Y THỦ CHE THIÊN

Phòng luyện đan tuy bố trí rất đơn giản, nhưng đồ nên có thì toàn bộ đều có. Thân phận dược sư mặc dù tôn quý, nhưng mà đồ cần có ở phòng luyện đan lại không nhiều. Một lò luyện đan, một cái bàn để dược liệu.

Ở bên trong phòng luyện đan của Mộ Chỉ Ly, trừ lò luyện đan, và cái bàn ra thì còn có một cái giường, luyện đan mệt mỏi là có thể ở nơi đó nghỉ ngơi. Có thể nói rất là thuận tiện, ở chỗ này còn có một mô hình miệng thông gió nhỏ, khiến cho cả phòng luyện đan không khí tươi mát.

Phòng luyện đan trước mặt diện tích không nhỏ, cho nên trừ những đồ này ra còn có không ít khoản đất trống, nếu như quá chật chội thì nhìn thấy sẽ bị khó bị. Trong số các phòng luyện đan của bọn họ, sợ là trừ phòng luyện đan của Tạ Vãn Phong thì đây là phòng luyện đan lớn nhất rồi, phòng luyện đan của đệ tử khá nếu so với phòng này thì nhỏ hơn một chút.

Đệ tử có Thuật luyện đan càng tốt thì điều kiện phòng luyện đan cũng càng tốt, đây cũng là thủ đoạn xúc tiến mọi người cố gắng học tập luyện đan thuật . Chỉ cần cấp bậc luyện đan của ngươi tăng lên, lập tức có thể đổi lại phòng luyện đan lớn hơn một chút, vì vậy đây cũng một động lực để mọi người phấn đấu.

Ở phòng luyện đan rộng rãi chút ít luyện đan, chẳng những điều kiện tốt hơn, hơn nữa nói ra cũng có mặt mũi hơn. Bất luận là ở nơi nào, thì cảm xúc ganh đua so sánh luôn luôn tồn tại , huống chi cấp bậc dược sư lại khó tăng lên như vậy.

“Như thế nào, còn có đồ gì cần không?” Hạng Tử Thanh thấy Mộ Chỉ Ly đánh giá một phen xong liền lên tiếng hỏi

Các phòng luyện đan đều bồ trí giống nhau, phòng luyện đan của nàng cùng An Dật Ngự cũng là như vậy, giống nhau như đúc. Bất quá nếu phòng luyện đan này là thuộc về cá nhân, thì bọn họ có thể ở bên trong đặt thêm những món đồ mình cần. Trong ngày thường phòng luyện đan trừ mình ra thì là không có người khác tiến vào, trừ phi đã được chủ nhân cho phép.

Dù sao trong phòng luyện đan có thể để đặt một chút dược thảo cùng với đan dược mà mình luyện chế, nếu người nào đều có thể tiến vào mà nói…, vậy thì không an toàn rồi. Điểm này, lúc làm Luyện Đan Thất bọn họ cũng đã sớm nghĩ kỹ, cho nên loại chuyện này cũng sẽ không xảy ra.

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly quay đầu nhìn về Hạng Tử Thanh ở phía sau nói: “Không có, như vậy đã rất tốt rồi.” Đối với nàng mà nói này đã rất tốt rồi, hoàn cảnh bên trong Thiên Sát Cổ giới cùng căn phòng này cũng không khác mấy. Trừ những thứ này ra nàng cũng không nghĩ ra cần gì.

Câu trả lời của Mộ Chỉ Ly đã đúng như suy đoán của Hạng Tử Thanh đắc lúc trước, theo nàng thấy thực lực của Mộ Chỉ Ly tuy mạnh, nhưng không có bộ dáng cậy tài khinh người , là một người rất dễ thân cận, đối với một vài chuyện hoặc sự vật cũng sẽ không có rất cao yêu cầu.

