BOSS TRỞ THÀNH CHỒNG

Ngày hôm sau.

Lễ đính hôn của Mạc Tầm,Tô Tố và Tiêu Lăng thức dậy rất muộn.Gần mười giờ trưa bọn họ mới trở dậy,Tô Tố thức dậy trước,khi cô tỉnh Tiêu Lăng vẫn còn đang ngủ.Tô Tố xuống giường rất nhẹ nhàng,mở rèm cửa sổ hơi hé một chút.

Từ cửa sổ nhìn xuống,trong toà lâu đài người làm đang bận bịu ra ra vào vào bố trí nơi tuổi chức đính hôn.

Tô Tố nhìn qua cửa kính,nhìn thấy bóng hình của Mạc Tầm đang cười lạnh.

Hôm nay chính là ngày anh ta suốt đời không quên được!nhất định là vậy!

Cô quay người trở lại bên giường,thông qua ánh sáng hắt lại từ ngoài vào nhìn nơi Tiêu Lăng đang nằm,sắc mặt của anh có chút nhợt nhạt,hai mắt nhắm chặt lại,anh từ trước tới giờ chưa bao giờ ngủ say như vậy.

“Cộc cộc cộc——.”

Ngoài cửa có tiếng gõ,Tô Tố nhanh chóng đi mở cửa.Người gõ cửa là người làm của toà lâu đài đẩy theo xe đồ ăn sáng tới trước phòng của họ, “Tiêu thư,đây là đồ ăn sáng của các vị…”

“Không cần!”Tô Tố mặt lạnh thẳng thừng từ chối, “Nói với Mạc Tầm,đồ mà Mạc gia nhà các người chuẩn bị chúng tôi không dám ăn đâu,ăn vào lại ăn phải thuốc hôn mê cực độ thì phải làm thế nào!

Người giúp việc vừa choáng váng lại xấu hổ.

Tô Tố cũng không muốn làm khó người giúp việc,xuống mệnh lệnh, “Cô cứ về nói với chủ của cô như vậy là được.”

Người giúp việc nhìn sắc mặt của Tô Tố không vui,cũng không dám đắc tội,nhanh chóng đẩy bữa sáng rời đi.

Tô Tố vừa định đóng cửa lại,phòng đối diện cửa cũng mở ra,Tôn Nguyên ăn mặc chỉnh tề bước ra.Nhìn thấy Tô Tố ngẩn ra một lúc,hỏi dồn dập, “Chị dâu,tình hình đại cả của em thế nào rồi.”

“Vẫn chưa tỉnh…”

Tôn Nguyên cau mày,mặt hiện rõ vẻ thịnh nộ, “Mạc Oanh Oanh chết tiệt,nói cho cùng cho đại cả uống bao nhiêu thuốc thế!”

Tô Tố mím chặt môi không nói gì.

Lúc này lại có người giúp việc của Mạc gia đưa đồ ăn sáng tới, Tôn Nguyên nhìn thấy xe đẩy nhỏ trong tay người giúp việc,lại lần nữa cau mày, “Chị dâu,đồ ăn uống nhà Mạc gia chúng ta đừng động vào,em sẽ cho người đi Maley mua đô ăn về.”

“Không cần đâu,tối qua tôi đã nói với Tiểu Trần rồi,đợi chút nữa đồ ăn chắc sẽ được cầm tới thôi.” Tô Tố nói với Tôn Nguyên, “Tôn Nguyên,anh giúp tôi gọi Tiểu Hy bọn họ,để bọn họ cũng đừng ăn đồ ăn nhà Mạc gia,đợi chút nữa Tiểu Trần sẽ đem đồ tới rồi.Sau lễ đính hôn chúng ta sẽ ngay lập tức đi thôi.”

“Vâng”

“Tôi vào phòng trước gọi Tiêu Lăng xem sao,anh đi gọi bọn họ xong tất cả cùng qua đây ăn cùng nhau nhé.”

“Chị dâu được thôi,chị vào trước đi.”

...

Tô Tố quay người đi vào thì đã nhìn thấy Tiêu Lăng ngồi dậy rồi.Cô nhanh chóng tiến tới, “Sao rồi đầu đau không,chân tay có hiện tượng không có lực không.”

Tiêu Lăng chắc chắn là rất khó chịu.

Não bộ của anh vẫn u u mê mê,anh đỡ lấy tay của Tô Tố không muốn cô lo lắng, “Chân có chút hơi nhũn,các chỗ khác vẫn bình thường.”

“Có khát không.”

“Có chút.”

Tô Tố đỡ anh ngồi dậy, “Anh đợi chút,em có gọi cho Tiểu Trần để cậu ấy đem bữa sáng và nước tới rồi.”

“Ừ!”

Tô Tố gọi điện cho Tiểu Trần,Tiểu Trầm đã chuẩn bị xong đồ ăn sáng chỉ đợi điện thoại của Tô Tố thôi.Nghe thấy cô nói chủ tịch đã dậy rồi,anh ngay lập tức để người làm cùng anh đem đồ ăn sáng vào.

Tiêu Lăng cố gắng đứng lên,Tô Tố nhanh chóng chạy tới đỡ anh ấy, “Cẩn thận chút…”

“Ừ!”

