NUÔNG CHIỀU EM ĐẾN NGHIỆN

CHƯƠNG 184

Triệu Uyển Nhan bị nói đến tức giận, lập tức đập bàn đứng dậy: “Tiêu Diệp Nhiên, cô có ý gì?”

“Không có ý gì hết. Tôi chỉ là nói thật mà thôi. Ở trước mặt tôi, dì cũng đừng giả vờ hiền thục nữa, khi dì và con gái dì liên thủ đối phó tôi, mấy thủ đoạn cay độc đó, không có phải như vậy a. Còn nói là việc trong bổn phận gì đó, thật buồn cười.”

Nói đến cuối cùng, sự mỉa mai trên mặt Tiêu Diệp Nhiên càng không giấu được nữa.

Triệu Uyển Nhan tức đến run người

Cố Tống Vy kéo kéo bà, muốn trấn an, sắc mặt có chút âm trầm nhìn Tiêu Tùng: “Ba, mẹ của con dù sao cũng là trưởng bối của cô ta, ba cứ để Tiêu Diệp Nhiên làm nhục bà như vậy sao?”

Tiêu Tùng cau may, đối với một màn trước mắt này, cũng cảm thấy đau đầu không khỏi nổi giận: “Mấy người ít nói hai câu đi, không cần biết mấy người bên ngoài làm loạn thế nào, đấu thế nào, đã trở lại cái nhà này, thì bỏ hết định kiến cho tôi, đừng có mỗi lần gặp mặt lại như thù địch sống chết, tôi sợ mất mặt!”

Nghe vậy, Tiêu Diệp Nhiên không khỏi nhếch miệng.

Cô và Cố Tống Vy đã sớm thù địch sống chết rồi, hơn nữa còn là cái loại không thể sống chung dưới một bầu trời.

Cố Tống Vy và Triệu Uyển Nhan cũng không nói thêm cái gì, lần nữa ngồi về lại sofa, chỉ có điều đáy mắt của hai mẹ con cũng xẹt qua một tia ác độc khó phát giác.

Một lúc sau, Tiêu Diệp Nhiên chuẩn bị lên lầu, Tiêu Tùng đột nhiên gọi cô lại: “Hôm nay đúng dịp con trở về, có chuyện muốn thương lượng với con.”

“Chuyện gì?”

Tiêu Diệp Nhiên dừng lại bước chân, nghi ngờ hỏi.

“Là về chuyện phân phối cổ phần của công ty.”

Đứng lên khỏi sofa, Tiêu Tùng đưa cho Tiêu Diệp Nhiên một bộ tài liệu đã được chuẩn bị trước.

“Phân phối cổ phần công ty?”

Tiêu Diệp Nhiên nhướng nhướng mày, đưa tay nhận: “Cổ phần của tập đoàn Tiêu thị, đều là dưới danh nghĩa của tôi đi? Tại sao phải phân phối?”

Tiêu Tùng không trả lời, chỉ là ý bảo cô xem tài liệu trong tay.

Đây là giấy sang nhượng cổ phần, bên trong rõ ràng viết tập đoàn Tiêu thị đồng ý chuyển nhượng 20% cổ phần của mình cho Cố Tống Vy, chỉ cần Đường Ngọc Sơ ký tên lên đó, lập tức có hiệu lực.

Tiêu Diệp Nhiên nhìn qua, lập tức hiểu.

Khó trách!

Khó trách hai hôm nay Cố Tống Vy không sốt ruột phản kích, thì ra là tính toán lên tài sản của nhà họ Tiêu.

Cô ta đúng là dám nghĩ, sau khi làm nhiều chuyện với cô như vậy, vẫn còn mặt mũi mà muốn cô chia tài sản cho cô ta.

Tiêu Diệp Nhiên cảm giác tam quan của mình được làm mới hoàn toàn, cho đến một lúc sau, mới miễn cưỡng nói nên lời: “Trời còn chưa tối, đã bắt đầu giấc mộng xuân thu rồi sao? Thứ của Tiêu Diệp Nhiên tôi, mấy người cũng tính toán?”

Giọng nói mỉa mai nhìn hai mẹ con này, đáy mắt Tiêu Diệp Nhiên xẹt qua một ý lạnh, ném trả tài liệu 20% cổ phần cho Tiêu Tùng, ý tứ đó, rõ ràng là không muốn cho.

Bình luận

Truyện đang đọc