ẢNH ĐẾ THẦN BÍ TRỘM CƯỚI: VỢ YÊU, TỚI PK

Hôn xong, gương mặt Kiều Luyến hồng hồng, theo dõi anh.

Thẩm Lương Xuyên đưa tay ra, xoa xoa đỉnh đầu của cô, ý vị cưng chiều mười phần.

Ở tầng thượng nhìn bóng đêm Bắc Kinh chốc lát, đến hơn tám giờ tối, hai người đi xuống.

Thẩm Lương Xuyên muốn mở cửa xe, Kiều Luyến lại kéo tay của anh lại: "Chúng ta đi dạo trên con đường này đi."

Thẩm Lương Xuyên gật đầu.

Lấy khẩu trang và mũ lưỡi trai trong xe ra, mang xong, liền cùng Kiều Luyến đi trên đường phố.

Đây là khu vực Bắc Kinh phồn hoa, cho nên cách một đầu đường, chính là đường phố thương nghiệp.

Băng qua đường, Kiều Luyến nhìn trái nhìn phải, đang muốn xông về phía trước, Thẩm Lương Xuyên chợt nắm lấy tay của cô.

Trời còn có chút lạnh, từ nhà hàng ấm áp đi ra, tay Kiều Luyến đã không còn có nhiệt độ, thế nhưng tay Thẩm Lương Xuyên, lại khô ráo ấm áp, nhiệt độ này chuyền từ lòng bàn tay, giống như muốn lan tràn lên toàn thân, để cho thân thể cô hơi cứng đờ, quay đầu.

Thẩm Lương Xuyên lại giống như không có có ý thức đến sự khác thường của cô, nhìn về phía trước: "Đừng đi loạn."

Kiều Luyến cười gật đầu.

Hai người xuyên qua đường cái, Kiều Luyến không có hất tay của anh ra, anh cũng không có muốn thả tay, liền giống như một đôi người yêu bình thường, đi trên đường phố.

Khí trời lạnh, mang mũ và khẩu trang cũng không kỳ lạ, cho nên hai người bọn họ không có dẫn tới vây xem.

Cho dù ai cũng không cách nào nghĩ đến, nam thần quốc dân trong trái tim họ, Thẩm Lương Xuyên, sẽ giống như là một người bình thường, dạo phố ở chỗ này.

Trên đường thương nghiệp vô cùng náo nhiệt, khắp nơi đều treo ảnh Thẩm Lương Xuyên, ngẫu nhiên đi qua một màn hình lớn, cũng có thể nhìn thấy hình tượng dại sữ quảng cáo của Thẩm Lương Xuyên.

Kiều Luyến nhìn qua xung quanh, thổn thức một tiếng, tiến tới lặng lẽ mở miệng nói: "Về sau coi như chia tay với anh, kỳ thật vẫn tốt."

Thẩm Lương Xuyên nhíu mày.

Kiều Luyến chỉ những áp phích kia: "Em cảm giác trên thế giới này, khắp nơi đều có anh! Anh mỗi ngày đang làm gì, chỉ sợ em đều có thể biết!"

Thẩm Lương Xuyên lạnh lùng mở miệng: "Em còn muốn chia tay với anh sao?"

Kiều Luyến lập tức rụt cổ một cái: " Em chỉ nói một chút."

"Vậy cũng không được."

Kiều Luyến cười: "Được rồi, không nói."

Người đàn ông này quá bá đạo.

Cô đi lên phía trước, lúc hai người đi qua một cửa hàng trang sức, Kiều Luyến chợt dừng bước, nhìn thoáng qua, dắt Thẩm Lương Xuyên đi vào.

Cái giờ này, mọi người đều đang dùng cơm, cho nên cửa hàng trang sức rất ít người.

Bọn họ đi vào, hai nhân viên đang xem phim trên máy tính, một người vừa nhìn vừa hoa si nói: "A, quả thực là quá đẹp!!"

"Ui... Thẩm ảnh đế rất đẹp trai, rất muốn biến thân thành nữ chính quá?"

Bước chân Kiều Luyến dừng lại, quay đầu nhìn Thẩm Lương Xuyên một chút.

Chỉ thấy thần sắc anh tự nhiên, giống như căn bản là không có nghe thấy.

Cô ngậm miệng, trộm nở nụ cười.

Sau đó liền dắt Thẩm Lương Xuyên, đi vào bên trong.

Thẩm Lương Xuyên cũng không hỏi, cũng chỉ theo chân cô.

Thấy cô chọn chọn lựa lựa ở đó, ánh mắt đánh giá bốn phía.

Một lát sau, chỉ thấy Kiều Luyến ngẩng đầu lên, cầm trong tay một mặt dây chuyền hình đao, đưa cho Thẩm Lương Xuyên nhìn: "Anh cảm thấy cái này xinh đẹp không?"

Vị trí bên này, là chỗ bán đồ vũ khí nhân vật trong LoT.

Có cây quạt, có đao, còn có dao găm... Kiều Luyến cầm cái kia, là lúc bọn họ chơi game, vũ khí mà Tank của Thẩm Lương Xuyên chọn là đại đao.

Thẩm Lương Xuyên nhìn thoáng qua cô: " Cái này giống như không thích hợp cho con gái."

Bình luận

Truyện đang đọc