” Sau này nếu như ngươi có cái gì phải cần thì có thể tới tìm ta, rất dễ dàng . Ta ở Luyện Đan Thất ngây người nhiều năm như vậy, trên căn bản không có gì là ta không biết , có vấn đề tìm ta là được rồi.” Hạng Tử Thanh cười bảo đảm, những lời nàng nói đều là lời nói thật, nhắc tới Luyện Đan Thất thì không có người nào so sánh với nàng quen thuộc hơn

“Vậy sau này sẽ làm phiền ngươi.” Mộ Chỉ Ly cũng không cự tuyệt, ở Luyện Đan Thất, thật sự có rất nhiều chuyện mà nàng không biết được, làm như nhớ ra cái gì đó, đột nhiên hỏi: “Tử Thanh sư tỷ, dược liệu để luyện chế đan dược làm cách nào để nhận được?” Trước kia nàng mua không ít dược liệu, nhưng hôm nay số dược liệu ấy đã không còn, sợ là qua đoạn thời gian nữa sợ rằng đồ nàng muốn luyện chế cũng không có để luyện.

Huống chi hôm nay cấp bậc chế thuốc của nàng tăng lên, một chút dược liệu cấp thấp đã không còn thích hợp dùng nữa, vậy nàng cần phải đi tìm dược liệu cao cấp hơn.

Nghe được Mộ Chỉ Ly hỏi, Hạng Tử Thanh cũng vỗ trán: “Ngươi nhìn xem ta thật hồ đồ , cái này đã quên mất giới thiệu cho ngươi. Ở phía sau Luyện Đan Thất có dược điền, trên căn bản chỉ cần là dược liệu không phải quá hiếm có thì đều có trồng cả. Nhưng mà ngươi cũng biết đó, dược liệu rất trân quý, những dược liệu này đã tất cả mọi người chăm sóc rất nhiều năm. Để nhận được những dược liệu này, tự nhiên cũng không phải là không duyên cớ mà tới lấy được, cho nên mọi người có thể có rất nhiều phương thức đi nhận dược liệu. Tỷ như cùng xử lý dược điền a, hay trồng dược thảo a, hoặc là dùng đan dược luyện chế được, để đổi lấy một ít. Các loại dược liệu thông thường thì dễ lấy, bất quá dược liệu chúng ta cần luyện chế đan dược bây giờ thì cao hơn. Sư phụ cũng nói, ngươi trừ luyện đan ra còn phải tu luyện, cho nên ta xem việc xử lý dược điền … coi như xong, không bằng ngươi cầm đan dược đi đổi lấy dược liệu, như vậy tương đối nhanh hơn.”

Mộ Chỉ Ly chợt hiểu ra liền gật đầu: “Thì ra là như vậy, vậy ta phải đi nơi nào để đổi lấy?” Phương thức này cũng rất dễ dàng , hiện tại số lượng đan dược mà nàng có cũng không ít, chẳng qua hiện nay, nàng cũng không còn cần dùng đến kim tệ bán đan dược nữa, nên những đan dược này nàng vẫn còn giữ lại.

Hôm nay nếu như lấy hết những đan dược trong Thiên Sát Cổ giới ra mà nói…, sợ là sẽ khiến không ít người kinh hãi. Ban đầu từ trong truyền thừa của Tần Ngạo Thiên mà đạt được không ít đan dược, cộng thêm mấy năm qua, nàng vì tăng lên thuật luyện đan mà số đan dược luyện chế ra lại càng đếm không hết, cho nên dùng đan dược đổi dược liệu, thì nàng một chút cũng không lo lắng

” Nơi đổi lấy đang ở phía trước dược điền , không bằng ta dẫn ngươi đi qua đó, vừa lúc ngươi cũng có thể xem một chút dược điền phía sau tảng đá lớn của Luyện Đan Thất chúng ta.” Nói đến dược điền, Hạng Tử Thanh cũng có chút ít đắc ý.

