Y THỦ CHE THIÊN

Trong mắt ba người Hàn Như Liệt đều hiện lên một tia kinh ngạc, trước đó bọn họ chưa từng nghe nói về loại đan dược này, nhưng ba người lại tin tưởng lời nói của Mộ Chỉ Ly là thật, không hề có chút nghi ngờ nào. Nếu như nàng đã nói như vậy thì nhất định đúng là như vậy.

Hai người Bách Lý Hoán Thanh và Lâm Huyền Khanh liếc nhìn nhau, trong mắt đều hiện lên vẻ tán dương, thành tựu về mặt luyện đan của thủ lĩnh quả thật không người nào có thể sánh kịp. Cho tới bây giờ, bọn họ chưa từng sáng tạo ra phương thức luyện đan nào, huống chi là phương thức luyện đan có công dụng nghịch thiên như thế!

Bồ Đề Đan cũng đã là đan dược khiến mọi người kinh hãi rồi, một khi loại đan dược này xuất thế có thể tưởng tượng được sẽ dấy lên một trận phong ba lớn thế nào ở chốn Bồng Lai tụ địa rồi đấy. Lựa chọn đi theo thủ lĩnh là quyết định sáng suốt nhất của bọn hắn, nói không chừng tương lai mình có thể sáng chế ta một phương thức luyện đan mới.

Mộ Chỉ Ly cũng không thèm để ý đến vẻ mặt của mọi người, khóe miệng của nàng nhấc lên một độ cong, thản nhiên nói:

- Viên thuốc này, ta gọi nó là - Tam Thiên Bồ Đề Đan.

- Nói mà không có bằng chứng gì thì làm sao chúng ta biết được đan dược này có thật sự có hiệu quả giống như lời ngươi nói không chứ?

Mộ lão giả không nhịn được mà lên tiếng hỏi, trong đôi mắt mang theo chút tức giận. Hắn có chút bội phục thuật luyện đan của Mộ Chỉ Ly, thế nhưng nàng không nên có thái độ quá ngạo mạng như thế.

Tầm mắt của Mộ Chỉ Ly chuyển sang vị lão giả đó:

- Muốn biết đan dược này thực sự có công hiệu hay không thì các ngươi hoàn toàn có thể tự mình kiểm tra. Ba viên đan dược mà hôm nay ta đã luyện chế ra đều để lại chỗ này, chúng ta sẽ không mang đi.

Lời này vừa nói ra thì mọi người lại lần nữa sững sốt, dáng vẻ của Mộ Chỉ Ly tự tin như vậy đã nói cho bọn họ biết đây là chuyện chân thật. Nếu như Tam Thiên Bồ Đề Đan không có hiệu quả như nàng nói thì nàng kiên quyết sẽ không thể nào để dan dược lại chỗ này.

Lão giả cũng thoáng kinh ngạc, nhưng cũng không quan tâm:

- Cho dù đan dược thật sự có hiệu quả như lời ngươi nói thì chúng ta làm sao tin tưởng được phương thức luyện đan này là do ngươi nghĩ ra đây?

Mọi người dồn dập gật đầu, dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn về phía Mộ Chỉ Ly, bọn họ muốn nhìn xem nàng sẽ làm như thế nào để khiến cho mọi người tin tưởng.

Nhưng Mộ Chỉ Ly lại chợt bật cười:

- Có tin hay không là tùy vào các ngươi, mà phương thức luyện đan này có phải thật sự do ta sáng tạo ra hay không là chuyện của ta. Các ngươi chỉ cần có đủ dược liệu cùng với phương thức luyện đan chẳng phải là được rồi sao?

Mọi người chợt sửng sốt, sau khi phản ứng kịp cũng thầm than không thôi. Quả thật đúng như Mộ Chỉ Ly nói, phương thức này có phải do nàng sáng tạo ra hay không đối với bọn họ mà nói thật sự không quan trọng. Mộ Chỉ Ly càng không cần phải chứng minh, ngược lại bọn họ càng tin tưởng những lời Mộ Chỉ Ly nói là thật hơn.

