Y THỦ CHE THIÊN

Nghe vậy, trên mặt của Mộ Chỉ Ly cũng dần dần lộ ra nụ cười thoải mái: “Ta nghĩ, ta biết nên làm như thế nào.”

“Vậy thì tốt, làm theo ý muốn trong lòng ngươi đi, người sống trên đời, mặc dù có rất nhiều chuyện muốn chấp nhất, nhưng mà cũng cần theo tâm ý của mình đi làm, nếu không, cuộc sống này sẽ không có một chút niềm vui lạc thú.” Thiên nhi cười nói, ở trong Thiên Sát Cổ giới thời gian lâu như vậy, rất nhiều chuyện nàng đã nhìn ra.

Ban đầu một lòng nghĩ tới tăng lên thực lực, mà bỏ qua rất nhiều chuyện bên cạnh, nhưng bây giờ lại không kịp hối tiếc, trong lòng không muốn, nàng không hy vọng Chỉ Ly cũng hối hận giống như nàng.

“Ngươi nói rất đúng, lúc trước là ta đối với mình trói buộc nhiều lắm.” Lời của Thiên nhi khiến cho trong lòng Mộ Chỉ Ly giải khai rất nhiều, trong nháy mắt này, Mộ Chỉ Ly chỉ cảm thấy tu vi của mình theo mình tâm tình thay đổi cũng xảy ra biến hóa.

Thầm nghĩ trong lòng, một đường tu luyện quả thật thần kỳ, mỗi khi tâm tình xảy ra biến hóa, thực lực cũng sẽ tùy theo tăng lên, thay vì nói là luyện thân, không bằng nói là luyện tâm.

Trong mấy ngày kế tiếp, Mộ Chỉ Ly vẫn đều tỉ mỉ chiếu cố Hàn Như Liệt, khiến cho Hàn Như Liệt có loại cảm giác thụ sủng nhược kinh, Mộ Chỉ Ly vốn là xa cách đối với hắn lúc này cũng đều đã biến mất không còn, Hàn Như Liệt cảm nhận được biến hóa lần này, nhưng không biết nên mở miệng như thế nào.

Kể từ khi ngày đó sau khi hắn biểu lộ, hắn cho là Mộ Chỉ Ly sẽ tránh hắn, nhưng mà sau khi nàng đi ra ngoài một lúc lại giống như cái gì cũng không có phát sinh qua trở lại, dốc lòng chăm sóc như vậy khiến cho Hàn Như Liệt có một loại ảo giác, phảng phất nàng thật sự là nương tử của mình.

Nhưng mà hắn lại không thể lên tiếng hỏi, cái này muốn hỏi như thế nào đây? Vốn là ở trước mặt Mộ Chỉ Ly, hắn da mặt thật dầy cũng không thể hỏi ra tới, nhưng mà hắn cũng có chút hưởng thụ mấy ngày này, cho dù nàng chỉ là bởi vì áy náy mà chăm sóc hắn, mấy ngày này cũng là những ngày vui vẻ nhất trong cuộc sống của hắn.

Mộ Chỉ Ly như cũ đi châm cứu giúp Trầm Duệ Thu, chân của ông chỉ còn một lần trị liệu cuối cùng là có thể chữa khỏi hoàn toàn, điều này cũng làm cho đám người Trầm Duệ Thu cảm kích đối với nàng không dứt, nhưng mà bọn họ cũng có thể phát hiện biến hóa của Mộ Chỉ Ly.

Vốn là Mộ Chỉ Ly cùng Lăng Lạc Trần đi hơi gần, nhưng mà mấy ngày qua tới nay hiển nhiên xảy ra biến hóa, chỉ cần chuyện tình không cần thiết, bọn họ đều sống ở trong phòng của mình, không ra.

Đối với lần này, những người khác chỉ cảm thấy có chút kỳ hoặc, Trầm Thanh Nhân cũng đã hỏi Mộ Chỉ Ly, nhưng mà Mộ Chỉ Ly chỉ tùy ý tìm lý do qua loa tắc trách đi qua, không muốn nhiều lời, thấy thế, bọn họ cũng không có phương tiện hỏi nhiều, Lăng Lạc Trần nói cái gì cũng không nói, cũng là đã cảm nhận được, có một số việc không cần phải nói đi ra ngoài, hắn cũng đã sáng tỏ.

