Y THỦ CHE THIÊN

Trong lúc mấy vị trưởng lão nói chuyện, thân hình một gã đệ tử xuất hiện ở cửa động Hạo Thiên.

Nhìn thấy mọi người chờ bên ngoài, Đông Phương Chính nở nụ cười nhàn nhạt, ở trong tầm mắt hâm mộ của chư vị đệ tử chậm rãi đi tới trước mặt đám người Đông Phương Huấn, khom người thi lễ một cái cung kính nói: “Ra mắt chư vị trưởng lão.”

Lúc này trên mặt Đông Phương Huấn không còn nghiêm túc như trong dĩ vãng nữa, ngược lại có vài phần hiền lành, thoạt nhìn giống như ông nội trong nhà hòa ái dễ gần, đưa tay vỗ vỗ bả vai Đông Phương Chính cười nói: “Kiên trì được bốn tháng thời gian, rất là không tệ, nói vậy lần này ở trong động Hạo Thiên thu hoạch được không nhỏ đi?”

Nghe câu hỏi của Đông Phương Huấn, Đông Phương Chính gãi đầu, khẽ cười nói nói: “Thực lực đột phá một cấp, đối thiên phú thuộc tính cũng có lĩnh ngộ nhất định.”

“Có thu hoạch là giỏi, tiếp tục cố gắng, ngày sau tiền đồ bất khả hạn lượng*(không thể đo lường được).” Đông Phương Huấn không chút nào keo kiệt khích lệ , mỗi lần đệ tử tiến vào động Hạo Thiên lấy được thành tựu cũng không yếu, ở Đông Phương gia cũng có thể được bồi dưỡng đến tốt nhất.

Nếu có thể bồi dưỡng được đệ tử cường hãn …, đối với Đông Phương gia bọn họ cũng có chỗ tốt, cho nên ở phương diện bồi dưỡng đệ tử bọn họ tận hết sức lực .

“Đa tạ trưởng lão!” mặt mày Đông Phương Chính toát ra vẻ kích động, hắn biết rõ trưởng lão lần này khích lệ có ý nghĩa ra sao, ở Đông Phương gia nhịn nhiều năm như vậy rốt cục chờ đến ngày này.

Sau khi nhìn quanh bốn phía một vòng, trong con mắt của Đông Phương Chính hiện lên một tia nghi ngờ, không khỏi hướng Đông Phương Huấn hỏi: “Đại trưởng lão, những người khác đâu?”

“Ngươi là người thứ nhất ra, những người khác còn chưa đi ra ngoài.” Giọng nói bình thản và ôn thuần từ trong miệng Đông Phương Huấn truyền ra.

Vốn là trên khuôn mặt Đông Phương Chính hiện ra nụ cười nhàn nhạt trong nháy mắt đọng lại, làm như không nghĩ tới kết quả lại như thế. Hắn ở bên trong kiên trì bốn tháng thời gian đã đến cực hạn, hắn thử chống cự đáng tiếc thật sự không cách nào so được với lực lượng trong động Hạo Thiên.

Bất đắc dĩ chỉ đành phải đi ra, kết quả này cũng không phải là kỳ vọng của hắn, nhưng hắn chẳng thể nghĩ tới mình là người đầu tiên đi ra, ý mừng ban đầu trong phút chốc biến mất hoàn toàn.

Sau khi thi lễ lần nữa, sắc mặt Đông Phương Chính cực kì khó coi hướng nơi ở của mình mà đi, bây giờ hắn không thể so bì nổi với những người này.

Thời điểm Mộ Chỉ Ly xuất hiện ở thuộc tính Hỏa, phát hiện nơi đây lại có hai người khác. Từ khi nàng tiến vào động Hạo Thiên đến bây giờ cũng không có gặp qua những người khác, mười người phân tán ở nơi này cơ hội gặp mặt thật sự rất nhỏ.

