NGẠO KIẾM LĂNG VÂN

Tu luyện tinh thần lực đối với người luyện võ thì chính là một đường thẳng, với hắn thì do vô số đường thẳng hợp lại mà thành.

Một gã cung thủ nhìn mục tiêu thành một điểm, mà thế giới thì do vô số điểm cấu thành.

Còn tinh thần lực của người tu chân lại là vô số những đường vặn vẹo.

Những đường vặn vẹo này là do khí tràng cấu thành, trong con mắt của người tu chân, toàn bộ thế giới bị khí tràng làm cho vặn vẹo.

Khí tràng, khi xem xét trong cơ thể của mỗi người, thì giống như một chiếc khung, và của mỗi người lại một khác.

Mà càng thú vị chính là loại khí tràng này có thể dùng tinh thần lực để phá đi, sau đó nó lại tự chữa trị.

Khí tràng của người thường cũng không khác lắm so với hắn. Nhưng khí tràng của một số người thì rất mạnh, thậm chí có thể bao phủ cả một tòa nhà.

Mà khí tràng lại gắn bó với cơ thể làm một, khi nhìn vào sẽ có cảm giác bị phóng đại ra.

Nếu cảnh giới là một cái thùng nước, vậy, tinh thần lực chính là nước trong cái thùng này!

Thùng nước càng lớn thì càng có thể chứa nhiều nước hơn!

Cho nên, với tâm cảnh Kim Đan trung kỳ của Lăng Tiêu hiện giờ, dù có hình dung nó rộng lớn như biển cũng không quá!

Hơn nữa, Lăng Tiêu còn phát hiện một vấn đề, lần trước hắn gặp Quốc vương, tên Ma Kiếm Sĩ kia phóng ra uy áp thực tế cũng là một loại vận dụng của tinh thần lực. Chẳng qua còn xa lắm mới bằng được tinh thần lực, chỉ có thể nói là một cao thủ khí tràng mà thôi!

Tinh thần lực của Lăng Tiêu tuy rằng rất mạnh, nhưng thân thể lại quá yếu, cho nên trong lần tập kích lúc trước, thời điểm đối mặt với cao thủ Ma Kiếm Sư, vẫn có cảm giác gian nan!

Hiện giờ nếu phải đối mặt với uy áp của Ma Kiếm Sư thì hắn cũng không cần phải chật vật như trước nữa!

Cao thủ đã ngoài cấp bậc Kiếm Tông lại khác. Trình tự tu luyện của họ, trước tiên chính là con đường tu luyện tinh thần lực.

Kiếm Tông đã cướp đoạt Ma thú bậc năm với Thái tử điện hạ ngày trước có tinh thần lực đã khá dũng mãnh!

Thế nên, những người đối mặt với hắn ngay cả tâm phản kháng cũng không sinh ra nổi. Nếu không phải bảo hộ Thái tử thì sợ là họ đã sớm bỏ chạy rồi!

Tuy nhiên, tên Kiếm Tông kia dường như cũng "Gần" hiểu được cách vận dụng của tinh thần lực để tiến hành uy áp rồi.

Còn Lăng Tiêu lại chính thức hiểu được cách tu luyện tinh thần lực

Ở Tu Chân Giới, chủ yếu tu luyện ba thứ:

Thứ nhất là luyện thể! Đây cũng là điều cơ bản nhất. Là vật dẫn và là nơi chịu tải của linh hồn, thân thể nếu không đủ mạnh thì thậm chí chẳng cần người khác đến đánh, trong quá trình tu luyện bị linh lực cắn trả, kết cục là nổ tan xác mà chết!

Cho nên, thời điểm thân thể quá yếu ớt, Lăng Tiêu không dám tu luyện tinh thần lực, bởi vì cường độ thân thể căn bản không thể chống đỡ được năng lượng hùng mạnh của tinh thần!

Thứ hai, là tu luyện chân nguyên! Trúc cơ kỳ tu luyện linh lực, mà tới Kim Đan kỳ thì linh lực trải qua chất biến, chuyển hóa thành chân nguyên, kết thành kim đan, tiến vào một cảnh giới khác!

Chân nguyên nhiều ít trực tiếp quyết định thực lực người tu chân mạnh hay yếu!

Thứ ba, là tu luyện tâm cảnh! Chỉ có đề cao tâm cảnh mới có khả năng cam đoan không bị tà ma xâm lấn. Thực lực hùng mạnh cũng có thể bị tẩu hỏa nhập ma. Từng nói:" Tâm cảnh càng cao, thần hồn càng ổn, tinh thần lực sẽ bùng phát cực mạnh!"

Căn cứ vào phương pháp tu luyện tinh thần lực của Lăng Tiêu, tất cả chia làm năm trình tự, phân biệt là:
Biến niệm thành cương.
Hóa niệm thành châm.
Niệm đoạn cương châm.
Trảm phá không gian. Truyện Tiên Hiệp
Sáng tạo Lĩnh vực!

