NUÔNG CHIỀU EM ĐẾN NGHIỆN

Cũng khó trách đạo diễn sẽ tức giận.

Lần này đạo diễn thấy cô ta vẫn diễn hỏng, tức giận đến mức ném cả kịch bản sau đó đứng dậy rời khỏi trường quay.

Mấy nhân viên đó nhìn thấy tình hình thì nhìn nhau, không biết nên làm như thế nào.

Mà Cố Tống Vy rõ ràng cũng đã bị sự tức giận của đạo diễn dọa sợ lúng túng ngồi ở trên ghế.

Trợ lý Tiểu Ngải ở một bên nhanh chóng đi qua lau mồ hôi rịn ra ở trên trán thay cho cô ta, vừa an ủi cô ta: “Chị Tống Vy, chị diễn rất khá, đạo diễn kia chỉ biết soi mói không có chuyện gì thì lại gây sự, chị không cần phải để ý ông ta, đến lúc đó cứ kêu tổng giám đốc Bùi ra mặt giải quyết là được rồi”

“Hơn nữa... Tiểu Ngải nghiêng đầu nhìn qua, liếc mắt nhìn thấy bóng dáng quen thuộc ở phía sau nhân viên làm việc, ánh mắt lạnh đi mấy phần: “Tiêu Diệp Nhiên đến rồi”

Nghe vậy, Cố Tống Vy ngẩng đầu thuận theo tâm mắt của cô ta, nhìn sang thì chỉ nhìn thấy Tiêu Diệp Nhiên cười cười khoác tay áo với cô ta.

Vẻ mặt lập tức trầm xuống, quét sạch cảm giác mất mát lúc nãy, đứng dậy: “Người đã đến, vậy thì chúng ta đi chăm sóc đi."

Nhìn thấy Cố Tống Vy đi tới, Cố Thanh Chiêu nhỏ giọng nói ở bên tai của Tiêu Diệp Nhiên: “Cẩn thận một chút”

Tiêu Diệp Nhiên liếc mắt nhìn anh ta, nhẹ nhàng gật đầu. Ở đây có nhiều người như vậy, Cố Tống Vy cũng không dám quá mức trăng trợn đối xử với cô như thế nào, nhưng mà cũng không thể không đề phòng.

Cố Tống Vy được Tiểu Ngải nâng đỡ chậm rãi đi đến trước mặt của Tiêu Diệp Nhiên, không chút khách khí mà nhìn cô từ trên cao xuống, âm dương quái khí nói: “Ây dô, Tiêu Diệp Nhiên, chị không phải là quản lý à? Tại sao phải tự thân đến đây lấy tin tức vậy?”

Tiêu Diệp Nhiên cười lạnh trong lòng, rõ ràng là do cô ta và Tô Nhã An đã phối hợp lại để chỉnh cô, cô ta còn giả bộ như là mình không biết rõ tình hình. Sao cô ta không kết hợp kỹ thuật diễn xuất này để dùng trong việc diễn xuất đi, nói không chừng sẽ nổi lên, còn có thể cầm được giải thưởng gì đó.

“Không có cách nào khác, có người có người chống lưng quá lớn nên tôi cũng chỉ có thể bỏ mất cuộc phỏng vấn với Tân Ý Tiêm, đặc biệt chạy đến đây một chuyến”

Tiêu Diệp Nhiên cười tửm tỉm nói, nhưng mà nếu như nhìn kỹ thì sẽ phát hiện ra trong nụ cười của cô có cảm giác lạnh lão.

Sao Cố Tống Vy không nghe ra được cô đang giễu cợt mình, lập tức không nể mặt, ánh mắt âm trầm trừng nhìn cô: “Tiêu Diệp Nhiên, chị thật sự cho rằng lần nào chị cũng có thể bình an vô sự sao? Cái đó cũng chỉ là do may mắn mà thôi”

Cố Thanh Chiêu ở bên cạnh nghe xong, trong nháy mắt cả gương mặt tuấn tú liền trầm xuống, ánh mắt lạnh buốt 

băn về phía Cố Tống Vy: “Cô Cố đại gia này, đương nhiên là chị dâu của tôi lần nào cũng có thể bình an vô sự rồi, nhưng mà cô thì sao đây? Cái đó cũng không chắc chắn nha, nhớ kỹ kết cục của Lâm Thành rồi hẳn đến nói chuyện với chị dâu của tôi”

Lâm Thành thảm biết bao nhiêu, toàn bộ người trong giới giải trí không có ai là không biết.

Cho nên Cố Thanh Chiêu vừa nhắc đến Lâm Thành, trong lòng của Cố Tống Vy liền run lên, mặt tái nhợt mấy phần, nhưng mà cô ta vẫn ra vẻ bình tĩnh mà cười nhạo lên tiếng: “Tiêu Diệp Nhiên, chị đừng nói với tôi chuyện Lâm Thành thành ra như thế này là do chị làm, chị cảm thấy chị có bản lĩnh này à?”

Bình luận

Truyện đang đọc