Hôm nay nàng đã tìm hiểu thuộc tính Không gian, Kim, Mộc, Thủy bốn loại thuộc tính rồi, đáng nhắc tới chính là ngoài việc tìm hiểu thuộc tính Không gian hao tốn ba tháng thời gian còn ba loại thuộc tính Kim, Mộc, Thủy còn lại nhanh hơn rất nhiều, nàng nhận thấy việc tìm hiểu ba loại thuộc tình này cũng không có độ khó cao như thuộc tính Không gian.

Thời điểm Mộ Chỉ Ly đi vào, trên đài cao hai người đột nhiên bộc phát đại chiến, Thiên Lực mênh mông ba động khiến cho Thiên Lực chung quanh đều nhận lấy ảnh hưởng rất lớn.

“Này thời gian trong động Hạo Thiên trân quý như thế, lại ở bên trong chiến đấu, điều này thật sự là. . . . . .” Mộ Chỉ Ly tấm tắc cảm khái đột nhiên phát hiện một người trong đó không phải là Đông Phương Tinh sao?

“Tinh sư tỷ đây là chuyện gì xảy ra?” Mộ Chỉ Ly gạt gạt lông mày xinh đẹp tuyệt trần lẩm bẩm nói, đầu tiên là trúng độc trọng thương, hiện tại lại cùng người phát sinh xung đột, xem ra phiền toái của Tinh sư tỷ so với mình không ít a.

Vừa nói, lâm vào trong ký ức khóe miệng Mộ Chỉ Ly không nhịn được cong lên, nhớ ngày đó thời điểm ở Đại Lục Thiên Huyền mình cũng vẫn bị nói là yêu tinh gây rắc rối, phàm là chỗ nàng xuất hiện không thể thiếu phiền toái.

“Hai người kia thoạt nhìn không giống như là tranh đoạt vị trí, hẳn là có thù riêng đi.” Xảo Xảo nhíu mày nói

“Thù riêng?” Giọng nói của Mộ Chỉ Ly đề cao vài lần, chân mày cau lại: “Chẳng lẽ có liên quan tới chuyện hạ độc kia?” Lắc đầu, đây là chuyện riêng của Tình sư tỷ, nàng cần gì phải nhúng tay nhiều như vậy?

Thời điểm Mộ Chỉ Ly bồi hồi, hai cánh tay có lực đột nhiên từ phía sau chiếm hữu thắt lưng nàng, đầu của đối phương còn lại là gác lên cổ nàng.

Thân hình Mộ Chỉ Ly có một chút cứng ngắc, cảm nhận được hơi thở quen thuộc ở phía sau mới chậm rãi thanh tĩnh lại, trên dung nhan tuyệt mỹ lộ ra nụ cười ấm áp.

“Nương tử, có nghĩ tới ta hay không?” Giọng nói Hàn Như Liệt mang theo vẻ mừng rỡ, mái tóc Mộ Chỉ Ly đụng chạm lấy mũi của hắn, hơi ngứa làm hắn nhăn lỗ mũi.

Hơi thở ấm áp kia truyền tới cổ của nàng, chậm rãi xoay người lại nhìn dung nhan tuấn dật phía sau , hai tay vờn quanh trên cổ của hắn, cười dài nói: “Đương nhiên là có , không nghĩ tới ở trong động Hạo Thiên cũng có thể gặp phải nha.”

Hàn Như Liệt gật đầu cười, ở trên môi kiều diễm đỏ mọng của Mộ Chỉ Ly hôn một chút: “Tâm hữu linh tê nhất điểm thông*.” Vừa nói, Hàn Như Liệt lúc này mới chú ý tới trên đài cao kia hai người đang chiến khí thế hừng hực.

*đây là câu thơ trong bài thơ Vô đề của Lý Thượng Ẩn viết khi nhớ đến người yêu của mình.

“Đây là Đông Phương Tinh và Đông Phương Bắc đi.” Hàn Như Liệt trầm giọng nói

“Đúng vậy, chúng ta cũng đi nhìn một cái đi.” Nói như thế nào bọn họ cùng Đông Phương Tinh cũng có giao tình nhất định, ở một bên không quản không hỏi luôn có chút không được.