( Làm cho tinh thần cứng như kim loại.
Hóa tinh thần thành kim châm.
Tinh thần là vô số kim châm bằng kim loại.
Chặt phá không gian.
Sáng tạo Lĩnh vực)

Trước mắt Lăng Tiêu đạt đến tâm cảnh Kim Đan trung kỳ, có thể tu luyện Biến niệm thành cương!

Biến niệm thành cương, đó là tu luyện tinh thần lực thành thực chất hóa, tập trung tinh thần lại có thể biến thành một tấm chắn. Khi đối mặt với cao thủ có tinh thần lực khổng lồ vẫn có thể tự bảo vệ mình.

Hóa niệm thành châm, phải là Kim Đan hậu kỳ đến Nguyên Anh kỳ mới có thể tu luyện. Nén ép tinh thần lực, khi tập trung lại sẽ hình thành kim châm sắc nhọn vô hình, trực tiếp tấn công vào não bộ của đối phương, giết người vô hình!

Niệm đoạn cương châm, phải Xuất Khiếu kỳ tới Phân thần kỳ mới đạt đến loại trình độ này. Tinh thần lực lúc này đã đạt tới đăng phong tạo cực. Chỉ bằng vào một ý niệm liền có thể bẻ gãy vũ khí trong tay kẻ địch! Đã đạt tới cảnh giới hóa thành thực thể để đối kháng rồi!

Trảm phá không gian là phải Hợp Thể kỳ và Độ Kiếp kỳ. Thân thể đã gần như kim cương bất hoại, hoàn toàn chỉ bằng vào thân thể có thể xé mở không gian trong một chốc ngắn ngủi. Thậm chí một kích kinh thiên động địa có thể trực tiếp hủy diệt nguyên thần đối thủ!

Sáng tạo Lĩnh vực, lại người tu chân đạt tới Đại Thừa Kỳ trong truyền thuyết mới tu luyện được. Phất tay một cái có thể sáng tạo ra một thế giới chỉ thuộc về mình. Trong thế giới này, người sáng tạo chính là thần!

Có thể nói, tu luyện tinh thần lực chính là một bước đi không thể thiếu của người tu chân.

Lăng Tiêu nhắm mắt ngưng thần. Trong lòng trống rỗng, vô bi vô hỉ. Tinh thần lực khổng lồ trong đầu dần dần ngưng kết. Hai tay liên tục kết các thủ ấn, tinh thần lực càng ngày càng nhiều, càng ngày càng mạnh. Khuôn mặt anh tuấn của Lăng Tiêu bắt đầu trở nên nghiêm túc hẳn...

Tu luyện tinh thần lực sợ nhất là bị quấy rầy. Nếu đang tu luyện mà bị gián đoạn sẽ bị tinh thần lực cắn trả, bị thương tổn nghiêm trọng, thậm chí có thể bị tẩu hỏa nhập ma!

Cuối cùng, một đạo tinh thần lực hình cầu vây quanh Lăng Tiêu, hình thành một lá chắn rất chắc chắn!

Cho dù bây giờ phải đối mặt với cao thủ Kiếm Tông cũng không bị tinh thần lực uy áp đả kích đến!

Khóe miệng Lăng Tiêu cười vui vẻ. Đứng dậy, dưới chân hắn là vách núi cao trăm mét, mà dưới vách núi là sóng biển đang nhẹ nhàng vỗ lên bờ đá.

Phía bên này lại có một vách núi thật dài, tuy không cao, nhưng mười phần dốc, cỏ hoang mọc thành bụi trên bờ biển. Nơi này là nơi giáp với thảo nguyên Lưỡng Hà, ít có người đến tản bộ.

Lăng Tiêu ngưng thần tĩnh khí, hào quang thu liễm. Trải qua ba tháng tu luyện cường hóa, thân thể đã đạt tới trình độ khá cường hãn!

Hiện giờ tâm tình thoải mái, máu huyết dâng trào điều động một mũi thần lực tiến nhập cảnh giới " Biến niệm thành cương".

Quả nhiên, tu luyện là chuyện nước chảy thành sông, cưỡng cầu là không thể!

Hồng quang trong tay chợt lóe, liễu kiếm màu đỏ cầm trong tay. Huyết sắc trường kiếm chỉ vào khoảng không, hào quang thái dương vốn chói mắt, nóng rực dường như ảm đạm đi trong nháy mắt!

Lăng Tiêu thả người nhảy xuống, vách núi cao cả trăm mét trong mắt hắn dường như chẳng là gì!

Thân thể vững vàng đáp trên một khối đá ngầm lớn, cách vách núi hai mươi mấy thước.

Trong mắt Lăng Tiêu hoàn toàn trong sáng, lấy hắn làm trung tâm, tinh thần lực mãnh liệt vận chuyển, linh khí trong đan điền dường như đang sôi trào!

