Y THỦ CHE THIÊN

Mộ Chỉ Ly và Thiên nhi vốn cho là chỉ cần mấy ngày là Bụi Thái Lang có thể tỉnh lại, cũng không nghĩ rằng mấy ngày này chính là cần đến một tháng.

Nguyên là đang lo lắng có chuyện gì xảy ra ngoài ý muốn, Mộ Chỉ Ly kiểm tra Bụi Thái Lang xong lại thấy tất cả đều bình thường, không có vấn đề gì xảy ra. Ở trong thời gian này nàng cũng phát hiện Bụi Thái Lang hấp thu Lôi Điện xong tu vi cũng dần tăng lên.

Nàng tin rằng sau khi Bụi Thái Lang tỉnh lại tu vi sẽ tăng lên, thời gian lần trước Bụi Thái Lang đột phá cũng khá lâu, lần này chắc cũng vậy. Xác định được điểm này xong nàng cũng yên lòng, yên tâm ở chỗ này tiếp tục tu luyện hấp thu Lôi Điện.

Ở Hỗn Độn Thiên Lực tiến hóa sau, nàng cũng cảm nhận được uy lực của Hỗn Độn Thiên Lực cũng tăng lên, đợi khi nào trở về nàng cũng phải học tập vũ kĩ sử dụng Lôi Điện, như vậy mới có thể phát huy tốt hơn.

So sánh ra, mấy ngày này thu hoạch của Thiên nhi là ít nhất, nàng không thể hấp thu Lôi Điện, mà trong không khí gần đây cũng chỉ có Lôi Điện, Thiên lực cũng tương đối ít.

Mộ Chỉ Ly biến mất bốn tháng, Thần Quyết Cung mọi việc cũng tiến hành bình thường. Trừ những người có quan hệ thân thiết nghi ngờ không biết nàng ra ngoài đi đâu, thì những người khác cũng không chú ý đến, chỉ cho là nàng đang bế quan.

Đến loại cảnh giới của bọn họ, bế quan mấy tháng là chuyện cực kỳ bình thường. Tạ Vãn Phong cũng thường xuyên tới hỏi Phong Hàn xem Mộ Chỉ Ly đã trở lại chưa, hiện tại Tạ Vãn Phong đang tính bồi dưỡng Mộ Chỉ Ly thật tốt.

Lần trao đổi lần trước nếu như không phải là có Mộ Chỉ Ly thì bọn họ cũng không thể lấy được thành tích như vậy. Nếu là lấy trọng điểm là bồi dưỡng thuật luyện đan của Mộ Chi Ly thì có khả năng tương lai có thể vượt qua Tư Đồ Diêu!

“Phong Hàn, nha đầu Chỉ Ly sao vẫn chưa về a? Ngươi sư phụ này sao không thúc giục?” Tạ Vãn Phong bất mãn nói, sau khi trở về hắn muốn tìm Mộ Chỉ Ly thương lượng chuyện này, ai ngờ nha đầu này vừa trở về không lâu liền rời đi, hơn nữa chuyến đi này chính là bốn tháng!

Phong Hàn nghe vậy trên mặt cũng lộ ra vẻ bất đắc dĩ: “Nàng có chuyện muốn làm, sư phụ ta đây nếu đã đồng ý cho nàng đi cũng không thể luôn thúc dục a.” Mấy ngày nay hắn cũng vô cùng lo lắng, hấp thu Lôi Điện so với hấp thu Hàn khí nguy hiểm hơn nhiều.

Thủy tinh truyền lời vẫn còn chứng minh Mộ Chỉ Ly cũng không có gặp phải chuyện không may, hắn thấy được nàng không có xảy ra chuyện không may là tốt rồi, chờ lâu hay ngắn cũng không sao. Dù sao Hỗn Độn Thiên Lực tiến cũng cần thời gian dài, bốn tháng này cũng là nằm trong dự kiến của hắn.

“Rốt cuộc là nàng muốn làm chuyện gì? Thần thần bí bí cũng không nói cho ta biết.” Tạ Vãn Phong hỏi, Phong Hàn cũng chỉ nói cho hắn là Mộ Chỉ Ly có chuyện cần làm, nhưng là chuyện gì cũng không tiết lộ, làm cho hắn thật tò mò.