Tiêu Lăng lần đầu tiên có cảm giác lực không xuất phát từ cảm giác trong tâm,cái cảm giác này thật là làm cho người ta thấy vô cùng khó chịu!Lông mày của anh lạnh ngắt,sắc mặt không như bình thường,hai chân vừa tiếp đất,các cơ đùi không thể nào khống chế được lực cứ thế run lên.Trong tâm anh hiểu rõ,đây là tác dụng phụ của thuốc hôn mê hôm qua.

Tô Tố dìu Tiêu Lăng vào trong nhà tắm,Tiêu Lăng vừa đánh răng vừa hỏi Tô Tố, “Chuyện tối qua xử lý thế nào”

Tô Tố lấy một chiếc khăn sạch đặt lên tay anh, “Mạc lão đầu để cho cái người đàn ông bị tóm được trên giường bắt hắn lấy Mạc Oanh Oanh,tin tức rất nhanh được đưa lên báo chí rồi,xem ra Mạc Oanh Oanh khó mà thoát được ải này.”

Tiêu Lăng súc miệng,đón lấy khăn sạch trên tay Tô Tố lau miệng,nghe thấy tin tức này quả không ngoài dự đoán, “Thật đúng là phong cách rút đầu rút đuôi của nhà Mạc gia!”

Mạc gia bọn họ luôn hay như vậy,luôn tìm cách hạn chế để bị tổn thương nhất!

Bây giờ Mạc Oanh Oanh quanh người toàn tin tức xấu,Mạc lão đầu đương nhiên phải tìm cách để cho cô ta đi khỏi mới được.

Trước kia thì nói là thương yêu cháu gái nhất.

Haha…Có mà tin quỷ.

Tiêu Lăng súc miệng xong lại dựa vào tay Tô Tố đi tới soà.Đối với việc Mạc Oanh Oanh có hậu quả này,anh chỉ có bốn từ để nói——Tử hữu dư cô!Cô ta tới cái bước này,không thể trách ai được,chỉ trách cô ta quá tham.

Tham!

Đây cũng là cái đặc điểm chung của người nhà Mạc gia.

Tiểu Trần rất nhanh đã đem đồ ăn tới,cùng với họ tới còn có cả Tôn Nguyên và vài người khác.

Mọi người nhìn thấy Tiêu Lăng ngay lập tức rất lo lắng cho anh.

Tiêu Lăng sau khi rửa họng tin thần cũng đã ổn hơn chút ít,trông không chán nản giống như hôm qua.Thêm vào đó vẻ mặt của anh rất tự nhiên,mọi người đều có thể yên tâm chút ít, “Không sao là tốt rồi.”

Nguyên một nhóm người ở trong phòng Tiêu Lăng ăn sáng,lại uống nước nữa,sau khi ăn uống no nê Tiêu Khả lau miệng,nghe thấy bên ngoài cửa kinh không thể ngăn được tiếng ồn ào,cô cười lạnh lùng, “Chị vẫn đang nghĩ chuyện hôm qua xảy ra liệu có ảnh hưởng tới hôn lễ ngày hôm nay của Mạc Tầm và Bạch Linh hay không,xem ra chỉ đơn thuần là chị nghĩ nhiều quá.Tiểu Lăng,ngày hôm nay em muốn làm gì thì làm cho thoải mái,Tiêu gia chúng ta không phải là người có thể yên cho người khác ăn hiếp như vậy được..Tôi hôm qua chị cũng đã nói qua với ông nội,đem chuyện tối qua nói cho ông biết hết rồi,cách suy nghĩ của ông giống như chị,để cho em thoải mái xử lý.Với loại người như Mạc gia lật mặt rồi thì lật mặt luôn cũng được.”

Tiêu Lăng gật gật đầu, “Yên tâm,em có kế hoạch hết rồi.”

Cho dù không có cái chuyện khó chịu của ngày hôm qua,anh cũng đã có dự định không dễ dàng gì mà bỏ qua cho người nhà Mạc gia như vậy.

Lễ đính hôn ngày hôm nay....cứ chờ mà xem!

Ăn sáng xong,Tiểu Trần đưa cho Tô Tố lễ phục cần mặc ngày hôm nay.

Tô Tố nhận được hộp,khi mở ra xem bộ lễ phục có chút ngớ người,đây.....đâu phải là lễ phục,rõ ràng đây là một bộ váy cưới mà!Cô mở ra đây là một bộ váy trắng dài,váy...Không không không,hoàn toàn không thế gọi là váy.Đây căn bản là một váy cưới.

Dạng váy cúp ngực,nơi cúp ngực có điểm hoa trắng hoa xanh,giống như một cái mạng dày đặc.Những bông hoa trải rộng từ vị trí cúp ngực kéo đến đuôi và lan ra váy, nhà thiết kế thiết kế trước ngắn và sau dài, và cái đuôi dài cũng phải tới ba mét.

Tô Tố kinh ngạc nhìn Tiêu Lăng.

Đây... Chiếc váy này quá bắt mắt rồi.

“Ôi trời!váy cưới cao cấp của ITALY mà,đep quá!” Tiêu Khả

Bình luận

Truyện đang đọc