NGẠO KIẾM LĂNG VÂN


Mặc dù như thế, Phong Linh ra đi làm cho Lằng Tiêu cảm thấy xúc động, tiếp theo vài ngày, hắn rút ra một ít thời gian bồi tiếp Isa và Diệp tử, nhưng làm cho hai nàng có cảm thấy kỳ quài, Lăng Tiêu đầu gỗ này biết phong tình như thế từ khi nào vậy?

Mấy ngày sau, Lăng Tiêu nhận được tin tức từ đế đô, rốt cục cũng đã có tin tức từ Nhị tỷ Lăng Tố.
Tuy nhiên, cũng là một tin tức xấu, người truyền thư có nói, Nhị tỷ Lăng Tố của Lăng Tiêu, phát hiện một di tích thượng cổ ở Đế quốc Tử Xuyên. Bên trong di tích này dường như có không hề ít đồ vật đáng giá. Hiện tại, muốn mở di tích này, chỉ có Lăng Tố mới có thể mở ra. Hiên nay, tai Đế quốc Tử Xuyên, Lăng Tố bị một đại thế gia bắt giữ, bức bách Lăng Tố mở ra thượng cổ di tích kia cho bọn họ.

Lăng Tố vẫn kéo dài, sau đó tìm cơ hội báo tin tức này về nhà.

Thời điểm Lăng Tiêu nhận được tin tức đã hơn mười ngày rồi.

Mà trong thời gian này, tỷ tỷ chưa từng gặp mặt này có an toàn hay không, Lăng Tiêu hoàn toàn không biết.

Lăng phu nhân tuy có điểm trấn định, lâm nguy bất loạn, nhưng chung quy vẫn là nữ giới. Gần đây không khí tại đế đô có chút khẩn trương, lão quốc vương không biết vì cài gì, ban hành chính lệnh cấm đi lại ban đêm, vừa đến ban đêm, sẽ không cho phép mọi người qua lại trên đường phố. Đế đô phồn hoa, không khí vô cùng khẩn trương, người không rõ nội tình, còn tưởng rằng là đang chuẩn bị phát sinh chiến tranh.

Dưới tình huống như vậy, nói tin tức này cho Lăng Thiên Khiếu. Lăng Thiên Khiếu khẳng định không thể đi được, nếu đi nhất định sẽ khiến cho quốc vương bệ hạ hoài nghi. Lăng phu nhân cũng biết,trên thế gian này không có người làm được giống Lăng Tiêu như vậy, không sợ thế tục hoàng quyền. Nhưng bà cũng căn bản là không thể tưởng được, thực ra lão quốc vương khẩn trương, có một nửa là từ đứa con thứ ba bảo bối của mình.

Lăng Tiêu nhận được tin, cũng không có gì do dự. Hơn nữa, trong thư Lăng phu nhân có nói:

- Người đưa tin có nói, thế gia ở Đế quốc Tư Xuyên có thế lực rất hùng mạnh, quốc vương Tử Xuyên cũng phải cấp cho họ ba phần mặt mũi.

Mà thế gia này, có đoàn lính đánh thuê nổi tiếng, tên là Thần Phong.

Thần Phong? Lăng Tiêu nhớ tới ngày lễ cuồng hoan không vui lúc trước, lúc đó là ngày hội lớn đầu tiên mà hắn tham gia kể từ khi đi vào thế giới này, kết quả là bị đám Thần Phong đoàn lính đánh thuê này quấy rầy.

Hiện tại trong lòng Lăng Tiêu có chút hoài nghi, những người đó có thể đã biết thân phận của tỷ tỷ Lăng Tố hay không. Thậm chí còn cho người đến truyền tin, đều là do bọn hắn cố ý để lộ ra.

Nếu không, bằng thực lực của Lăng Tố, muốn bí mật truyền được tin tức, quả thực rất khó khăn.

Lăng Tiêu thầm phấn tích, cảm thấy chuyện này rất kỳ quái, nhất là thanh danh của mình lan truyền rất lớn tại Đế quốc Lam Nguyệt, tin tưởng rằng các quốc gia và các đại gia tộc sẽ không thể không biết đến.

Một khi đã như vậy, còn dám hạ thủ tỷ tỷ của mình, sau đó còn để lộ tin tức về Lam Nguyêt, chẳng lẽ...mưu đồ của bọn ho nhắm vào chính mình sao?

Lăng Tiêu trao đổi suy nghĩ của mình cùng mọi người một chút. Hắn cũng không độc đoán, rất nhiều chuyện đều cùng mọi người thương lượng, nghe ý kiến của mọi người. Dù sao Lăng Tiêu cũng chỉ là người tu luyện thiên tài, mà không phải là người toàn tài.

