Y THỦ CHE THIÊN

Đợi sau khi dùng Nhiếp Hồn đại pháp đem mọi người đến căn cứ bí mật xong thì Mộ Chỉ Ly mới phào nhẹ nhõm, mệt mỏi ngồi ở dưới đất. Vừa rồi mới chém giết Huyết Nhân Hạt, sau đó lại thi triển Nhiếp Hồn đại pháp nên sức lực của nàng bị tổn hao không nhỏ.

Dần dần, độ cong nơi khóe môi Mộ Chỉ Ly càng ngày càng rõ ràng. Hôm nay có thể nói là tình huống kinh tâm động phách, nhưng kết quả cuối cùng cũng cực tốt. Tu luyện giả của bốn môn phái đều bị nàng đem vào căn cứ bí mật, tương lai đây nhất định sẽ là một thế lực lớn.

Về chuyện tất cả đệ tử của bốn môn phái đều biến mất, đợi đến khi đệ tử của Thiên Âm Môn và Thiên Ma Tông trở về sẽ đem tất cả chuyện này đổ lên người Vô Bi lão giả, mà thành quả đục nước béo cò của nàng cũng không kém.

Lấy thực lực của Vô Bi lão giả căn bản không cần lo lắng bọn họ, vô tình nàng đã tìm được một chỗ dựa vững chắc. Cho dù không có Thiên Âm Môn che chở thì cũng không ảnh hưởng gì đến tương lai lai xông xáo khắp nơi của nàng.

Quan hệ của Vô Bi lão giả cùng với môn chủ Thiên Âm Môn dường như cũng không tệ, ở bên cạnh Vô Bi lão giả thì cơ hội mà nàng có thể gặp được môn chủ Thiên Âm Môn sẽ lớn hơn nhiều, như vậy thì nàng có thể biết được giữa hai Thiên Âm Môn có liên hệ gì với nhau hay không?

Sau khi Mộ Chỉ Ly nghỉ ngơi trong chốc lát thì bắt đầu quan sát mỏ tinh thạch, chỉ quan sát bề ngoài thì nàng không thể nào phán đoán được là nơi này có tồn tại mỏ tinh thạch. Tuy nhiên nàng lại phát hiện thiên lực nơi này dường như dày đặc hơn mấy phần.

Lời của Vô Bi lão giả đương nhiên không phải nói đùa, phía dưới này chắc chắn có mỏ tinh thạch, điều kỳ quái là mỏ tinh thạch này chưa từng được khai thác qua, dường như Vô Bi lão giả không hề có hứng thú với nó.

Mộ Chỉ Ly không kềm được mà bĩu môi, tuyệt thế cường giả quả thực không giống người thường, mỏ tinh thạch ở trong mắt nàng vô cùng quan trọng nhưng chỉ sợ là trong mắt Vô Bi lão giả thì nó chả là cái gì cả.

Một khắc sau, Mộ Chỉ Ly lập tức xuất hiện ở căn cứ bí mật, Bạch Thừa Duẫn cùng với Mộ Hàn Mặc đang nói cho tu luyện giả của bốn môn phái biết tình hình ở căn cứ bí mật, mà lúc này những tu luyện giả trước kia cũng đang săn giết Huyết Nhân Hạt.

Dùng linh thức khuếch tán khắp nơi, Mộ Chỉ Ly liền phát hiện số Huyết Nhân Hạt mà nàng mang vào đã bị bọn họ chém giết gần hết, không bao lâu nữa thì bọn họ sẽ quay trở lại đây. Tốc độ như vậy cũng không tệ, bởi vì số lượng Huyết Nhân Hạt mà trước kia nàng bắt bỏ vào căn cứ bí mật cũng không hề ít.

Lúc tu luyện giả của bốn môn phái lần nữa nhìn thấy Mộ Chỉ Ly thì ánh mắt của bọn họ đã chuyển từ hoảng sợ sang kinh ngạc. Từ miệng của Bạch Thừa Duẫn và Mộ Hàn Mặc thì bọn họ đã biết hết tất cả, thế giới khồng lồ như thế lại do nữ tử trước mặt khống chế, điều này khủng bố đến dường nào chứ?

Bây giờ bọn họ mới hiểu được vì sao trong tay Mộ Chỉ Ly có đủ thứ, cái gì cũng không thiếu. Từ nơi này, bọn họ có thể nhìn thấy dược điền chạy dài đến vô tận, lấy những vật liệu để ở nơi này, sau đó đem bán cho bọn hắn rõ thật là một vụ buôn bán hời.