Bởi vì bất kể Mộ Chỉ Ly có nói ra chuyện này hay không thì đối với mục đích hôm nay của nàng cũng không tạo thành bất kỳ ảnh hưởng nào. Nếu như thật sự không phải do nàng luyện chế thì hôm nay nàng cần gì phải đem việc này nói ra, để vô duyên vô cớ bị người khác nghi ngờ.

Giờ khắc này, bất kể trong lòng mọi người ôm tâm tư gì thì bọn họ đối với Mộ Chỉ Ly lại càng tôn sùng và khâm phục hơn. Nàng chỉ cần nói vài ba câu đã có thể nắm giữ lòng tin của mọi người, chỉ dựa vào điểm này thôi cũng đã khiến cho người ta ca tụng rồi.

- Chắc chắn không cần nhiều lời về thuật luyện đan, hôm nay các ngươi cũng đã thấy. Ở Thiên Huyền thương hội, số lượng dược sư như Bách Lý Hoán Thanh và Lâm Huyền Thiên có đến mấy trăm người, nếu như mọi người gia nhập vào Thiên Huyền thương hội thì liền có thể thấy được.

- Ồ...

Mọi người nhịn không được hít một hơi lãnh khí, mấy trăm dược sư không hề đáng sợ, thế nhưng dược sư có trình độ như Bách Lý Hoán Thanh lại có đến mấy trăm người mới là điều đáng sợ! Những dược sư này chắc chắn vô cùng xuất sắc, nhưng lại cùng nhau gia nhập Thiên Huyền thương hội, thật sự không biết bọn họ dùng phương pháp gì để chiêu mộ.

- Nếu như có nhiều dược sư nguyện ý gia nhập Thiên Huyền thương hội như vậy thì mọi người có thể thấy được Thiên Huyền thương hội có thể hấp dẫn nhân tài thế nào rồi đấy! Hôm nay, ta đến đây chỉ muốn bày tỏ ý muốn chiêu mộ của ta, cuối cùng quyết định thế nào là do mọi người tự suy xét. Nếu như đồng ý thì chúng ta hoan nghênh, nếu như không muốn thì chúng ta cũng không có ý kiến gì.

Nụ cười của Mộ Chỉ Ly phảng phất như đóa hoa sen, trong suốt xuyên thấu lòng người khiến cho mọi người đều cảm thấy thoải mái dễ chịu.

Mọi người đưa mắt nhìn nhau, vốn tưởng rằng Thiên Huyền thương hội cần đám dược sư bọn họ trợ giúp. Nhưng từ thái độ của Mộ Chỉ Ly để suy xét thì dường như không phải như vậy. Lòng người lúc nào cũng khó đoán, nếu như Mộ Chỉ Ly khẩn cầu bọn họ gia nhập thì bọn họ ngược lại sẽ có chút chần chừ, nhưng Mộ Chỉ Ly cứ khăng khăng lãnh đạm như vậy, thật sự khiến cho bọn họ có chút lo lắng.

Ai cũng không biết đến tột cùng Thiên Huyền thương hội muốn thu nhận bao nhiêu dược sư, số lượng dược sư ở đây không ít. Nếu như bị những người khác đoạt trước thì bọn họ sẽ bỏ lỡ một cơ hội tuyệt vời, nhưng nếu như Thiên Huyền thương hội cũng không phải chỗ tốt mà bọn họ lại rời khỏi Quỳnh Hải Cốc vậy thì bọn họ chẳng phải trở thành hai bàn tay trắng sao?

- Sắc trời đã dần dần sáng lên rồi, không bằng mọi người cứ trở về trước đi, các ngươi đều không ở nhà sợ rằng sẽ khiến người khác nghi ngờ.

Mộ Chỉ Ly chậm rãi nói:

- Nếu như mọi người có quyết định thì hãy nói cho chúng tôi biết trước buổi trưa mai. Chiều mai, chúng tôi sẽ rời khỏi.

Mọi người gật đầu một cái trong ánh mắt tràn đầy vẻ giằng co, mọi người đều nhao nhao chuẩn bị rời đi. Nhưng Hình Triển lại đi xuyên qua mọi người đi đến trước mặt Mộ Chỉ Ly, sắc mặt của hắn vô cùng kiên định:

- Ta muốn gia nhập Thiên Huyền thương hội.