Phúc bá kinh nghiệm chu đáo, nghe xong trầm giọng nói:
- Thiếu gia hoài nghi có chút đạo lý, nhưng ta xem ra, lai chưa chắc lại phức tạp như vậy, Thiếu gia nên xem nhẹ việc này một chút,vì Tiểu thư phát hiện được Thượng cổ di tích. Mà chỗ di tích này,chỉ nàng mới có thể mở được. Chúng ta phải xác định chuyện này,có phải là thật hay không.

Lăng Tiêu gật gật đầu nói:

- Chuyện này tám phần là sự thật. Tỷ tỷ của ta vẫn thường xuyên đi tìm kiếm Thượng cổ di tích, Đi đã hơn một năm, lẽ ra, phải tìm được rồi chứ.

Phúc bá nói:

- Thì ra là vậy, cho nên có thể nói, Đại gia tộc kia chưa chắc đã biết thân phận của Tiểu thư. Nếu bọn ho không biết, như vậy tin tức này là chính xác, chúng ta phải đi cứu Tiểu thư ngay. Nếu đối phương biết thân phận của Tiểu thư, thì chính là cố ý dụ thiếu gia đến. Như vậy càng đơn giản, Thiếu gia kinh doanh Dưỡng Nhan Đan được một năm đã trở thành một đại phú ông phú khả địch quốc rồi, tin tưởng những người đó biết, đều phải đỏ mắt. Đừng nói đến bọn họ, ta là lão nhân sắp chết rồi, mỗi khi xem qua sổ sách, đều có một cảm giác hết hồn.

Mọi người nghe nói thế đều cười rộ lên, nhưng cũng biết lời nói của Phúc bá là đúng, tiền tài động lòng người, đây cũng không phải chuyện gì đáng ngạc nhiên.

Huống chi Lăng Tiêu vốn là người bị Thiên Mạch, một năm có tiến cảnh thần tốc, đối với rất nhiều Đại gia tộc cũng không thiếu tiền, điều bọn họ quan tâm chính là kiếm kỹ cường đại và công pháp. Đương nhiên, còn cả.. .linh dược thần bí có thể tăng lên thực lực.

Mặc Thanh lúc này nói:
- Ta cảm thấy, ngài nên đi một chuyến đến Đế quốc Tử Xuyên, còn ở trong này thảo luận về mục đích của đối phương không bằng trực tiếp đi đến nơi tìm hiểu cặn kẽ.

Lăng Võ lớn tiếng nói:
- Đúng vây, đi đến nơi giết hết con bà nhà nó. Năm trước giết người nhiều như vậy của lão tử. Thiếu gia lần này đi, tốt nhất...giết chết hết toàn bộ bọn đoàn lính đánh thuê Thần Phong đó!

Diệp tử nhìn Lăng Võ, nói:
- Ngươi chỉ biết giết người, cho dù thực lực có hùng manh, nhưng Ở đó cũng không phải là quốc gia của chúng ta, ngươi giết nhiều người có lợi gì? Xử lý không tốt, đều sẽ làm cho hai quốc gia có thể xảy ra chiến tranh.
- Chiến thì chiến, lão tử sợ gì.

Lăng Võ đĩnh đạc nói, gần đây Binh đoàn Tia Chớp có sử dụng Thông Lạc Đạn, thực lực đột nhiên tăng mạnh, yếu nhất đều đã có thực lực Đại Kiếm Sư. có thể nói, Binh đoàn Tia Chớp có thể làm
cho lão quốc vương tại đế đô thèm chảy nước miếng. Cho nên Lăng Võ mới có thể tự tin như vậy. Thưc ra, hắn muốn đem ba nghìn binh lính đi theo Lăng Tiêu, trực tiếp giết thẳng vào Đế quốc Tử Xuyên.

- Ngươi đừng quên, tướng quân trấn thủ biên quan là ai.
Diệp Vi Ny nói:

- Binh đoàn Tia Chớp không cần chiến tranh, không có nghĩa là tướng Sĩ biên quan không cần, không có nghĩa là bình dân dân chúng biên quan không cần.

Lăng Võ cúi đầu, than thở nói:

Lăng Tiêu lúc này khoát tay, nói:

- Tốt lắm, cũng không phải tranh cãi, ta phải đi Đế quốc Tử Xuyên một chuyến.
Nói xong nhìn về phía Tống Minh Nguyệt nói:

- Vừa lúc trên đường chúng ta có thể tìm kiếm một chút dược liệu, nếu có thể tìm được thì đúng là rất tốt
Tống Minh Nguyệt nghiêm mặt nói:

- Chuyện của gia phụ cũng không vội, chuyện của Lăng gia tỷ tỷ mới là quan trọng hơn, Thập tam gia và Thập tứ gia của ta đi cùng với huynh chuyến này đi

Ngồi ở một chỗ, làm bộ thanh cao nhắm mắt dưỡng thần, Thập tam gia và Thập tứ gia hai mắt mở to, vẻ mặt chờ đợi nhìn Lăng Tiêu,
trong mắt tràn đầy hy vọng được Lăng Tiêu cho đi cùng.