Thương thế của Hàn Như Liệt dưới sự chăm sóc của Mộ Chỉ Ly khôi phục rất nhanh, thời khắc hắn bây giờ cao hứng nhất là lúc ăn cơm, bởi vì Mộ Chỉ Ly làm thức ăn luôn đặc biệt ăn rất ngon, còn có rất nhiều đồ ăn hắn chưa bao giờ ăn qua mà hiện tại Hàn Dạ cũng đã quen thuộc với Mộ Chỉ Ly, mỗi lần đến lúc ăn cơm cũng là cùng hai người Hàn Như Liệt ăn rất ngon.

Lúc này, ba người đang ăn cơm tối, vang lên tiếng gõ cửa.

“Cốc, cốc, cốc.” Mộ Chỉ Ly mở cửa phòng vừa nhìn, thì ra là lão giả ở lầu bốn bán lò luyện đan: “Ngài đã tới, mau mời vào.” Mấy ngày qua, nàng vẫn đều đang chờ ông đến, vốn là ngày mai bọn họ muốn rời đi, nếu như ông còn không có tới mà nói, Mộ Chỉ Ly cũng chỉ có thể dừng lại thêm một thời gian ngắn, không nghĩ tới hôm nay ông lại tới.

Lão giả nhìn về phía Mộ Chỉ Ly trong mắt có chút mấy phần nghi ngờ, người này ông cũng chưa từng gặp nha. Mộ Chỉ Ly cũng phát hiện điểm này, không khỏi giải thích: “Tiền bối, ta chính là Mộ Chỉ Ly lúc ấy bài trừ phong ấn, ngày đó ta dịch dung.” Lúc đi ra ngoài nàng mới dịch dung, trở lại khách sạn tự nhiên là khôi phục diện mạo như trước, khó trách tiền bối không có nhận ra, nàng lúc trước cũng là dịch dung. Nghe vậy, lão giả cũng gật đầu, lão giả hôm nay so với ngày đó lúc mới gặp gỡ lộ ra vẻ lãnh đạm ,giờ đã vui vẻ không ít, trên mặt treo nụ cười nhợt nhạt, mặc dù không rõ ràng nhừng đường nét trên mặt đã nhu hòa rất nhiều.

“Lúc trước có không ít người cũng ngó chừng ta, nếu như ta đến đây sẽ mang đến phiền toái cho các ngươi, thậm chí là tai nạn, cho nên hôm nay mới đến.” Mới vừa vào cửa, lão giả vội giải thích.

Sau khi lò luyện đan bị giải trừ phong ấn, rất nhiều người cũng đã nhận được tin tức, dù sao bọn họ đều biết trình độ trân quý của lò luyện đan này, nhất là những dược sư kia, mà từng dược sư phía sau cũng có thế lực không tầm thường ủng hộ, lúc này mới khiến cho ông tốn thời gian một phen, sau khi bảo đảm không có ai theo dõi mới đến nơi này.

Ông tuy biết rằng địa vị của Hàn Như Liệt không tầm thường, nhưng mà bây giờ là ở thành Ngảy Y, cũng không phải là ở phụ cận Hàn gia, huống chi ông cũng không muốn thật vất vả có có thể tìm được người giải phong thần lô, hiện tại lại muốn bị hủy trong tay những người đó, đây cũng là vi phạm ước nguyện ban đầu của ông.

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly giờ mới hiểu được thâm ý của lão giả, vốn là nàng còn tưởng rằng lão giả hao tốn một phen thời gian tìm kiếm khách sạn của mình chứ, bây giờ nhìn lại hoàn toàn không phải là một sự việc như vậy.

“Tiền bối phí tâm.” Mộ Chỉ Ly khom người thi lễ một cái, đối với ông, nàng thật sự là cần phải tôn kính mới đúng.

“Ha hả, bản thân ta là muốn cảm tạ ngươi, nhiều năm như vậy, cuối cùng là lúc khiến nó tái hiện huy hoàng rồi, coi như là hiểu rõ một lòng ước nguyện của ta.” Lúc này, ông cũng thấy được Hàn Như Liệt, sắc mặt không khỏi ngẩn ra.

