ẢNH ĐẾ THẦN BÍ TRỘM CƯỚI: VỢ YÊU, TỚI PK

Kiều Luyến ở trên lầu ba, ngồi hai giờ.

Những thứ kia rất ít, nhưng đựng đầy ký ức của họ.

Đang kinh hỉ vui sướng, cô lại có nghi hoặc.

Nếu như Thẩm Lương Xuyên là Tử Xuyên, như vậy vì sao anh không nhận mình?

Còn có...

Tống Nguyên Hi luôn miệng mối tình đầu của anh là chị mình... Đây là có chuyện gì?

Mặt khác, người trong mộ kia, là ai? Vì sao khiến người trong đội, đều cho rằng đó là Tử Xuyên?

Cô nghĩ tới đây, cúi thấp đầu xuống.

Vui sướng rút đi, còn lại chỉ có mờ mịt.

Thẳng đến, bị chuông điện thoại đánh thức, lúc này cô mới hồi phục tinh thần.

Nhìn dãy số một chút, là người bên phía LOT, cô vội vàng nghe, liền nghe đối phương mở miệng: "Chào cô, tôi là người bên LOT, xin hỏi là huấn luyện viên chiến đội Q kiều sao?"

Kiều Luyến gật đầu.

Đối phương tiếp tục mở miệng: "Là như vậy, đội ngũ tiến vào Bán Kết, chúng tôi dự định làm một quảng bá, là làm quảng cáo sau chung kết, xin hỏi cô có thể dẫn nhóm đội viên của mình, tới quay không? Chúng tôi đã hẹn phòng hóa trang và thợ quay phim..."

Hiện tại điện tử cạnh tranh đều phát triển như ngôi sao.

Bị yêu cầu chụp ảnh không tính là gì.

Kiều Luyến suy tư một chút, đáp ứng.

Tuy thi đấu cũng không phải là muốn nổi danh, nhưng loại hoạt động này vẫn muốn phối hợp.

Thẩm Lương Xuyên còn không có về nhà.

Cô suy nghĩ một chút, gọi điện thoại cho anh.

Thế nhưng điện thoại của anh, giờ phút này lại tắt máy.

Kiều Luyến lại gọi cho Tống Thành, điện thoại nghe, Tống Thành đè thấp giọng nói: "Kiều tiểu thư, sao vậy?"

Kiều Luyến cắn môi: " Thẩm Lương Xuyên có ở đây không?"

Tống Thành mở miệng: "Anh Thẩm ở bên cạnh tôi, nhưng phía đoàn làm phim xảy ra chuyện, anh ấy đang nói chuyện với đạo diễn. Không thích hợp nói chuyện."

Nghe nói như thế, Kiều Luyến không khỏi nhẹ nhàng thở ra.

Từ khi cạnh tranh kết thúc, anh vội vàng rời đi, cô còn tưởng rằng anh bị cô phát hiện, chạy đi.

Giống như lần gặp gỡ tám năm trước, anh chưa từng xuất hiện...

Thấy anh cũng không phải trốn tránh mình, Kiều Luyến nhẹ nhàng thở ra: " Được, vậy tôi có việc đành đợi buổi tối nói sau."

Cúp điện thoại, Kiều Luyến lại gọi điện thoại cho Thi Trường câu lạc bộ.

Tô Bành Hạo chơi game từ trước đến nay đều kiêu ngạo, xưa nay không có quan tâm loại hình hoạt động tuyên truyền, câu lạc bộ trước đó khiên tốn giống như là không tồn tại, dẫn đến thời điểm tranh tài, Fan hâm mộ không có mấy người.

Điện thoại kết nối, Kiều Luyến mở miệng: "Thi Trường, là như vậy, ban tổ chức dự định để cho chúng ta qua chụp kiểu ảnh, cậu xem, có thời gian hay không? Cái kia, kỳ thật chúng ta chơi game..."

Đang nghĩ ngợi muốn nói chút gì thuyết phục cậu ta, liền nghe thấy Tô Bành Hạo gọn gàng linh hoạt mở miệng: "Được, thời gian nào?"

Kiều Luyến:...

Đây là Thi Trường lúc nào cũng đôi co vài câu với mình đây sap?

Tên kia, không phải là ngã bệnh chứ!

Cô ho khan một tiếng: "Nói là sau một tiếng, bây giờ mấy người chuẩn bị xuất phát, tôi cũng đi qua ban tổ chức."

"Ừm, chút nữa gặp."

Cúp điện thoại, Kiều Luyến cảm thấy tất cả thuận lợi không thể tưởng tượng nổi.

Cô vỗ vỗ mặt mình, để cho mình lấy lại tinh thần, nỗ lực không nghĩ tới chuyện Tử Xuyên, lúc này mới đi ra ngoài, đánh xe taxi, đi thẳng đến ban tổ chức.

Vừa mới đến ban tổ chức, liền thấy một chiếc xe dừng ở của, Tử Tiên Tử từ trong xe ra.

Khi nhìn thấy Kiều Luyến, Tử Tiên Tử bỗng nhiên dừng bước.

Bình luận

Truyện đang đọc