Trên khuôn mặt thanh lệ kia vẫn không có bất kỳ tia dao động nào, nàng nhìn mọi người chậm rãi nói:

- Tánh mạng của các ngươi đã nằm trong tầm khống chế của ta, tin rằng các ngươi cũng biết rõ điểm này. Chuyện kế tiếp sẽ do người huấn luyện nói cho các ngươi biết, tốt nhất là các ngươi không nên phản kháng, bằng không chỉ có con đường chết!

Sở Lê Hiên nhìn Mộ Chỉ Ly đang đứng sừng sững ngạo nghễ trước mặt mình thì ánh mắt hắn có chút biến đổi, chẳng biết tại sao nhìn dáng vẻ như thế của Mộ Chỉ Ly, hắn lại nhận ra khí thế của một người lãnh đạo. Nhất cử nhất động của nàng đều toát ra khí thế khiến người khác rung động, khả năng như thế, hành động phục thù như thế, chắc chắn thành tựu tương lai của nàng không thể nào đong đếm hết được.

Dần dần, khóe miệng của Sở Lê Hiên cũng nhấc lên một nụ cười. Đi đến nơi này, hắn cảm thấy bản thân mình cũng không chật vật lắm, từ miệng Bạch Thừa Duẫn, hắn đã biết rõ Mộ Chỉ Ly muốn gây dựng một thế lực cường đại, đem bọn họ đến nơi này tu luyện.

Nói cách khác, ngoại trừ Mộ Chỉ Ly có thể nắm trong tay tánh mạng của bọn họ ra thì tất cả những việc khác cũng không hề có biến đổi quá lớn. Ở chỗ này, ít nhất hắn vẫn có thể nhìn thấy bóng dáng xinh đẹp kia, hắn còn có thể cùng nàng trưởng thành.

Mộ Chỉ Ly chuyển mắt qua Bạch Thừa Duẫn đang đứng bên cạnh nói:

- Thừa Duẫn ca, nơi này giao cho mọi người. Muội đi tìm những tu luyện giả chém giết Huyết Nhân Hạt, dẫn bọn họ đi đào mỏ.

Bạch Thừa Duẫn có chút kinh ngạc, nói:

- Đi đào mỏ?

Mộ Chỉ Ly gật đầu:

- Ở giữa Huyết Sắc Địa Ngục có một mỏ tinh thạch, muội dẫn bọn họ đi đào mỏ, vừa vặn tăng thêm tài nguyên tu luyện cho chúng ta.

Hiện tại, nàng vẫn chưa biết được đến tột cùng ở trong mỏ tinh thạch này có bao nhiêu tinh thạch, nhưng mà số lượng chắc chắn không tầm thường. Diện tích của Huyết Sắc Địa Ngục khổng lồ như vậy, mà ngàn năm qua cũng chưa từng có người nào thâm nhập vào nơi sâu như vậy, chắc chắn tài nguyên bên trong thế nào cũng vô cùng dồi dào, nàng thật sự cảm thấy vô cùng hứng thú.

Trên miệng Hàn Dĩnh Nhi nở một nụ cười vui mừng, vội hỏi:

- Thật sự có mỏ tinh thạch sao? Như vậy thì tốt quá! Nhưng mà cứ thế đào mỏ, ngộ nhỡ bị Huyết Nhân Hạt bao vây thì không ổn.

Mộ Chỉ Ly mỉm cười, lúc ấy khuôn mặt kiều diễm của nàng vô cùng xinh đẹp, nàng nói:

- Không có chuyện gì, bây giờ, tẩu ở trong Huyết Sắc Địa Ngục sẽ không gặp nguy hiểm gì nữa.

Nghe vậy, Hàn Dĩnh Nhi dùng ánh mắt thâm ý nhìn Mộ Chỉ Ly, thầm nghĩ chắc chắc ở Huyết Sắc Địa Ngục đã xảy ra việc gì, nhìn bộ dáng của Mộ Chỉ Ly, rõ ràng tẩu ấy không có chút lo lắng nào cả. Tu luyện giả của bốn môn phái đều bị tẩu bắt đến đây, quả thật là một chuyện không đơn giản.

