Y THỦ CHE THIÊN

Đợi nam tử áo vàng tuyên bố xong, Mộ Chỉ Ly cũng đứng dậy, hơn thế đồng thời năm mươi chín tuyển thủ kia cũng rối rít đứng lên đi tới chính giữa võ đài.

Mộ Chỉ Ly quay đầu nhìn thân ảnh màu hồng phía sau, Hàn Như Liệt thì mang theo nụ cười nhìn nàng, không nói gì biểu đạt sự ủng hộ của hắn, hắn tin tưởng lấy thực lực Mộ Chỉ Ly, tuyệt đối sẽ không có vấn đề!

Rất nhanh, sáu mươi tên tuyển thủ đã đồng loạt đi tới tâm võ đài, nhưng kỳ thật chỉ có ba mươi người tiến hành rút thăm, mà những người khác còn lại là đang đợi, do ba mươi người kia rút thăm mà quyết định đối thủ, đối với việc này mọi người cũng không một chút dị nghị, dù sao việc này vốn cũng rất công bình.

Mộ Chỉ Ly nhìn thẻ trên tay mình, số 12, điều này cũng nói rõ rằng đối thủ của nàng là số 12, đồng thời thứ hạng ra sân của nàng cũng là lượt thứ 12.

Nam tử áo vàng rất nhanh liền đem những con số này thống kê lại, xác định đối thủ vòng thứ nhất và thứ tự ra sân của mọi người, sau khi quyết định xong hết thảy thì Mộ Chỉ Ly lại đi về vị trí của mình.

Đối thủ của nàng cũng không phải là người tam đại thế gia, mà là đệ tử Triệu gia một trung đẳng gia tộc của thành La Thiên – Triệu Hữu! Đối với cái tên này, Mộ Chỉ Ly cũng chưa từng nghe nói qua, ngay cả mọi người trong Mộ gia nàng cũng còn không biết hết, huống chi một đệ tử của trung đẳng gia tộc đây?

Nghĩ đến người nọ trong nhiều người như vậy mà có thể chiếm được tư cách dự thi, thì thực lực hẳn là cũng không tệ lắm, chẳng qua là đụng phải Mộ Chỉ Ly nàng, chỉ có thể nói là hắn xui xẻo!

Đây cũng không phải nói nàng tự tin mù quáng, mà là tự thân nàng có nhiều lá bài tẩy, chỉ cần không có tình huống gì bất ngờ, muốn cùng nàng tranh đấu vẫn là rất khó khăn.

Ngồi trên ghế, Mộ Chỉ Ly quan sát biến hóa trên đài tỷ võ, lúc này tổ tỷ thí đầu tiên đã bắt đầu, tất cả lực chú ý của mọi người cũng tập trung trên người bọn hắn, dù sao bọn hắn cũng coi như là những Tu Luyện Giả nổi bật của thành La Thiên, cho nên tốt hơn hết là vẫn nên quan sát kỹ càng một phen.

Nếu như cẩn thận quan sát thì có thể phát hiện lúc này bên người Mộ Chỉ Ly cũng không thấy bóng dáng Bụi Thái Lang đâu, lúc trước Bụi Thái Lang đem quả cầu thần bí kia nuốt xuống, sau đó Lyền lâm vào ngủ say, cho tới bây giờ cũng chưa tỉnh lại.

Bất quá dựa theo thuyết pháp của Thiên Nhi, Bụi Thái Lang là đang hấp thụ năng lượng của quả cầu kia, mặc dù cho tới bây giờ bọn họ vẫn không xác định được quang cầu kia đến tột cùng là cái gì, nhưng bọn họ cũng có thể chắc chắn khẳng định vật này đối với Bụi Thái Lang là rất tốt, mà trong đó có năng lượng khổng lồ có thể trợ giúp cho sự tiến hóa của Bụi Thái Lang.

Không sai, hiện tại Bụi Thái Lang chính là bắt đầu tiến hóa, chẳng qua là điều này cần thời gian tương đối dài, Mộ Chỉ Ly đã đem nó bỏ vào trong không gian của Thiên Sát Cổ giới, ít nhất ở trong đó thì Bụi Thái Lang sẽ không gặp nguy hiểm, nàng cũng tương đối yên tâm.