Lúc trước hắn đã sớm có quyết định này rồi, nếu như đã quyết định thì còn chần chờ gì nữa.

Mộ Chỉ Ly nhìn Hình Triển trước mắt, khóe miệng chậm rãi giương lên một độ cong:

- Được, bắt đầu từ hôm nay ngươi chính là dược sư của Thiên Huyền thương hội, cụ thể thế nào sau này ta sẽ nói cho ngươi biết.

Nhìn thấy một màn này thì mọi người không kềm được mà xoay người lại nhìn, mà những dược sư có quan hệ rất tốt với Hình Triển cũng do dự một phen, sau đó cũng đi đến trước mặt của Mộ Chỉ Ly bày tỏ muốn cùng Hình Triển gia nhập Thiên Huyền thương hội.

Hàn Như Liệt đứng ở một bên nhìn thấy màn này thì trên khuôn mặt yêu nghiệt giương lên một nụ cười, việc này tiến triển không tệ, có mấy người Hình Triển lôi kéo thì tâm của những người khác hẳn sẽ càng thêm rối loạn. Ngày mai trước khi rời đi, chắc chắn số lượng dược sư của Thiên Huyền thương hội sẽ gia tăng không ít.

Các dược sư đều nhao nhao đi về hướng Quỳnh Hải Cốc, sắc trời dần dần sáng sẽ có không ít tu luyện giả đều đến đây cầu y, vì thế nên bọn họ phải mau chóng chạy về, nếu không quả thật sẽ bị người khác nghi ngờ.

Lúc mọi người rối rít tản ra thì một đám bạch y nhân từ trên trời giáng xuống, có khoảng chừng mười người, vây thành vòng tròn xung quanh đám người Mộ Chỉ Ly! Một số dược sư cũng dừng bước, cảm nhận đối phương đến không ý tốt thì trong mắt thoáng hiện lên vẻ sợ hãi.

Đôi mắt Mộ Chỉ Ly ngưng trọng, nhìn đám bạch y nhân trước mắt, nhưng nàng vẫn cảm thấy rất xa lạ. Hiện tại cách lúc nàng tiếp nhận truyền thừa đã một khoảng thời gian rồi, nhưng bây giờ bọn tay sai của Quang Minh lão nhân mới xuất hiện, ngược lại đã cho bọn họ cơ hội để củng cố lực lượng.

Hàn Như Liệt không kềm được mà nhìn sang Mộ Chỉ Ly, trong mắt hai người đều xẹt qua vẻ ngưng trọng. Thực lực bọn tay sai của Quang Minh lão nhân còn mạnh hơn nhiều so với bọn tay sai của Hắc Ám lão nhân mà bọn họ từng đối mặt trước kia. Mười tên này không thể nghi ngờ đều là cường giả Tạo Hóa Cảnh, cho đến tận bây giờ bọn họ chưa từng giao thủ với cường giả Tạo Hóa Cảnh, nhưng cũng biết được sự lợi hại của cường giả Tạo Hóa Cảnh.

Ánh mắt của bọn tay sai Quang Minh rơi trên người của Mộ Chỉ Ly, bọn họ đã tìm lâu như vậy rốt cuộc cũng tìm được Không gian chi nữ, nếu không phải vì tìm kiếm nàng thì bọn họ sẽ không bị bọn tay sai Hắc Ám khi dễ lâu như vậy. Trong nhất thời, bọn họ đều đổ tất cả cơn thịnh nộ lên người Mộ Chỉ Ly.

Chuyến này, bọn chúng nhất định phải giết chết Không gian chi nữ, vĩnh viễn đoạn tuyệt hậu hoạn!

Mộ Chỉ Ly híp mắt lại:

- Tốc độ của các ngươi ngược lại không tệ, chúng ta chẳng qua chỉ mới tới Quỳnh Hải Cốc trong mấy ngày ngắn ngủi thôi. Đoạn đường này chắc chắn rất cực khổ.

Trong giọng nói của nàng tràn đầy sự giễu cợt, bàn tay không tự chủ được mà nắm chặt, mặc dù bây giờ nàng không có cách nào thay sư phụ báo thù, nhưng nếu như thu hoạch đám người này cũng coi như là thu được một chút lợi nhuận.

