NUÔNG CHIỀU EM ĐẾN NGHIỆN

Nghe đồng nghiệp than vãn, khóe miệng Tiêu Diệp Nhiên từ đầu đến cuối vẫn nở một nụ cười nhạt.

Tiêu Diệp Nhiên đã có thể tưởng tượng được ngày mai chắc. chắn sẽ có một tiêu đề “Một ngôi sao nào đó ở buổi họp báo mắc bệnh ngôi sao, không có khái niệm về thời gian, khiến buổi họp báo bị trì hoãn”

Cố Ngọc Lam tuyệt đối không ngờ đến rõ ràng bản thân muốn dựa vào bộ phim này để tẩy trắng cuối cùng càng đen hơn.

Mà trong phòng dành cho ngôi sao, vẻ mặt Cố Ngọc Lam tái nhợt từ nhà vệ sinh đi ra, trợ lý Tiểu Ngải vội vàng chạy đến đỡ cô ta, quan tâm hỏi: “Chị Ngọc Lam, chị cảm thấy thế nào rồi? Vẫn còn cảm thấy khó chịu sao?”

Cố Ngọc Lam vuốt ngực mình, một lúc sau cảm giác buồn nôn lại dâng lên.

“Mận”

Cô ta cố gắng chịu đựng cơn buồn nôn, kêu trợ lý lấy mận

ra.

Sau khi ăn một quả mận, cảm giác buồn nôn mới được đ è xuống.

“Ngọc Lam, em như thế này mà lên sân khấu sợ là không thích hợp”

Hôm nay có rất nhiều đơn vị truyền thông đến, nếu như cô ta lên sân khấu mà nôn trước ống kính, đầu đề ngày mai sẽ không thể thoát được.

“Chị nghỉ ngơi một chút sẽ tốt thôi.”

Cố Ngọc Lam dựa vào ghế sofa, nhắm mắt lại. Đột nhiên, cô 

ta nhớ ra điều gì đó, mở mắt ra.

“Tiêu Diệp Nhiên đến chưa?”

Cô ta hỏi.

Tiểu Ngải gật đầu: “Đến rồi”

“Vậy thì tốt” Cố Ngọc Lam yên tâm nhắm mắt lại.

Các diễn viên lần lượt lên sân khấu, người cuối cùng chính là Cố Ngọc Lam, quả tị Không ngoài ý muốn, xung quanh lại có một người điên cuồng nhổ nước bọt.

Ánh mắt của Tiêu Diệp Nhiên nhìn chảm chằm vào Cố Ngọc Lam được trợ lý đỡ vào, khuôn mặt của cô ta không quá tốt, có vẻ cơ thể không được khỏe.

Rõ ràng đã mang thai lại còn muốn quay phim, thật sự

it còn kênh kiệu hơn cả nam nữ chính.

muốn nổi tiếng đến điên rồi. Sau khi người dẫn chương trình phát biểu khai mạc buổi họp báo, đầu tiên anh ta giới thiệu bên phía sản xuất, sau đó đến các diễn viên.

Lúc Ngôn Húc lên sân khấu, không còn nghi ngờ gì nữa các fan của anh ta vô cùng nhiệt tình, hét vô cùng lớn.

Tiêu Diệp Nhiên lấy máy ảnh ra, điều chỉnh tiêu điểm lên sân khấu, chụp mấy bức liên tiếp.

Người đàn ông trên bức ảnh, lông mày vẫn nhàn nhạt, khóe miệng vẫn nở một nụ cười.

Trong ống kính anh ta đột nhiên quay đầu qua, nhìn về phía Tiêu Diệp Nhiên, dọa Tiêu Diệp Nhiên đến mức bàn tay đang cầm máy ảnh run rẩy.

Bình luận

Truyện đang đọc