“Tốt” Mộ Chỉ Ly cười nói, Tử Thanh này thật là một người rất nhiệt tình, làm cho người ta thật thích . Nàng cũng không phải là một người am hiểu biểu đạt tình cảm, chẳng qua là trong lòng cũng đã bắt đầu tiếp nhận cô gái nhiệt tình này rồi

Ở dưới sự hướng dẫn của Hạng Tử Thanh , Mộ Chỉ Ly coi như là đem Luyện Đan Thất đi dạo một lần xong, mới đi đến dược điền ở phía sau. May là Mộ Chỉ Ly đã sớm có chuẩn bị trong lòng, nhưng khi nhìn thấy dược điền sau tảng lớn này vẫn không nhịn được mà than thở. Dược điền khổng lồ như vậy, thật sự nó là dược điền lớn nhất mà từ trước tới nay nàng được nhìn thấy.

Một mùi thuốc đan xen, xung quanh đều là mùi vị của dược liệu. Nàng chỉ cảm thấy mình phảng phất như bị vây trong mùi thuốc, xung quanh mênh mông vô bờ cũng là dược điền, khó trách cần mọi người xử lý dược điền, cái này thì cần nhiều người lắm xử lý mới có thể xử lý hết a.

Lúc này ở trong dược điền cũng đang có không ít đệ tử, đang xử lý dược thảo, có người ngắt lấy dược thảo, có người lại là ở trồng dược thảo. Mọi người đâu vào đấy, tiến hành công việc trong tay, có thể thấy được mọi người đối với công việc hiện tại đều rất quen thuộc.

Lúc này An Dật Ngự đã rời đi, nghĩ đến hai người bọn họ ở cùng nhau cũng sẽ không có vấn đề gì, một nam tử như hắn đi theo ở phía sau, cũng không có xen lời nói vào được nên lộ ra vẻ có chút dư thừa.

Thời điểm mọi người nhìn thấy Mộ Chỉ Ly cùng Hạng Tử Thanh, trên mặt cũng lộ ra một tia thán phục. Lúc trước bọn họ còn tưởng rằng hai người trải qua cuộc đấu luyện đan ngày đó , sẽ có quan hệ không tốt với nhau, khiến cho bọn họ lo lắng một chút.

Dù sao nếu hai người bọn họ quan hệ không tốt mà nói…, đến gần một người thì hiển nhiên sẽ đắc tội với người còn lại, bọn họ liền bị vây ở thế lưỡng nan. Địa vị của Hạng Tử Thanh ở Luyện Đan Thất đương nhiên là không cần phải nói, mà Mộ Chỉ Ly ở phương diện luyện đan lại có thành tựu thật sự để cho bọn họ khâm phục, muốn lựa chọn giữa hai người bọn họ, nhích tới gần người nào mới tốt, quả thật sự là khó mà lựa chọn.

Hôm nay xem ra bọn họ đã suy nghĩ nhiều rồi, hai người này quan hệ rất tốt, một ít vấn đề bọn họ phiền não cũng đã giải quyết. Trong lòng mọi người đều có được vẻ vui mừng, nghĩ đến hai người bọn họ người cùng nhau Luyện Đan Thất thì thành tích nhất định có thể tiến thêm một bước.

Mặc dù Mộ Chỉ Ly là mới tới là sư muội, nhưng mọi người đều biết thực lực của nàng. Đến lúc đó ba người Mộ Chỉ Ly, Hạng Tử Thanh, An Dật Ngự chính là đệ tử kiệt xuất nhất của Luyện Đan Thất bọn họ.

Sống ở nơi này một thời gian, người của Luyện Đan Thất cùng đệ tử của Tứ đại điện quan hệ rõ ràng kéo gần lại một chút, từ trong miệng của bọn kia mà họ biết được không ít tin tức về Mộ Chỉ Ly, những tin tức này lại càng khiến trong lòng họ kinh ngạc, không nghĩ tới thực lực của Mộ Chỉ Ly lại mạnh mẻ như vậy.

