Tiếu Thất có chút không quen cách thay đổi sắc mặt của Lục Sâm, ngây ngô “ừ” 1 tiếng, kéo vali đi theo anh ra ngoài.
Khi nãy lúc Lục Sâm lạnh mặt… thật sự rất dọa người!
Lục Sâm dường như nhìn ra tâm sự của Tiểu Thất, quay đầu nhìn cô, “Bị dọa rồi?”
Người này không phải biết thuật đọc suy nghĩ chứ?
Sao cái gì cũng đoán được!
Tiểu Thất ái ngại ho 1 tiếng, nghiêng đầu nhìn Lục Sâm, “Anh đối với nhân viên của mình đều nghiêm khắc vậy sao?”
“Đương nhiên! Là 1 người lãnh đạo công ty, hình tượng thân thiện không phù hợp, nhất định phải giữ khoảng cách nhất định với nhân viên, đặc biệt là khi có người phạm sai lầm, lúc cần nghiêm khắc thì phải nghiêm khắc, cần khiến nhân viên nhận ra độ nghiêm trọng của những sai lầm trong công việc của họ.
Tiểu Thất như hiểu như không gật gật đầu.
Trước đây lúc không có chuyện làm cô thường đến công ty của anh trai, hình như anh trai đối với nhân viên cũng như Lục Sâm vậy, lúc nào cũng mặt lạnh nghiêm khắc… được rồi, người như anh trai đối với ai cũng lạnh lùng cả.
Không đúng không đúng!
Phải trừ Lãnh Điền Tâm ra!
Từ khi Lãnh Điềm Tâm sinh ra, anh hai thích tiểu nha đầu đó như bị ma nhập vậy, rõ ràng cô mới là em gái ruột của anh, mà anh đối với cô trước giờ chưa bao giờ có sắc mặt tốt, ngược lại Lãnh Điền Tâm, anh lúc nào cũng bảo vệ, anh đối xử với cô ấy như đối xử với 1 con búp bê sứ vậy, dắt trong lòng bàn tay còn sợ bị vỡ.
Nghĩ đến chuyện này, Tiểu Thất lập tức lệ rơi đầy mặt!
Có 1 loại con gọi là con nhà người ta, con nhà người ta đều tốt cả, đứa em ruột như cô, là được nhặt về sao.
“Tiểu Thất! Tiểu Thất?”
“A?”
“Đang nghĩ gì đó, chú tâm như vậy.”
Tiểu Thất lắc đầu, vừa đi vừa nói, “Em đang nghĩ, em đến đây huấn luyện có phải là sai rồi không, anh đối với nhân viên nghiêm khắc như vậy, vậy đợi em ký hợp đồng với Phong Hoa rồi, anh thành ông chủ của em, em trở thành nhân viên! Đến lúc đó anh có đối xử với em như vậy không!”
“Sẽ không!”
Lúc nói chuyện, hai người đã đi đến căn phòng kế bên phòng Lục Sâm, Lục Sâm dùng card phòng mở cửa, đem card phòng chà lên thiết bị cảm ứng trên tường, đèn trong phòng lập tức sáng lên, anh đẩy xe lăn đi vào, vừa đi vừa nói, “Em yên tâm, bạn gái có đặc quyền riêng!”
Tiểu Thất mở miệng hì hì cười ngốc.
Không thể không nói, phụ nữ đều là động vật dùng thính giác, lời dễ nghe nghe kiểu nào cũng không đủ.
Tiểu Thất đi theo Lục Sâm vào trong phòng.
Cùng là lầu 25, căn phòng này của cô cũng là căn hộ, cách phòng của Lục Sâm chỉ 1 bức tường, Tiểu Thất nhìn quanh, trong phòng không dấu tích bị người ở qua, Tiểu Thất đem vali đẩy vào phòng, khá hài lòng với phòng này.
“Tiểu Tuyền bọn họ ở đâu?”
“Bọn họ đều ở lầu dưới, tầng này là căn hộ! Tầng dưới là phòng có giường đôi.”
Hả…
“Vậy em được đối đãi đặc biệt rồi?”
Lục Sâm mang ý cười nhìn Tiểu Thất, “Nếu không làm sao nói là đặc quyền của bạn gái!”
Trong lòng Tiểu Thất vừa vui vẻ vừa rối loạn.
Vui là vì Lục Sâm chu đáo sắp xếp căn phòng thoải mái cho cô.
Rối là vì…
“Anh nói xem đợi tối các bạn về, sẽ hâm mộ đố kỵ hận, càng đi đồn bậy bạ không?”
Lục Sâm kiểm tra từng góc của căn phòng, sau khi thấy không vấn đề gì mới trả lời Tiểu Thất, “Em còn sợ người khác nói bậy? Yên tâm đi! Anh đã nghĩ xong rồi, em mới xuất viện, cho nên được chăm sóc đặc biệt là chuyện đương nhiên, nói chung là do anh đích thân sắp xếp, những người đó dù không thuận mắt cũng không dám nói thẳng mặt.”
Chuyện này cũng đúng!
