"Được rồi, những cảnh sau tôi sẽ tới trường quay đón cô ấy."
Bất kể những cảnh quay này có an toàn tới mức nào đi nữa, Dương Gia Cửu đều muốn tận mắt nhìn thấy mới yên tâm. Dù sao cũng là quay phim, cần diễn viên tập trung tâm trạng, anh muốn dẫn nhân viên y tế qua để luôn luôn chú ý tới tình hình sức khỏe của Tống Như.
"Cậu làm người đại diện của Tống Như thì đương nhiên không thành vấn đề."
Úc Nam thấy Tống Như mang thai là một tin tức tốt, chỉ là đoàn làm phim bọn họ đã trải qua một lần thay máu, nếu lại xảy ra một chuyện như Lý Vỹ, vậy bộ phim này chắc chắn sẽ tiêu đời.
Sau đó, Dương Gia Cửu lợi dụng thời gian ngủ để xử lý tất cả tài liệu cần xử lý gấp, còn đánh thức Rick và nói chuyện qua video với anh ta, giao toàn quyền cho anh ta xử lý công việc của công ty trong thời gian tới.
Nếu anh muốn đi tới trường quay cùng Tống Như thì phải có đầy đủ thời gian, anh phải thả ra vài chuyện của công ty.
Rick đoán được Dương Gia Cửu muốn chăm sóc Tống Như, nhưng vẫn không khỏi than thở. Dương Gia Cửu thật sự quá nuông chiều Tống Như. Từ khi anh ta vào làm trong Đại Thiên đến bây giờ chưa từng thấy Dương Gia Cửu bỏ xuống chuyện của công ty, bởi vậy có thể thấy được Tống Như thật sự rất quan trọng đối với anh.
Anh có thể bỏ ra tất cả vì Tống Như,
Sáng sớm hôm sau, Tống Như thấy Dương Gia Cửu còn chưa tới công ty, hơn nữa cũng không thay bộ vest liền hỏi: “Anh không đi làm à?"
"Anh có đi, anh sẽ đi cùng em tới trường quay làm việc." Dương Gia Cửu mỉm cười nói: “Cho dù Anh Mạt chăm sóc em không tệ, nhưng với tình hình hiện nay thì anh nhất định phải đi cùng em, nếu không anh sẽ không yên tâm."
Anh không muốn để cho Tống Như bỏ việc quay phim, như vậy cách tốt nhất là anh - người đại diện riêng sẽ đi theo.
"Tổng Giám đốc Dương, anh không cảm thấy vì chăm sóc em mà ném việc của công ty sang một bên như vậy là rất..."
"Em đừng nói như vậy, em là trọng điểm bồi dưỡng sau này của Đại Thiên, cho nên anh phải chú ý tới em và cả con của chúng ta nữa."
...
Sau khi trong tay Trần Viễn nắm giữ chứng cứ chắc chắn đã chủ động tìm tới cửa, giả vờ trúng kế.
"Bác sĩ Trương, Tổng Giám đốc nhà tôi bảo tôi tới tìm hiểu một chút về trình tự phẫu thuật cụ thể. Bà chủ nhà tôi bằng lòng phối hợp trị liệu, cụ thể cần phải làm những gì?"
Bác sĩ Trương vừa nghe được lời này thì vội vàng đứng lên: “Các anh không cần phải làm gì cả, mau chóng đưa cô ấy đến bệnh viện là có thể lập tức bắt đầu phẫu thuật."
Trần Viễn nghe nói vậy thì cố nén xuống cơn giận trong lòng.
Người như vậy không xứng làm bác sĩ! Không, cô ta thậm chí không xứng làm người nữa.
Trần Viễn rất muốn trực tiếp xé rách bộ mặt giả tạo của cô ta, nhưng vì để tìm ra người đứng sau sai khiến, anh chỉ có thể lựa chọn nhẫn nhịn. Lại để cho bọn họ kiêu căng thêm vài ngày nữa, chuyện này sẽ nhanh chóng có kết quả thôi.
"Được, tôi sẽ gọi điện liên hệ với cô sau. Cô cũng biết Tổng Giám đốc của chúng tôi rất thương vợ của ngài ấy, cho nên mong cô nhất định phải cố gắng hết sức trong lần phẫu thuật này đấy." Trần Viễn cố gắng hết sức duy trì vẻ lịch sự trên gương mặt.
"Chuyện này thì anh cứ yên tâm đi, bệnh viện chúng tôi rất có uy tín."
Lúc Trần Viễn xoay người sắp đi, bỗng nhiên dừng bước: “Đúng rồi... Tôi suýt nữa quên mất, Tổng Giám đốc còn bảo tôi hỏi thử, vì sao báo cáo kiểm tra của bà chủ chúng tôi lại bị lộ ra ngoài? Về điểm này hình như bệnh viện các cô còn chưa đưa ra một câu trả giải thích hợp lý! Nếu chuyện này không giải quyết được, có lẽ tôi sẽ thường xuyên tới cửa tới quấy rầy cô đấy."
Vẻ mặt bác sĩ Trương lập tức thay đổi, không ngờ Trần Viễn khách sáo nói ra lời nói này lại làm cho cô ta cảm thấy sợ hãi và khẩn trương.
"Bệnh viện chúng tôi rất coi trọng chuyện này, đã phái người bắt tay vào điều tra! Dù sao Tống Như là một ngôi sao lớn, có thể là do Paparazzi làm."