Ban đầu lúc mới gặp gỡ, thấy Hàn Như Liệt cùng Mộ Chỉ Ly ở chung một chỗ, ông cũng rất là nghi ngờ, nghĩ tới hai người trong lúc có phải hay không có quan hệ gì, song hôm nay cũng là nhìn thấy bọn họ ở cùng một căn phòng, mặc dù cũng là ở chung một chỗ, nhưng mà có thể ở trong cùng một căn phòng, quan hệ này thật đúng là không đơn giản.

Ông đã trải qua nhiều chuyện tình như vậy, tự nhiên một cái là có thể nhìn ra được, tên Hàn Như Liệt ông cũng nghe nói qua, chẳng lẽ tiểu thiếu chủ của Hàn gia có người yêu hay sao? Cho tới nay đều nghe nói thiếu chủ của Hàn gia phong lưu phóng khoáng, còn chưa có bất kỳ một cô gái nào có thể đứng ở bên người hắn, hôm nay xem ra. . . . . .

Nhưng mà nghĩ đến cũng đúng, có thể bài trừ phong ấn có thể chứng minh sự ưu tú của cô gái này, tướng mạo này cũng không tệ, cùng lấy Hàn Như Liệt tuấn mỹ nổi thiên hạ đứng chung một chỗ, thật cũng rất xứng, mà ngược lại hai người cũng là giống nhau hấp dẫn người, phảng phất trời đất tạo nên một đôi nha.

Nếu thật sự như thế mà nói, ông cũng yên tâm, dù sao có Hàn Như Liệt bảo vệ, sự an toàn của nàng cũng nhiều hơn mấy phần bảo đảm, dù sao thần lô này là trọng bảo, không ít người mơ ước, môt khi bị người bên cạnh phát hiện, người thấy hơi tiền nổi máu tham tuyệt đối không ít.

Sau khi Hàn Như Liệt nhìn thấy lão giả cũng nói: “Phương tiền bối, ngài đã tới.” Trong lời nói biểu đạt liễu tôn kính của hắn, nhưng mà thân thể cũng không động đậy, dù sao thân phận của hắn nếu so với đối phương cao hơn không ít, cách làm của hắn như thế đã là rất tốt rồi.

Hiển nhiên, Phương Vũ Xuân cũng là biết đến, đối với biểu hiện của Hàn Như Liệt cũng không có chút nào để ý: “Không nghĩ tới Hàn công tử cũng ở đây, không biết Hàn công tử cùng Mộ cô nương quan hệ ra sao?”

Lời nói này của Phương Vũ Xuân có chứa tính thử dò xét, mặc dù ông đang xem ra là như vậy, nhưng mà nên xác định một chút cũng tốt hơn, nếu như không phải là như vậy, lời nói của ông cũng chỉ có thể nói với một mình Mộ Chỉ Ly, cho dù hai người bọn họ quan hệ không tệ, cũng không thể để cho hắn biết.

Mấy người tại chỗ cũng là người thông minh, tự nhiên là biết trong lời nói này của Phương Vũ Xuân có bao hàm ẩn hàm ý, song vào lúc Hàn Như Liệt còn chưa mở miệng, Mộ Chỉ Ly đã trả lời: “Hắn không phải là người ngoài.”

Chỉ có sáu chữ, cũng đã biểu đạt ý tứ của nàng. Hàn Như Liệt nghe nói như thế cũng kinh ngạc nhìn Mộ Chỉ Ly, nàng nói như vậy đến tột cùng là có ý gì? Hắn muốn phỏng đoán, rồi lại không dám đi phỏng đoán . . . . . .

Phương Vũ Xuân còn lại là lộ ra vẻ thật cao hứng: “Như thế rất tốt.” Chợt sắc mặt cũng trở nên ngưng trọng mấy phần: ” Lần này ta tới là chuẩn bị đem chuyện của lò luyện đan này nói cho ngươi biết, nếu như ngươi đã là chủ nhân của nó, đương nhiên là cần phải hiểu một phen, mặc dù ta cũng không biết nó tại sao lựa chọn ngươi, nhưng mà nó nhất định là có nguyên nhân của mình, ta chỉ hi vọng ngươi có thể đủ vẫn duy trì bản tâm, không nên mai một nó.”