Từ cảm giác cảm ứng được trong lòng, nàng có thể xác định hiện tại Bụi Thái Lang bình yên vô sự, đồng thời khí tức của nó đang dần dần tăng cường, nàng vô cùng hiếu kì Khôi Thái Lang sau khi tiến hóa sẽ là như thế nào.

Tại trong lúc này, nhóm tỷ thí đầu tiên cũng đã có một người bị thương dưới tình huống bị thua, sau khi nhìn thấy trận đấu đầu tiên này Mộ Chỉ Ly cũng đại khái biết được trình độ của mọi người trong cuộc tỷ thí này.

Đang lúc này, Mộ Tử Hạm cũng đi lên đài tỷ võ, người nằm trong nhóm tỷ thí thứ 2 chính là nàng, bất quá vận khí Mộ Tử Hạm hiển nhiên có chút không tốt, bởi vì nàng gặp phải chính là Vương Thiên Kỳ của Vương gia.

Lần này hai người vừa ra sân, thì tất cả mọi người cũng đã dự liệu được kết quả, thực lực của Mộ Tử Hạm tuy nói là không tệ, ở thành La Thiên cũng rất là có danh tiếng, nhưng so với Vương Thiên Kỳ của Vương gia thì hiển nhiên là kém không ít.

Thời điểm Mộ Tử Hạm nhìn thấy Vương Thiên Kỳ, sắc mặt cũng trở nên khó coi, không nghĩ tới vận khí của mình lại tốt như thế.

Lúc này, Mộ Chỉ Ly cũng đem ánh mắt chuyển tới trên mặt Vương Thiên Kỳ, ánh mắt híp lại, người Vương gia nàng đã hoàn toàn đắc tội, đương nhiên là không cần phải băn khoăn chút nào, Vương gia hiện tại nàng không sợ chút nào!

“Mộ cô nương, nếu như hiện tại cô nương nhận thua và rời đi, ta sẽ không ra tay, như thế nào? Nếu không, nhỡ làm cô nương bị thương cũng không tốt…” Vương Thiên Kỳ điệu bộ nhã nhặn, trên khuôn mặt chứa một nụ cười nhợt nhạt, bất quá nếu nhìn kỹ thì có thể nhìn ra nụ cười này cũng không phải xuất phát từ đáy lòng.

Không thể không nói, nói như vậy thật sự là rất cuồng vọng, hắn vậy mà chỉ muốn dùng một câu nói để khiến Mộ Tử Hạm biết khó mà lui, nhưng là người quan sát dưới đài cũng không có vì lời này mà cảm thấy Vương Thiên Kỳ cuồng vọng, ngược lại lại cho rằng hắn nói rất đúng, bọn họ không có một ai coi trọng Mộ Tử Hạm.

Mộ Tử Hạm liếc Vương Thiên Kỳ một cái, Vương gia cùng Mộ gia hiện tại đã là tử địch, nàng sẽ không cho hắn sắc mặt tốt: “Lãnh giáo cao chiêu của Vương công tử!” Trong lòng nàng cũng hiểu thật sự nàng gặp phải Vương Thiên Kỳ cũng khó mà có phần thắng, nhưng là vô luận thế nào cũng phải thử một lần, nếu không lấy mặt mũi gì mà sống?

“Đã như vậy, ta đây sẽ không khách khí.” Vương Thiên Kỳ thu hồi nụ cười trên mặt, lạnh lùng nhìn Mộ Tử Hạm. Dựa theo lời Vương Tĩnh Hoành nói, gặp phải đối thủ là Mộ gia, có thể phế bỏ một người thì phế một người!

“Ra chiêu đi!”

Thấy Mộ Tử Hạm không biết tốt xấu như thế, Vương Thiên Kỳ cũng không có chút nào nương tay, Thiên Lực trong cơ thể bộc phát tuôn ra, bàn tay nắm lại, Thiên Lực màu vàng kim bắt đầu từ trong tay hắn tạo thành một đạo khổng lồ màu vàng kim như nước lũ bay thẳng về phía Mộ Tử Hạm.

Chỉ một chiêu này đã dẫn tới vô số ánh mắt khiếp sợ phía dưới đài, chỉ là Thiên Lực như vậy cũng đã thấy rõ vượt qua Tiên Thiên cảnh giới, đạt tới Toàn Thiên Cảnh! Hoàn toàn xứng đáng là nhân vật thiên tài của Vương gia! Tuổi cũng chưa qua hai mươi, mà đã có thực lực như vậy, xem ra gia chủ kế nhiệm trừ hắn ra thì còn ai!