- Hừ, ngày chết của ngươi đã đến, vậy mà còn tâm trạng để chế giễu chúng ta.

Quang Minh Nhất Hào cười khẩy, ánh mắt hắn nhìn Mộ Chỉ Ly tựa như đang nhìn một người chết.

Các vị dược sư đứng yên tại chỗ, không dám nhúc nhích. Đây chính là bầu không khí trước khi đại chiến bùng nổ, thực lực của những tên bạch y nhân trước mắt này vượt xa sự tưởng tượng của bọn họ, đó chính là cường giả Tạo Hóa Cảnh. Ngày thường rất khó gặp cường giả Tạo Hóa Cảnh, nhưng hiện tại lại có đến mười người đang đứng ở trước mặt bọn họ, chỉ cần nhìn thấy hình ảnh trước mắt thôi đã đủ khiến cho mọi người kinh hãi.

Ai cũng không biết một khi bọn chúng qua đây thì nói không chừng sẽ đem bọn họ chém giết trước tiên! Bọn chúng cũng giống như Mộ Chỉ Ly, đều mặc y phục màu trắng. Chẳng lẽ bọn chúng là cùng một tổ chức, bởi vì Mộ Chỉ Ly thoát khỏi bọn chúng nên mới tạo thành kết quả như hôm nay.

Mọi người âm thầm cảm khái, hôm nay thật sự không phải là một thời cơ tốt để tuyển chọn người. Nếu như tính mạng của bọn hắn bị chôn vùi ở chỗ này thì đây mới thật sự là chết oan.

Nhìn thấy mọi người đứng im tại chỗ thì chân mày của Mộ Chỉ Ly cau lại:

- Bọn họ đều là những người không liên quan, không bằng trước tiên hãy để cho bọn họ rời khỏi, sau đó mới giải quyết vấn đề của chúng ta, thế nào?

Các vị dược sư đều rối rít nhìn về phía Mộ Chỉ Ly, đối với Mộ Chỉ Ly sinh thêm một phần cảm kích.

Bọn tay sai Quang Minh nhao nhao nở nụ cười:

- Bản thân ngươi sắp chết đến nơi mà còn tìm đường sống cho những người này? Ta thấy cứ để cho bọn họ cùng nhau ở lại chỗ này với ngươi đi.

Kèm theo lời nói của tên nanh vuốt Quang Minh vang lên thì trong lòng mọi người cũng dần dần lạnh đi. Bách Lý Hoán Thanh cùng với Lâm Huyền Khanh chính là dược sư, sức chiến đấu của bọn họ căn bản không có tác dụng gì. Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt bất quá chỉ là tu luyện giả Xuất Khiếu Cảnh, cục diện bên này căn bản không thể nào thay đổi được, xem ra bọn họ phải vĩnh viễn chôn vùi ở nơi này rồi.

- Ngươi suy nghĩ có phần quá đơn giản rồi, ngươi cho rằng ta đã có dũng cảm đứng ở đây giằng co với ngươi mà ta thật sự không có lá bài tẩy nào sao?

Khóe miệng Mộ Chỉ Ly giương lên một nụ cười nguy hiểm, trong đôi mắt đen huyền tràn đầy sát ý.

- Ta ngược lại cũng muốn nhìn xem lá bài tẩy của ngươi ở nơi nào, ha ha!

Quang Minh Nhất Hào cười ha ha, hắn căn bản không tin tưởng lời Mộ Chỉ Ly nói.

Trong lòng Hình Triển vô cùng căng thẳng, không kềm được mà nhìn về phía Bách Lý Hoán Thanh, lại phát hiện Bách Lý Hoán Thanh vô cùng bình tĩnh, cho dù đối mặt với những cường giả này cũng không có chút hoang mang. Cũng giống như vậy, từ trong mắt của Hàn Như Liệt và Mộ Chỉ Ly chỉ có thể nhìn thấy sát ý cùng chiến ý, nhưng lại không hề có nửa điểm sợ hãi, chẳng lẽ... Bọn họ thật sự có biện pháp?

Nụ cười trên gương mặt của Mộ Chỉ Ly vụt tắt, nhìn mọi người chậm rãi nói:

- Trước hết ta sẽ đưa mọi người đến Thiên Huyền thương hội trước, chớ có sợ hãi.