Mộ Chỉ Ly cũng kiên định gật đầu: “Tiền bối yên tâm, ta tất sẽ không cô phụ nó.” Nhìn thấy thật tình trong mắt của Mộ Chỉ Ly, Phương Vũ Xuân cũng rất hài lòng, thấy không ít tiểu bối, không thiếu hạng người xinh đẹp tuyệt luân, nhưng mà biểu hiện của Mộ Chỉ Ly cũng khiến cho ông mãn ý: “Để ta giới thiệu một chút tên của lò luyện đan này, nó tên là —— Cửu Long chuyển thiên lô, trên lò luyện đan này tổng cộng có chín con rồng, ngươi đừng tưởng rằng bọn nó chỉ là đồ trang sức gắn trên đó, trên thực tế cũng không phải là như vậy.”

“A? Đó là như thế nào?” Nàng vẫn cảm thấy kia rồng điêu khắc nhìn qua rất sống động tựa như thật, nhưng mà kia dù sao cũng chỉ là kỹ thuật điêu khắc rất tốt, nhưng mà bây giờ vừa nghe xem ra không phải đơn giản như vậy a.

“Chín con rồng này ngươi bây giờ thoạt nhìn là sẽ không động, nhưng mà khi ngươi luyện đan là có thể phát hiện, nếu như ngươi luyện chế là nhất phẩm đan dược, như vậy sẽ có một con rồng chuyển động, nhị phẩm mà nói sẽ là hai con rồng chuyển động, nếu là cửu phẩm thì chín con rồng đều chuyển động Đương nhiên, nếu như ngươi có thể đủ luyện chế ra tuyệt phẩm mà nói, như vậy chín con rồng này sẽ xoay tròn, dũ phát linh động, cụ thể như thế nào ta cũng chưa từng thấy qua, nếu như ngươi có thể đạt tới thành tựu như vậy mà nói, có thể cho lão phu xem một chút coi như là lão phu liền vô cùng cảm kích rồi.”

Lời này vừa nói ra, Mộ Chỉ Ly cùng Hàn Như Liệt trên mặt hai người cũng không nhịn được kinh ngạc, thế gian lại có lò luyện đan kỳ lạ như thế? Quả thực văn sở vị văn.*(mới nghe lần đầu) “Nếu như có một ngày, ta có thể đủ đạt tới, tất nhiên sẽ mang đến cho ngài nhìn.” Mộ Chỉ Ly cũng ưng thuận hứa hẹn, nàng biết muốn luyện chế ra tuyệt phẩm đan dược có bao nhiêu khó khăn, nhưng ở giữa không biết cần bao nhiêu thời gian, nhưng mà vô luận như thế nào nàng sẽ không buông tha cho , nàng tin tưởng cố gắng thì sẽ có thu hoạch, nếu người khác có thể làm được, nàng Mộ Chỉ Ly cũng có thể.

“Tốt, tốt, lão phu không có nhìn lầm người."

“Tiền bối, ngươi có thể nói cho ta biết lai lịch của lò luyện đan này chứ?” Mộ Chỉ Ly lên tiếng hỏi, lò luyện đan thần kỳ như vậy, đến tột cùng có lai lịch như thế nào?

” Cửu Long chuyển thiên lô này là gia gia ta ban đầu sở dụng, ông nội của ta ban đầu ở phương diện luyện đan thiên phú cũng có thể dùng kinh diễm tuyệt luân*(kinh động vô cùng) để hình dung, là trong quá trình một lần tầm bảo gặp được Cửu Long chuyển thiên lô, cùng ngươi giống nhau bị nó chọn lên, trở thành chủ nhân của nó.

Khác biệt duy nhất lúc đầu Cửu Long chuyển thiên lô cũng không có bị phong ấn, mà là trực tiếp nhận chủ, ban đầu ông nội của ta cùng này Cửu Long chuyển thiên lô cũng là xưng tên rồi, rất nhiều người cũng biết, mà sau khi ông nội của ta gặp phải nguy hiểm bất hạnh qua đời, Cửu Long chuyển thiên lô này cũng lựa chọn phong ấn mình, mà ông nội của ta cũng không nghĩ nên mai một Cửu Long chuyển thiên lô.

Vì ý nguyện của ông nội của ta, cha của ta một mực tìm kiếm người có thể giải trừ phong ấn của Cửu Long chuyển thiên lô, mà ông vẫn không tìm được, chuyện này liền rơi vào trên người của ta, lúc ta cho rằng cũng không cách nào tìm được, ngươi lại xuất hiện.”

