Tôn Nguyên gõ lên bàn, cười nắc nẻ
Ai da má ơi
Cô bé Tiểu Thất này tuyệt đối là bảo bối sống, quá dễ thương phải không nào, cái cục cơm nếp nhỏ bé này đã biết tán tỉnh trai đẹp rồi, anh nhìn dáng vẻ ngỡ ngàng của Mộ Bạch, càng thêm cười ra nước mắt, khoa trương đập lên mặt bàn, “ha ha ha, buồn cười quá đi thôi, Mộ Bạch bị một cô nương 4 tuổi tán tỉnh rồi ha ha ha”
Mọi người trong phòng nhìn thấy cảnh này cũng đều không nhịn được cười
Cho đến cả mặt của Lãnh Mạc cũng có chút ý cười
Tô Tố đi đến bên cạnh co bé, không khách khí gõ lên đầu cô bé, “Tiểu Thất, không được đùa cợt”
“Tiểu Thất không có đùa cợt à, Tiểu Thất là thật lòng mà” Tiểu Thất không vừa ý bĩu môi, lẩm bẩm lăn tròn quỳ vào trong lòng của Mộ Bạch, tỏ vẻ đáng thương nhìn anh, “chú Mộ Bạch, Tiểu Thất thật sự thích chú à, Tiểu Thất thích nam diễn viên chính trong phim trên ti vi chưa từng vượt quá một tháng, Tiểu Thất thích chú hơn hai tháng rồi, vì vậy tiểu thất quyết định rồi, chú Mộ Bạch chú nhớ chờ đợi cháu nhé, Tiểu Thất lớn lên nhất định sẽ làm cô dâu của chú, ừm ba.....”
Tiểu Thất lại hôn thật mạnh lên trên mặt Mộ Bạch, sau khi đạt được ý đồ thì cười giống như một chú mèo nhỏ ăn vụng được, “hey hey, trên ti vi đều là diễn như thế, chú Mộ Bạch, cháu đóng dấu lên mặt chú rồi đó, chú nhớ đợi chờ cháu lớn lên nhá”
Mộ Bạch cuối cùng hoàn hồn, cảm thấy trên mặt ướt át nước miếng, dở khóc dở cười
Thật sự khó mà tưởng tượng. Tính cách của Tiêu Lăng và Tô Tố làm sao có thể sinh ra một đưa tinh quái ra được
“Chú chú, chú còn chưa trả lời cháu nè” Tiểu Thất không vừa ý đung đưa cánh tay của Mộ Bạch
Cảnh Thụy ở bên cạnh lạnh nhạt nói ra một câu, “đợi em lớn lên thì chú Mộ Bạch của em đã già rồi”
“vậy thì có quan hệ gì, tiểu thuyết và trong phim trên ti vi đều là đại thúc và cô gái trẻ à, hứ”
Cảnh Thụy lại nói thêm câu, “chú Mộ Bạch và Tiêu Lăng còn có mẹ là bạn tốt, bọn họ là cùng thế hệ, em và chú Mộ Bạch kết hôn rồi, vậy thì xin hỏi e muốn chú Mộ Bạch gọi họ là daddy mami, hay là em sửa lại gọi họ là anh chị dâu?”
Tiêu Thất phút chốc đau đầu rồi
Cô bé cắn đầu ngón tay, cúi đầu nghiêm túc suy nghĩ
Mọi người nhịn cười nhìn cô bé, trôi qua một lúc, Tiểu Thất mặt mày ủ dột trèo từ trên đùi Mộ Bạch xuống, khuôn mặt bi thương ngẩng đầu nhìn anh, “chú Mộ Bạch, anh trai cháu nói đúng ồ, Tiểu Thất không thể gả cho chú rồi, nhưng chú Mộ Bạch yên tâm, Tiểu Thất sẽ luôn luôn để chú trong tim, chúng ta không có cách nào vượt qua ánh mắt của thế thời, thì cứ yêu thương đối phương như thế này cũng được rồi, ai ya.....”lời chưa nói hết, trên đầu bị đánh một cái, Tiểu Thất phút chốc không vừa ý rồi, không nhìn thấy cô bé vẫn còn đang bày tỏ sao cô bé ngoảnh đầu lại ánh mắt cáu giận, nhìn thấy là mami, cơn cáu giận bỗng chốc lại tụt xuống, cô bé xoa đầu, tủi thân bĩu môi, “mami, sao mami đánh con à”
Nếu mà không đánh cô bé, cô bé chắc sẽ bê nguyên cả lời thoại sinh ly tử biệt trong phim trên ti vi ra mất
Tô Tố không khách khí trừng mắt với cô bé, “về sau không được phép xem phim trên ti vi nữa Cảnh Thụy Tiêu Lăng, hai người phải giám sát cô bé, tiếp tục xem phim truyền hình lung tung thì sẽ không cho cô bé ăn kẹo, quà vặt toàn bộ tịch thu”
“A a a, không được à” Tiểu Thất ôm lấy chân của Tiêu Lăng, “daddy, Tiểu Thất không nhìn mỹ nam nữa, Tiểu Thất muốn quà vặt. Không có quà vặt, không bằng chết đi”
Mộ Bạch nhếch mép, cảnh thấy anh còn không bằng một cây kẹo?