Vừa dứt lời, Mộ Chỉ Ly vung tay áo lên, mọi người trước mắt phảng phất như biến mất vào hư không vậy, dần dần mất hẳn ở phiến không gian này.

Trong mắt đám tay sai Quang Minh thoáng xẹt qua một tia kinh ngạc, không biết đây là thủ đoạn gì của Mộ Chỉ Ly, lại có thể đem những người này mang đi chứ? Chỉ có điều khi bọn chúng ngẫm nghĩ lại, Không Gian chi nữ có thủ đoạn như vậy cũng không phải không có khả năng.

Trong nháy mắt, trên mảnh đất trống dưới chân đám tay sai Quang Minh cùng với Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt bỗng nhiên kéo căng.

Bách Lý Hoán Thanh đối với tất cả sự việc trước mắt cũng không có gì xa lạ, khi hắn mở mắt ra đã trở về Trụ sở bí mật. Trên mặt những dược sư khác thì tràn đầy sự sợ hãi, không biết chuyện gì đã xảy ra. Thế nhưng khi bọn họ nhìn thấy hình ảnh trước mắt thì mọi người đều trợn to mắt, vô cùng kinh ngạc.

- Nơi này chính là căn cứ của Thiên Huyền thương hội, trước đó thủ lĩnh vì an toàn của mọi người mới đưa mọi người đến đây, đợi sau khi nguy hiểm bên ngoài được giải quyết xong thì mọi người liền có thể đi về. Mọi người chớ có hoảng sợ, cứ ở chỗ này chờ đợi.

Bách Lý Hoán Thanh chậm rãi nói, đối với những chuyện như vậy thì hắn có thể giải quyết dễ như trở bàn tay. Còn Lâm Huyền Khanh thì nhanh chóng đi đến khu vực huấn luyện, hắn nhất định phải đem tin tức thủ lĩnh gặp nguy hiểm nói cho mọi người biết.

- Hình Triển, nếu như các ngươi đã lựa chọn gia nhập Thiên Huyền thương hội, vậy thì bây giờ ngươi cùng ta đi đến Luyện Dược Đường đi.

Bách Lý Hoán Thanh vẫy vẫy tay, phải mau chóng dẫn bọn họ đi học luyện chế đan dược mới phải.

Đám người Hình Triển rối rít gật đầu, vẻ khiếp sợ trong mắt vẫn chưa biến mất. Mộ Chỉ Ly có thể dễ dàng đưa bọn họ đến nơi này, chỉ bằng thủ đoạn này thôi liền khiến cho người ta vô cùng kinh ngạc. Bối cảnh cường đại như vậy, chứng tỏ quyết định của hắn chắc chắn không sai. Thế nhưng khi Hình Triển nhìn thấy dược điền bao la thì bọn họ đã không còn nữa điểm lo lắng.

Hai tu luyện giả canh giữ bên cạnh đông đảo dược sư, để tránh cho bọn họ đi khắp nơi. Sau khi cảm nhận được tu vi của hai người này là Xuất Khiếu Cảnh hậu kỳ thì mọi người đều ngoan ngoãn ngồi tại chỗ, không dám có hành động nào khác, có thể giữ lại tính mạng đã rất may mắn rồi.

Dưới vô số ánh mắt dõi theo của mọi người, đám người Hình Triển đang đi theo Bách Lý Hoán Thanh quan sát tất cả mọi thứ xung quanh, những tu luyện giả khác đều rối rít nở nụ cười hữu nghị, mọi người không khỏi hâm mộ.

Mọi người đánh giá mọi thứ ở Trụ sở bí mật, thực lực của tu luyện giả nơi này hầu hết đều đạt đến Xuất Khiếu Cảnh hậu kỳ, có thế lực như thế đã chứng minh Thiên Huyền thương hội quả nhiên không hề đơn giản. Mộ Chỉ Ly rốt cuộc là ai? Bách Lý Hoán Thanh gọi nàng là thủ lĩnh, chẳng lẽ tất cả nơi này đều là của Mộ Chỉ Ly?

Trong đầu bọn họ không kềm được mà xuất hiện khả năng này, nhất thời trong lòng của mọi người rối như tơ vò.

