ẢNH ĐẾ THẦN BÍ TRỘM CƯỚI: VỢ YÊU, TỚI PK

Ba chữ đánh xong, ngón tay của anh đặt trên chỗ gửi, thế nhưng một giây sau, lại dừng ngón tay lại.

Anh nhìn chằm chằm 3 chữ "Tôi cũng thế", cúi đầu nhìn nửa ngày, bên tai hiện một một chút sắc hồng, anh ho khan một tiếng, xóa bỏ ba chữ, lúc này mới việt một dòng tin nhắn gửi cho cô.

Sau khi gửi đi, anh nhếch khóe môi, lái xe rời đi.

----

Kiều Luyến đứng ở cửa kính trong công ty, mắt đỏ hồng, nhìn xe chậm rãi rời đi.

Thẳng đến khi chiếc xe kia biến mất ở trước mắt, lúc này cô mới hít sâu một hơi, cúi thấp đầu xuống.

Cầm điện thoại di động lên, đã nhìn thấy tin nhắn anh gửi tới: 【 Tan tầm đón em về nhà.)

Sáu cái chữ, ấm áp để cho cô muốn khóc.

Lại là như thế.

Anh đối tốt với cô như vậy, có thể không để cho cô sinh ra ảo giác sao?

Nhưng có lẽ, chẳng qua là anh cảm thấy thẹn với cô?

Tự giễu nhếch môi, cô ném điện thoại vào trong túi, lúc này mới đi đến thang máy, lên lầu.

Vừa mới tiến vào văn phòng, liền lập tức bị Tiểu Diệp kéo lại, cô nghi ngờ nhìn Tiểu Diệp, liền thấy cô ấy nhìn thoáng qua phòng tổng biên tập: "Hôm nay Tô Mỹ Mỹ không tới làm, em nghe nói, mặt cô ta đều sưng thành đầu heo!"

Kiều Luyến khẽ gật đầu, liền lại nghe được Tiểu Diệp mở miệng: "Còn có, không biết Tô Mỹ Mỹ làm sao, lần này làm việc vô cùng khuôn phép, Mạc Như đáp ứng tiếp nhận tòa soạn chúng ta lần nữa, vừa rồi tổng biên nói, chuyện này, giao cho tổ 2 làm."

Câu nói này, mới khiến cho Kiều Luyến gợi lên một chút hứng thú.

Cô khẽ gật đầu: " Ưm, tôi sẽ cố gắng."

Tiểu Diệp kéo cánh tay của cô: "Em không phải ý này, em nói là, chị phải cẩn thận Tô Mỹ Mỹ! Cô ta có thể kéo được Mạc Như, vẫn là có uy hiếp với chị! Chẳng qua, Phạm Kiệt cũng không phải ai cũng có thể so sánh!"

Cái này vừa mới nói xong, liền thấy tổng biên mở cửa văn phòng đi ra, trông thấy Kiều Luyến, nhất thời cười ha ha đi tới: "Tiểu Luyến, cô đã đến? Là như vậy, vị chí chủ biên tổ 2, tôi đã xin cho cô! Cô đã được tổng bộ thông qua! Từ hôm nay trở đi, cô chính là chủ biên chính thức của tổ 2 rồi!"

Một câu rơi xuống, trong văn phòng vang lên tiếng vỗ tay thưa thớt, Tiểu Diệp vô cùng hưng phấn, hét lên với cô một tiếng.

Kiều Luyến nở nụ cười với mọi người, sau đó liền theo tổng biên tới khi làm việc tổ 2, Lưu Chí Hưng mở miệng nói: "Tiểu Luyến, cái tổ 2 này đã thành lập, cô có thể thông báo tuyển dụng rồi."

Kiều Luyến kinh ngạc: " Lấy mấy người từ tổ 1 không được sao?"

Lưu Chí Hưng cười ha ha: "Là như vậy, chủ biên tổ 1 không thả người, cô cũng biết, nhân thủ trong tòa soạn chúng ta cũng không nhiều lắm."

Kiều Luyến chỉ có thể gật đầu: " Được."

"Đúng rồi, hôm nay Mỹ Mỹ không thoải mái, xin nghỉ một tuần, tôi đã chuẩn."

"... Đựợc."

Tách ra khỏi Lưu Chí Hưng, cô vừa ngồi xuống bàn làm việc, lại chợt nghe bên ngoài truyền đến một tiếng bịch, giống như văn kiện bị ném mạnh trên bàn.

Tiếp theo, liền có tiếng tranh chấp truyền tới.

Kiều Luyến đứng lên, đi ra ngoài, liền thấy chủ biên tổ 1 Trương Xuân Hoa đang răn dạy Tiểu Diệp: "Làm việc không tốt, cô còn có tâm tình cười? Cô cười cái gì? Người ta thăng chức, mắc mớ gì tới cô? Tôi thấy cô nhàn rỗi không chuyện gì làm, ăn nhiều chết no! Những bản thảo này, viết một lần nữa!"

Kiều Luyến nghe nói như thế, tròng mắt hơi híp, nhất thời hiểu ra, Tiểu Diệp là bị giận chó đánh mèo!

Bình luận

Truyện đang đọc