“Ai nha, ngươi hỏi ta nhiều như vậy làm gì? Nàng là đồ đệ của ta, qua ít ngày nữa sẽ trở lại, chờ nàng trở lại ta sẽ bảo nàng đi tìm ngươi đầu tiên!” Phong Hàn vừa nói vừa đẩy Tạ Vãn Phong ra bên ngoài.

“Uy, uy” Tạ Vãn Phong bị Phong Hàn đẩy ra ngoài rồi đóng cửa lại, lắc đầu trở về luyện đan thất.

…….

Dược Tông

Sáng sớm, Thiên Ngô trưởng lão nghe đệ tử nói có người đến tìm mình. Người bình thường tới tìm hắn, hắn căn bản là cũng không thèm nhìn, thậm chí đệ tử cũng sẽ trực tiếp cự tuyệt mà không cần thông báo, nhưng là vị khách hôm nay có chút đặc biệt.

Bởi vì người bái phỏng kia nói có tín vật, hơn nữa vô cùng tự tin nói chỉ cần Thiên Ngô trưởng lão thấy được tín vật này chắc chắn sẽ ra ngoài gặp hắn. Đệ tử canh cửa thấy tư thái của đối phương như vậy cũng không dám chậm trễ, nhanh chóng đi thông báo.

“Tín vật gì? Đưa ta xem nào.” Thiên Ngô nhíu mày nói, lâu nay cơ hồ cũng không có ai tới tìm hắn, làm sao đột nhiên lại xuất hiện?

“Vâng” Đệ tử đem tín vật giao cho Thiên Ngô.

Song, Thiên Ngô vừa nhìn thấy tín vật này liền ngây người, cái ngọc bội này không phải là của hắn sao? Hắn có thể tìm thấy mình?

“Người kia bây giờ đang ở đâu, đưa ta đi gặp.” Thiên Ngô lên tiếng nói, mơ hồ lộ ra tia kích động. Kể từ lần từ biệt mình cũng không nhìn thấy hắn ta, qua nhiều năm cũng không có âm tín của hắn ta, không nghĩ tới hắn ta thế nhưng đến tìm mình.

Đệ tử kia nhìn thấy thái độ khác thường của Thiên Ngô trưởng lão cũng hơi kinh ngạc, cũng không hỏi thêm gì, nhanh chóng mang theo Thiên Ngô trưởng lão xuống núi. Nhưng trong long cũng đang suy đoán xem người kia có quan hệ gì với Thiên Ngô trưởng lão, nhiều năm rồi cũng không thấy bộ dạng như vậy của Thiên Ngô trưởng lão.

Lúc Thiên Ngô đi đến chân núi, nhìn thấy thân ảnh quen thuộc kia, trong nhất thời không nói ra lời. Chỉ cảm thấy có thiên ngôn vạn ngữ muốn nói lại không biết bắt đầu từ đâu.

Phong Bạch trên mặt nở nụ cười, nói: “Thiên Ngô lão đệ, nhiều năm không gặp”

Thiên Ngô gật đầu, đi tới trước mặt Phong Bạch: “Nhiều năm qua, ta cũng không hỏi thăm được tin tức của ngươi, nhìn thấy ngươi thật sự cao hứng!”

Hai người cho đối phương một cái ôm, lúc trước quan hệ của huynh đệ bọn họ vô cùng tốt, trước kia hai người thường cùng nhau uống rượu, tỷ thí, nhiều năm qua, bọn họ cũng thường xuyên nhớ đến vị huynh đệ kia, hôm nay cuối cùng cũng gặp, sao có thể không kích động?

Hai vị đệ tử thủ môn nhìn cảnh tượng này sau cũng hiểu, thì ra hai người là huynh đệ a, khó trách Thiên Ngô trưởng lão lại kích động như thế.