- Muốn chết!

Quang Minh nhất hào tức giận nói. Mộ Chỉ Ly di chuyển mọi người sang nơi khác, chẳng khác nào đánh bọn họ một cái tát vang dội cả. Thân hình khẽ động, Quang Minh Nhất Hào liền đi tới trước mặt của Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt, những tay sai Quang Minh khác cũng không có hành động, chỉ cần một người xuất thủ cũng đủ để giải quyết bọn họ.

Sớm biết như vậy thì bọn họ cũng không cần phải nhiều lời như vậy, cứ lập tức tùy tiện ra tay liền có thể giải quyết được sự việc rồi. Quang Minh lão nhân dường như hơi làm lớn chuyện.

Mộ Chỉ Ly híp mắt lạ, thiên lực trong cơ thể trong khoảnh khắc bộc phát ra, khí tức Xuất Khiếu Cảnh hậu kỳ lộ ra không chút che giấu. Hàn Như Liệt cùng với Mộ Chỉ Ly đứng sóng vai, tay phải nắm chặt vũ khí, nhìn Quang Minh Nhất Hào đến gần, trong mắt hai người tràn ngập chiến ý.

Động tác của Quang Minh Nhất Hào nhanh như sấm sét, hai tay hóa thành chưởng hướng hai người hung hăng vỗ tới, có lẽ hắn đã mang tất cả những chuyện tức giận tập trung vào một chưởng này, cho nên uy lực mới phá lệ mạnh mẽ như vậy

Hay tai của Mộ Chỉ Ly lập tức biến thành màu xanh ngọc, long lân giăng đầy tay phải, nàng không có lùi bước mà nghênh đón một chưởng kia. Lợi kiếm trong tay của Hàn Như Liệt tựa như linh xà, lấy một đường cong xảo quyệt mà đâm về phía chỗ hiểm của Quang Minh Nhất Hào.

Thân hình của Quang Minh Nhất Hào quỷ dị lắc một cái, liền tránh thoát công kích của Hàn Như Liệt, đồng thời một chưởng kia va chạm với một chưởng của Mộ Chỉ Ly.

Song chưởng va vào nhau, lực đạo mạnh mẽ truyền ra, thân hình Mộ Chỉ Ly khẽ run lên, lui về phía sau một bước. Ánh mắt Mộ Chỉ Ly biến hóa, cường giả Tạo Hóa Cảnh thực sự mạnh hơn nhiều so với Xuất Khiếu Cảnh hậu kỳ.

Động tác của hai bên không giống nhau, chiêu thức nhanh như tia chớp không ngừng bạo phát ra. Mộ Chỉ Ly cùng với Hàn Như Liệt phối hợp vô cùng ăn ý không chê vào đâu được, cho dù thực lực của Quang Minh Nhất Hào mạnh hơn nhiều so với hai người, nhưng đối mặt với sự hợp tác như vậy thì trong nhất thời lại có vẻ không thể làm gì được.

Những tay sai Quang Minh khác nhìn thấy một màn này thì trong lòng nổi lên tâm tư khác, ánh mắt bọn chúng nhìn Quang Minh Nhất Hào đều mang theo tia chế giễu. Bình thường hắn luôn kiêu căng ngạo mạn, mà ngay cả tu luyện giả Xuất Khiếu Cảnh nhưng lại đối phó một cách khó khăn như vậy.

Quang Minh Nhất Hào dường như phát hiện tâm tư của bọn chúng, lập tức hạ thủ cũng càng tăng thêm một chút độc ác. Nhưng hai người Mộ Chỉ Ly cũng không vì hắn tấn công hung mãnh hơn mà bị bại, vẫn đối kháng được công kích của hắn như trước, trái lại mơ hồ còn đè ép đánh Quang Minh Nhất Hào.

Quang Minh Nhất Hào rốt cuộc nhịn không được nữa lớn tiếng hô:

- Một người nữa ra đây hỗ trợ ta một tay, mau chóng giết chết bọn chúng hoàn thành nhiệm vụ!

Mọi người cười khẽ mãi, nhưng bọn chúng cũng không thể không nghe theo lời Quang Minh Nhất Hào nói, Nhị Hào lập tức tham gia chiến đấu, muốn chia rẻ sự hợp tác của Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt.