“Daddy daddy”
Tiêu Lăng chân mày giựt giựt, “daddy ủng hộ quyết định của mami”
Đây mới có mấy tuổi mà đã biết tán tỉnh mỹ nam rồi, lớn lên chút nữa thì không biết thế nào
Cũng không thể cứ mỗi lần gặp lại tán tỉnh một người chứ, Tiêu Lăng không nhẫn tâm nghĩ lại ánh mắt của Tiểu Thấy khi nhìn thấy mỹ nam, giống như con sói bị bỏ đói vậy, con ngươi đều đã xanh lè rồi, hận không để dùng ánh mắt nuốt sống người
“Daddy~~~”
“Nũng nịu không có tác dụng” Tiêu Lăng bế Tiểu Thất ngồi lên ghế, “daddy rất có nguyên tắc”
“U u u....”
Tiểu Thất nghĩ tới đồ ăn vặt điểm tâm đều rời xa cô bé, bỗng chốc đau khổ, ôm lấy mặt giả vờ khóc. Đứa trẻ này rất biết giả khóc, lúc khóc gào khan, gào một cách bi thương, nhưng nước mắt một giọt cũng chẳng tìm thấy
Tiêu Lăng biết rõ cô bé giả khóc, nhưng vẫn không nhận nhịn được đau lòng
Nhanh chóng bế cô bé vào lòng nhỏ tiếng an ủi, “được được được, để con xem phim truyền hình, cho con ăn quà vặt”
Mọi người nhếch mép
Vừa rồi còn nói có nguyên tác đi gặp quỷ rồi chắc
Có Tiểu Thất bảo bối sống này ở đây, không khí của đêm tiệc tiễn biệt vô cùng thoải mái, Tôn Nguyên yêu thích nhất hai đứa trẻ, lúc ăn cơm lột bỏ vỏ con tôm để lên phía trước mặt của Cảnh Thụy, lừa phỉnh nói, “nào nào nào, gọi chú, gọi chú thì con tôm này cho cháu ăn”
Cảnh Thụy điềm đạm nhìn anh ấy một lát, rất nhanh cúi đầu xuống
Tôn Nguyên bắt gặp ánh mắt kinh thường của Cảnh Thụy, con ngươi kinh ngạc đến mức muốn rớt ra, còn không đợi anh phiền muộn, Cảnh Thụy liền tung nhẹ ra một câu nói, “trẻ con” sau đó bản thân từ từ xử lý một con tôm, động tác nho nhã lột bỏ vỏ
Tay của Tôn Nguyên cứng đơ giữa không trung
Mọi người không hề nể nang cười phá lên
Tôn Nguyên phiền não nhét con tôm đã lột vỏ vào trong miệng mình, nhai vài cái rồi nuốt xuống, anh ấy ngoảnh đầu lại nhìn Tiêu Lăng, u uất nói, “đại ca, con trai anh thật dự lạnh lùng......”
Tiêu Lăng liếc nhìn anh ấy một cái, “ăn cơm của cậu đi”
Ánh mắt này và ánh mắt vừa rồi Cảnh Thủy nhìn anh, thật sự là giống y như nhau. Tôn Nguyên òa rơi nước mắt rồi, anh bị cặp bố con này khinh thường à
Tôn Nguyên bi thương ngồi ăn thức ăn, trong lòng âm thầm hạ quyết định
Hứ
Anh ta về sau nhất định phải sinh một cô con gái xinh đẹp, sau đó ngày ngày gửi con gái đến ở nhà đại ca, để cô bé từ nhỏ đi theo tên tiểu tử thối Cảnh Thụy vun đăó tình cảm, đến khi thanh mai trúc mã hai đứa không ngoài dự đoán, thuận lợi trở thành kết hôn. Đến lúc đó anh ấy sẽ trở thanh bố vợ của tiểu tử thối, xem đến lúc đó tiểu tử thối còn dám đối xử với anh như thế nữa không
ừm.....tốt nhất là để con gái nhà mình ăn đứt tên tiểu tử Cảnh Thụy mới được
Nói như thế thì địa vị của anh sẽ “châng châng châng” tăng lên
Tôn Nguyên càng nghĩ càng vui, trên mặt cười như hoa rồi
Tiểu Thất và Cảnh Thụy ngồi cùng nhau, nhìn thấy dáng vẻ của Tôn Nguyên giật mình, hạ giọng xuống nói với Cảnh Thụy, “anh trai, anh nhìn chú Tôn Nguyên......chú ấy bị anh nói trẻ con còn cười thành như thế, chú ấy, có phải là người mặc chứng thích bị mắng à.....”
Trong phòng rất yên lặng
Lời nói của Tiểu Thất taats cả mọi người đều nghe rất rõ
Miệng cười của Tôn Nguyên bỗng chốc cứng đơ lại, anh? Người thích bị mắng? Dây gân canh trên trán của Tôn Nguyên nổi lên cuồn cuộn, anh quyết định rồi, anh sau này khong những pahir sinh con gái, anh còn muốn sinh con trai, để con trai cưới Tiểu Thất về nhà, sau đó.....hứ hứ hứ
“Anh trai, anh nhìn xem nhìn xem, chú ấy lại cười rồi, đáng sợ quá.....”
Cảnh Thụy liếc nhìn Tôn Nguyên một cái, an ủi vỗ vỗ đầu Tiểu Thất, “chú ấy chắc không phải là người thích bị mắng”
“Á? Em nhìn thấy rất giống à, không phải là người thích bị mắng thì là cái gì?”
Hai đứa trẻ “giọng nói rất nhỏ” nói chuyện riêng, Cảnh Thụy trực tiếp đưa ra lời nhận xét, “chú ấy là não thiểu năng”