Thiên Ngô cùng Phong Bạch kích động trong chốc lát rồi bình tĩnh lại, Thiên Ngô cười nói: “Đi, chúng ta tới hàn huyên”

Đợi khi đến gian phòng, lúc này Thiên Ngô mới cười nói: “Đại ca, nhiều năm qua ngươi ở đâu? Sau khi tin đồn lắng xuống ta liền hỏi thăm tin tức của ngươi, nhưng cũng không hỏi thăm được.”

Phong Bạch nghe vậy thở dài: “So ra mà nói, bản thân ta cũng không có to gan như ngươi, lúc trước tách ra sau, ta đi Quyết Vân phái, bởi vì sợ có người biết thân phận ra, cho nên dùng tên giả là Phong Bạch.”

Thiên Ngô trên mặt lộ ra kinh ngạc: “Đại ca chính là Phong Bạch trưởng lão của Quyết Vân phái? Những năm gần đây thanh danh của ngươi ta cũng thường xuyên nghe thấy, nhưng là không nghĩ tới ngươi dĩ nhiên lại là đại ca ta vẫn tìm kiếm.”

“Đúng vậy, ta cũng nghe qua thanh danh của ngươi, vốn là muốn tới Dược Tông nhìn xem, nhưng là ta nghĩ chắc mọi người cũng đều đổi tên tuổi rồi, Thiên Ngô của Dược Tông có lẽ chỉ là trùng hợp, cho nên mấy năm qua cũng không tới.” Phong Bạch trên mặt lộ ra tia cảm khái, nếu như lúc trước hắn tới xem chắc cũng không cần mất nhiều năm không có nhìn thấy hảo huynh đệ của mình.

“Đại ca, sao hôm nay ngươi lại tới tìm ta?” Thiên Ngô trong mắt mang theo tia nghi ngờ hỏi.

Nghe thấy câu hỏi của Thiên Ngô, Phong Bạch nở nụ cười sảng khoái: “Đây đều là nha đầu Mộ Chỉ Ly kia nói cho ta biết, vài ngày trước nàng cùng Hàn Như Liệt tới Quyết Vân phái tìm ta, ta mới biết được nàng chính người mà Tử Thấm môn chủ chọn ra để kế nhiệm môn chủ Thiên Âm môn.

Sau khi xác nhận thân phận của ta, nàng cũng nói cho ta biết ngươi ở Dược Tông, ta mới biết được Thiên Ngô trưởng lão của Dược Tông thật ra là hảo huynh đệ Thiên Ngô của ta.”

“Mô Chỉ Ly tìm được ngươi? Tốc độ của nàng nhanh như vậy?” Nhiều năm như vậy hắn cũng không thăm dò được tin tức gì của Phong Bạch, Mộ Chỉ Ly lại ở trong thời gian ngắn liền tìm được, chênh lệch này cũng không khỏi quá lớn đi. Ngay cả hắn là trưởng lão trong lòng cũng không tránh khỏi dâng lên cảm giác thất bại.

Nhìn bộ dạng kia của Thiên Ngô, Phong Bạch liền biết hắn nghĩ gì. Phải biết rằng bọn họ là huynh đệ tốt nhiều năm như vậy, mặc dù lâu rồi không gặp, nhưng tính tình song phương cũng không quên: “Tin tức liên quan đến ta cũng không phải là Mộ Chỉ Ly thăm dò được, mà là Hàn Như Liệt thăm dò giúp nàng. Nếu không nhìn ở địa vi của Hàn Như Liệt ta sao có thể gặp bọn họ?”

Thiên Ngô bừng tỉnh, đúng vậy. Lúc trước lúc gặp Mộ Chỉ Ly cũng là Tư Đồ Diêu truyền lời, nếu không hắn cũng không gặp, nghĩ như vậy, tuổi của Mộ Chỉ Ly cũng không lớn, nhưng bằng hữu của nàng cũng không ít, hơn nữa những bằng hữu này cũng không đơn giản.

Đối với việc này, hắn cũng cực kì vừa ý. Bất luận nhân mạch gì cũng vô cùng tốt, coi như là bọn họ cũng không thể nào bỏ qua tác dụng của nhân mạch: “Thiếu chủ Hàn gia Hàn Như Liệt cũng là bằng hữu của Mộ Chỉ Ly?”