Tâm thần khẽ động một cái, Mộ Chỉ Ly liền xuất hiện ở nơi săn giết Huyết Nhân Hạt .

Mọi người nhìn thấy Mộ Chỉ Ly xuất hiện thì sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc thêm vài phần, tất cả đều rối rít hướng Mộ Chỉ Ly hành lễ:

- Thủ lĩnh!

- Báo cáo thủ lĩnh, Huyết Nhân Hạt đã bị chém giết hết, xin chỉ thị mới!

Diệp Tử Hoa báo cáo với Mộ Chỉ Ly, Diệp Tử Hoa chính là đội trưởng do Mộ Chỉ Ly tuyển ra.

Mộ Chỉ Ly khẽ gật đầu, lúc trước Hàn Dĩnh Nhi giúp nàng suy nghĩ, nhưng suy nghĩ rất lâu cũng không nghĩ ra được mọi người phải xưng hô gì với nàng mới tốt, cuối cùng quyết định mọi người sẽ nhất trí gọi nàng là thủ lĩnh.

- Bây giờ, các ngươi cùng ta đi Huyết Sắc Địa Ngục đào mỏ tinh thạch, người nào có biểu hiện tốt sẽ được khen thưởng tinh thạch.

Mộ Chỉ Ly chậm rãi nói.

Nghe lời Mộ Chỉ Ly nói, trên mặt của mọi người đều xuất hiện vẻ kích động. Bọn họ thân là tu luyện giả, đương nhiên cái bọn họ quan tâm nhất chính là tài nguyên tu luyện. Mấy ngày nay, tài nguyên tu luyện của bọn họ chẳng những không ít hơn trước kia mà ngược lại còn muốn nhiều hơn so với trước kia. Bọn họ đã từng nhìn thấy số lượng tinh thạch tồn trữ ở căn cứ bí mật, dùng trong một thời gian ngắn không thành vấn đề, nhưng bọn họ cũng lo lắng về sau thì bọn họ sẽ lấy gì để tu luyện.

Không ngờ bây giờ thủ lĩnh lại bảo bọn họ ra ngoài đào mỏ tinh thạch, đào mỏ tinh thạch ở Huyết Sắc Địa Ngục, sợ rằng trừ bọn họ ra thì không có người nào có thể làm được.

- Dạ, thủ lĩnh!

Mọi người đồng thanh đáp.

Mộ Chỉ Ly cầm một đống đồ vật đưa cho Diệp Tử Hoa:

- Phát ra đi, mỗi người một đôi. Đây là Xuyên giáp thủ, đeo cái này vào thì tốc độ đào tinh thạch sẽ tăng lên không ít.

Mọi người nhận lấy xuyên giáp thủ, đều đeo ở trên tay. Mọi người nhìn thấy Xuyên Giáp Thủ vậy mà có thể tự động điều chỉnh kích cỡ vừa với tay người đeo thì trong mắt bọn họ đều tràn đầy vẻ kinh ngạc.

Thủ lĩnh quả thực không phải người bình thường, thủ đoạn đào mỏ cũng không hề tầm thường. Mộ Chỉ Ly vung tay lên, mọi người lập tức biến mất tại chỗ.

Một khắc sau, mọi người lại đứng ở trên mỏ tinh thạch. Đây là lần thứ hai bọn họ đi đến Huyết Sắc Địa Ngục, nhìn một mảnh huyết sắc quen thuộc, trong lòng mọi người đều có có chút bùi ngùi. Lần trước ở Huyết Sắc Địa Ngục, bọn họ vẫn còn tự do tự tại, mỗi người đều là đệ tử của những môn phái khác nhau, bây giờ bọn họ đã trở thành huynh đệ, không còn là đệ tử môn phái nữa.

Mộ Chỉ Ly nhìn vẻ biến hóa trên mặt mọi người thì đều biết ý nghĩ của bọn họ, nàng lập tức cười nói:

- Tổng cộng ba mươi sáu người các ngươi chia làm ba tổ, mỗi tổ mười hai người, tiến hành tranh tài. Tổ nào có thành tích tốt nhất thì mỗi người sẽ được thưởng một viên Bách Chuyển đan cùng với mười viên thượng phẩm tinh thạch.

