ẢNH ĐẾ THẦN BÍ TRỘM CƯỚI: VỢ YÊU, TỚI PK

Thẩm Tử Hào và Hạ Noãn Noãn tự mình đưa thư mời tới, để Hạ Diệp Hoa cười tới nếp nhăn trên mặt đều rung lên.

Bà cười híp mắt dắt tay Hạ Noãn Noãn và Thẩm Tử Hào, hỏi thăm chi tiết hôn lễ.

Sau đó, bà cho Thẩm Lương Xuyên một ánh mắt, để Thẩm Lương Xuyên và Thẩm Tử Hào nói chuyện, bà thì dắt lấy Hạ Noãn Noãn, đi lên lầu.

Nhìn Hạ Noãn Noãn, Hạ Diệp Hoa liền khẽ thở dài: "Noãn Noãn, sau khi kết hôn, còn liền phải chuyển tới Thẩm gia, về sau, con sẽ phát hiện, kỳ thật sinh hoạt mới vừa mới bắt đầu. Mẹ ở nơi này cũng không nói cái gì."

Bà đưa tay ra, lấy từ trong túi ra một tấm thẻ, đưa cho Hạ Noãn Noãn: "Trong này có 2 triệu, là một chút tâm ý ta cho con và Tử Hào."

Hạ Noãn Noãn lập tức sợ hãi: "Mẹ, làm như vậy không được!"

Hạ Diệp Hoa lại cầm thật chặt tay cô: "Noãn Noãn, hai trăm vạn, đối với Tử Hào mà nói, không tính là gì. Nhưng mẹ biết, con có thể hiểu được cái 200 này đối với mẹ mà nói, là không dễ dàng. Đây là tiền riêng của mẹ, cũng là tan thâm là mẹ, tỏ tâm ý với Tử Hào, trưởng bối cho thưởng, không thể chối, con cũng đừng cự tuyệt."

Hạ Noãn Noãn nghe nói như thế, đành phải cầm thẻ ngân hàng.

Hạ Diệp Hoa mở miệng: "Hào môn so với quan hệ vợ chồng bên ngoài, càng thêm phức tạp, hôn lễ ngày mai, đồ cưới nhà các con, kỳ thật không cần quá nhiều."

Lúc này, cho bọn họ lấy tiền làm đồ cưới, cũng là xem thường Hạ gia, Hạ Diệp Hoa sẽ không như thế.

Ngược lại bà từ từ mở miệng nói: "Bời vì, cha mẹ con đã đập nồi bán sắt, lấy ra tiền, ở hào môn mà nói, đều không đủ nhìn. Cho nên đã như vậy, vì cái gì không chỉ năng lực của mình, người khác thích nói như thế nào, liền nói thế nào, chỉ cần con và Tử Hào sinh hoạt vui vẻ, là được rồi. Tử Hào cũng sẽ không chú ý đồ cưới nhà con ít nhiều, đúng hay không?"

Hạ Noãn Noãn nghe nói như thế, hốc mắt lập tức ẩm ướt, đáy lòng cũng vô cùng dễ chịu.

Trong khoảng thời gian này, kỳ thật lớn cô phát sầu, cũng là vấn đề đồ cưới.

Cha đã nói cho 999 vạn.

Sau khi Thẩm gia cấp ra 888 vạn, nhà bọn họ lấy thêm 111 vạn ở đâu?

Tiền rong nhà, cũng chỉ năm sáu mươi vạn!

Huống hồ cha mẹ cũng chỉ là nhà khá giả, không có tiền tiết kiệm gì.

Sau khi trở về, cô nhất định phải nói chuyện với cha.

Hạ Noãn Noãn siết thẻ ngân hàng ở trong lòng bàn tay.

Đây là mẹ cho Thẩm Tử Hào, như vậy cô giữ lại vì Thẩm Tử Hào.

Ngộ nhỡ, Thẩm Tử Hào có việc gấp, cô cũng có thể lấy ra.

-

Dù sao Thẩm Tử Hào mới gây một trận với Hạ Diệp Hoa, cho nên giờ phút này, có chút xấu hổ.

Nhất là Thẩm Lương Xuyên, luôn luôn dùng loại ánh mắt nhìn đồ con lợn theo dõi cậu ta, càng làm cho cậu ta đứng ngồi không yên.

Chờ đến khi Hạ Noãn Noãn từ trên lầu đi xuống, cậu ta như trút được gánh nặng, đứng lên.

Vừa muốn đi, Thẩm Lương Xuyên lại nắm bờ vai của cậu ta: " sau khi kết hôn, em chính là người trưởng thành rồi, về sau làm việc phải suy nghĩ nhiều hơn."

Thẩm Tử Hào:...

Đây là nói trước kia cậu ta làm việc không có não sao?

Trong lòng hừ một tiếng, cậu ta không tính toán với anh.

Mang theo Hạ Noãn Noãn, một đường đưa cô về khách sạn, sau đó liền mở miệng: "Buổi tối hôm nay đi ngủ sớm một chút, sáng sớm ngày mai phải ngồi dậy để trang điểm, sẽ rất mệt mỏi."

Hạ Noãn Noãn gật đầu.

Thẩm Tử Hào rời đi, Hạ Noãn Noãn lên lầu, tiến vào trong phòng, mới vừa vào cửa, liền thấy cha mẹ một mặt đắng chát đứng ở đằng đó, đang rầu rĩ.

"Thì ra, muốn nhận tiền mặt hơn năm vạn, phải hẹn trước một ngày! Bây giờ chúng ta không lấy ra 999 vạn, làm sao ngày mai có thể lấy ra 999 vạn đồ cưới?!"

Bình luận

Truyện đang đọc