Như càng lúc càng tốt, sống cùng với Dương Gia Cửu càng lúc càng hạnh phúc, chúng tôi vĩnh viễn ủng hộ các người."