Trải qua ba tháng không ngừng tu luyện, hiện giờ Lăng Tiêu thực sự có thể thi triển ra một kiếm năm đó !

Lăng Tiêu tập trung tất cả tinh thần lực trên cây huyết kiếm trong tay, nhắm vào vách núi gần đó, cơ mặt kịch liệt co giật, hét to:
- Phù Quang Lược Ảnh!

Ầm!

Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, Tiểu Sửu đang bay lượn trên không phát ra một tiếng kêu sợ hãi, đôi cánh chấn động mãnh liệt, bay vụt lên trời.

Mười thước trước mắt dựng lên sóng biển, xuất hiện một bức tường nước cực lớn, cao mười mấy thước. Lại nhìn vách núi cách đó hơn mười thước đang ầm ầm sụp xuống, những tảng đá lớn rơi xuống biển kích động những cơn sóng ngập trời. Khói bụi và sóng lớn phóng lên cao!

Lăng Tiêu thét dài một tiếng! Uy phong này, sát khí này, không gì sánh kịp!

Bụi mờ dần tan đi, sóng biển dần bình tĩnh lại, chứng kiến tất cả cảnh này ngoài biển và đất ra, cũng chỉ có Tuyết Sơn Thiểm Điện Ưng Tiểu Sửu đang bay trong không trung kia thôi!

Liễu kiếm màu đỏ máu phát ra từng trận long ngâm ong ong réo rắt, quanh thân kiếm tỏa ra ánh sáng hồng mãnh liệt như đang hưng phấn. Lăng Tiêu thu kiếm về trong nhẫn, sau đó phát hiện một vấn đề hơi xấu hổ.

Một kiếm vừa rồi đã rút sạch kinh lực và tinh thần lực của hắn, chỉ còn lại thân thể rắn chắc này mà thôi. Muốn trực tiếp nhảy từ tảng đá ngầm này mà lên bờ là chuyện không có khả năng.

Lăng Tiêu cười khổ, mày kiếm nhướng lên, thấy Tiểu Sửu đang hạ xuống. Con chim này rất thích đùa nghịch. Ma thú phi hành này vừa sinh ra đã khác rất nhiều so với những ma thú khác, chỉ số thông minh cực cao, mà lại thích đùa nghịch như một đứa trẻ con, thường xuyên tính trò đùa dai, vậy nên nhóm binh lính mệnh danh là Tia Chớp nhìn thấy nó cũng phải ái ngại.

- Đưa ta lên!

Lăng Tiêu hô một tiếng với Tiểu Sửu, Ma thú bậc năm Tuyết Sơn Thiểm Điện Ưng đã trưởng thành được hai phần ba này, trong lòng không để ý lắm.

Tiểu Sửu dường như nghe hiểu lời của Lăng Tiêu, thân mình cất cao lên, rồi lập tức lao xuống chỗ Lăng Tiêu, hai móng vuốt sắc bén đưa ra cho Lăng Tiêu bám vào.

- Hô!

Trong không khí vang lên tiếng vỗ cánh, khoảng cách mười thước vượt qua trong nháy mắt. Tiểu Sửu dường như chẳng có chút cố sức. Nếu Lăng Tiêu không chủ động buông chân nó ra, nó còn có thể đưa Lăng Tiêu đi rất xa.

" Xem ra về sau nếu lâm vào cảnh nguy hiểm thì cũng không thiếu phương tiện đâu nhỉ!" Lăng Tiêu nghĩ thầm, thưởng cho Tiểu Sửu một viên đan dược.

Tiểu Sửu kêu lên một tiếng cao vút, nuốt một viên đan dược rồi phóng lên cao, tìm nơi tiêu hóa dược lực.

Đối với việc Tiểu Sửu làm sao trở thành một Ma thú trưởng thành, trong lòng Lăng Tiêu cũng có một ít chủ ý. Căn cứ vào năng lực của Tiểu Sửu thì đã vượt qua Ma thú bậc bốn rồi. Có thể tưởng tượng, trong tương lai, thực lực của nó nhất định vượt qua cha mẹ nó!

Ngồi trên bờ biển, một mảnh yên tĩnh, Lăng Tiêu chậm rãi hấp thu thiên địa linh khí, trong lòng vô cùng thoải mái. Có thể nói, thẳng đến hôm nay, Lăng Tiêu đã chân chính có chỗ đứng trên thế giới này!

Hành trình tu luyện của hắn có lẽ không phải là con đường bằng phẳng, nhưng Lăng Tiêu tin tưởng, chỉ cần bản thân không ngừng tiến bước, một ngày nào đó sẽ thành công!

Hiện tại mới chỉ là bắt đầu mà thôi, đúng vậy, tương lai, còn có một chặng đường lớn cần phải đi!

Hải cảng Penzias hiện giờ là một mảnh tưng bừng náo nhiệt, giờ là trước năm mới, qua ngày mai là tới một tháng nghỉ ngơi rồi.

Bình luận

Truyện đang đọc