Thấy thế, sắc mặt Mộ Tử Hạm cũng trở nên ngưng trọng, chỉ một cỗ lực lượng này cũng có thể nhìn ra chênh lệch giữa bọn họ, đến bây giờ nàng vẫn ở Tiên Thiên cảnh giới như cũ, chỉ có người đã bước vào Tiên Thiên cảnh giới mới biết tăng lên một cảnh giới khó khăn tới cỡ nào, cho dù nàng mỗi ngày vẫn không ngừng tu luyện, tiến bộ vẫn cứ chậm chạp như cũ.

Tuy nói chênh lệch giữa hai người chỉ là một cấp bậc, nhưng là chênh lệch giữa hai người so với chênh lệch giữa Toàn Thiên cảnh giới và Tiên Thiên cảnh giới cũng khó có thể vượt qua!

Thủ Ấn của Mộ Tử Hạm cũng di động, Thiên Lực trong cơ thể cũng không ngừng hướng bàn tay dũng manh lao tới, trong thời gian thật ngắn, ở trước mặt nàng chính là xuất hiện một tấm chắn màu vàng, tấm chắn này đủ lớn để chắn cho cả người Mộ Tử Hạm ở bên trong.

Sau một khắc, dưới ánh mắt khẩn trương của mọi người, nước lũ màu vàng kim cùng với tấm chắn đập vào nhau.

“Oanh!”

Hai người ầm ầm va chạm vào nhau, nước lũ màu vàng kim không ngừng công kích, mà tia sáng màu vàng lóng lánh trên tấm chắn cũng càng ngày càng nhạt, mà Mộ Tử Hạm cũng không ngừng gia tăng Thiên Lực cho nó, khiến cho tia sáng lần nữa cường thịnh.

Bất quá, hiển nhiên là Thiên Lực của Mộ Tử Hạm không thể cùng Vương Thiên Kỳ so sánh, dần dần, trên tấm chắn kia cũng xuất hiện nhiều tia rạn vỡ.

Mộ Chỉ Ly cau mày nhìn hết thảy, xem ra Tử Hạm tỷ kiên trì không được bao lâu nữa, chênh lệch thực lực này căn bản là không cách nào vượt qua, bị thua chẳng qua là vấn đề thời gian. Bất quá đây cũng không phải là chuyện xấu, nói không chừng trong lúc giao thủ thế này Mộ Tử Hạm có thể lĩnh ngộ một chút hàm ý cảnh giới Toàn Thiên Cảnh đây?

Trên thính phòng, Vương Tĩnh Hoành vẻ mặt giễu cợt nhìn Mộ Kình Lệ: “Ta còn tưởng Mộ gia có người nào mới, ở trước người Vương gia ta còn không chịu nổi một kích!”

Nghe vậy, sắc mặt Mộ Kình Lệ cũng có chút âm trầm, lấy khả năng của ông cũng thừa sức biết kết quả thắng bại của cuộc tỷ thí này: “Chờ người Vương gia ngươi đạt được tư cách rồi nói sau, ngươi bây giờ còn không có tư cách đó!”

Vẻ mặt trào phúng của Vương Tĩnh Hoành giờ phút này cũng trở nên cứng ngắc, hừ lạnh một tiếng quay đầu đi: “Chờ xem sao!” Hắn tự tin rằng trong ngày tỷ thí hôm nay Vương Thiên Kỳ chắc chắn sẽ đạt được một vị trí trong danh sách.

Trong thời gian hơn một năm này, hắn cơ hồ chỉ đem toàn bộ tài nguyên của Vương gia đều dùng bồi dưỡng ở trên người Vương Thiên Kỳ, cũng chỉ vì Vương Thiên Kỳ ở trong cuộc thi cả nước có thể giành được thành tích, như vậy huy hoàng của Vương gia bọn họ cũng sắp tới rồi, tới khi đó, việc làm đầu tiên, chính là diệt trừ Mộ gia!

Mộ gia trong mắt hắn cũng không có gì đáng sợ, dù sao vốn là thiên tài Mộ gia Mộ Khải Siêu đã chết rồi, rồi sau đó là Mộ Chỉ Ly danh tiếng vang xa nhưng khi hắn gặp được thì xem ra Thiên Kỳ vẫn như cũ, không có chút nào uy hiếp!