Lời Mộ Chỉ Ly vừa vang lên khiến mọi người vô cùng kích động. Bách Chuyển đan có thể tăng tỷ lệ đột phá cảnh giới, rất nhiều người ở đây đều bị vây ở bình cảnh rất lâu mà chưa thể đột phá, hôm nay lại có cơ hội này thì đương nhiên bọn họ phải nắm chắc rồi. Không đợi Mộ Chỉ Ly nói xong thì mọi người đều tranh thủ bắt tay vào đào mỏ.

Nhìn thấy hình ảnh này, Mộ Chỉ Ly không kềm được mà nở một nụ cười, ngay sau đó nàng cũng gia nhập vào đoàn người đào mỏ. Lúc mọi người bắt đầu đào mỏ mới phát hiện chỗ không tầm thường của xuyên thủ giáp này, tuy rằng bọn họ chưa từng đào mỏ tinh thạch nhưng bọn hắn cũng biết là đào mỏ tinh thạch rất khó khăn, chứ không hề đơn giản giống như bây giờ!

Dưới sự trợ giúp của xuyên thủ giáp, nham thạch kia giống như một khối đậu hủ, phá vỡ rất dễ dàng. Sau khi mặt đất bị đào một cái hố thật lớn thì mỏ tinh thạch dưới lòng đất đã xuất hiện trước mặt mọi người, vừa nhìn thấy hình ảnh này thì mọi người vô cùng kích động, không ngờ phía dưới lại là cực phẩm tinh thạch! Đây là lần đầu tiên bọn họ trông thấy có nhiều cực phẩm tinh thạch như vậy!

Mộ Chỉ Ly cũng rất ngạc nhiên, ở Thiên Âm Môn mỗi khi đào được một số cực phẩm tinh thạch thì lập tức phải đưa đến cho chưởng môn và trưởng lão trông coi, nhưng mỏ cực phẩm tinh thạch vừa mới được phát hiện này còn nhiều hơn cả lúc trước.

Mọi người không hề quên cuộc tranh tài mà Mộ Chỉ Ly nói lúc trước, chỉ kinh ngạc trong chốc lát liền tranh thủ đào tinh thạch, một khối lại một khối cực phẩm tinh thạch được mọi người đào lên.

Hàn Dĩnh Nhi thấy ở căn cứ bí mật buồn chán không có việc gì làm cũng chạy ra xem, bây giờ nàng đã trở thành trọng tài của ba tổ này.

Thấy không có vấn đề gì, Mộ Chỉ Ly lại lần nữa trở về hòn đảo nhỏ - nơi mà Tù Vô Bi sinh sống. Nhìn cảnh sắc phảng phất như chốn bồng lai tiên cảnh trước mắt mình, trong lòng Mộ Chỉ Ly cũng bình tĩnh hơn vài phần.

Đứng ngoài cửa phòng, Mộ Chỉ Ly vừa mới chuẩn bị gõ cửa thì giọng nói của Tù Vô Bi lại truyền ra, lão nói:

- Vào đi.

Đẩy cửa ra, Mộ Chỉ Ly chỉ thấy Tù Vô Bi đang ngồi ngay thẳng trên ghế, thấy Mộ Chỉ Ly đi vào, trên khuôn mặt bình tĩnh của Tù Vô Bi chợt xuất hiện một nụ cười.

- Sư phụ!

Mộ Chỉ Ly thi lễ một cái, sau đó nói:

- Con đã đem bọn họ dàn xếp đâu vào đấy hết cả rồi, đa tạ sư phụ.

- Con đưa họ vào truyền thừa chi giới sao?

Tù Vô Bi thản nhiên nói, làm như lão đã sớm đoán được việc này rồi.

- Trước đây, Ngọc Nhi cùng với Ti Hạo Quân ở chung một chỗ, dùng không gian chi lực và thời gian chi lực kiến tạo ra một thế giới khác, thế giới đó so với truyền thừa chi giới còn lớn hơn gấp mấy trăm lần.

Mộ Chỉ Ly thấy Tù Vô Bi biết đã sớm được việc này thì nàng cũng không cảm thấy kỳ quái. Lấy tình cảm giữa Tù Vô Bi và Lưu Nhan Ngọc thì chắc chắn là việc gì bà cũng sẽ nói cho lão biết, Mộ Chỉ Ly giải thích:

- Sư phụ à! Con cũng đưa bọn họ vào một thế giới khác.

Tù Vô Bi khẽ run, trên khuôn mặt bình tĩnh xuất hiện chút kinh ngạc, nói:

- Một thế giới khác?