Trần Viễn không nói gì nữa, nếu không anh có thể sẽ thật sự không nhịn được mà nổi giận. Anh nhanh chóng lái xe rời khỏi bệnh viện nhưng để lại một số người đang âm thầm theo dõi, tin tưởng chuyện này sẽ nhanh chóng có đáp án.
Bác sĩ Trương tận mắt nhìn thấy Trần Viễn lái xe rời đi, lúc này mới ở trong văn phòng bấm số gọi điện.
"Bọn họ tin tưởng rồi! Sẽ lập tức sắp xếp phẫu thuật."
"Nhưng tôi muốn gặp cô một lần, chuyện này quá mạo hiểm, điều kiện cô đưa ra đã không thể thỏa mãn tôi được."
Cô ta đã chứng kiến phong cách làm việc của Dương Gia Cửu và Trần Viễn, nhất định phải cho mình thêm một bảo đảm nữa, bằng không chết thế nào cũng không biết.
Đây cũng không phải là gia đình bình thường, mà là bà chủ của Tổng Giám đốc Đại Thiên!
Nếu chẳng may có một ngày sự việc đã bại lộ, cô ta phải để lại cho mình một đường lui.
"Cô còn muốn gì nữa? Cứ nói trong điện thoại đi."
"Không được, tôi không gặp được cô thì xem như chuyện này dừng lại ở đây, hoặc các người có thể đi tìm người khác, xem có ai bằng lòng mạo hiểm như vậy không."
Bên kia điện thoại, Tống Nhu hơi sửng sốt, cô ta không ngờ đối phương lại tạm thời thay đổi ý định vào thời điểm này.
Lúc này, cô làm sao có thể đi tìm người khác chứ?
"Được, tôi suy nghĩ kỹ rồi liên lạc lại với cô sau." Tống Nhu ghét nhất là bị người ta uy hiếp, nhưng cô ta ngoại trừ đồng ý thì không lựa chọn thứ hai.
Lúc này Tống Nhu căn bản sẽ không ngờ được, cô ta bước ra một bước này, chờ đợi cô ta chính là vực sâu nghìn trượng...
Tống Nhu nói chuyện này cho mẹ chồng cô ta biết. Dù sao chuyện phát triển đến bước này, cô ta cũng không biết nên làm thế nào chỉ có thể nhờ mẹ chồng giúp đỡ.
"Cô ta muốn giao dịch bằng tiền mặt, hơn nữa phải thấy được tiền trước, nhất định đòi con phải tự mình tới gặp mặt cô ta, bằng không sẽ ngừng hợp tác." Tống Nhu nói ra điều kiện của bác sĩ Trương.
Mẹ chồng cô nghe xong thì im lặng mấy giây mới nói: “Cô ta làm như thế cũng có thể hiểu được, con đi chuẩn bị trước đi."
Ngoại trừ chuyện này, Tống Nhu còn có một chuyện rất quan trọng khác, đó chính là chuẩn bị trở về nhà họ Tống gặp ông cụ Tống.
Cô vì ngày này mà lên kế hoạch lâu như vậy, tuyệt đối không thể thất bại được.
...
Sau hai ngày nghỉ, Tống Như lại trở lại đoàn làm phim.
Người trong đoàn làm phim đã biết tất cả tin tức về cô, thấy dưới tình huống như vậy mà cô vẫn có thể kiên trì tới quay phim thì đều vô cùng bội phục tinh thần chuyên nghiệp của cô, dù sao cũng không có nhiều nữ diễn viên có thể thật sự làm được như cô.
Trên thực tế, sức khỏe của Tống Như đúng là cần phải chú ý nhiều, nhưng không phải vì bị ốm mà là vì mang thai.
Khác với mấy tháng trước, lần này Tống Như quay về đoàn phim, Dương Gia Cửu vẫn ở bên cạnh cô, cũng không để cho Tống Như tự mình làm bất cứ chuyện gì, chiếu cố khắp nơi.
"Chị Như, có thể tiếp tục quay chưa? Đạo diễn Úc bảo tôi tới hỏi thử, nếu chị cần nghỉ ngơi thì có thể chờ qua mấy ngày nữa lại quay." Phó đạo diễn qua hỏi thăm tình hình của Tống Như.
"Tôi không sao, có thể tiếp tục làm việc rồi."
"Những lời trách móc chị bên ngoài... chị đừng để ở trong lòng, mọi người chúng tôi đều ủng hộ chị!"
Dương Gia Cửu ngồi ở trên ghế sofa bên cạnh, chậm rãi ngẩng đầu lên và liếc nhìn phó đạo diễn kia, phó đạo diễn lập tức rời khỏi phòng nghỉ của Tống Như.
Tống Như nhìn thấy cảnh tượng như vậy thì không khỏi lắc đầu cười gượng.
Ngay cả như vậy mà người đại diện riêng này của cô cũng muốn ghen sao?
Đây chỉ là đồng nghiệp trong đoàn làm phim đang quan tâm tới cô mà thôi.
Sau khi Daniel biết Tống Như trở về, cũng đã từng đặc biệt tới đây thăm cô. Trải qua chuyện bị Dương Gia Cửu công kích lần trước, anh ta đối với Tống Như thật sự chỉ là sự quan tâm giữa đồng nghiệp, từ trình độ nào đó mà nói, anh ta có thể được Dương Gia Cửu lựa chọn đóng vai nam chính, cho dù thưởng thức người đẹp cũng biết nắm chắc chừng mực.