“Tiền bối một nhà hẳn là vì giải trừ phong ấn của Cửu Long chuyển thiên lô mà đợi nhiều năm như vậy, vãn bối bội phục không dứt.” Hiện tại trong lòng của Mộ Chỉ Ly đã tràn đầy rung động, một nhà của Phương tiền bối thế nhưng đợi nhiều năm như vậy, nhưng mà bởi vậy cũng có thể nhìn ra ông đối với di ngôn của tiền bối kia coi nặng cỡ nào, mình tất nhiên không thể cô phụ.

Kế tiếp, Phương Vũ Xuân cùng bọn họ nói rất nhiều chuyện, giới thiệu vinh quang của Cửu Long chuyển thiên lô, khiến cho Mộ Chỉ Ly cũng hiểu rõ thêm mấy phần, đồng thời cũng càng thêm có thể hiểu được Cửu Long chuyển thiên lô này.

Cuối cùng ở trên vấn đề giá tiền, Phương Vũ Xuân cố ý chỉ cần hai mươi vạn kim tệ, nhiều một phần cũng không thu, thật ra thì thu kim tệ này chỉ là một ý tứ, khiến cho Mộ Chỉ Ly không cần có ý không tốt thôi, biết Phương Vũ Xuân thật là có ý tốt, Mộ Chỉ Ly cũng đem kim tệ đủ số đưa cho Phương Vũ Xuân.

Trước khi đi, Phương Vũ Xuân lộ ra vẻ rất tiêu sái, ông nói qua nhiều năm như vậy ông vẫn bị chuyện này trói buộc, hiện tại rốt cục dễ dàng, có thể đi làm chuyện ông muốn, chỉ là tương lai nếu như Mộ Chỉ Ly có thể đạt tới một bước kia mà nói, phải tất yếu để cho ông tới xem.

Đợi sau khi Phương Vũ Xuân đi, Hàn Như Liệt cũng lên tiếng hỏi: “Phương tiền bối đã tới, nàng cũng không cần tiếp tục ở chỗ này chờ Phương tiền bối đến, kế tiếp nàng có tính toán gì không?”

“Ta chuẩn bị ngày mai sau khi thay Trầm tiền bối châm cứu một lần cuối cùng xong rồi trở về thành La Thiên, khoảng cách thời gian bắt đầu cuộc so tài cả nước cũng gần, ta phải trở về làm chuẩn bị, nếu như bỏ lỡ có thể được không bù nổi mất.” Này vốn là là ý nghĩ của nàng, nói đến đây, Mộ Chỉ Ly không khỏi đem tầm mắt chuyển hướng Hàn Như Liệt: “Ngươi có tính toán gì không?”

Lần này bọn họ gặp nhau chỉ do tình cờ, kế tiếp không phải là ý nghĩa muốn chia ra rồi sao, nghĩ tới đây, trong lòng Mộ Chỉ Ly cũng là có chút khác thường.

“Nương tử, nàng phải đi về, vi phu tự nhiên cũng là cùng nhau đi trở về, thuận tiện xem cha vợ một chút đi.” Vẻ mặt Hàn Như Liệt cười xấu xa miệng chiếm tiện nghi, hắn tựa hồ đã thành thói quen chung đụng như vậy.

Đối với việc này, Mộ Chỉ Ly đã quen từ lâu, nhưng trong lòng thì có vui vẻ âm thầm , ít nhất không cần chia ra không phải sao?

“Liền ngươi nói nhiều.” “Ha ha”

. . . . . .

Ngày thứ hai, cũng là một ngày cuối cùng Mộ Chỉ Ly sống ở thành Ngải Y, hôm nay nàng sẽ rời đi, đi về thành La Thiên.

Trong phòng

“Trầm tiền bối, hôm nay là một lần châm cứu cuối cùng, quá trình cùng lúc trước sẽ có chút khác biệt, ta muốn đem toàn bộ độc tố trầm tích ở trong cơ thể của ngài đều bài trừ đi ra ngoài, cho nên thống khổ cũng là lần này lớn nhất, ngài muốn chuẩn bị một chút.” Mộ Chỉ Ly nhìn Trầm Duệ Thu nói, trên mặt đều là thật tình, hôm nay coi như là nàng cũng phải vô cùng lưu ý mới được.

“Ngươi buông tay làm đi, ta vô cùng cảm kích.”

Bình luận

Truyện đang đọc