Hàn Như Liệt cười khẽ: “Nghe nương tử .” Vươn tay phải lặng lẽ cầm bàn tay nhỏ bé nhu nhược không xương kia , hai người cùng nhau hướng trên đài cao đi tới.

Thời điểm hai người Mộ Chỉ Ly lên tới đài cao, Đông Phương Tinh và Đông Phương Bắc cũng chú ý tới hai người đột nhiên xuất hiện. Sắc mặt Đông Phương Tinh hiện lên vẻ vui mừng, mà sắc mặt Đông Phương Bắc thì có chút khó chịu.

Sau khi tự đánh giá một lát Đông Phương Bắc đột nhiên thu tay lại, dưới cái nhìn chăm chú của ba người nhanh chóng biến mất. . . . . .

Đợi sau khi Đông Phương Bắc rời đi, Đông Phương Tinh cũng thở phào nhẹ nhỏm, nhìn về phía hai người Mộ Chỉ Ly nói: “May là các ngươi đã tới, nếu không hôm nay ta sợ là có phiền toái lớn. Ban đầu muốn giúp ngươi còn không có giúp được, nhưng các ngươi lại liên tiếp giúp ta hai lần, đại ân không lời nào nói hết được.”

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly khoát tay nói: “Tinh sư tỷ khách khí, mới vừa rồi là tại sao vậy ?” Đông Phương Bắc và Đông Phương Tinh giao thủ nhiều chiêu đánh vào chỗ hiểm, căn bản là muốn giết người diệt khẩu.

Trên mặt Đông Phương Tình lộ ra vẻ bất đắc dĩ, lắc đầu nói: “Coi như là cừu gia đi, Đông Phương gia này thoạt nhìn bề ngoài yên tĩnh, nhưng nguy hiểm ngầm rất nhiều, các ngươi cũng phải cẩn thận nhiều hơn, đừng dễ tin người khác.”

Mộ Chỉ Ly cũng không có tiếp tục hỏi tiếp, Đông Phương gia nguy hiểm nàng cũng coi như có một chút hiểu rõ: “Đa tạ sư tỷ nhắc nhở.”

” Thiên phú thuộc tính Hỏa này ta đã lĩnh ngộ tốt lắm, ta đi trước.” Đông Phương Tinh cười nói

Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt nhìn nhau cười một tiếng,đồng loạt ngồi xuống bắt đầu tìm hiểu Thiên đạo Pháp tắc của thuộc tính Hỏa, vốn rất là nhàm chán sau khi Xảo Xảo và Tuấn Tuấn nhìn thấy đối phương lại bắt đầu lải nhải cãi vả, nên cũng không cảm thấy nhàm chán nữa.

Thời điểm Đông Phương Tinh đi ra khỏi động HạoThiên chính là phát hiện bên ngoài đệ tử tụ tập đã đạt đến trình độ người ta tấp nập, mà mấy vị trưởng lão còn lại là đứng ở phía trước nhất.

“Đông Phương Tinh sư tỷ đi ra! Không nghĩ tới ra trước tới dĩ nhiên là nàng a, ta còn tưởng rằng nàng phải cuối cùng mới ra tới đây.”

“Đông Phương Tinh sư tỷ đã là người thứ tám rồi, chỉ còn lại hai không phải là Đông Phương Liệt với Đông Phương Ly?”

“Cũng thật là lợi hại a, có thể ở trong động Hạo Thiên lâu như vậy, cái này cỡ chừng sáu tháng thời gian! Lúc đi ra sợ là sẽ phải khiến cho một trận oanh động.”

“Người so với người tức chết người!”

Đông Phương Tinh xuất hiện khiến cho vốn là an tĩnh đột nhiên bộc phát ra tiếng đàm luận kịch liệt, mà đàm luận tự nhiên là mười người tiến vào động Hạo Thiên lần này.

Thời gian ra tới càng dài có nghĩa là tên đệ tử kia tiềm lực càng lớn, tương ứng ở trong động Hạo Thiên đạt được thu hoạch cũng càng nhiều, đây cũng không phải là làm cho người ta hâm mộ bình thường?

