BOSS TRỞ THÀNH CHỒNG

Mạc Tầm nhìn thấy thái độ Mạc Lão Đầu rất kiên quyết, trong lòng trầm lắng.

Ngay cả cái lý do đã có con với nhau nhưng gia gia cũng kiên quyết phản đối, Mạc Tầm nắm thật chặt tay Bạch Linh. Thời gian này tuy anh đối xử hơi lạnh nhạt với Bạch Linh, nhưng trong lòng vẫn rất yêu cô ta, vả lại chuyện Bạch Linh có cha mẹ nuôi cũng có nói cho anh biết rồi, chỉ là anh nghĩ dù sao thì sau này Bạch Linh cũng không qua lại với cha mẹ nuôi nữa, nên mới báo cho gia đình biết Bạch Linh là một cô nhi.

Bây giờ lại gây nên chuyện như vậy.

Mạc Tầm hiện không biết nên giải quyết chuyện này ra sao?

Trái tim Bạch Linh như chìm xuống đáy cốc.

Cô không đoán trước được sẽ xảy ra cảnh tượng như hôm nay, trái tim cô như quặn thắt lại, buổi lễ đính hôn mà cô đã kỳ vọng rất lâu rồi á......

Hehe......

Bạch Linh bình tĩnh, cô nhất định phải bình tĩnh.

Bạch Linh hít thở thật sâu rồi chầm chậm thải những làn hơi từ trong lòng ngực ra, cô liên tục hít thở thật sâu như vậy, sau đó đã hồi phục lại ánh mắt thư thái, cái cuộc sống mười ba năm sống gửi nhờ người đã dạy cho cô biết cách nhìn mặt người, cô đã cảm nhận được hiện giờ Mạc Tầm đang do dự lắm.

Không thất vọng là giả rồi.

Nhưng cô rất hiểu Mạc Tầm, từ nhỏ anh đã có năng lực rất giỏi, nhưng mà lúc nào cũng bị Mạc Lão Đầu áp chế, bây giờ Mạc Lão Đầu dần dần không còn quản lý đến chuyện trong tập đoàn, đem rất nhiều việc bàn giao cho Mạc Tầm xử lý,... nhưng mà...... ông ta đã quen nắm quyền lực lớn, nên quyền quyết sách luôn thuộc về ông, cổ phần ở công ty rất nhiều, vị trí trong nhà cũng tốt, ông không cho bất cứ người nào ngịch ý ông, nếu không thì ông sẽ nổi trận lôi đình,

Mạc Oanh Oanh là một điển hình.

Cô yêu Mạc Tầm, rất yêu, yêu đến nổi cô có thể vì anh ta mà hy sinh tất cả, và cô không muốn nhìn thấy Mạc Tầm mất hết tất cả.

Cái khối u trên trán đau lên từng hồi, nước trên tóc cũng từng giọt từng giọt rơi xuống đất, Bạch Linh không cần phải soi gương cũng biết bản thân bây giờ thê thảm ra sao, cô lau đi những giọt nước trên mặt, giật nhẹ tay áo của Mạc Tầm, thấy anh cúi đầu xuống nhìn qua, cô rưng rưng nói: “ Anh nghe lời gia gia đi”

“ Bạch Linh……”

Bạch Linh dang tay ôm bụng, cúi đầu xuống, hàng lông mi rung rẩy:” Em không muốn anh mất hết tất cả đâu, Tầm, dù cho không đính hôn với nhau, anh cũng vẫn là anh trước đây, còn em vẫn là em bây giờ, anh sẽ vẫn yêu em và con đúng không?”

“Đương nhiên”

Bạch Linh hạnh phúc khẽ nhếch miệng nói:” Lúc nãy là vì em quá mất lý trí, em đã chuẩn bị mọi thứ từ rất lâu rồi, nên không thể chấp nhận được chuyện này…… Nhưng giờ em đã thông suốt rồi, anh hãy là anh, em vẫn là em, đính hôn thì cũng chỉ là hình thức mà thôi, không quan trọng gì, chỉ cần hai ta vẫn yêu thương nhau thì không ai có thể ngăn cản ta đến với nhau. Anh cứ nghe lời gia gia đi, buổi tiệc đính hôn hôm nay xem như không có bất cứ chuyện gì xảy ra…Em bị ngàn người chỉ trích vạn người trách mắng cũng không sao,em không muốn thấy báo đài đăng tin bất lợi cho anh.”

Mạc Tầm vừa cảm động vừa hổ thẹn, anh nắm chặt lấy bàn tay của Bạch Linh, “ Bạch Linh”

Bạch Linh ngẩng đầu lên, mắt ngấn lệ nhìn anh cười “ Gia gia đang trong cơn tức giận, chúng ta cứ đối đầu với ông sẽ rất bất lợi, Tầm à, anh nên đồng ý với ông đi.”

Mạc Tầm cắn chặt răng, hứa với cô:” Bạch Linh, em hãy đợi anh, Mộ Bạch anh xin thề, sau này cả đời anh nhất định sẽ tin yêu em, tôn kính em, bảo vệ em, anh tuyệt đối không để cho em bị bất cứ tổn hại nào, hãy đợi anh, chờ anh có được vị trí vững chắc trong tập đoàn…… anh nhất định sẽ thực hiện lời hứa với em, sẽ tổ chức 1 cái đám cưới thật lộng lẫy cho em.”

Bạch Linh nghẹn ngào nói không nên lời” ……Được”

……

Mạc Tầm thỏa hiệp với Mạc Lão Đầu, một buổi lễ đính hôn như vậy đã bị vỡ tan như bọt nước.

