ẢNH ĐẾ THẦN BÍ TRỘM CƯỚI: VỢ YÊU, TỚI PK

Cũng không biết, người phụ trách mang Kiều Luyến đi chưa.

Nếu như bị bọn họ gặp... Kiều Y Y siết chặt ngón tay, gọi trợ lý: "Bây giờ cô đi tìm diễn viên quần chúng đuổi cô ta đi!"

Trợ lý gật đầu, rời đi.

Đáng tiếc, ai có thể nghĩ tới, Kiều Luyến ở phòng nghỉ Thẩm ảnh đế đâu?

Chẳng qua Kiều Luyến bị mang đi, Thi Niệm Diêu không có vận khí tốt như vậy.

Thẩm ảnh đế bỗng nhiên kết thúc quay phim, Thi Niệm Diêu không có địa chỗ đi, theo Mạc Tây Thừa, nhắm mắt theo đuôi.

Hai người đứng ở trong góc bên ngoài.

Áo lông của Thi Niệm Diêu, lúc quay phim cởi ra.

Mạc Tây Thừa thân là đàn ông, không có phòng nghỉ riêng, đều phải ở chung cùng với nam 3 nam 4.

Tuy bình thường, anh đều theo Thẩm Lương Xuyên, nhưng hôm nay khẳng định Thẩm Lương Xuyên mang theo Kiều Luyến đi qua,

Anh liền không mang Thi Niệm Diêu tới làm kỳ đà cản mũi.

Giờ phút này, gió lạnh thổi đến, Thi Niệm Diêu cóng đến run cả người.

Mạc Tây Thừa trông thấy, kêu trợ lý đưa áo lông tới, khoác lên người cô.

Trên thân truyền đến hơi thở đàn ông, để Thi Niệm Diêu hơi sững sờ.

Trong áo lông còn mang theo nhiệt độ, là thuộc về Mạc Tây Thừa.

Tất cả đều khiến lòng Thi Niệm Diêu ấm áp.

Mạc Tây Thừa nhìn cô, ngữ khí trầm xuống: "Sao cô lại tới đây?"

Thi Niệm Diêu nhìn anh chằm chằm, một lúc sau mới mím môi: " Tôi, tôi tới nơi này có chuyện gì!"

Mạc Tây Thừa liền ồ một tiếng, tiếp tục mở miệng: " tới nơi này làm diễn viên quần chúng?"

Thi Niệm Diêu:...

Mạc Tây Thừa cẩn thận nghĩ, sau cùng mở miệng: " Cô có phải rất thiếu tiền tiêu hay không?"

Thi Niệm Diêu:...!!

Cô kéo ra khóe miệng, lúc này mới lên tiếng: "Tôi từ chức, tòa soạn tôi làm, bị tôi sa thải rồi."

Mạc Tây Thừa giật mình: "Cho nên cô liền theo Kiều tiểu thư, tới nơi này kiếm tiền?"

Thi Niệm Diêu:... Cô cảm giác, có phải Mạc Tây Thừa hiểu lầm cái gì hay không?

Thi Niệm Diêu muốn giải thích, chỉ thấy Mạc Tây Thừa nhíu lông mày suy nghĩ trong chốc lát, tiếp tục mở miệng: "Vậy cô ở lại đi, khẳng định đoàn làm phim thiếu rất nhiều diễn viên quần chúng, tôi sẽ chào hỏi người phụ trách, xem có thể cho cô lời kịch hay không, nếu như vậy, thù lao cũng cao một chút."

Thi Niệm Diêu định giải thích, nghe đến mấy câu này, nhất thời nuốt trở vào, cô lập tức gật đầu: "Ừm, kiếm tiền nhiều hơn!"

Mạc Tây Thừa liền cười.

Trông thấy Thi Niệm Diêu cóng đến cái mũi đỏ bừng, không biết vì cái gì, bỗng nhiên đưa tay ra, chỉ lên mũi cô một cái.

Một động tác như vậy, để hai người cũng ngây ngẩn cả người.

Mạc Tây Thừa có chút lúng túng thu tay về.

Lúc này, nhìn ra đến đám người bên ngoài đoàn làm phim, bỗng nhiên công việc lu bù lên, tiếp đó nghe được cái gì mà người đầu tư muốn tới dò xét...

Mạc Tây Thừa dắt Thi Niệm Diêu: "Hôm nay sợ rằng không quay phim, tôi dẫn cô tới khách sạn nghỉ ngơi."

Khánh sạn...

Ánh mắt Thi Niệm Diêu, lập tức sáng lên.

Cô phải ở chung một phòng với nam thần sao?

Vừa nghĩ tới đây, người phụ trách liền chạy tới: "Ai u, xem như tìm được cô, một người bạn khác của cô đâu?"

Nói đến đây, cũng mặc kệ Thi Niệm Diêu nói cái gì, trực tiếp móc ra hai trăm đồng, nhét vào trong tay cô: "Đây là thù lao hôm nay của cô, cô đi nhanh lên."

Lời này rơi xuống, Thi Niệm Diêu liền trông mong nhìn về phía Mạc Tây Thừa.

Mạc Tây Thừa khiêu mi, mở miệng với người phụ trách: "Cậu bạn này, diễn viên quần chúng trong đoàn làm phim, có thể cho cô ấy một người hay không?"

Bình luận

Truyện đang đọc