Mộ Chỉ Ly khẽ gật đầu:

- Không dối gạc sư phụ, tướng công của con cũng là đệ tử của Không Gian lão nhân, cho nên con cùng với huynh ấy đã sáng tạo ra thế giới này.

Mộ Chỉ Ly vừa mới dứt lời, bên trong căn phòng lập tức rơi vào yên tĩnh, hồi lâu sau Tù Vô Bi mới lên tiếng:

- Thật là mệnh a, không ngờ con cùng với Không gian chi tử cũng là một đôi tình lữ.

Giọng nói của Tù Vô Bi tràn đầy sự xúc động, dường như lão đang nhớ lại hình ảnh lúc trước của Lưu Nhan Ngọc và Ti Hạo Quân, ánh mắt nhìn về phía xa xăm.

- Sư phụ, con dự định qua một khoảng thời gian nữa sẽ tiến vào Bồng Lai Tụ Địa, muốn đi vào đó xông xáo một phen, chẳng biết là sư phụ cảm thấy thế nào?

Mộ Chỉ Ly hỏi, vốn nàng muốn mượn Huyết Nhân Hạt ở Huyết Sắc Địa Ngục để tiến hành huấn luyện một khoảng thời gian, nhưng bây giờ nàng biết rõ Huyết Nhân Hạt đều do sư phụ nuôi, nếu nàng cứ tiếp tục chém giết chúng thì có phần không thích hợp, chi bằng cứ trực tiếp đi đến Bồng Lai tụ địa.

Trước đây từ miệng của Trình Hữu Minh mà nàng biết được Bồng Lai tụ địa, kể từ sau đó nàng đối với nơi tràn đó tràn đầy hứng thú. Vốn nàng muốn lấy thân phận đệ tử Thiên Âm Môn xuất hiện ở Bồng Lai tụ địa, không ngờ bây giờ lại lấy thân phận là một tán tu.

Nàng biết tán tu có địa vị cực thấp ở Bồng Lai tụ địa, suốt ngày phải vì tài nguyên tu luyện mà bôn ba khắp nơi, nhưng ngược lại tài nguyên tu luyện đối với nàng lại không thành vấn đề. Đến Bồng Lai tụ địa, một mặt có thể mở mang tầm mắt, một mặc có thể phát triển thế lực của mình.

- Bồng Lai tụ địa...

Tù Vô Bi trầm ngâm chốc lát rồi mở miệng nói:

- Bồng Lai Tụ Địa là một nơi tốt, đến đó xông xáo một phen cũng tốt. Người của con đào mỏ chắc hẳn cần một khoảng thời gian mới xong, thừa dịp này ta sẽ hướng dẫn con tu luyện, đến lúc đó con đến Bồng Lai Bí Cảnh cũng đừng khiến cho ta mất mặt! Lão phu không muốn thua người kia!

Đôi tròng mắt màu đen trong sáng của Mộ Chỉ Ly thoáng xuất hiện một chút cảm động. Nàng hiểu rất rõ ý tứ của Tù Vô Bi, đó chính là sau khi nàng đi đến Bồng Lai Bí Cảnh, nếu như nàng có gặp khó khăn gì thì nàng có thể báo ra danh hiệu của sư phụ.

Vô Bi lão giả có thực lực bực này, chắc chắn lão cũng có danh tiếng hiển hách ở chốn Bồng Lai Bí Cảnh, bản thân nàng là đệ tử của Vô Bi lão giả thì hiển nhiên là thực lực của nàng cũng không thể nào kém được.

Những ngày kế tiếp, Mộ Chỉ Ly luôn đi theo Vô Bi lão giả tu luyện, dưới sự chỉ dẫn của Vô Bi lão giả tự nhiên mọi chuyện vô cùng đơn giản. Trước kia có một số điểm Mộ Chỉ Ly không thể nào lý giải thì sau khi được Vô Bi lão giả tùy ý chỉ điểm thì nàng đã hoàn toàn thông suốt.

Tù Vô Bi chẳng qua chỉ cách một khoảng thời gian lại chỉ điểm cho Mộ Chỉ Ly mấy câu, nhưng đối với Mộ Chỉ Ly lại có có tác dụng vô cùng to lớn. Nhất là khi Tù Vô Bi chỉ điểm cho nàng ở lĩnh hội thiên phú thuộc tính, càng làm cho nàng thông suốt hơn.