Là đệ tử mới mà có thể tiến vào Chủ Điện tu luyện, hơn nữa còn là điện chủ Phong Hàn tự mình mang nàng tới Luyện Đan Thất, xem ra địa vị nàng ở trong lòng Điện Chủ cũng không thấp,

Ai cũng chưa từng nghĩ đến vị sư muội này lại mạnh mẽ hung hãn như thế, nhất là sau khi nghe thấy Mộ Chỉ Ly cùng tỷ muội Uyển Nhược và Uyển Vận chiến đấu, mọi người từ kinh ngạc biến chuyển thành kinh hãi. Sư muội mới nhìn qua lạnh nhạt dễ chung đụng không ngờ lại có thực lực mạnh như vậy, hơn nữa người muốn khi dễ nàng đều không có được kết quả tốt.

Nghe nói Uyển Vận kia nghỉ ngơi hết mấy tháng, hôm nay vừa mới bình phục, nhưng cũng chưa từng dám quay lại tìm Mộ Chỉ Ly gây sự. Người Tứ điện nói nhắc đến Mộ Chỉ Ly thì trên mặt đều mang theo một tia bội phục. Bất quá chuyện xấu của Mộ cô nương này cũng không ít, tất cả mọi người truyền nhau rằng quan hệ giữa nàng cùng Lăng Lạc Trần không tầm thường, chẳng qua cho đến nay chưa có bằng chứng để chứng minh thôi.

Dĩ nhiên, tuyệt đại đa số mọi người không hy vọng chứng minh điểm này , nếu như hai người này đi tới cùng nhau, sẽ không biết có bao nhiêu người bị tổn thương lòng, ngay cả trong lòng mơ tưởng thôi cũng không được nữa.

Mộ Chỉ Ly đi theo Hạng Tử Thanh tới phòng đổi dược. Trong căn phòng lớn như thế mà chỉ có một lão giả, lão giả kia hai mắt khép hờ, giống như là đang nghỉ ngơi.

Nhìn thấy Hạng Tử Thanh ở phía sau đi đến thì mở ra hai mắt đục ngầu, trên mặt mang theo vẻ tươi cười: ” Nha đầu Tử Thanh, hôm nay làm sao ngươi lại tới nữa? Ta nhớ được ngươi vừa đổi dược liệu không bao lâu a.”

Nghe vậy, Hạng Tử Thanh chỉ vào Mộ Chỉ Ly ở bên cạnh nói: “Ta chỉ mang Chỉ Li sư muội tới, nàng muốn đổi một chút dược liệu.”

“Ngươi chính là Mộ Chỉ Ly?” Lão giả trong mắt hiện lên vẻ phát sáng sắc, không nghĩ tới Tạ Vãn Phong hôm qua vừa cùng mình nhắc tới Mộ Chỉ Ly, hôm nay đã nhìn thấy.

Mộ Chỉ Ly ngẩn ra, nàng chưa từng nghĩ vị lão giả này cũng biết mình, lập tức hồi đáp: ” Chính là vãn bối.”

Nhìn thái độ của Mộ Chỉ Ly, trong mắt lão giả cũng có vẻ hài lòng , dựa theo Tạ Vãn Phong đã kể, cô gái này bất luận là luyện đan hay là tu luyện đều cực kỳ ưu tú, mà thái độ vẫn khiêm nhượng như vậy thật sự hiếm có: “Ngươi cần đổi dược liệu gì?”

Mộ Chỉ Ly trầm ngâm chốc lát nói: ” Dược liệu Luyện chế lục phẩm đan dược, đổi một trăm phần.” Nàng cũng không có thể đổi quá nhiều, hôm nay nàng chỉ cần dược liệu luyện chế lục phẩm đan dược thôi, dù sao nàng đang muốn thử luyện chế lục phẩm đan dược, nhưng mà dược liệu lại không có.

