ẢNH HẬU CỦA CHÀNG TỔNG

"Có nơi nào muốn đến không?" Dương Gia Cửu dịu dàng nhìn cô.

"Cũng không có nơi nào đặc biệt muốn đi cả, chỉ là cảm thấy ngày ấy phải làm một chút chuyện có ý nghĩa." Tống Như ngẩng mặt nhìn thẳng vào anh: "Anh có biết ngày đó là ngày gì không?"

"Sinh nhật của em đương nhiên là anh luôn nhớ trong lòng, muốn đến nơi nào anh đều đi cùng em." Dương Gia Cửu để cốc nước ấm vào trong tay cô.

"Tống Kiệt nói với em, hôm ấy cậu ta có chương trình, lần đầu tiên xuất hiện, em muốn đến trường quay xem thử."

"Không thành vấn đề, để anh sắp xếp." Dương Gia Cửu đáp lại, kỳ thật cho dù Tống Như không nói, anh cũng không dự định làm qua loa, dù sao cũng là sinh nhật đầu tiên của Tống Như từ sau khi hai người kết hôn, anh muốn để cho cô có một kỷ niệm khó quên.

"Các cảnh quay hôm nay đều quay xong rồi chứ?"

Tống Như gật gật đầu, uống một ngụm nước ấm nói: "Nhưng mà đoạn diễn vừa mới kia, em còn muốn quay lại một lần nữa."

"Phân đoạn diễn kia đã thật hoàn mỹ, nếu em muốn theo đuổi cực hạn như vậy, sẽ làm người trong đoàn làm phim thực vất vả." Dương Gia Cửu ôm lấy bả vai của cô, đau lòng nói.

Tống Như gật đầu, nhìn thấy bên ngoài cửa Âu Dương Hải đưa Bùi Hiển Hiển đi tới, nhỏ giọng nói: "Bọn họ phát triển đến đâu rồi?"

Dương Gia Cửu lắc đầu: "Cho dù anh với cậu ta là anh em họ, nhưng mà ở một số mặt vẫn rất khác nhau......"

Tuy rằng bọn họ không thường xuyên gặp mặt, nhưng theo như hiểu biết của Dương Gia Cửu đối với Âu Dương Hải, bây giờ có lẽ Âu Dương Hải không còn bao nhiêu kiên nhẫn nữa.

Càng làm cho cậu ta buồn bực, đại khái là Bùi Hiển Hiển hoàn toàn không ý gì đối với cậu ta!

Sức hút ảnh đế của cậu giảm xuống? Hay là......

......

Ngay tại đêm trước Tống Kiệt chuẩn bị lên hình chương trình, anh cảm nhận được một mặt đen tối cùng tranh đấu của giới diễn viên. Có điều anh không cầu xin bất kỳ ai giúp đỡ, anh muốn dựa vào năng lực của mình tạo chỗ đứng tại cái vòng luẩn quẩn này.

Chương trình này là loại chương trình nói chuyện đẳng cấp được những ca sĩ mới hướng tới nhiều nhất, khoảng cách giữa cuộc nói chuyện sẽ sắp xếp để các ca sĩ biểu diễn tài nghệ, phơi bày ra sức hút cá nhân của mình, bởi vì thời điểm phát sóng là vào khung giờ vàng của đài truyền hình, cho nên những ca sĩ được mời đều rất để tâm đến sắp xếp thời gian biểu diễn tài nghệ.

Khi Tống Kiệt ký hợp đồng với Đại Thiên, không để lộ thân phận của mình với bất luận kẻ nào, bao gồm cả người đại diện kia của anh.

Ở thời điểm diễn tập chương trình, Tống Kiệt ngồi phía sau đài đợi lên sân khấu, không cẩn thận liền lắng nghe một đám người mới bên cạnh nói chuyện, bởi vì người mà bọn họ đàm luận kia là Tống Như.

"Tôi lần trước nhìn thấy nữ diễn viên này, bộ dạng không tồi, chân dài eo nhỏ, phỏng chừng ở phương diện kia bản lãnh cũng rất tốt, nếu không Tổng Giám đốc Đại Thiên làm sao nhìn trúng cô ta?"

"Cặp chân kia thật sự rất mê người, nếu tôi có thể sờ một chút thì tốt quá!"

"Cậu tính cái gì, để tôi đến còn được, tuyệt đối làm cho cô ta sướng ngất trời."

Ầm.

Tống Kiệt đạp một cái lên cánh cửa bên cạnh, mấy người kia trong nháy mắt đều nhìn sang phía anh.

Tống Kiệt không khách khí liếc bọn họ một cái: "Các ngươi nói cái gì đấy?"

Mấy người kia nhìn nhau một cái, rõ ràng không thèm để ý đến Tống Kiệt đang nổi giận, một người trong đó còn cười hi hi ha: "Chúng ta nói nữ diễn viên kia, có liên quan gì đến cậu? Lẽ nào, cậu cùng cô ta cũng có gì mờ ám?"

"Đừng nói nữa, hình như cậu ta là người của Đại Thiên."

Người nói năng lỗ mãng kia hừ một tiếng: "Đại Thiên thì làm sao? Còn cấm được người khác nói chuyện?"

"Cậu là người của công ty nào?" Tống Kiệt không để ý đến việc khác, mà là tiếp tục hỏi.

"Thôi được rồi, là đồng đội chúng tôi nhiều chuyện, chúng tôi đi trước đây." Lại một người đến ngăn cản.