Mộ Chỉ Ly không biết là lĩnh ngộ thiên phú thuộc tính của Tù Vô Bi đến tột cùng đã đến tầng thứ mấy rồi, nàng mơ hồ cảm thấy sợ rằng lão đã đến tầng thứ tám rồi! Dù sao thì trước đây sự lý giải thiên phú thuộc tính của Tù Vô Bi mạnh hơn cả Lưu Nhan Ngọc. Lúc trước cả Hắc Ám lão nhân cũng không thể chống lại lão thì hẳn là thiên phú thuộc tính của lão cũng không hề kém.

Trước kia, Tù Vô Bi đột nhiên xuất hiện ở Huyết Sắc Địa Ngục chính là do lợi dụng không gian thuộc tính, dường như ở Huyết Sắc Địa Ngục này, chỉ cần Tù Vô Bi động một cái thì lập tức có thể xuất hiện ở bất cứ chỗ nào, việc này cũng giống với tình huống của nàng ở Huyết Sắc Địa Ngục vậy.

Gần như toàn bộ thời gian ở đây, Mộ Chỉ Ly đều dùng để chém chết Huyết Nhân Hạt, nhưng Tù Vô Bi dường như cũng chẳng thèm để ý tới Huyết Nhân Hạt, mà tốc độ sinh sôi của Huyết Nhân Hạt cũng không kém. Sau này Mộ Chỉ Ly mới biết được sở dĩ Tù Vô Bi cho đệ tử của sáu môn phái đến đây săn giết là bởi vì tốc độ sinh sôi của Huyết Nhân Hạt thực sự quá nhanh, cho nên mới cho phép bọn họ tiêu diệt một phần, giảm tốc độ phát triển của bọn chúng lại.

Khi Mộ Chỉ Ly biết được điểm này thì nàng cũng cảm thấy vô cùng khâm phục, sư phụ quả nhiên không hổ là sư phụ, việc này một mặt có thể giải quyết được vấn đề số lượng Huyết Nhân Hạt quá khổng lồ, một mặt có thể bán cho sáu đại môn phái một cái ân nghĩa.

Trước tiên Tù Vô Bi để cho Mộ Chỉ Ly đứng ở trong vòng vây của một trăm con Huyết Nhân Hạt, về sau số lượng Huyết Nhân Hạt sẽ tăng thêm một chút, mà năng lượng chiến đấu của Mộ Chỉ Ly cũng tăng lên từng điểm một. Không chỉ như vậy, sự lý giải về không gian thuộc tính của nàng cũng càng tiến triển cực nhanh, từ trên người của Tù Vô Bi nàng mới biết được thì ra không gian thuộc tính có nhiều tác dụng tuyệt vời như vậy.

Dần dần, dù lão có tăng số lượng Huyết Nhân Hạt to lớn nhiều hơn nữa cũng không cách nào tạo thành ảnh hưởng với nàng, lão chỉ có thể sai Tiểu Huyết đến đánh nhau với Mộ Chỉ Ly. Đối mặt với sức mạnh cường hãn của Tiểu Huyết, Mộ Chỉ Ly hiển nhiên là bị ngược đãi vô cùng thê thảm, mỗi ngày nàng đều bị Tiểu Huyết đánh đến mặt mũi bầm dập.

Mỗi lần sau khi đánh nhau xong, nhìn nụ cười sáng lạn thật thà phúc hậu của Tiểu Huyết, Mộ Chỉ Ly cảm thấy bị chọc tức đến nội thương. Lúc cái tên nhóc này không đánh nhau thì nó rất nghe lời, ngoan ngoãn như một con mèo, nhưng vừa động thủ thì lập tức hóa thành một tên bá vương ngang ngược, không hề lưu lại chút tình cảm nào cả.

Nếu như có người ở đây thì sẽ phát hiện mỗi ngày đều có một bạch y nữ tử cùng với một con Huyết Nhân Hạt khổng lồ xuyên qua xuyên lại trong Huyết Sắc Địa Ngục...

So với việc Một Chỉ Ly ở Huyết Sắc Địa Ngục như cá gặp nước thì ở Thiên Âm Môn bây giờ lại là một cảnh tượng hoàn toàn khác.

Trong nghị sự điện, thủ tịch trưởng lão Hạ Trường Thanh cùng với năm vị chưởng môn đang ngồi bàn luận cùng nhau, không khí trong đại điện vô cùng căng thẳng, sắc mặt của người nào cũng rất ngưng trọng.