Phong Bạch lắc đầu: “Không phải, Hàn Như Liệt nói Mộ Chỉ Ly là vị hôn thê của hắn”

“Hóa ra là vị hôn thê a.” Thiên Ngô cười nói, song một khắc sau Thiên Ngô cũng lớn tiếng nói: “Ngươi nói cái gì? Vị hôn thê?”

…………..

Cùng ngày này,

Mộ Chỉ Ly và Thiên nhi đều đang tu luyện, đột nhiên cảm nhận được một cỗ năng lượng bạo động, lập tức mở mắt.

Năng lượng này là từ trên người Bụi Thái Lang truyền ra, hai người chăm chú nhìn Bụi Thái Lang, xem ra Bụi Thái Lang đột phá thành công!

Bụi Thái Lang phảng phất như là hồi phục sau một giấc ngủ say, hơi thở chậm rãi tăng lên.

Sự Phân Cực cảnh cao cấp.

Sự Phân Cực cảnh đỉnh.

Thiên Huyền cảnh.

Thiên Huyền Nhất cảnh.

Thiên Huyền Nhị cảnh.

Cảm thụ được hơi thở của Bụi Thái Lang tăng lên, Mộ Chỉ Ly và Thiên nhi lộ ra vẻ mặt kinh hãi. Thiên Huyền Nhị cảnh! Dĩ nhiên là Thiên Huyền Nhị cảnh!

Nếu như nói tốc độ đột phá của Mộ Chỉ Ly làm cho người ta khó mà tiếp nhận thì tốc độ đột phá của Bụi Thái Lang mới thật sự là nghịch thiên a! Ở trong thời gian ngắn chẳng qua vượt qua được Thiên Huyền cảnh, còn một đường thẳng tiến đến Thiên Huyền Nhị cảnh, việc này nói ra ai sẽ tin chứ?

Nhưng việc này lại xảy ra ngay trước mặt bọn họ. Mộ Chỉ Ly nuốt ngụm nước miếng, loại tốc độ đột phá này liềng nàng cũng quen mắt a! Bụi Thái Lang mặc dù trong một thời gian ngắn tu vi cũng không có tăng lên, nhưng một khi tăng lên kết quả cực kỳ khủng bố.

Dựa theo phỏng đoán của nàng cùng Thiên nhi, Bụi Thái Lang có thể đột phá đến Thiên Huyền cảnh đã là tốt lắm rồi, kết quả cuối cùng lại vượt ra ngoài dự đoán của bọn họ. Tính ra cũng là thành tựu của việc Bụi Thái Lang hấp thu Lôi Điện, kỳ ngộ cùng nguy hiểm luôn cùng tồn tại, lời này quả nhiên là chân lý!

Sau khi khiếp sợ, hai người trên mặt đều lộ ra nụ cười. Loại kinh sợ này có để cho bọn họ nếm thử nhiều lần nữa bọn họ cũng không để ý!

Xung quanh Bụi Thái Lang đột nhiên dâng lên một làn khói, đem thân ảnh vây quanh chính giữa nhìn không rõ.

Đang lúc Mộ Chỉ Ly chuẩn bị đi lên xem là có chuyện gì xảy ra, Thiên nhi ngăn cản nàng: “Không cần lo, hắn đây là đang biến thành hình người”

Nghe vậy, ánh mắt Mộ Chỉ Ly lộ ra tia sáng: “Bụi Thái Lang sẽ biến thành hình dạng như thế nào a, thật tò mò a?” Lúc trước Bụi Thái Lang thề son sắt nói hắn nhất định là mỹ nam tử, Thiên nhi thì luôn nói Bụi Thái Lang nhất định sẽ rất xầu, tất cả sẽ được công bố.

Thiên nhi bất mãn nói: “Cái con sói ngu xuẩn kia có thể biến thành cái bộ dạng anh tuấn gì chứ? Ta căn bản là…..” Không ôm ảo tưởng, bốn từ này Thiên nhi còn không nói ra khỏi miệng, cũng không nói ra được nữa.

Thiên nhi sửng sốt nhìn về phía trước, Mộ Chỉ Ly cũng nghi hoặc chuyển mắt, chỉ chớp mắt Mộ Chỉ Ly liền ngẩn người.