Mặc dù đối với phương pháp luyện chế lục phẩm đan dược nàng đã nắm giữ không ít, nhưng mà trong quá trình luyện chế khẳng định còn có thể xuất hiện rất nhiều vấn đề, hi vọng một trăm phần dược liệu sẽ đủ nàng tiêu xài. Huống chi sau khi luyện chế thành công nàng cũng cần luyện chế nhiều thêm một chút đển làm vững chắc thuật luyện đan của mình, một đường đi trên giới luyện đan không có thể đầu cơ trục lợi, chỉ có thể thông qua không ngừng luyện chế để đề cao bọn họ tỷ lệ thành công cùng với độ thuần thục trong luyện đan.

Điểm này, một khắc khi Mộ Chỉ Ly trở thành dược sư cũng đã biết, dược liệu này tuyệt đối không thể tiết kiệm. Dù sao lấy tốc độ luyện đan của nàng, một trăm phần dược liệu cũng không cần bao nhiêu dược liệu là có thể luyện chế xong.

Song, lúc Mộ Chỉ Ly nói ra những lời này, bất luận là lão giả hay là Hạng Tử Thanh cũng đều lộ ra một bộ dáng kinh ngạc. Muốn tăng lên thuật luyện đan, một trăm phần dược liệu cũng không tính nhiều, nhưng mà nhất thời đổi nhiều dược liệu như vậy quả thật không dễ dàng.

Dược liệu luyện chế lục phẩm đan dược giá trị cũng không thấp, một phần dược liệu là cần mất mười mấy gốc cây dược liệu, một trăm phần đó chính là gần ngàn gốc cây dược liệu. Nàng có bao nhiêu đan dược để đổi chứ?

Coi như là Hạng Tử Thanh thì một lần tối đa cũng chỉ có thể đủ đổi năm mươi phần dược liệu, bởi vì nàng chỉ có bao nhiên đan dược để lấy ra đổi.

Mộ Chỉ Ly cũng phát hiện vẻ mặt hai người khác lạ, nên thầm nghĩ trong lòng, là mình nói sai cái gì rồi sao?

Lúc này, lão giả cũng kịp phản ứng, cười nói: “Ngươi thật muốn đổi một trăm phần dược liệu? Nếu thế thì đan dược cần đổi cũng không ít.”

“Cần bao nhiêu đan dược?” Mộ Chỉ Ly không khỏi hỏi, nhìn vẻ mặt này của bọn họ xem ra 100% dược liệu thì phải cần không ít đan dược a. Lúc trước nàng cũng suy nghĩ đến vấn đề này, nếu không thì sẽ không nói cần dược liệu của lục phẩm đan dược rồi, vì thất phẩm thì nàng mua cũng được, dù sao mua rồi để đó cũng sẽ không hư.

” Giá trị của dược liệu luyện chế lục phẩm đan dược , ta nghĩ chắc ngươi cũng hiểu rõ ràng , cần một trăm mai ngũ phẩm đan dược tới đổi, hoặc là ba trăm mai tứ phẩm đan dược, phẩm cấp càng thấp thì số lượng đan dược cũng càng nhiều.” Lão giả lên tiếng nói

Hạng Tử Thanh cũng ở bên cạnh Mộ Chỉ Ly nhỏ giọng hỏi: “Chỉ Ly, ngươi đủ đan dược không?” Nàng cũng bất quá mới vừa luyện chế ngũ phẩm đan dược không bao lâu, hôm nay nàng chỉ mới nắm vững kỹ thuật luyện chế ngũ phẩm đan dược , về phần lục phẩm thì còn phải mấy ngày nữa mới được.

Nghe nói như thế, Mộ Chỉ Ly cũng là thở phào nhẹ nhõm, nói: “Đủ , ha hả.”

“Vậy ta liền đổi một trăm phần dược liệu.” Mộ Chỉ Ly từ trong túi càn khôn lấy ra mấy cái bình sứ trắng, trong khoảng thời gian ngắn trên cái bàn kia đã đặt mười mấy bình sứ trắng, nói: “Đây là ba trăm mai đan dược tứ phẩm.” Lấy thực lực hôm nay của nàng, hiệu quả ngũ phẩm đan dược so sánh với tứ phẩm đan dược tốt hơn nhiều, mà những thứ tứ phẩm đan dược này, trong ngày thường nàng cũng rất ít dùng, lấy ra đổi cũng không bị thiệt.

