NUÔNG CHIỀU EM ĐẾN NGHIỆN

Thành phố Bắc Ninh.

“Con mẹ *I"

Tống An Kỳ tức giận quảng con chuột, nổi giận đùng đùng trừng mắt nhìn màn hình máy vi tính, trên đó là tin tức mới nhất của ngành giải trí...

Em gái không cam lòng, tức giận đẩy chị gái đến mức sinh non.

Tin tức phía dưới bình luận thiên về một bên, đều chỉ trích †âm địa em gái quá độc ác, thậm chỉ ngay cả đứa trẻ vô tội cũng không buông tha.

Lại nói thắng đến việc lúc ấy Bùi Hạo Tuấn chọn chị gái mà phản bội em gái, chắc chắn là do tâm địa em gái quá xấu.

Tống An Kỳ tức giận đến mức suýt chút nữa hộc máu, bây giờ vẫn chưa có bất cứ bằng chứng gì cho thấy là Diệp Nhiên đẩy ngã Cố Tống Vy, nhưng dân cư mạng đã chọn đội, không hề sợ tự đánh vào mặt họ.

Cô không thể không nghi ngờ đây là do có người đang dẫn dắt lối đi của làn sóng dư luận.

Nhưng bây giờ quan trọng nhất chính là Diệp Nhiên, gọi điện cho cô ấy mấy cuộc đều tắt máy, cũng không biết bây giờ cô ấy thế nào.

Tống An Kỳ nhìn trên màn hình máy vi tính, sắc mặt ngưng trọng.

Hi vọng lần này Diệp Nhiên không bị tổn thương! 

Cố Thanh Chiêu lái xe thẳng đến bãi đậu xe dưới tầng hầm của tòa nhà Hoàng Đình, sau đó dùng thang máy chuyên dụng của tống giám đốc đi thẳng đến văn phòng tổng giám đốc ở tầng hai mươi hai.

Tô Lân vừa nhìn thấy bọn hắn liền nói: "Tổng giám đốc đang chờ anh ở bên trong!”

Cố Thanh Chiêu nhẹ gật đầu, sau đó đẩy cửa đi vào. Sau khi Cố Mặc Đình biết chuyện xảy ra ở Thanh Thành, liền dừng tất cả các công việc lại.

Anh đứng ở trước cửa sổ sát đất nhìn bầu trời xanh thảm, sắc mặt lạnh lẽo, môi mỏng khẽ mím lại.

Diệp Nhiên nói cô có thể tự giải quyết những việc này, nhưng bây giờ xem ra, anh không thể cứ khoanh tay đứng nhìn.

Đôi mắt nheo lại, lần này anh tuyết đối sẽ không tha thứ cho mấy người phía Cố Tống Vy.

"Anh, chúng em đã trở về!”

Giọng nói của Cố Thanh Chiêu vang lên từ phía sau. Lưng cứng đờ, Cố Mặc Đình từ từ xoay người, ánh mắt nhìn thẳng vào khuôn mặt nhỏ nhắn đang tái nhợt của Tiêu Diệp Nhiên, trong mắt đầy sự đau lòng.

Giây phút nhìn thấy Cố Mặc Đình, nước mặt không hẹn trước mà rơi xuống.

Sự bàng hoàng bất an lòng giờ phút này giống như tìm được nơi hội tụ, từ từ bình tĩnh lại.

Cố Thanh Chiêu rất thức thời quay người ra ngoài, để không gian cho hai người bọn họ. 

Sau khi Cố Thanh Chiêu rời đi, Cố Mặc Đình cũng không khống chế được tình cảm đang tràn đầy trong lòng mình nữa, bước nhanh đi lên phía trước kéo cô vào trong ngực. "Thật xin lỗi" Anh khẽ nói.

Là do anh không bảo vệ tốt cho cô mới khiến cho cô bị sợ hãi lớn như vậy.

Tiêu Diệp Nhiên vùi đầu trong ngực anh, trái tim của cô vẫn luôn rất bất an từ sau khi Cố Tống Vy ngã xuống.

Bình luận

Truyện đang đọc