NUÔNG CHIỀU EM ĐẾN NGHIỆN

“Tập đoàn Bùi thị mấy năm này tiến hành không ít mạng lưới, muốn đánh chết bọn họ, cũng không dễ dàng, có điều cũng không khó lắm”

Cố Mặc Đình tiếp miệng, trầm tư chốc lát, không khỏi rủ mắt xuống, nhìn Tiêu Diệp Nhiên ôn nhu hỏi: “Ý của vợ thế nào?” “Em bây giờ làm gì có nhiều tinh lực đi quan tâm Tô Nhã An như vậy, ba em sống chết chưa rõ, lúc nào tỉnh lại còn là một ẩn số, thời gian ngắn còn đỡ, nếu mãi hôn mê bất tỉnh, tập đoàn Tiêu thị sớm muộn cũng sẽ xảy ra vấn đề, em sợ đến lúc đó nói không chừng em phải đích thân ra tay"

Một tập đoàn mất đi người dẫn đầu, sớm muộn sẽ xảy ra vấn đề, bây giờ vẫn chỉ là mới bắt đầu, nhưng Tiêu Diệp Nhiên phải dự tính cho chuyện về sau, cho nên bất kể là tập đoàn Bùi thị hay là Tô Nhã An, cô vốn không có hứng thú, cũng không có thời gian đi để ý tới.

“Có điều, nếu như có người muốn ức hiếp em, vậy em cũng sẽ không nương tay”

“Cứ quyết định như vậy đi!”

Tiêu Tiêu hưng phấn võ bàn, bộ dáng kia, không khỏi khiến người ta cảm thấy buồn cười.

Người phụ nữ này, quả nhiên chính là tới để chơi đùa?

Cố Mặc Đình lắc đầu, không thể làm gì khác hơn là bổ sung một câu: “Thanh Chiêu, chuyện này em cũng chú ý một chút, nhớ, các người muốn chơi thế nào cũng không sao, nhưng mà, không được để chị dâu cậu chịu bất kỳ tổn thất nào. Ngoài ra, nhớ phải báo cáo tình huống cụ thể với anh mọi lúc”

“Ha ha, lão đại, anh yên tâm, chuyện này cứ giao cho em”

Cố Thanh Chiêu cười híp mắt võ ngực bảo đảm nói.

Cuối cùng, còn lại Tiêu Diệp Nhiên và Tống An Kỳ không nói gì. Cố Thanh Chiêu và Tiêu Tiêu ầm ï cũng thôi đi, sao ngay cả Cố Mặc Đình cũng như vậy?

Cùng lúc đó, nhà họ Bùi.

Tập đoàn Bùi thị khủng hoảng gần hai tháng, làm ba bốn người nhà họ Bùi đều bể đầu sứt trán, hôm nay thật vất vả thoát khỏi cục diện suýt nữa phá sản, người trong nhà cuối cùng cũng có thể thở phào.

Bên trong phòng khách nhà họ Bùi, ba người nhà họ Bùi, thêm

hai mẹ con Cố Tống Vy, ngồi trên ghế sofa, trên mặt là vẻ ung dung mãn nguyện.

“Hạo Tuấn, mấy ngày nữa chị họ con về nước, đến lúc đó con phải nhớ đi đón con bé về nhà ăn cơm, lần này nếu không phải con bé, nhà chúng ta chỉ sợ khó qua được cửa ải này rồi”

Tần Thúy Kiều nhìn Bùi Hạo Tuấn ngồi ở bên cạnh, trên mặt mang theo ý cươi nhàn nhạt, dáng dấp phu nhân trước kia, rốt cuộc lại trở về lần nữa.

Hai tháng này, Tân Thúy Kiều trôi qua qua không được như ý. Trước kia, bà ta đi tới đâu, cũng đều có một đám a dua nịnh nọt.

Nhưng sau khi tập đoàn Bùi thị xảy ra chuyện, những phu nhân nhà giàu khi trước có quan hệ cực tốt với bà ta, đều lựa chọn cách xa bà ta, mùi vị không được chú ý vô cùng khó chịu, hôm nay Bùi thị thoát khỏi khốn cảnh, bà ta cuối cùng có thể biến thành bà chủ vốn có của nhà họ Bùi.

“Mẹ, chuyện này không cần mẹ dặn con cũng biết”

Bùi Hạo Tuấn cười, khuôn mặt căng thẳng gần hai tháng qua, cũng trở về vẻ tuấn mỹ nho nhã vốn có lần nữa.

Bình luận

Truyện đang đọc