Hạng Tử Thanh nhìn trên bàn có nhiều bình sứ như vậy, trên mặt cũng là lộ ra kinh ngạc tán thưởng. Nhiều đan dược như vậy không ngờ chỉ một tay làm ra, thật là lợi hại, bất quá từ trên số lượng đan dược này cũng thể hiện một điểm nữa, Mộ Chỉ Ly đối với luyện đan thuật chưa bao giờ từng buông lỏng qua, nếu không thì làm thế nào có thể có nhiều đan dược thế?

Lão giả mở ra bình sứ nhìn một phen, những đan dược này cũng là thượng đẳng , có thể nói từng viên đều là tinh phẩm, thật sự không tệ. Mỉm cười nói: ” Dược liệu ngươi cần là cùng một loại đan dược hay là khác loại?”

Lão giả theo lệ mà hỏi, lấy dược liệu cùng loại cùng khác loại đều có chỗ tốt riêng của mình, trên căn bản luyện tập luyện chế ra lục phẩm đan dược thích hợp dùng cùng loại hơn, nhưng nếu muốn nắm giữ vững chắc luyện đan thuật thì cần khác loại.

Mộ Chỉ Ly cũng nghĩ đến đều này, liền chợt nói: “Cầm cùng loại a.” Nàng hiện tại cần có nhất chính là luyện chế ra lục phẩm đan dược, về phần nắm giữ vững chắc kỹ thuật thì có thể đợi đến lúc tu vi của nàng tăng lên lúc đó lại đổi dược liệu khác nhau cũng không muộn.

“Tốt, các ngươi ở đây chờ một lát.” Nói xong, lão giả liền nhanh chóng rời đi.

Mộ Chỉ Ly thấy lão giả chỉ trong chớp mắt liền rời đi, trong lòng thầm than đây quả là trong môn phái có khác a. Nếu như nàng ở thương hành mua, thì tập hợp này một trăm phân dược liệu này khó khăn cũng không nhỏ, nhưng mà ở chỗ này thì căn bản không coi là cái gì.

Dược liệu trồng ở dược điền có thể nói là đếm không hết, nghĩ đến dược điền của Dược Tông chẳng phải là càng thêm kinh khủng sao. Khó trách tất cả dược sư đều mơ tưởng gia nhập môn phái, như vậy thuật luyện đan của bọn hắn mới có thể dễ dàng tăng lên, có thể không cần buồn phiền mà ở nhà luyện đan, hôm nay nàng quả thật sâu sắc mà cảm nhận được.

“Chỉ Ly sư muội, đan dược ngươi có thật là không ít, ta rất nghi ngờ ngươi vừa tu luyện vừa luyện đan vì sao ở hai phương diện này đều có thể ưu tú thế?” Chính nàng chuyên chú cho một môn luyện đan, bỏ qua tu luyện, không nghĩ tới Mộ Chỉ Ly luyện cả hai thứ mà luyện đan so sánh với nàng còn muốn lợi hại hơn, không thể không thừa nhận điều này thật sự là đả kích.

Bất quá nàng cũng hiểu rõ, vấn đề này không phải do nàng, mà là cho Mộ Chỉ Ly biến thái. Trừ tên Tư Đồ Diêu kia ra, nàng lần đầu tiên nhìn thấy có người có thể luyện ở hai phương diện, hơn nữa còn phát triển tốt như vậy .

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly bị một trận lúng túng, cái vấn đề này nàng thật sự là không biết trả lời như thế nào cho tốt, cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ nói: “Sắp xếp hợp lý là được.”