Quả nhiên, Mộ Tử Hạm kết cuộc thất bại, bất quá nàng cũng không có thần sắc không cam lòng, ngược lại dường như lĩnh ngộ được cái gì, trên trán có vẻ suy tư, nhìn thấy một màn này, Mộ Chỉ Ly cũng kinh ngạc, không lẽ là nàng nói trúng thật?

Mặc dù có nhiều cặp tỷ thí như vậy, nhưng kỳ thật tốc độ tiến hành vô cùng nhanh, trong nháy mắt đã tới lượt Mộ Chỉ Ly ra sân.

Đứng ở trên đài tỷ võ, Mộ Chỉ Ly đánh giá nam tử phía đối diện.

Nam tử này nhìn qua tuổi cũng hơi lớn, sợ là cũng hai bảy hai tám tuổi rồi, khuôn mặt của hắn tương đối tục tằn, trong tướng mạo có ý hào phóng, từ thân thể to lớn cùng với cánh tay tráng kiện là có thể nhìn ra thực lực của hắn tuyệt đối không kém.

Chỉ mới mặt đối mặt, Mộ Chỉ Ly cũng xác định lực lượng của nam tử này rất mạnh!

“Triệu gia, Triệu Hữu!” Triệu Hữu dẫn đầu lên tiếng nói, mặc dù bộ dáng của hắn nhìn qua cao lớn thô kệch, nhưng trong mắt hắn cũng lóe ra tinh quang, hiển nhiên hắn cũng không phải là người không có đầu óc.

“Mộ gia, Mộ Chỉ Ly!”

“Tỷ thí bắt đầu!” Nam tử áo vàng lên tiếng nói.

Mộ Chỉ Ly sắc mặt lạnh nhạt, bàn tay trắng nõn nhỏ và dài ở trước ngực lay động, từng dấu vết phức tạp kết xuất, thời điểm hoàn thành, trước mặt nàng xuất hiện những đóa Bạch Liên, theo tay nàng búng ra không ngừng hướng về phía Triệu Hữu bắn tới.

Một màn này cũng đưa tới sự chú ý của không ít người, nhất là các cô gái trẻ tuổi, không thể nghi ngờ loại vũ kỹ này được các nàng dị thường yêu thích, chẳng qua là đây không phải những đóa Bạch Liên bình thường, chung quanh Bạch Liên có sương mù vây quanh, nhìn qua cứ như là Tiên cảnh Bạch Liên trong ao, cực kỳ mỹ lệ.

Nhìn thấy một màn này, ánh mắt Triệu Hữu cũng ngưng tụ, đối với danh tiếng Mộ Chỉ Ly hắn cũng đã từng nghe nói, tự nhiên là sẽ không bởi vì Mộ Chỉ Ly trẻ tuổi mà sinh ra chút nào khinh thường, Bạch Liên này nhìn thì đẹp, nhưng hắn có thể cảm nhận được Bạch Liên mang đến cho hắn bao nhiêu uy hiếp.

Thiên Lực trong tay bắt đầu khởi động, một thanh đại chùy kinh người xuất hiện ở trên tay của hắn, không thể không nói một thanh đại chùy này thật sự là vô cùng rung động, Triệu Hữu này vốn có vóc dáng một thước tám mấy, mà chuôi đại chùy so với hắn cũng không nhỏ, chỉ thấy hắn đem đại chùy nặng nề dẫm trên mặt đất, lực đạo mạnh mẽ trực tiếp đem mặt đất chấn động thành mấy đường vết nứt.

Mộ Chỉ Ly nhìn vết nứt trên mặt đất cũng đoán chừng cự chùy kia chắc cũng phải hơn vạn cân! Có thể sử dụng đại chùy mạnh như thế làm vũ khí, sức mạnh Triệu Hữu thật là kinh người!

Chỉ thấy Triệu Hữu quơ đại chùy, một búa kia hướng tới đám Bạch Liên nhìn như mỹ lệ không có chút sức mạnh nào, vốn là mọi người cho rằng Bạch Liên kia tất nhiên sẽ không chịu nổi một kích, nhưng sau một khắc những gì nhìn thấy cũng đã đánh đổ ý nghĩ của bọn hắn, chỉ thấy khi trọng chùy kia cùng Bạch Liên tiếp xúc, đưa tới từng đợt âm phát ra tiếng.