Hàn Như Liệt tiến lên đón lấy Nhất Hào, Mộ Chỉ Ly thì đối phó với Nhị Hào, trong mắt hai người tràn đầy chiến ý, rất lâu rồi chưa từng tìm được đối thủ thích hợp. Hôm nay đúng dịp gặp được hai người này vừa vặn cho bọn họ luyện tập một chút.

Ầm!

Một chưởng kế tiếp của Mộ Chỉ Ly rơi thẳng trên người của Nhị Hào, Quang Minh Nhị Hào không kềm được mà ngẩn ra, có thể nói Mộ Chỉ Ly đối với Không gian thuộc tính vận dụng vô cùng nhuần nhuyễn. Hắn căn bản khó mà đề phòng được sự xuất hiện đột ngột này, hắn vĩnh viễn cũng không biết được tiếp theo Mộ Chỉ Ly sẽ xuất hiện ở nơi nào, chỉ cảm giác mình giống như một con ruồi bay tán loạn khắp nơi, nhưng ngay cả đối thủ ở đâu cũng không tìm được.

Lúc này hắn mới hiểu được Quang Minh Nhất Hào đối mặt với tình thế khốn cùng thế nào, thực lực của hai người này vượt xa những tu luyện giả Xuất Khiếu Cảnh hậu kỳ bình thường rất nhiều. Vẫn là Quang Minh lão nhân suy nghĩ chu đáo, là do bọn hắn khinh địch!

Tình huống hiện tại của Quang Minh Nhất Hào cũng không thoải mái hơn bao nhiêu, thời điểm hắn giao thủ cùng với Hàn Như Liệt luôn cảm thấy động tác của mình lại đột nhiên ngưng trệ một giây, công kích của hắn liền hoàn toàn mất đi hiệu lực. Cho tới bây giờ, thậm chí ngay cả ống tay áo của Hàn Như Liệt mà hắn còn không đụng tới được! Quả thật đây là lần đầu tiên trong đời hắn nhìn thấy tình huống chiến đấu như vậy, khiến cho người ta ngột ngạt đến cực điểm! Đây cuối cùng là thuộc tính gì?

Những người khác nhìn thấy Quang Minh Nhất Hào cùng với Quang Minh Nhị Hào không thể cầm cự lâu dài được nữa thì trên mặt bọn chúng vốn tràn đầy ý cười nhạo cũng dần dần tản đi. Bọn họ nhìn thấy đòn công kích của hai người Mộ Chỉ Ly có chỗ đặc biệt, sau khi Quang Minh Nhị Hào gào thét một tiếng thì tám tên còn lại cũng nhào tới.

Thấy vậy, Mộ Chỉ Ly lập tức vung tay lên, theo động tác của nàng, mười mấy tên hắc y nhân đột nhiên xuất hiện, ngăn cản xung quanh vòng chiến Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt.

Nhìn thấy thấy tu luyện giả đột ngột xuất hiện thì trên mặt những tên tay sai của Quang Minh hiện lên vẻ kinh dị. Tu vi của những tu luyện giả mặc y phục cùng một màu chính là Xuất Khiếu Cảnh hậu kỳ, tuy rằng không cách nào so sánh với bọn chúng, thế nhưng bảy tám người vây công một người, tình thế này cũng đủ khiến cho bọn họ khốn đốn rồi.

Mọi người nhịn không được mà da đầu đều tê dại, bất luận là Thuộc tính lão nhân hay là người thừa kế thuộc tính đều không phải là đèn cạn dầu, tất cả đều là xương khó gặm.

Trên mặt của những tu luyện giả ở Trụ sở bí mật đều vô cùng hưng phấn, nhiệt huyết đang dâng trào trong xương cốt bọn họ. Bọn họ đã được huấn luyện trong Trụ sở bí mật lâu như vậy, nhưng chưa bao giờ ra bên ngoài chiến đấu. Hôm nay, cuối cùng cũng có cơ hội! Cho dù trước mắt bọn họ là tu luyện giả Tạo Hóa Cảnh thì bọn họ cũng không có chút sợ hãi!

Bình luận

Truyện đang đọc