Tống Kiệt nhìn bọn họ một cái mang đầy ý tứ, sau đó xoay người rời khỏi.

Chỉ là nhóm người mới có vài người đồng thời lại lộ ra nụ cười nham hiểm.

"Thằng nhóc kia kiêu ngạo quá, phải làm cho cậu ta nếm mùi đau khổ, khi ấy mới biết ai là người trên!"

Sau khi Tống Kiệt rời khỏi, anh cũng hiểu được biểu hiện của mình vừa rồi tựa như quá lỗ mãng, có điều nói chuyện gì không nói, Tống Như là chị gái anh, làm gì có ai nghe thấy loại chuyện như vậy mà không ra tay được?

Huống hồ, Tống Như cũng không phải là người giống như những gì bọn họ chỉ trích!

Tống Kiệt nghĩ một chút, trước kia khi Tống Như bị người khác mắng, bị người nghị luận, bị người dội nước bẩn, chị ấy đều xử lý thế nào?

Mặc kệ người ngoài nói gì, chị ấy đều kiên trì đi con đường của mình, kỳ thật mặc kệ là chị ấy, hay là Thượng Quan Lệ, có thể là người trong cái vòng luẩn quẩn này tạo ra một mảnh trời riêng, nào có ai chưa từng bị người khác hiểu lầm, không bị người nói xấu?

Tống Kiệt hít sâu một hơi, gọi điện thoại cho Tống Như.

"Chị Ba, chị có bận không? Em có chuyện này, muốn hỏi chị."

"Bây giờ đang không quay, cậu nói đi." Giọng nói của Tống Như từ trước đến giờ luôn bình thản.

"Nếu như...... Em là nói nếu, có người ở sau lưng nói xấu chị, chị sẽ đáp lại thế nào?" Tống Kiệt một tay cầm di động, tay kia thì nắm chặt thành nắm đấm.

"Chị sẽ nhớ kỹ bọn họ là ai."

"Sau đó thì sao?" Ánh mắt Tống Kiệt dần dần hiện lên vài tia sáng.

"Sau đó tốt nhất bọn họ nên cầu nguyện không cần rơi vào trong tay chị, nếu không sẽ thật sự phải hối hận khi xuất hiện trên thế giới này, bởi vì chị sẽ không cho bọn họ cơ hội thứ hai."

Sau khi Tống Như nói xong, tạm dừng một vài giây, hỏi: "Có ai ở sau lưng nói chị à? Nói cho chị biết tên."

Tống Kiệt hơi giật mình sửng sốt, đem chuyện vừa mới phát sinh nói cho Tống Như.

Thật ra cậu cũng không nghĩ tới sớm như vậy đã gặp phải chuyện này, cho nên ở khi nói hết chuyện vớiTống Như, cậu dùng thái độ như là hướng về phía người đi trước học hỏi kinh nghiệm.

"Em cũng biết chính mình làm chưa được thỏa đáng, nhưng nếu để em gặp được tình huống như vậy lần nữa, có thể em vẫn làm như vậy."

"Nếu như cậu cũng đã hiểu được chính mình không nên xúc động, vậy lần sau đừng làm như thế nữa, cái vòng luẩn quẩn này không đơn giản như cậu nghĩ đâu."

Tống Như dặn Tống Kiệt phải tập trung chuẩn bị chương trình, sau khi tắt điện thoại, lập tức liên lạc với chị Hy: "Em cần một phần tư liệu về nhóm YIO."

"Là nhóm nhạc nam mới nổi gần đây sao? Được, chị lập tức chuẩn bị." chị Hy nói qua điện thoại.

Anh Mạt ở bên cạnh nghe được lời của cô, cũng nhớ kỹ tên này, ngắn ngủn mấy tuần, cô đã phát hiện Tống Như là một người coi trọng tình cảm, mặc kệ lúc trước quan hệ cô cùng với gia đình họ Tống như thế nào, thì Tống Kiệt vẫn mãi là em trai cô, ở trong giới diễn viên có thể giúp được, tự nhiên phải giúp một chút.

Bây giờ Tống Kiệt cũng giống cô năm đó khi vừa mới bước chân vào giới diễn viên.

Rất nhanh, chị Hy liền đem tư liệu điều tra được gửi cho Anh Mạt, sau khi Tống Như hoàn thành phần diễn buổi chiều của mình, cũng xem được tư liệu liên quan đến nhóm mới YIO.

" bốn người bọn họ đều là thông qua chương trình tuyển chọn cuối năm trước ra mắt, trong đó Lí Trạch cùng với Ngô Thì Ba là con nhà giàu, chính là do gia đình tự bỏ tiễn mới có cơ hội ra mắt, khă năng ca hát cùng vũ đạo đều bình thường, hơn nữa nghe nói sinh hoạt cá nhân hỗn loạn, còn tuổi nhỏ không học giỏi, thậm chí hàng năm ra vào quán bar quán thâu đêm, cũng có tiền sử dính vào ma túy."

"Về phần đội trưởng của bọn họ Triệu Dương là quán quân của chương trình tuyển chọn kia, không có bối cảnh gì, nhưng rất có thực lực, công ty ký hợp đồng với bọn họ là Lam Tước, nếu không phải có Triệu Dương, bọn họ cũng không thể ra mắt thuận lợi như vậy."

Bình luận

Truyện đang đọc