Hạng Tử Thanh cũng biết trong chuyện này tất nhiên không phải đơn giản như vậy, bất quá nếu Mộ Chỉ Ly không muốn nói nàng cũng không hỏi nữa. Dù sao hiện tại nàng cũng đã lớn như vậy rồi, nếu quay lại tu luyện thì cũng đã chậm.

Nghĩ tới đây, Hạng Tử Thanh lại đang nhớ tới một chủ đề khác làm cho nàng cảm thấy hứng thú: “Chỉ Ly sư muội, hai ta sau này sẽ là tỷ muội, có chuyện gì cũng có thể nói đúng không?”

Mộ Chỉ Ly gật đầu: “Dĩ nhiên không thành vấn đề.”

“Hắc hắc, ta đây hỏi ngươi một vấn đề tương đối riêng tư a.” Hạng Tử Thanh cười hắc hắc

Thấy thế, trong mắt Mộ Chỉ Ly cũng có vẻ nghi ngờ: “Vấn đề gì?” Theo lý thuyết với tính cách của Hạng Tử Thanh thì không nên ấp úng như vậy mới đúng, mình đến tột cùng có vấn đề riêng tư gì đáng giá để nàng hỏi?

“Quan hệ giữa ngươi cùng Lăng Lạc Trần như thế nào a?” Hỏi xong câu này, Hạng Tử Thanh cảm thấy như có chút không ổn, không khỏi giải thích: “Ta cũng chỉ nghe những người khác nói, nói quan hệ giữa ngươi cùng Lăng Lạc Trần tốt vô cùng, ngươi biết Lăng Lạc Trần người này rồi, ngày thường rất ít cùng người khác giao thiệp, cho nên ta mới hiếu kỳ hỏi một chút.”

“Ta cùng Lăng Sư huynh là quan hệ bằng hữu.” Mộ Chỉ Ly thản nhiên nói, nàng biết mọi người suy đoán thế nào, dù sao người nào cùng Lăng Lạc Trần đi lại gần một chút thì sẽ thành nhân vật đề tài. Nàng không có đi giải thích, không có cần thiết phải giải thích, nếu không sẽ giống như có giấu đầu lòi đuôi.

“Chỉ là quan hệ bằng hữu?” Hạng Tử Thanh không cam lòng hỏi, nàng nghe nói cũng không phải là như vậy a. . . . . .

“Chẳng qua là quan hệ bằng hữu bình thường, bởi vì trước kia ở bên ngoài chúng ta đã quen biết, cho nên mới thân chút ít.” Mộ Chỉ Ly cười giải thích, nàng đem Hạng Tử Thanh xem như là bằng hữu, sau này mình có thể thâm giao , cho nên cũng kiên nhẫn giải thích.

“Nguyên lai là như vậy a, ta còn tưởng rằng ngươi có thể đủ bản lãnh bắt sống tim của Lăng Lạc Trần. Qua nhiều năm như vậy, trừ Trầm Thanh Nhân ra, ta cũng không thấy cô gái nào cùng hắn qua lại, hắn thật giống như mọi người nói là không giống phàm nhân rồi.”

Trong đầu Mộ Chỉ Ly cũng nổi lên thân ảnh của Lăng Lạc Trần, hình dạng của hắn đúng là không giống người phàm, Phiêu Miểu như vậy, xa xôi như vậy. . . . . .

“Giữa ta cùng Lăng Sư huynh không có gì, giống như ngươi cùng An sư huynh vậy, hơn nữa ta cũng có người trong lòng rồi, chẳng qua là hắn không có ở đây thôi.” Mộ Chỉ Ly cười nhẹ, từ trước cho tới bây giờ nàng cũng không để ý việc người bên cạnh biết quan hệ giữa nàng cùng Hàn Như Liệt. Hôm nay nghĩ đến vấn đề của Đinh Thục Nghi đã giải quyết, thì càng không cần lo lắng những thứ này nữa.

Hạng Tử Thanh há to miệng cực kỳ kinh ngạc: “Là ai?”

Bình luận

Truyện đang đọc