Lăng Tiêu lắc đầu nói:
- Không được, ta có hai nguyên nhân. Thư nhất, căn cơ ở đây chưa ổn định, tương lai ta chuẩn bi đem cha me và tất cả thân nhân đều ở tại đây. Mà thành Penzias về sau là lãnh thổ của chúng ta. Cho nên, ta muốn kiến thiết thật tốt nơi này, cũng là chỗ thủ hộ thân nhân của ta. Ở trong này, ta muốn cam đoan mọi người phải được an toàn. Ta không muốn xảy ra trường lưu huyết như đêm cuồng hoan vừa rồi lần thứ hai. Cho nên, Thập tam gia và Thập tứ gia có thực lưc hùng mạnh, nến thủ hộ vững chắc nơi này. Thứ hai là ở Đế quốc Tử Xuyên nhất định cũng có rất nhiều gia tộc thế gia ẩn thế, nếu chúng ta mang theo Thập tam gia và Thập tứ gia cùng đi, bị người ta phát hiện, có lẽ sẽ bi coi là khiêu khích với bọn họ.

Việc này cũng không phải do Lăng Tiêu có cơ trí bất phàm,mà thật sự chuyện này ở Tu Chân Giới quá mức bình thường. Rất nhiều thời điểm, người tu chân có thực lưc manh mẽ cũng không dám tùy ý chạy linh tinh, bởi vì vô tình tiến vào lãnh địa của thế lưc bình thường, người ta sẽ không dám để ý tới, nhưng tiến vào phạm vi của những thế lực có thực lực hùng mạnh, có thể bị coi đây chính là khiêu khích.

Hơn nữa người tu chân đều có lòng tự tôn rất mạnh, một lời không hợp liền động thủ và chuyện này ở chỗ nào cũng có. Tóm lại, người mang theo vài cường giả hùng mạnh lúc ẩn lúc hiện đến trước mặt người ta, đây không phải khiêu khích thì là cái gì?

Tần Cách lúc này cộc lốc nói:

- Thiếu gia...Ta đây thì sao?

- Ngươi? Ngươi muốn đi theo.

Lăng Tiếu khẽ quét nhẹ vào mũi:

- Dù sao cũng phải có người bảo vệ?

Thập tam gia nhìn thoáng qua Tần Cách, không phục nói:

- Vì cái gì ngươi không mang theo chúng ta mà lai đem hắn theo? Bàn về thực lưc, hắn còn không bằng chúng ta.

Tần Cách tuy rằng là thú nhân, đầu óc phản ứng cũng không chậm, hướng tới Thập tam gia nhe răng:

- Nếu không phục, chúng ta cùng tỷ thí.
Thập tam gia lập tức ngậm miệng, tự nhủ: "Ta là người có thân phận, không chấp nhặt với ngươi"

Trên thực tế, mấy ngày hôm nay, bon ho đều chạy ra ngoài thành thao luyện. Tuy rằng lựa chon đều là một ít nơi hoang dã hẻo lánh, nhưng cũng rất nhiều người biết, thành Penzias xuất hiện ba cường giả hùng mạnh.

Tần Cách tuy rằng vẫn bị vây vào thế hạ phong, trở thành bia ngắm, nhưng hắn cũng tiến bộ rất thần tốc. Nguồn: http://truyenfull.vn
Thập tam gia và Thập tứ gia cũng không thể không thừa nhân, Tần Cách tiến cảnh quà thực rất nhanh. Có thể tiến triển cực nhanh như thế này, tin tưởng không đến mười năm, hắn có thể phá tan chướng ngại Kiếm Hoàng bậc một.

Mà bọn họ phải mất trên một trăm năm mười năm mới phá tan chướng ngại tiến lên Kiếm Hoàng bậc hai. Bon ho cũng ăn không ít đả kích, cũng may hai lão nhân đều nghĩ.

"Hắn có thể tiến bộ thần tốc như vậy thì sao nào? Còn không phải vẫn bị chúng ta đánh thành đầu heo sao?"

Mạnh Ly lúc này nói:
- Thiếu gia, trước mắt bắt đầu thành lập mang lưới tình báo của chúng ta đi. Diệp tử cùng với mọi người quả thât đều rất ưu tú. Ta muốn dùng Thông Lạc Đan bồi dưỡng một đám người. Tin tưởng rằng không bao lâu nữa, tô chức tình báo của chúng ta sẽ trở nên hùng mạnh mà không còn gặp phải tình huống mò mẫm như thế này nữa.

Lăng Tiêu cười gật đầu, nói:
- Tốt lắm, Mạnh Ly, ngươi cũng nến cố gắng, ta vẫn đều rất xem trọng ngươi.

Thân mình Manh Ly hơi cứng đờ, đáy mắt lô ra vẻ cảm động, trên mặt cười nói:
- Thuộc hạ đã biết.

Bình luận

Truyện đang đọc