Theo mười tên đệ tử nội môn tiến vào động Hạo Thiên thời gian càng dài, không ít đệ tử cũng là không hề trở về bên trong phòng của mình tu luyện nữa, mà là ở bên ngoài động Hạo Thiên tiến hành tu luyện, đúng lúc chú ý một chút kết quả bên này.

Nghe mọi người đàm luận, trong lòng Đông Phương Tinh cũng là hiện lên vẻ kinh ngạc. Nàng nhớ được mình là ở một tháng lúc trước gặp phải hai người Đông Phương Liệt, nàng còn tưởng rằng bọn họ khẳng định đã sớm đi ra ngoài so với mình, xem ra là phán đoán của mình sai lầm.

“Đông Phương Tinh, lần này ngươi là người thứ tám ra đây, ở bên trong kiên trì sáu tháng, rất tốt!” Đông Phương Huấn cười nói, đệ tử lần này bất luận là thực lực hay là tiềm lực đều tốt hơn so với đệ tử lần trước a.

Trong lòng hắn mong đợi hơn chính là hai người Đông Phương Liệt và Đông Phương Ly, không nghĩ tới bọn họ lại có đủ kiên trì để ở bên trong một thời gian dài như vậy, ngay cả Quán chủ cũng nhịn không được nữa dặn dò mình chú ý đến, hai người này chính là mầm non mới của Đông Phương gia bọn họ.

Đông Phương Tinh khẽ mỉm cười, cũng không vì Đông Phương Huấn khích lệ mà đắc ý vênh váo: “So ra ta vẫn kém Đông Phương Liệt bọn họ, làm sư tỷ còn bại bởi bọn hắn, ta càng phải gia tăng nỗ lực a.”

Nhìn bộ dáng Đông Phương Tinh hoạt bát kia, Đông Phương Huấn cười lên ha hả giọng hơi khàn khàn trong hai tròng mắt đầy rẫy vẻ hài lòng: “Có thể giữ vững tâm thái tốt như vậy, hãy cố gắng lên, tiếp theo trao đổi chiến ngươi nên biểu hiện thật tốt.”

Đông Phương Tinh ngẩn ra, dung nhan sáng rỡ dâng trào ra một cỗ kích động: “Ta nhất định sẽ biểu hiện thật tốt!” Trao đổi chiến, có thể ở trao đổi tranh tài mới thật sự là rạng danh!

Nàng vẫn vì trao đổi chiến mà cố gắng, chẳng qua cái này danh sách cũng không phải dễ dàng đạt được như vậy, nếu Đại trưởng lão đã nói như vậy với nàng, như vậy tên của nàng đã được xác định.

Đông Phương Huấn khẽ gật đầu, nhìn Đông Phương Tinh cực kỳ vui vẻ chạy đến bên cạnh Đông Phương Hào sau đó mới xoay đầu lại, chung quanh mấy vị trưởng lão cũng có vẻ mặt vẻ hài lòng .

Bất luận là Đông Phương Hào hay là Đông Phương Tinh cũng là đệ tử bọn họ cực kì thích, so với Đông Phương Cường lớn lối kia tốt hơn quá nhiều.

“Đã sáu tháng rồi, hai tiểu tử lần này thật là bỗng nhiên nổi tiếng.” Tầm mắt Nhị trưởng lão như cũ ngó chừng cửa của Hạo Thiên chậm rãi lên tiếng nói

Tam trưởng lão gật đầu: “Đúng vậy a, những tam đại thế lực khác gần đây cũng hỏi thăm thành tích đệ tử ở động Hạo Thiên lần này tới đâu rồi, nếu để cho bọn họ biết hai tiểu tử này biểu hiện ưu tú như thế …, không biết đỏ mắt thành cái dạng gì!”

“Ha ha, Đông Phương gia ta cũng có hai thiên tài vượt trội a.”

Bình luận

Truyện đang đọc