Tịch Như Cận nhìn về phía những trưởng lão cùng với chưởng môn mặt không đổi sắc trước mặt, trong lòng hắn cũng đang đánh lên từng hồi trống, từ sau khi hắn đem tất cả mọi chuyện ở Huyết Sắc Địa Ngục báo cáo với trưởng lão và chưởng môn thì bọn họ đều rơi vào trầm mặc, cho đến bây giờ cũng chưa từng nói ra lời nào.

- Ngoài môn phái chúng ta cùng với Thiên Ma Tông thì tất cả đệ tử của bốn môn phái khác đều toàn quân bị diệt sao? Đệ tử môn phái chúng ta là bởi vì có Mộ Chỉ Ly mới tránh thoát được kiếp nạn?

Trưởng lão Vạn Đan Cát không nhịn được mà lên tiếng hỏi, lời này nghe sao có chút kỳ quặc.

Tịch Như Cận kiên trì đáp:

- Đúng vậy, căn cứ vào những gì đệ tử phái ta cùng với Thiên Ma Tông báo cáo mà nói thì những điều này đều hoàn toàn chính xác.

- Hoang đường!

Hạ Trường Thanh vỗ một chưởng lên bàn, trên khuôn mặt luôn lạnh nhạt tràn đầy sự tức giận.

- Chúng ta từng nghe nói qua đại danh của tiền bối kia, mà thái độ của chúng ta đối với hắn càng ngày càng kính nể, làm sao có thể bởi vì Mộ Chỉ Ly mà trở nên như thế chứ?

Sắc mặc của Dược Thừa Ninh cũng rất khó nhìn, một khi tin tức này bị truyền đi thì chắc chắc sẽ tạo thành ảnh hưởng không tốt đến môn phái bọn họ.

- Bây giờ Mộ Chỉ Ly vẫn ở Huyết Sắc Địa Ngục chưa trở về sao?

Mộ Chỉ Ly chính là chấp sự ở Bách Thảo Viên của hắn, nhưng hiện tại lại biến mất ở Huyết Sắc Địa Ngục, chuyện này đối với Bách Thảo Viên cũng là một tổn thất rất lớn.

Nghe vậy, Tịch Như Cận có chút do dự, chốc lát đáp:

- Căn cứ theo báo cáo của những đệ tử khác, dường như Mộ Chỉ Ly có dính dáng tới môn phái ma đạo, bọn họ từng chính mắt thấy Mộ Chỉ Ly chém giết đội trưởng Sất Trá Điện - Mạc Tập Lẫm, mà đội trưởng Huyết Khấp Minh - Sở Lê Hiên còn mang theo nàng chạy trốn.

Sắc mặt của Hạ Trường Thanh cùng với trưởng lão đột ngột biến đổi, Dược Thừa Ninh phản ứng trước tiên, hắn tức giận nói:

- Làm sao có thể! Mộ Chỉ Ly chính là đệ tử của Bách Thảo Viên ta, ta đã chú ý tới biểu hiện của nhóc con đấy mấy ngày nay rồi, làm sao có thể có liên hệ với môn phái ma đạo được?

Hạ Trưởng Thanh cũng không tin.

- Không thể nào, Mộ Chỉ Ly chính là đệ tử mà ta đích thân lựa chọn, tuyệt đối không thể nào có liên hệ với môn phái ma đạo được.

Hắn nhớ rõ trước kia, lúc Mộ Chỉ Ly do dự không biết chọn môn phái nào thì phản ứng của lão gia hỏa Mẫn Vô Song cũng không giống như giả vờ. Hắn đã nhìn thấy đôi tròng mắt trong suốt của Mộ Chỉ Ly, một người từng trãi như hắn tuyệt đối sẽ không nhìn lầm.

- Mộ Chỉ Ly cùng đệ tử phái ta ở chung một chỗ, làm sao có thể đánh nhau với Mạc Tập Lẫm chứ?

Lúc này, chưởng môn của Chế Giáp Phường - Vân Thiên Mịch vẫn luôn im lặng bỗng nhíu mày nói:

- Thực lực của Đội trưởng Sất Trá Điện thế nào? Thực lực của Mộ Chỉ Ly thế nào? Làm sao có thể chém giết hắn được chứ?

Bình luận

Truyện đang đọc