Tiểu Thất vẫn luôn không sợ những người đồn bậy bạ, dù sao cũng giống như cô nói, người ta nói xấu cô thì cô cũng không mất miếng thịt nào!
Sau khi hai người giải quyết xong mọi chuyện thì xuống nhà hàng ở lầu 1 để ăn trưa.
Tiểu Thất đẩy xe lăn của Lục Sâm cùng đi xuống, khi xuống lầu nhân viên thấy Lục Sâm đều tôn kính chào hỏi, ánh mắt nhìn Tiểu Thất cũng biến thành ngưỡng mộ!
Người làm việc cho Lục Sâm đều biết.
Con người Lục tổng rất ghét có sự đụng chạm vật lý với ai, đặc biệt xe lăn lại là cấm địa của anh, bình thường hoặc là anh tự đẩy hoặc là trợ lý đặc biệt của anh Triệu Đào đẩy, xe lăn của anh chưa từng cho ai chạm qua.
Nhưng hôm nay cô gái nhỏ này không những chạm vào, vậy mà sắc mặt của Lục tổng không có chút nào là không vui.
Trong lòng mọi người lập tức có tính toán!
Khách sạn 5 sao, thức ăn nấu ra đương nhiên cũng không thể nào tệ được.
Sau khi ăn cơm, Tiểu Thất lần nữa cảm nhận được lợi ích của việc làm bạn gái Lục Sâm--- có thể mở rộng bụng tận lực ăn, dù sao cũng không phải cô trả tiền!
Haha!
Cảm giác ăn chùa thật là tốt!
Tiểu Thất ăn xong món chính, bắt đầu ăn trái cây, ăn hết 1 đĩa trái cây lớn, lại bắt đầu ăn tráng miệng…
Khi Tiểu Thất ăn xong 5 cái bánh mousse sô cô la, cuối cùng Lục Sâm không chịu nổi nữa.
“Không ai giành với em, tối nay chúng ta lại đến ăn.”
“Nhưng… em chưa ăn no!”
Lục Sâm nhìn mấy cái đĩa trống không trước mắt Tiểu Thất, trầm mặc không nói.
Cuối cùng, sau khi Tiểu Thất giải quyết xong 2 cái bánh macaron, cuối cùng mới thỏa mãn cười híp mắt. “Uhm… người ta nói ăn đồ ngọt có thể khiến người khác hạnh phúc, quả là thật mà, bây giờ em cảm thấy rất hạnh phúc!”
“Không cảm thấy chướng bụng sao?” Lục Sâm lo lắng nhìn bụng của Tiểu Thất, thực sự không hiểu, bụng nhỏ như vậy sao có thể nhét nhiều thức ăn như vậy được!
“Không đâu!”
Tiểu Thất vỗ vỗ bụng, “Thực ra em có thể ăn thêm!”
Thấy ánh mắt lo lắng của Lục Sâm, Tiều Thất cười hì hì, “Anh yên tâm đi, từ nhỏ đến lớn em ăn rất nhiều, hồi trước ba mẹ cũng bị tướng ăn của em dọa cho sợ, sợ em ăn thành mập ú, nhưng trên thực tế, em không những ăn nhiều, khả năng tiêu hóa cũng rất tốt, với lại từ nhỏ đến lớn không cần biết ăn bao nhiêu, trước giờ cũng không bị hư dạ dày, yên tâm yên tâm, rất nhanh sẽ được tiêu hóa thôi.”
Cũng không trách Lục Sâm bị dọa được.
Bình thường anh vì phải xã giao mà hay đi ăn chung với 1 số nữ giới, những người khác ăn cơm trước giờ đều như mèo ăn, 3 miếng 2 miếng là ăn no rồi, cũng chưa bao giờ thấy qua người khoa trương như Tiểu Thất!
“Hay là anh kêu người đi mua thuốc tiêu hóa về?”
“Đã nói không cần!” Tiểu Thất xua xua tay, “Em ăn xong đi 2 bước là sẽ tiêu hóa thôi!”
Lục Sâm chỉ có thể làm ngơ!
Ăn xong, Lục Sâm dẫn Tiểu Thất đi tham quan khách sạn 1 chút, tất cả các thiết bị trong khách sạn đều được trang bị rất hoàn chỉnh, nơi vui chơi có bàn bida, có hồ bơi, còn có các loại máy tập thể dục khác.
Tiểu Thất khá hứng thú với hồ bơi.
“Thật muốn xuống nước, nhưng đáng tiếc em là 1 con vịt khô!”
“Em không biết bơi?”
Tiểu Thất mở hai tay ra, “Hoàn toàn không thể, em di truyền tính sợ nước của mẹ, nhìn thấy nào là biển, nào là hồ chân đều mềm nhũn, hồi nhỏ cũng theo anh trai đi học bơi, nhưng học sao cũng không biết, sau đó liền bỏ cuộc!”
Mắt Tiểu Thất di chuyển nhanh, rơi lên người Lục Sâm.
Lục Sâm lập tức có dự cảm không tốt.
“Nếu không, anh dạy em đi?”