“Ngươi là Bụi Thái Lang?” Mộ Chỉ Ly nhìn nam tử trước mắt kinh ngạc nói.

Nam tử trước mặt ngũ quan tuấn mỹ lập thể như điêu khắc, đôi con ngươi màu tím giống như thạch anh tím trân quý nhất trên thế giới, làm cho ngươi ta không dời mắt được. Phảng phất chỉ cần liếc mắt nhìn sẽ bị nhấn chìm xuống.

Một bộ áo bào màu tím mặc thích hợp mặc trên người hắn, dường như hắn trời sinh hợp với màu tím, hay là áo màu tím chính là vì hắn mà chế tạo.

Trên khuôn mặt tuyệt mỹ lộ ra nụ cười phóng đãng không câu nệ, điểm hấp dẫn của hắn không chỉ là gương mặt là ngươi ta si say, mà là khí chất phát ra, đó là một loại khí chất vương giả uy chấn thiên hạ, áo bào màu tím lộ ra khí thế bức người của hắn.

Chỉ liếc mắt có thể thấy được hắn bất phàm, loại khí chất vương giả này dường như là bẩm sinh, theo nhất cử nhất động của hắn mà lộ ra, khiến người ta sinh là cảm giác thần phục.

Thân hình cao lớn, hai chân thon dài, cánh tay vững chắc, vào giờ khắc này nàng tin tưởng Bụi Thái Lang tuyệt đối là Khiếu Nguyệt Thiên Lang Vương không thể nghi ngờ, trừ khi được sinh ra ở vương giả ra ngoài ra không có ngươi có thể đem khí phách vương giả phát ra nhuần nhuyễn.

Bụi Thái Lang nói không sai hắn thật sự là một vị mỹ nam tử, một vị mỹ nam tử có thể làm cho các cô gái thét chói tai.

Nghe vậy, Bụi Thái Lang mỉm cười nói: “Chủ nhân, là ta a” Giọng nói trầm thấp từ tính, cùng hình tượng lúc trước của Bụi Thái Lang thật sự có chênh lệch lớn.

Mộ Chỉ Ly suy nghĩ một chút rồi nói: “Bụi Thái Lang, hiện tại ngươi đã hóa thành hình người cũng đừng gọi ta là chủ nhân. Ta là tỷ tỷ của ngươi, gọi ta là tỷ là được.” Lúc trước Bụi Thái Lang chẳng qua là yêu sủng, gọi cái gì cũng được, hiện tại là một người sống gọi nàng là chủ nhân có chút quái dị.

Nghe Mộ Chỉ Ly nói như vậy, Bụi Thái Lang do dự trong chốc lát rồi gật đầu nói: “Tỷ” Hắn trong lòng đã đem Mộ Chỉ Ly là thân nhân của mình, hiện tại gọi nàng là tỷ tỷ cũng không có gì kỳ quái.

Trên mặt Mộ Chỉ Ly lộ ra nụ cười sang lạn, nghe thấy Bụi Thái Lang gọi nàng như vậy, nàng đột nhiên có cảm giác thỏa mãn. Đó là một loại cảm giác thân nhân ở bên cạnh mình, cười nói: “Bụi Thái Lang, hiện tại ngươi đã hóa thành hình người, gọi Bụi Thái Lang cái tên này cũng không thích hợp lắm, gọi là Mộ Dật Thần được không?”

“Được!” Bụi Thái Lang vừa ý nói, hắn lần đầu tiên nhìn thấy chính là Mộ Chỉ Ly, đối với hắn mà nói Mộ Chỉ Ly chính là người thân thiết nhất, nàng đặt tên cho mình tự nhiên cũng không có vấn đề gì.

“Vậy thì gọi là Mộ Dật Thần, ha hả”

Thiên Nhi đứng bên cạnh vẫn không nói chuyện, Mộ Dật Thần cũng không nhịn được lên tiếng nói: “Ngu long, ngươi làm sao vậy? Thấy bổn công tử đẹp trai quá nhìn đến u mê?”

Bình luận

Truyện đang đọc