“Rầm rầm rầm!”

Từng đợt âm phát ra không ngừng bên tai, hai thứ đụng vào nhau, Bạch Liên kia trực tiếp nổ tung ra, mọi người cả kinh, thì ra Bạch Liên kia nhìn như không có lực công kích lại có thể sinh ra nổ tung, nếu không phải vì trọng chùy kia khổng lồ, sợ là không cách nào ngăn cản, cho dùng như thế, mọi người cũng có thể thấy trên thân chùy xuất hiện những đường vết nứt.

Bởi vì cái gọi là ngoài nghề xem nào nhiệt, trong nghề xem chừng mà nói.

Đám người Mộ Kình Lệ sau khi thấy được điểm mạnh của Bạch Liên, hẳn là dựa vào Thiên Lực mà tạo thành Bạch Liên, điều này cần cỡ nào lực khống chế tinh diệu mới có thể làm ra được bước này? Bọn họ quả thực không thể nào tin nổi! Cho dù là bọn họ sợ là cũng không thể khẳng định mình có thể làm được đi?

Song sắc mặt Mộ Chỉ Ly cũng vẫn nhẹ nhàng như vậy, dường như khống chế những thứ này đối với nàng chẳng có gì khó khăn, đây mới là nguyên nhân khiến bọn họ chân chính kinh ngạc.

Chỉ có Mộ Chỉ Ly mới biết được, chính nàng vốn là một Dược sư, tinh thần lực đương nhiên là so với Thiên Lực của một Tu Luyện Giả mạnh hơn không ít, cũng bởi vì vậy nên nàng mới có thể khống chế một cách tinh diệu như thế, sự kỳ diệu của tinh thần lực vào thời khắc này hẳn là không thể nghi ngờ.

Một lớp phong ba hoàn thành xong, Mộ Chỉ Ly cũng đã thấy rõ thực lực Triệu Hữu, lập tức quyết định không hề lãng phí thời gian nữa.

Thiên Lực trong cơ thể tuôn trào, Thiên Lực mạnh mẽ hướng trong tay của nàng mạnh mẽ lao tới, một quả đấm trong hư không hoàn toàn do Thiên Lực màu trắng tạo thành chừng mười trượng trực tiếp nổ vang Triệu Hữu.

Chênh lệch giữa cường giả Ngự Thiên Cảnh và cường giả Tiên Thiên Cảnh đúng là vô luận như thế nào cũng khó mà đền bù, nếu là Mộ Chỉ Ly muốn nhanh chóng chiến thắng, một chiêu là có thể giải quyết nhanh gọn, nhưng nàng cũng không hi vọng thực lực của nàng nhanh như vậy đã bị lộ ra, huống chi Triệu Hữu cùng nàng không cừu không oán, chừa cho hắn chút mặt mũi cũng tốt, dù sao một chiêu đã bị giải quyết cũng hơi có chút mất mặt.

Vẻ mặt kinh hãi khó nói nên lời xuất hiện trên mặt hắn, cỗ Thiên Lực hùng hậu này đã vượt ra khỏi tầm nhận biết của hắn, nhìn quả đấm kia mà đến, hắn thậm chí ngay cả tâm tư phản kháng cũng không hề có, đồng thời cũng hiểu rõ ràng giữa bọn họ có bao nhiêu chênh lệch!

Trừ hắn ra, người chung quanh đài tỷ võ cũng cảm thụ được vô cùng rõ ràng, một quyền kia mang theo cỗ lực lượng khiến cho bọn hắn cảm giác hít thở không thông, có người vô ý còn ngồi trực tiếp xuống mặt đất.

Nam tử áo vàng nhìn một màn này, trên mặt cũng lộ ra vẻ kinh dị, ánh mắt nhìn về phía Mộ Chỉ Ly hiển nhiên nhiều hơn một tia tinh quang.

“Ta nhận thua!” Triệu Hữu lập tức lên tiếng nói, hắn căn bản không có biện pháp đón lấy một quyền này, dù sao tính mạng vẫn là trọng yếu.

Lời này vừa nói ra, tay Mộ Chỉ Ly lần nữa đưa ra hư không, quả đấm kia chính là bị nàng thu trở lại: “Đa tạ!”

Bình luận

Truyện đang đọc