Mạc Lão Đầu không để mọi người ra về sớm, mọi thứ trong tiệc đính hôn đã chuẩn bị với nhiều món ăn phong phú, đến bữa trưa, Mạc Lão Đầu đề nghị mọi người ở lại cùng dùng cơm.

Mạc Tầm đưa Bạch Linh bước xuống sân khấu để đi tắm gội lại, vết thương trên đầu cô từ từ nhô lên, lộ ra từng vết máu tươi, cần phải được băng lại.

Sau khi bước xuống sân khấu, Mạc Tầm mới phát hiện hôm nay Bạch Linh không mang giày cao gót, anh cảm thấy thương xót vô cùng, vội đưa tay bế Bạch Linh lên.

“Tầm……”

“Cái đầm rất dài, cẩn thận kẻo bị vướng chân”

Ánh mắt của Bạch Linh trở nên ấm áp, đưa tay choàng vào cổ của Mạc Tầm, cô hạnh phúc tựa đầu vào vai anh.

Vợ chồng Bạch Thị hoàn toàn ngạc nhiên khi hai người bị người hầu kéo đi theo họ. Các vị khách mời bàn tán to nhỏ với nhau, buổi tiệc đính hôn đang diễn ra tốt đẹp mà bị hai lão nhân này làm xáo trộn hết lên, thật không biết nên nói thế nào cho tốt đây.

……

Bên trong phòng ngủ tầng 2 của tòa lâu đài, vợ chồng Bạch Thị bị đưa đến trước mặt Mạc Tầm và Bạch Linh, Bạch Linh đã thay xong bộ trang phục thường ngày, trên đầu cũng được quấn băng gạt màu trắng, nhìn thấy vợ chồng Bạch Thị vào phòng, ánh mắt cô chợt lóe lên với thần sắc dữ tợn, khi Mạc Tầm quay sang nhìn thì ánh mắt ấy lập tức trở về vẻ đầm thắm.

“Bạch Linh, mẹ và cha con không nghĩ mọi chuyện sẽ như thế này, cha mẹ không phải đến đây để phá hoại buổi lễ đính hôn của con đâu……”

“Thực tế là nó đã bị các con hủy hoại rồi.”

“Tụi con, tụi con……”Bọn họ chỉ là muốn đến để đòi tiền thôi, nếu biết như vậy bọn họ đã tìm riêng Bạch Linh để nói chuyện rồi……

“Đủ rồi” Mạc Tầm ngắt lời họ, anh nhìn sang Bạch Linh, “em cho anh biết nên xử lý bọn họ ra sao?”

“Xử lý?”

Vợ chồng Bạch Thị kinh hãi, “các con không thể đối xử với cha mẹ như thế này được, ký giả bên ngoài đã biết cha mẹ đến đây rồi, nếu cha mẹ có chuyện gì thì nhất đinh các con cũng không yên đâu”

Mạc Tầm nghiến răng tức giận, nếu dễ dàng buông tha cho vợ chồng Bạch Thị như vậy thì anh không cam tâm.

Bạch Linh nắm lấy tay áo của anh “ Tầm, bọn họ nói đúng, chúng ta làm gì nhất định sẽ bị báo chí phanh phui ra, đến lúc đó anh sẽ bị vết nhơ.” Bạch Linh tựa người trên ghế sofa, ánh mắt bình tĩnh nhìn hai người “ Hai người chắc chắn không đạt được mục đích rồi, cút đi.”

“Em trai con……”

Ánh mắt Bạch Linh lạnh giá quét nhìn một cái ngay lập tức hạ xuống không độ c, lạnh lùng nhìn hai người, nói từng câu từng chữ “ Tôi nói thêm lần nữa, tôi không có em trai, mặc kệ nó sống hay chết ra sao đều không liên quan gì đến tôi, nếu các người không đi, các người có thể tiếp tục gây náo loạn, nhưng tôi cảnh cáo hai người, nếu còn làm náo loạn nữa thì các người sẽ phải trả giá, các người có tin không, chọc giận chúng tôi thì các người nhất định sẽ trải qua những ngày vô cùng thê thảm.”

Vợ chồng Bạch Thị bỗng chốc phát lạnh.

Miệng lão phu nhân rung rung, do dự một lúc lâu rồi nói:” Cha mẹ, cha mẹ đã chi hết tiền dành dụm để mua vé máy bay đến đây rồi, bây giờ trên người không còn một đồng bạc nào hết, muốn về cũng không thể về được……”

“Tầm, đưa tiền cho họ.”

“ Bạch Linh”

“ Đưa cho họ đi” Bạch Linh nhắm mắt lại với nét mặt căm ghét." Bây giờ em không muốn nhìn thấy bọn họ thêm phút nào nữa, chỉ muốn họ nhanh chóng rời khỏi đây thôi”

Mạc Tầm nghe Bạch Linh nói vậy, cũng không nói gì thêm, từ trong túi quần tây lấy ra cọc tiền, cầm xấp tiền mặt ném qua phía vợ chồng Bạch Thị “ Cút đi.”

Vợ chồng Bạch Thị nhìn xuống đất toàn tiền giấy, đôi mắt bỗng sáng rực lên, chồm ngồi xuống đất lượm từng tờ tiền lên, số tiền này cũng trên mười ngàn, trừ đi tiền vé máy bay thì vẫn còn lời, thế là không phí công đến đây rồi.

Vợ chồng Bạch Thị lấy tiền xong cảm ơn rối rít rồi rời đi ngay.

Bạch Linh nhìn thấy bóng dáng họ rời đi, tay bấu chặt ghế sofa, ánh mắt hiện lên sát khí.

Chuyện chỉ như vậy mà hủy hoại cả một buổi đính hôn của cô ta, cô nhất định sẽ không bỏ qua cho họ.

Tuyệt đối không buôn tha.

Bình luận

Truyện đang đọc